Đồ Lạnh Lùng!!!

Chương 10 - Sao Tim Đập Loạn Xạ Thế Này ❤ ???

/11


~~ Học xong 2 tiết đầu , đến giờ ra chơi ~~~

Hey , Đi xuống căn tin với tớ Kiều Vân chạy lại đập mạnh vào vai tôi , khẽ cười tủm tỉm không đợi tôi trả lời liền kéo tay tôi đi

~~ Căn tin~~

Nhỏ đan 2 bàn tay đưa lên chống cằm nhìn tôi với 2 con mắt sáng long lanh , tôi nhìn nhỏ mà nổi hết da gà , nhỏ sắp nói gì với tôi đây ??

Cậu...sống chung với Thương Lâm??? không lừa tớ đấy chứ nhỏ cứ cười cười nhìn tôi , trông con mắt nhỏ híp lại đểu vô cùng ấy .

Đùa làm gì ??? tôi nhướn mày hếch mặt nhìn nhỏ

Nhà anh ấy giàu lắm đấy , thế nào , ở đó chắc sướng lắm nhỉ , mà sao cậu lại sống trong nhà anh ấy thế , ở đó mọi người đối xử với cậu thế nào ??? nhỏ mím môi , vẫn là cái gương mặt đểu cán đó chẳng hề thay đổi

Rầm -

Trời ơi , cậu hỏi nhiều thế ai mà trả lời cho nổi tôi đập mạnh xuống bàn lườm lườm nhỏ , thật là ..

Thế cậu ở đó có tốt không?? nhỏ bỏ cái điệu cười nổi da gà khi nãy , hỏi tôi với bộ mặt nghiêm túc đến phát sợ

Ưm ưm , rất tốt tôi gật gật đầu , khuôn mặt bình thường quá mức đến nổi nhỏ nhìn tôi với ánh mắt hình như có 1 chút gọi là nghi ngờ ,

Mà ...làm sao cậu sống chung với anh ấy thế

quan hệ thân thiết giữa bố mẹ tớ với bố mẹ hắn thôi , chỉ là ở nhờ hà tôi nhìn nhỏ , cười nhạt nhẽo chẳng có gì gọi là vui vẻ , thà sống nhà trọ còn hơn , sống chung với hắn ta thế nào cũng bị sự lạnh lùng của hắn làm cho sôi máu , tôi vốn rất ghét mấy người suốt ngày cứ tỏ vẻ lạnh lùng , kênh kiệu , xem con người ta bằng nửa con mắt , đáng ghét lắm.

Ôi , ngưỡng mộ chết mất , tớ cũng muốn được như cậu lắm lắm , bữa nào dẫn tớ qua đó chơi nha nha từ khuôn mặt nghiêm túc thoắt cái khuôn mặt nhỏ lại biến thành khuôn mặt năn nỉ , ngưỡng mộ , ánh mắt long lanh lấp lánh khiến tôi giật mình suýt té ghế rồi.

Chả nói gì , tôi chỉ khẽ gật đầu .

Này , ngôi trường này khá rộng , tớ dẫn cậu đi tham quan khắp trường để kẻo .. cô nàng mù phương hướng này sẽ có ngày lạc mất đó Nhỏ tươi cười , khuôn mặt lúc này của nhỏ đáng yêu vô cùng

Ok tôi vui vẻ nắm lấy tay nhỏ đi thôi

~~~~~

Chúng tôi đi khắp xung quanh trường, vừa đi vừa nói cười vui vẻ , ngôi trường này lớn thật đấy , đi mà mỏi hết cả chân , trong trường trồng khá nhiều cây phượng , cây tràm , không khí vô cùng thoải mái , sân trường rộng thênh thang

Đi qua các lớp học , chợt 1 tiếng đàn piano vang lên , nó thật du dương ,có gì đó êm ái , ấm áp , tôi và nhỏ tò mò chạy đến nơi phát ra tiếng đàn êm đềm này , chạy qua phòng nhạc cụ - tiếng nhạc phát ra từ đó.

Tôi tò mò nhìn vào , 1 người con trai thân hình quen thuộc , cao ráo , tóc màu cafe ấm áp , gương mặt với 1 góc nghiêng hoàn hảo , đó... là anh chàng hôm qua , anh chàng kéo hắn ra khỏi đám đông , cơ mà nhìn anh ta có vẻ đã thấy ở đâu trước đó mà tôi chẳng thể nhớ , có thể gặp lướt qua chăng ???

Thình , Thịch ,Thình,Thịch.. - í ẹ , tiếng gì ấy nhỉ , hình như nó phát ra từ lồng ngực tôi thì phải .

Sao khi nhìn anh chàng này , tim tôi lại đập loạn xạ vậy nhỉ , bị sao thế này???

Anh chàng ấy là ai vậy?? Tôi quay sang khẽ hỏi Tiểu Vân

Hạ Tử , nam thần nằm trong bộ 3 khối 12 đó , gương mặt điển trai , giọng nói ấm áp , con của tập đoàn thời trang Hạ Gia , không thua gì Thương Lâm đâu nha , không 1 nữ sinh nào trong trường mà không gục ngã trước anh ấy đâu , tớ cũng bị mê hoặc vẻ soái ca ấy rồi

Ồ , vậy sao , tôi khẽ nghĩ ngợi rồi đứng thẫn thờ người , khẽ khép mắt cảm nhận tiếng đàn ấm áp , tiếng đàn dịu dàng , nghe thật đã tai , nhưng dù sao mãi tôi vẫn không hiểu , tôi không thể nhớ đã gặp anh ấy ở đâu và trái tim này của tôi sao loạn nhịp thế này ????


/11

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status