Chương 1 : Tai nạn
Thiên kinh , thành phố của sự hoa lệ trung tâm của quyền lực và tiền bạc , cũng là nơi chiến tranh ngầm giữa các thế lực hắc đạo và bạch đạo lên tới đỉnh điểm. Tại nơi này những bữa tiệc xa hoa không là chuyện gì lạ , giống như tiệc sinh nhật của tiểu thưHoàng gia , Hoàng Vân
Tại khách sạn Hoàng yến , một thiếu nữ sang trọng và quý phái đang bước vào bữa tiệc , diện chiếc váy mày đỏ bó sát , mái tóc lượn sóng xõa trên vai , chiếc vòng kim cương bao quanh cô đang tỏa sáng . Cô mỉm cười quý phái bước vào hội trường , quanh cô vô số lời khen gợi , không nghi ngờ rằng cô Hoàng Vân là chủ nhân của bữa tiệc này . Xung quanh cô là những công tử quyền quý , những kẻ nịnh bợ , đối với cô công chúa nhà họ Hoàng luôn không tiếc lời khen ngợi. Nhưng từ khi bước vào , cô chỉ luôn chú ý tới người đàn ông mặc bộ âu phục màu xám đang nhàn nhã ngồi thưởng thức ly rượu gần ban công . Âu Dương Thiên Minh , kẻ nắm giữ cán cân kinh tế của thế giới , Hoàng Vân tự tin nở một nụ cười thật xinh đẹp nhấc ly rượu vang đỏ đi tới chỗ anh
- “ Âu Dương tiên sinh , rất hân hạnh vì ngài đã tham dự tiệc sinh nhật của tôi ! ”
đôi môi đỏ chót nhẹ nhàng nói với giọng nũng nịu , ánh mắt vẫn luôn nhìn khuôn mặt lạnh tanh , nhưng đẹp 1 cách chói lóa của Âu Dương Thiên Minh . ánh mắt si mê đắm chìm của cô làm cho Âu Dương thiên Minh ghê tởm , anh quay mặt đi rời khỏi bữa tiệc . Để lại một mình Hoàng Vân đang tức tối tới đỏ bừng mặt .
******************
Chạy nhanh trên đường cao tốc , chiếc Lamborghini estoque phóng như bay trên
đường trong cơn mưa lớn , tự dưng chậm dần tới khi tiếng tíc… tíc…tíc… lặng vang lên trong không gian , Âu Dương Thiên Minh nhăn mày lại đôi mắt tỏa ra sát khí , nhấc điện thoại lên lạnh lùng nói
-“ Long xe tôi bị cài bom giữa đường cao tốc cho người tới ngay đi ! ”
dập máy Âu Dương Thiên Minh mở cửa nhảy ra khỏi xe , lăn vài vòng ra khỏi đường , làm bộ âu phục sang trọng rách 1 mảng trên đầu hơi chảy máu . Chịu đựng cơn choáng Âu Dương Thiên Minh đứng dậy , lờ mờ nhìn thấy đèn xe , rồi rầm 1 tiếng chiếc xe đâm trúng anh rồi chạy mất . Ngã xuống mặt đường , trước lúc ngất đi , Âu Dương Thiên Minh lờ mờ nhìn thấy đèn xe ôtô và một bóng dáng màu trắng nhỏ cầm chiếc ô màu xanh đậm chạy tới chỗ anh
- “ Anh gì ơi , anh chờ chút tôi gọi xe cứu thương cho anh , anh chờ một chút ! ”
Bóng tối dần ập tới , làm lý trí bị lu mờ . trước khi ngất đi điều duy nhất anh ý thức được là giọng nói nhẹ nhàng và trong trẻo như tiếng chuông của cô gái nhỏ .
/10
|