Diễn Tinh Xuyên Vào Kịch Khổ Tình

Chương 88: Thiếu

/183


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: tiểu an nhi (LQD)

Chiến tranh, tất cả các cuộc chiến, theo Thủy Ngân nghĩ, không có sự phân chia chính nghĩa hay tà ác ở đây, chỉ có sự phân chia phe cánh mà thôi.

Tất cả các bên tham gia một cuộc chiến, đều sẽ tìm cho mình đầy đủ lý do, đồng thời tuyệt đối không công nhận “chính nghĩa” của kẻ thù.

Nói cho cùng, đó là một vấn đề thực tế, phần đuôi quyết định phần đầu.

Bởi vì cô là một phần của quốc gia này, cho nên bản năng sẽ sinh ra sự chán ghét với quân xâm lược đến xâm chiếm quê hương mình. Mà một vài nhóm quân kháng chiến trong nước có lập trường khác biệt, cùng là người một nước nhưng bọn họ đấu đá lẫn nhau không hẳn là vì “nghĩa lớn”, mà nhóm nào cũng có tư lợi riêng.

Cho dù người lãnh đạo không có lòng riêng, chẳng lẽ trong cả một tổ chức nhiều người như vậy, ai nấy đều là thánh nhân vô tư dâng hiến hy sinh? Ai cũng có đạo đức cao thượng với tình cảm sâu đậm đấy ư? Việc này là không thể nào, cho nên khó tránh khỏi sinh ra suy nghĩ lợi ích cá nhân.

Còn chưa biết kết cục ai thắng ai bại, chẳng lẽ bọn họ lại chịu thừa nhận mình làm sai hay sao? Tất nhiên là chỉ nhìn vào thắng bại, không cần biết nguyên nhân.

Những gì mà thế hệ sau nhìn thấy, lịch sử luôn vinh quang đẹp đẽ. Người thắng có ngàn vạn nhiệt huyết phấn đấu, kẻ bại lại có muôn vàn nghiệp chướng nặng nề. Những sự kiện "bất đắc dĩ" hay "thời kì phi thường", đã sớm bị thất lạc ở trong quá khứ mà lịch sử không muốn người ta biết. Những sự kiện không tiện nhắc đến sẽ tự động được tô lên cho đẹp, con người sống ở trong thời kỳ hoà bình sẽ không bao giờ thấy được những mặt đen tối đó ―― nhưng nó vẫn tồn tại một cách khách quan, không phải vì không được thừa nhận mà nó biến mất.

Cũng giống như lần ám sát này, còn có rất nhiều người không được nhớ đến, vô số người hy sinh để đạt được thắng lợi.

Thủy Ngân kính nể tất cả những người hy sinh vì lý tưởng, nhưng cô không thích dùng lý tưởng để yêu cầu một người nào đó phải hy sinh.

Không ai có nghĩa vụ phải hy sinh vì lý tưởng và mục tiêu của người khác.

Là thân nhân của người đã hy sinh, đối với việc này Thủy Ngân cũng chỉ có thể giữ yên lặng, cô chỉ hỏi một câu: "Con bé tự nguyện lựa chọn sao?"

"Đúng vậy, chúng tôi nhờ cô ấy trợ giúp. Cuối cùng cô ấy lựa chọn giúp đỡ chúng tôi, chúng tôi cực kỳ biết ơn hành động này."

...

Bởi vì quan chức cấp cao của quân xâm lược chết hơn phân nửa, thế cục ở Mai thị thay đổi nghiêng trời lệch đất. Quân xâm lược và hai đội quân kháng chiến bắt đầu khai chiến. Quân xâm lược giống như bị chọc giận, phát rồ phát dại chém giết dân chúng trong Mai thị, làm cho không ít người tìm cách chạy trốn khỏi nơi đây.

Trước đó hai người mang vòng tay vàng đến đã nhắc nhở Thủy Ngân, "Thời cuộc hỗn loạn, có khả năng chỗ này sẽ còn loạn hơn nữa. Tốt nhất nên rời khỏi đây sớm để tránh đầu sóng ngọn gió."

Đây là một phần lịch sử mà Thủy Ngân không biết. Bởi vì thế giới này không hề giống bất cứ một giai đoạn nào mà cô đã học trong lịch sử thực tế. Cô không có bản lĩnh tiên tri, cho nên cô không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ đoán được tương đối rằng mâu thuẫn chiến tranh có khả năng mở rộng. Trước khi quân xâm lược tàn sát hàng loạt dân chúng của Mai thị, cô nên cùng những người dân còn lại chạy khỏi chỗ này, tiến về phía nam.

Có rất nhiều người rời khỏi thành, nhưng đích đến không ai giống ai, người thì về quê, người thì đi tìm họ hàng để nương tựa. Bọn họ chỉ đi cùng với nhau một đoạn đường.

Trong nhóm người đi chạy nạn, Thủy Ngân nhìn thấy chưởng quầy của Duyệt Khách lâu và phu nhân của lão ta. Đôi vợ chồng này đã từng sinh ra mâu thuẫn vì tên đàn ông trăng hoa háo sắc, vậy mà trên đường chạy nạn lại luôn kề cận giúp đỡ lẫn nhau, không rời không bỏ.

Cô còn trông thấy một vị chuyên mổ gia súc thường xuyên gặp được ở chợ thức ăn, dáng vẻ hung dữ khó gần, ngày thường cứ hơi một tí là rống vợ mắng con. Nhưng lúc này, hắn ta cõng một đứa nhỏ, ôm hai đứa bé khác, người vợ thì dựa sát vào bên người. Cả nhà dính chặt lấy nhau không tách rời.

Cô còn nhìn được rất nhiều người quen khác nữa, người phụ nữ trung niên bán đồ ăn vặt ở ngay con đường bên cạnh nhà, dẫn theo con của mình; một bà thím từng đến nhà làm mai mối cho Lai Kim, kéo theo cả một gia đình; thằng nhóc trẻ tuổi cõng ông cụ bị gãy chân, lúc trước thường xuyên huýt sáo trêu ghẹo Lai Kim ở trên đường.

Còn có nhiều thật nhiều những người khác nữa, nhưng Thủy Ngân không quen biết.

Trước khi đến được Mai thị, cô cũng từng trải qua một đoạn đường lưu vong, hiện giờ coi như đã quen thuộc. Làm đàn ông ở trong thời loạn này đã mấy năm, lâu dần cũng có chút kinh nghiệm. Mà là một ‘người đàn ông’, đi trên đoạn đường này còn trôi chảy thuận lợi gấp trăm lần so với việc đi tới Mai thị vào mấy năm trước. Chí ít thì không có ai ngấp nghé nhòm ngó cô, bớt đi rất nhiều sự quấy rối.

Không ít những cô gái nhỏ tuổi, lúc này đều nơm nớp lo


/183

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status