Đích Nữ Nhị Tiểu Thư

Chương 121 - Chương 111

/131


[1] di hoa tiếp mộc: (dời hoa nối cây) nguyên là tên một trong 36 kế mà người Trung Quốc thường đề cập đến. Di hoa tiếp mộc là thủ đoạn vu oan giá hoạ, đẩy tội lỗi của người này sang cho người khác bằng cách dựng những chứng cớ giả tạo, đánh lừa cơ quan pháp luật.

Editor: Gà

Cái gì?! Hoàng đế đang phê tấu chương nghe vậy thì trở nên kinh hãi, biến sắc, không để ý đến uy nghi, đôi mắt trợn to, không thể tin lớn giọng hỏi ngược lại.

Nô tài cũng không rõ, vừa rồi có một cung nữ cung Hi Hòa báo lại, nói sáng nay Quý phi không hiểu sao đã qua đời! Thân thể thái giám Tổng quản run lẩy bẩy, lời nói hốt hoảng rõ ràng.

Bây giờ ngươi lập tức truyền chỉ, phong tỏa cung Hi Hòa cho trẫm, bất luận người nào cũng không được ra ngoài, chờ trẫm tuyên triệu! Trong nháy mắt Hoàng thượng lập tức đưa ra quyết định, nổi trận lôi đình truyền lệnh.

Dạ, nô tài cáo lui. Thái giám thở phào nhẹ nhõm, xoay người rời đi ngay.

Uông Minh Hải! Ánh mắt Hoàng thượng lóe sáng, sắc mặt biến ảo, một lát sau, hô to.

Uông công công chờ đợi bên ngoài vội đi vào, cung kính hành lễ.

Đến vương phủ mời Mộ Dung Thế tử đến đây! Nói trẫm chờ hắn ở cung Hi Hòa! Nhanh lên! Giọng nói Hoàng thượng cao hơn bình thường vài phần, sắc mặt vô cùng khó coi, thấy tình cảnh này, Uông công công nhất thời thấp thỏm, nhanh chân chạy đến Mộ Dung Vương phủ. sutucuoiga Die nd da nl e q uu ydo n

Đoàn Bắc Nguyệt sứ giả mới vừa đi, Vũ Văn Mẫn đã chết không rõ ràng ở Hoàng cung Đông Dương, quá bất thường rồi, sợ rằng, sắp đại loạn rồi!

Mộ Dung Vương phủ, Mộ Dung Diệp và Vân Lãnh Ca vẫn ngủ nướng không chịu thức giấc, thì nghe Xích Ngôn bên ngoài nói, tiếng nói y vẫn bĩnh tĩnh, nhưng vẫn mơ hồ lộ ra lo lắng: Thế tử, Thế tử phi, Hoàng cung truyền tin, nói Mẫn quý phi đã qua đời!

Xích Ngôn nói xong, trong nháy mắt hai người trên giường cùng mở mắt, nghiêng đầu liếc mắt nhìn nhau, trong mắt hiểu rõ, nhanh chóng mặc y phục xuống giường, mở cửa để Xích Ngôn vào bẩm báo chi tiết.

Có ý gì? Sao lại nói Vũ Văn Mẫn đã qua đời? Mộ Dung Diệp vừa rửa mặt vừa hỏi.

Thuộc hạ cũng không rõ lắm, người truyền tin nói hôm nay Mẫn Tuệ công chúa không rời giường, lúc đầu đám tỳ nữ trong cung Hi Hòa cho rằng trời lạnh nên nàng muốn ngủ thêm, không suy nghĩ nhiều, sau đó, đến giờ ăn điểm tâm, cung nữ cận thân của Mẫn Tuệ quý phi cảm thấy không ổn, lập tức vào điện hỏi thăm, nhưng không ngờ, dù nàng ta gọi thế nào, Quý phi vẫn nằm trên giường không đáp, lúc này cung nữ mới luống cuống, thăm dò hơi thở của nàng, phát hiện thân thể nàng lạnh lẽo, đã chết lâu rồi ! Xích Ngôn nói nhanh.

Ta lập tức vào cung! Vẻ mặt Mộ Dung Diệp bình tĩnh, lạnh nhạt nói: Hoàng thượng nói thế nào?

Hoàng thượng ra lệnh phong tỏa cung Hi Hòa, không cho bất cứ ai ra vào, chờ ngài ấy đến hỏi! Xích Ngôn nói chi tiết.

Vân Lãnh Ca nhanh chóng giúp Mộ Dung Diệp buộc ngọc đái (thắt lưng), nhíu mày nói: A Diệp, thiếp vào cung với chàng, biết đâu có thể giúp đỡ một chút gì đó! Cho dù đã chết nhưng thi thể có thể nói chuyện, có thể tìm được không ít dấu vết từ trong đó, mặc dù y thuật đại phu cổ đại tạm được, nhưng năng lực kiểm nghiệm thi thể hẳn không thể bằng nàng.

Mộ Dung Diệp gật đầu, sau khi hai người rửa mặt xong, lập tức chạy đến Hoàng cung.

Một đường không trở ngại, vào Hoàng cung, hai người chạy thẳng đến cung Hi Hòa.

Giờ phút này khắp cung Hi Hòa đều có cấm vệ quân canh giữ, dáng vẻ sẵn sàng đón địch khiến thái giám cung nữ đi ngang qua đều run rẩy, Tham kiến Thế tử, Thế tử phi! Cách đó không xa thị vệ nhìn thấy Mộ Dung Diệp và Vân Lãnh Ca, nhanh chóng hành lễ.

Mộ Dung Diệp giơ tay, không lên tiếng, chỉ kéo tay Vân Lãnh Ca bước vào cung.

Không khí ngoài điện nghiêm trang, nhưng trong điện lại rất căng thẳng, ai nấy đều cảm thấy lo lắng, mỗi người đều mang vẻ mặt không giống nhau, Vân Lãnh Ca nhìn ra dưới gương mặt mỗi người, đều cất giấu sợ hãi và lo lắng cực độ.

Vũ Văn Mẫn chết rồi, dưới tình huống đoàn sứ giả Bắc Nguyệt vừa rời đi, điểm khả nghi không ít, người dính líu cũng rất rộng, nếu tin tức này truyền đến Bắc Nguyệt, e rằng đây sẽ là mồi dẫn hỏa phát động chiến tranh!

Lòng Vân Lãnh Ca khẽ động, bỗng nhiên nhớ đến vài ngày trước Mộ Dung Diệp từng nói, sư xuất hữu danh, muốn chinh phạt phải có lý do, Vũ Văn Mẫn chết đi chẳng lẽ chính là mấu chốt ư? Trong lòng hồi hộp một phen, chẳng lẽ Vũ Văn Minh tự tay giết muội muội ruột thịt của mình để khơi mào lên mâu thuẫn này? Ý niệm này chỉ thoáng qua, nhưng khiến Vân Lãnh Ca không rét mà run!

Quá đáng sợ, nếu thật như vậy, thì tâm cơ Vũ Văn Minh thật thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, vì đạt được mục đích mà sẵn sàng hi sinh đồng bào muội muội!

Mộ Dung Diệp chú ý thấy sắc mặt Vân Lãnh Ca đại biến, vội vàng dừng chân, hỏi: Ca nhi, sao vậy.

Vân Lãnh Ca nhón chân, nhỏ giọng nói ý nghĩ của mình vào tai hắn, dứt lời, thấy Mộ Dung Diệp khẽ nhíu mày, ánh mắt lạnh lẽo, lập tức hiểu hắn nhất định đã kinh nghi vài phần.

Nếu như Ca nhi nói, thiên hạ này sắp bắt đầu thay đổi rồi! Mộ Dung Diệp buông mí mắt xuống, ý vị sâu xa nói, truyền lệnh cho Xích Ngôn phía sau: Truyền lệnh bản Thế tử, điều động toàn bộ Tam Thập Lục Thiên Cương, Thất Thập Nhị Địa Sát, đến vương phủ đợi bản Thế tử sai phái!

Xích Ngôn nghe vậy cả kinh, sau đó sắc mặt nghiêm túc nhanh




/131

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status