Có một số đan dược có hiệu quả rất mạnh, nhưng thời gian giãn cách sử dụng lại rất dài. Có một vài loại sử dụng một lần thậm chí có thể gia tăng mười năm công lực, nhưng phải năm sáu năm sau mới có thể tái sử dụng loại thuốc có tác dụng tương tự. Mặc dầu tốc độ gia tăng nhanh chóng, nhưng bình thường không ai sử dụng cả.
Bởi vì công lực đột nhiên gia tăng cho nên sẽ mất khả năng khống chế, căn cơ sẽ trở nên tương đối lung lay, rất dễ tạo thành chướng ngại trên con đường gia tăng cảnh giới. Trong khi đó, nếu chỉ là từng chút một thì gia tăng công lực được chừng nào sẽ tiêu hóa được chừng đó. Quá trình này chẳng những không có tác dụng phụ, mà còn có lợi cho quá trình phát triển.
Về phần tại sao lại phải giãn cách thời gian như vậy, chắc hẳn là do nhân tố con người. Sau khi đạt tới bão hòa, tự nhiên con người sẽ cự tuyệt "ăn uống". Hơn nữa, biên độ giữa hai lần giãn cách của từng người sẽ hoàn toàn khác nhau. Thậm chí, với cùng một người, có đôi khi cũng tồn tại một chút sai lệch.
Không cùng một người thì không giống nhau, điều này rất dễ giải thích. Thể chất của mỗi người khác nhau, năng lực hấp thu dược lực sẽ có điểm chênh lệch. Còn sự sai lệch của cá nhân một người sẽ phụ thuộc vào quá trình phát triển của người đó. Sau khi công lực phát triển đến một trình độ nhất định, dung lượng sẽ được mở rộng, năng lực dung nạp đến mức bão hòa đương nhiên cũng tăng lên theo.
Những loại đan dược này đều có thể sử dụng lặp lại thường xuyên. Có một số loại đan dược gia tăng công lực không thể sử dụng thường xuyên, cả đời chỉ có thể dùng một lần. Sau khi đã sử dụng rồi, không thể tiếp tục sử dụng được nữa. Nhưng những loại đan dược không thể sử dụng lặp lại này cũng có điểm tốt, so với loại sử dụng lặp lại thường xuyên thì không phải lo lắng đến vấn đề giãn cách thời gian sử dụng. Nói một cách đơn giản, chính là có thể ăn tất cả cùng một lượt, không phải lo chúng xung đột với nhau.
Chỉ cần có điều kiện, ngươi có thể mỗi ngày ăn, nhưng điều kiện tiên quyết là đan điền của ngươi có có thể chứa đựng được.
Loại đan dược sử dụng duy nhất một lần tốt hay xấu thì phải nhìn xem mức độ gia tăng công lực là bao nhiêu, càng nhiều thì càng tốt. . .
Hiện giờ, Bộ Tranh muốn xác định đan dược của mình là thuộc về loại nào, là sử dụng duy nhất một lần hay là có thể lặp lại. Nếu như là loại duy nhất một lần, vậy còn có thể bán được giá cao. Nếu như là loại lặp lại, vậy không thể nói trước được rồi, phải xem thời gian giãn cách là bao lâu.
Muốn xác định được điều này thì phải chờ gã hấp thu dược lực xong đã, phải chờ gã chấm dứt quá trình tu luyện hiện giờ rồi nói sau.
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, chí ít ra là vào thời khắc vừa mới mở mắt ra, Bộ Tranh không thể xác định được. Lúc này, gã chỉ biết mình có một cảm giác, đó chính là hai chữ --
"Thoải mái!"
Toàn thân khoan khoái dễ chịu, giống hệt như toàn thân được tắm trong gió xuân, hơn nữa mỗi một tế bào trong cơ thể dường như đều đang hô hấp, cảm giác vô cùng thông thoáng.
"Đan dược này có hiệu quả không tồi một chút nào a. Đáng tiếc, nó lại không phải là loại duy nhất một lần. . ." Bộ Tranh đưa ra một kết luận, loại đan dược này có thể sử dụng lặp lại. Đối với người bình thường, có thể nói đây là việc cao hứng còn không kịp, nhưng bản thân gã lại cảm thấy kết quả này không tốt lắm.
Bởi vì mục đích chính của gã là bán lấy tiền. Loại sử dụng duy nhất một lần sẽ có giá tiền rất cao. Quan trọng nhất là, loại dược liệu để chế đan dược này rất khó tìm. Đã lâu như vậy rồi, thế mà không có người nào tìm được ở bên trong di tích cổ, như vậy đã chứng tỏ, loại dược liệu này vô cùng khó tìm kiếm. Bản thân mình tìm thấy ngay lần đầu tiên cũng chỉ là bởi do may mắn mà thôi.
Hiện giờ, số dược liệu còn dư lại tối đa có thể làm được một lò, nếu thành công thì thu được năm sáu viên. Số lượng này quá ít ỏi, còn không tốt bằng bán Luyện Khí Đan, số lượng nhiều mới là vương đạo.
Điều duy nhất khiến cho Bộ Tranh cảm thấy cao hứng chính là, dược tính của đan dược này khả năng chỉ cần nửa tháng, cao hơn rất nhiều so với Luyện Khí Đan, cao hơn cả Bồi Nguyên Đan lẫn Chân Khí Đan, thậm chí là cả Chân Nguyên Đan.
Kể cả là thế lục cấp Địa cũng chủ yếu là sử dụng Chân Khí Đan. Còn Chân Nguyên Đan thì chỉ một số ít những thiên tài tương đối trọng yếu mới có thể trường kỳ sử dụng.
Đương nhiên, như vậy không có nghĩa là Bộ Tranh được hưởng cao hơn bọn hắn, bởi vì gã thực ra chỉ có thể sử dụng loại thuốc này trong vòng nửa năm mà thôi, nhưng những người khác thì trường kỳ sử dụng. Trừ phi sau này có thể được hưởng lâu dài thì Bộ Tranh mới có thể được đánh giá là tốt hơn đối phương về phương diện này, nhưng cũng chỉ trên phương diện này mà thôi.
"Ồ, đã là ba ngày rồi hả? Ta đã ngồi nguyên một chỗ tu luyện được ba ngày?" Khi nhìn đến máy tính thời gian trong phòng luyện đan, Bộ Tranh phát hiện ra trên mặt nó biểu thị thời gian đã trôi qua hơn ba ngày. Khoảng thời gian đó được tính từ lúc gã bắt đầu luyện đan, trong khi đó gã đã mất mấy canh giờ để luyện xong đan dược. Qua đó đã chứng tỏ bản thân tu luyện ở chỗ này đã được ba ngày rồi.
Tuy nhiên ngẫm lại thì điều này cũng là rất bình thường. Khi tu luyện thì không biết kéo dài bao lâu, có đôi khi thậm chí cả vài năm cũng là điều có khả năng xảy ra. Lần này mới chỉ có vài ngày, không đáng là cái gì.
"Vừa đủ để luyện thêm một lò, như vậy là tài liệu đã hết sạch." Bộ Tranh chỉnh máy tính giờ về không, sau đó lại bắt đầu luyện một lò mới.
Cái máy tính giờ này lấy hốt làm đơn vị nhỏ nhất để tính thời gian ở nơi đây. Đối với Luyện Đan Sĩ, đơn vị tính thời gian càng chia nhỏ càng tốt, như vậy mới có thể tính toán chuẩn xác nhất. (Chú thích: mười hốt là một giây. Ở nơi đây, giây cũng giống như giây bình thường. Thời cổ đại không không thống nhất cách tính cụ thể đối với giây hốt, nhưng vẫn có hai loại đơn vị tính thời gian này. Bởi vậy, co thể tính đơn vị giây này chính là giây của thời hiện đại. Ngoài ra, ba trăm giây tương đương một tự, ba tự là một khắc.)
Lần này, Bộ Tranh luyện chế hết sức thuận lợi, lại một tiếng vang thật lớn biểu thị quá trình luyện chế này đã kết thúc. Hiệu quả thành đan của lần này dường như tốt hơn, so với trước vầng sáng càng thêm rõ ràng. Tuy rằng vẫn yếu ớt đến mức khó mà nhìn thấy, nhưng lần này thì hình như Bộ Tranh đã phát hiện ra, nhưng gã chỉ coi đó là ảo giác, không quá mức bận tâm.
Số lượng thành đan của lần này nhiều hơn một viên so với lần trước, từ năm viên biến thành sáu, tỉ lệ thành đan có vẻ cao hơn một chút. Điều này cũng đã nói rõ, kỹ thuật luyện đan của Bộ Tranh lại tiến bộ.
Mỗi một lần luyện đan đều có thể nâng cao kỹ thuật luyện đan của Bộ Tranh, nhất là những lần luyện đang mang tính chất thí nghiệm như thế này.
Sau khi tiếp tục dùng cùng một loại vải gói kín lại, Bộ Tranh quay sang đi tắm, nấu một bữa ăn ngon khao bản thân. Sau khi giải quyết hết một lượt những chuyện vặt vãnh, Bộ Tranh lại lấy ra quyển bí kíp trận pháp ra xem.
"Đợi một chút, chẳng phải lần này ta đã kiếm được một cái hộp hay sao, không hiểu nó là cái gì nữa, có lẽ nên thử xem qua xem sao." Vào thời điểm này, Bộ Tranh đột nhiên nhớ tới một thứ.
Trong khi còn ở trong di tích cổ Nam Quỳ, vào lúc đám người Sở Hùng đi xuống địa cung, còn bản thân hoạt động một mình một chỗ, ở một chỗ nằm bên trên địa cung, ngay khi phát hiện ra cửa vào một căn phòng, Bộ Tranh đã đi luôn vào trong. Sau khi đi vào, gã đã nhận ra đó có lẽ là một căn phòng độc lập, không dính dáng gì tới địa cung phía dưới.
Nói nó có lẽ không liên quan đến địa cung, là bởi vì bên dưới căn phòng đó thực ra là có cửa thông sang, nhưng cái cửa đó đã bị bùn đất ngăn lấp, cũng đã từng có người đào móc để khai thông, nhưng không thể thành công.
Nói một cách đơn giản, nơi đó đã từng bị người khác lục soát, nhưng đã bị họ chóng vánh bỏ qua. Ở trong di tích cổ Nam Quỳ có rất nhiều căn phòng như vậy. Chẳng có ai quá mức hao tâm tổn trí vào những căn phòng như thế cả.
Lúc đó, mặc dầu Bộ Tranh không tốn quá nhiều thời gian, nhưng nhờ vào thiên phú đặc thù, gã đã nhận ra gian phòng này có vài chỗ không hài hòa. Có một viên gạch đá có vẻ không giống với những viên còn lại. Trên thực tế, sự sai lệch đó không phải là rất lớn, cho dù có nhìn rất kỹ cũng khó mà có thể nhận ra. Thậm chí, dù có phát hiện ra, người ta cũng sẽ chỉ cảm thấy đó là lỗi do thi công ẩu, hoặc cũng có thể là do đã trải qua nhiều năm nên nó đã tự nhiên biến thành như vậy.
Mặc dù đã tính toán tới những khả năng đó, nhưng Bộ Tranh vẫn kiểm tra viên gạch đó một lần. Gã phát hiện ra đó là một cái cơ quan rất tinh xảo kỳ diệu. Viên gạch bên ngoài chỉ là một phiến đá mỏng được ốp chặt vào. Sau khi bóc phiến đá mỏng đó ra, gã bất ngờ phát hiện ra một cái cơ quan hộp rất tinh xảo ở bên trong.
Bộ Tranh chưa từng nhìn thấy loại cơ quan hộp như thế này. Gã chỉ biết là cái hộp này dường như không phải là một trận khí, mà chỉ là một cái hộp được khóa bằng một loại cơ quan tinh xảo kỳ diệu, phải có phương pháp đặc biệt mới có thể mở nó ra.
Bởi vì công lực đột nhiên gia tăng cho nên sẽ mất khả năng khống chế, căn cơ sẽ trở nên tương đối lung lay, rất dễ tạo thành chướng ngại trên con đường gia tăng cảnh giới. Trong khi đó, nếu chỉ là từng chút một thì gia tăng công lực được chừng nào sẽ tiêu hóa được chừng đó. Quá trình này chẳng những không có tác dụng phụ, mà còn có lợi cho quá trình phát triển.
Về phần tại sao lại phải giãn cách thời gian như vậy, chắc hẳn là do nhân tố con người. Sau khi đạt tới bão hòa, tự nhiên con người sẽ cự tuyệt "ăn uống". Hơn nữa, biên độ giữa hai lần giãn cách của từng người sẽ hoàn toàn khác nhau. Thậm chí, với cùng một người, có đôi khi cũng tồn tại một chút sai lệch.
Không cùng một người thì không giống nhau, điều này rất dễ giải thích. Thể chất của mỗi người khác nhau, năng lực hấp thu dược lực sẽ có điểm chênh lệch. Còn sự sai lệch của cá nhân một người sẽ phụ thuộc vào quá trình phát triển của người đó. Sau khi công lực phát triển đến một trình độ nhất định, dung lượng sẽ được mở rộng, năng lực dung nạp đến mức bão hòa đương nhiên cũng tăng lên theo.
Những loại đan dược này đều có thể sử dụng lặp lại thường xuyên. Có một số loại đan dược gia tăng công lực không thể sử dụng thường xuyên, cả đời chỉ có thể dùng một lần. Sau khi đã sử dụng rồi, không thể tiếp tục sử dụng được nữa. Nhưng những loại đan dược không thể sử dụng lặp lại này cũng có điểm tốt, so với loại sử dụng lặp lại thường xuyên thì không phải lo lắng đến vấn đề giãn cách thời gian sử dụng. Nói một cách đơn giản, chính là có thể ăn tất cả cùng một lượt, không phải lo chúng xung đột với nhau.
Chỉ cần có điều kiện, ngươi có thể mỗi ngày ăn, nhưng điều kiện tiên quyết là đan điền của ngươi có có thể chứa đựng được.
Loại đan dược sử dụng duy nhất một lần tốt hay xấu thì phải nhìn xem mức độ gia tăng công lực là bao nhiêu, càng nhiều thì càng tốt. . .
Hiện giờ, Bộ Tranh muốn xác định đan dược của mình là thuộc về loại nào, là sử dụng duy nhất một lần hay là có thể lặp lại. Nếu như là loại duy nhất một lần, vậy còn có thể bán được giá cao. Nếu như là loại lặp lại, vậy không thể nói trước được rồi, phải xem thời gian giãn cách là bao lâu.
Muốn xác định được điều này thì phải chờ gã hấp thu dược lực xong đã, phải chờ gã chấm dứt quá trình tu luyện hiện giờ rồi nói sau.
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu, chí ít ra là vào thời khắc vừa mới mở mắt ra, Bộ Tranh không thể xác định được. Lúc này, gã chỉ biết mình có một cảm giác, đó chính là hai chữ --
"Thoải mái!"
Toàn thân khoan khoái dễ chịu, giống hệt như toàn thân được tắm trong gió xuân, hơn nữa mỗi một tế bào trong cơ thể dường như đều đang hô hấp, cảm giác vô cùng thông thoáng.
"Đan dược này có hiệu quả không tồi một chút nào a. Đáng tiếc, nó lại không phải là loại duy nhất một lần. . ." Bộ Tranh đưa ra một kết luận, loại đan dược này có thể sử dụng lặp lại. Đối với người bình thường, có thể nói đây là việc cao hứng còn không kịp, nhưng bản thân gã lại cảm thấy kết quả này không tốt lắm.
Bởi vì mục đích chính của gã là bán lấy tiền. Loại sử dụng duy nhất một lần sẽ có giá tiền rất cao. Quan trọng nhất là, loại dược liệu để chế đan dược này rất khó tìm. Đã lâu như vậy rồi, thế mà không có người nào tìm được ở bên trong di tích cổ, như vậy đã chứng tỏ, loại dược liệu này vô cùng khó tìm kiếm. Bản thân mình tìm thấy ngay lần đầu tiên cũng chỉ là bởi do may mắn mà thôi.
Hiện giờ, số dược liệu còn dư lại tối đa có thể làm được một lò, nếu thành công thì thu được năm sáu viên. Số lượng này quá ít ỏi, còn không tốt bằng bán Luyện Khí Đan, số lượng nhiều mới là vương đạo.
Điều duy nhất khiến cho Bộ Tranh cảm thấy cao hứng chính là, dược tính của đan dược này khả năng chỉ cần nửa tháng, cao hơn rất nhiều so với Luyện Khí Đan, cao hơn cả Bồi Nguyên Đan lẫn Chân Khí Đan, thậm chí là cả Chân Nguyên Đan.
Kể cả là thế lục cấp Địa cũng chủ yếu là sử dụng Chân Khí Đan. Còn Chân Nguyên Đan thì chỉ một số ít những thiên tài tương đối trọng yếu mới có thể trường kỳ sử dụng.
Đương nhiên, như vậy không có nghĩa là Bộ Tranh được hưởng cao hơn bọn hắn, bởi vì gã thực ra chỉ có thể sử dụng loại thuốc này trong vòng nửa năm mà thôi, nhưng những người khác thì trường kỳ sử dụng. Trừ phi sau này có thể được hưởng lâu dài thì Bộ Tranh mới có thể được đánh giá là tốt hơn đối phương về phương diện này, nhưng cũng chỉ trên phương diện này mà thôi.
"Ồ, đã là ba ngày rồi hả? Ta đã ngồi nguyên một chỗ tu luyện được ba ngày?" Khi nhìn đến máy tính thời gian trong phòng luyện đan, Bộ Tranh phát hiện ra trên mặt nó biểu thị thời gian đã trôi qua hơn ba ngày. Khoảng thời gian đó được tính từ lúc gã bắt đầu luyện đan, trong khi đó gã đã mất mấy canh giờ để luyện xong đan dược. Qua đó đã chứng tỏ bản thân tu luyện ở chỗ này đã được ba ngày rồi.
Tuy nhiên ngẫm lại thì điều này cũng là rất bình thường. Khi tu luyện thì không biết kéo dài bao lâu, có đôi khi thậm chí cả vài năm cũng là điều có khả năng xảy ra. Lần này mới chỉ có vài ngày, không đáng là cái gì.
"Vừa đủ để luyện thêm một lò, như vậy là tài liệu đã hết sạch." Bộ Tranh chỉnh máy tính giờ về không, sau đó lại bắt đầu luyện một lò mới.
Cái máy tính giờ này lấy hốt làm đơn vị nhỏ nhất để tính thời gian ở nơi đây. Đối với Luyện Đan Sĩ, đơn vị tính thời gian càng chia nhỏ càng tốt, như vậy mới có thể tính toán chuẩn xác nhất. (Chú thích: mười hốt là một giây. Ở nơi đây, giây cũng giống như giây bình thường. Thời cổ đại không không thống nhất cách tính cụ thể đối với giây hốt, nhưng vẫn có hai loại đơn vị tính thời gian này. Bởi vậy, co thể tính đơn vị giây này chính là giây của thời hiện đại. Ngoài ra, ba trăm giây tương đương một tự, ba tự là một khắc.)
Lần này, Bộ Tranh luyện chế hết sức thuận lợi, lại một tiếng vang thật lớn biểu thị quá trình luyện chế này đã kết thúc. Hiệu quả thành đan của lần này dường như tốt hơn, so với trước vầng sáng càng thêm rõ ràng. Tuy rằng vẫn yếu ớt đến mức khó mà nhìn thấy, nhưng lần này thì hình như Bộ Tranh đã phát hiện ra, nhưng gã chỉ coi đó là ảo giác, không quá mức bận tâm.
Số lượng thành đan của lần này nhiều hơn một viên so với lần trước, từ năm viên biến thành sáu, tỉ lệ thành đan có vẻ cao hơn một chút. Điều này cũng đã nói rõ, kỹ thuật luyện đan của Bộ Tranh lại tiến bộ.
Mỗi một lần luyện đan đều có thể nâng cao kỹ thuật luyện đan của Bộ Tranh, nhất là những lần luyện đang mang tính chất thí nghiệm như thế này.
Sau khi tiếp tục dùng cùng một loại vải gói kín lại, Bộ Tranh quay sang đi tắm, nấu một bữa ăn ngon khao bản thân. Sau khi giải quyết hết một lượt những chuyện vặt vãnh, Bộ Tranh lại lấy ra quyển bí kíp trận pháp ra xem.
"Đợi một chút, chẳng phải lần này ta đã kiếm được một cái hộp hay sao, không hiểu nó là cái gì nữa, có lẽ nên thử xem qua xem sao." Vào thời điểm này, Bộ Tranh đột nhiên nhớ tới một thứ.
Trong khi còn ở trong di tích cổ Nam Quỳ, vào lúc đám người Sở Hùng đi xuống địa cung, còn bản thân hoạt động một mình một chỗ, ở một chỗ nằm bên trên địa cung, ngay khi phát hiện ra cửa vào một căn phòng, Bộ Tranh đã đi luôn vào trong. Sau khi đi vào, gã đã nhận ra đó có lẽ là một căn phòng độc lập, không dính dáng gì tới địa cung phía dưới.
Nói nó có lẽ không liên quan đến địa cung, là bởi vì bên dưới căn phòng đó thực ra là có cửa thông sang, nhưng cái cửa đó đã bị bùn đất ngăn lấp, cũng đã từng có người đào móc để khai thông, nhưng không thể thành công.
Nói một cách đơn giản, nơi đó đã từng bị người khác lục soát, nhưng đã bị họ chóng vánh bỏ qua. Ở trong di tích cổ Nam Quỳ có rất nhiều căn phòng như vậy. Chẳng có ai quá mức hao tâm tổn trí vào những căn phòng như thế cả.
Lúc đó, mặc dầu Bộ Tranh không tốn quá nhiều thời gian, nhưng nhờ vào thiên phú đặc thù, gã đã nhận ra gian phòng này có vài chỗ không hài hòa. Có một viên gạch đá có vẻ không giống với những viên còn lại. Trên thực tế, sự sai lệch đó không phải là rất lớn, cho dù có nhìn rất kỹ cũng khó mà có thể nhận ra. Thậm chí, dù có phát hiện ra, người ta cũng sẽ chỉ cảm thấy đó là lỗi do thi công ẩu, hoặc cũng có thể là do đã trải qua nhiều năm nên nó đã tự nhiên biến thành như vậy.
Mặc dù đã tính toán tới những khả năng đó, nhưng Bộ Tranh vẫn kiểm tra viên gạch đó một lần. Gã phát hiện ra đó là một cái cơ quan rất tinh xảo kỳ diệu. Viên gạch bên ngoài chỉ là một phiến đá mỏng được ốp chặt vào. Sau khi bóc phiến đá mỏng đó ra, gã bất ngờ phát hiện ra một cái cơ quan hộp rất tinh xảo ở bên trong.
Bộ Tranh chưa từng nhìn thấy loại cơ quan hộp như thế này. Gã chỉ biết là cái hộp này dường như không phải là một trận khí, mà chỉ là một cái hộp được khóa bằng một loại cơ quan tinh xảo kỳ diệu, phải có phương pháp đặc biệt mới có thể mở nó ra.
/258
|