Đứng lại bên em

Chương 2: Gặp mặt

/10


Chương 2 : Gặp mặt

Tỉnh lại sau 1 giấc ngủ sâu ,  Âu Dương Thiên Minh đã nhìn thấy một cô gái nhỏ đang ngồi trước giường mình , dùng ánh mắt của chú cún nhỏ nhìn anh . Thấy anh tỉnh lại Hàn Tuyết vui mừng hỏi

- “ cuối cùng anh cũng tỉnh rồi làm tôi lo muốn chết ! ” 

Âu Dương Thiên Minh nhìn cô thật chăm chú , mất một lúc mới lạnh nhạt hỏi

- “ cô là ai , đây là đâu ? ”
cố chấn định lại sợ hãi trong lòng , Hàn Tuyết mỉm cười trả lời 

- “ Tôi là Hàn Tuyết , hôm qua tôi thấy anh bị thương trên đường cao tốc nên mang anh về đây . Đây là bệnh viện  ”

- “ Tôi đã ngủ bao lâu rồi ? ” 

- “ Anh đã ngủ được 2 ngày rồi ! ”

Nghe xong câu trả lời của cô , ánh mắt của Âu Dương Thiên Minh nhìn Hàn Tuyết thật lâu , làm cho Hàn Tuyết cảm thấy sờ sợ mà cũng thật ngượng ngùng . Tránh xa ra một đoạn cô mới rụt rè lên tiếng 

- “ anh có thể đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó không , nó làm tôi thấy rất … ngại  ”

Âu Dương thấy hành động rối rắm của cô lại thấy thật đáng yêu , lúc này mới chậm rãi thu hồi ánh mắt của mình , giọng nói có phần dịu hơn hỏi cô 

- “ là cô đã chăm sóc tôi 2 ngày qua sao ? ” 

- “ vâng là tôi ! anh hãy nhớ kĩ nha tôi là Hàn Tuyết ! còn giờ hãy nằm ngủ thêm một giấc nữa và chờ tôi mang cháo qua cho anh . ” 
Nhí nhảnh trả lời với Âu Dương Thiên Minh xong Hàn Tuyết chạy ra khỏi phòng bệnh 
Nhìn theo bóng lưng Hàn Tuyết chạy đi , Âu Dương Thiên Minh khẽ mỉm cười , từ từ ngồi dậy với tay lấy chiếc điện thoại trên đầu giường . 

- “ là tôi ”
                            ******************
Bên kia đầu điện thoại bốn vị đường chủ đã đứng bật dậy ngay khi nghe tiếng nói 

-“ Đại ca giờ anh đang ở đâu vậy , tui em tìm anh sắp lục tung cả thiên kinh lên rồi . ”

-“ Đúng đó đại ca , giờ anh đang ở đâu ,  tụi em sẽ lập tức tới đón anh về ”
Khác với không khí khẩn trương bên này , đầu dây bên kia vẫn thong thả nói

- “ không cần, mấy ngày nữa tôi sẽ tự về . ” 

- “  không được đâu đại ca , giờ anh ở một mình rất nguy hiểm , mà không phải anh còn bị thương nữa sao ! ”

Nghe xong cả căn phòng lại căng như dây đàn . Tự dưng đứt phựt 

- “ không cần  các cậu tới làm kì đà !  ” rồi cúp máy , để lại 1 nhóm người đang không hiểu mô tê gì lại bên kia 

- “ cản trở ? Cản trở cái gì ?  ”
                               *****************
Âu Dương Thiên Minh hài lòng ăn cháo mà Hàn tuyết nấu  , nhìn cô  loay hoay thu dọn đồ đạc trong phòng bệnh . Từ lúc gặp cô tới nay anh đã ở đây được gần 1 tuần , mỗi ngày đúng giờ cô sẽ tới mang đồ ăn 3 bữa cho anh , giúp anh dọn dẹp phòng , đẩy anh đi phơi nắng , … chăm sóc anh rất kĩ và cũng rất tốt , mỗi ngày dịu dàng quan tâm anh , bên cô anh cảm thấy vui vẻ hơn , hạnh phúc hơn . Và không biết từ lúc nào con tim anh đã một lần nữa đập trở lại và lần này nó mạnh mẽ hơn . 

Lức Âu Dương Thiên Minh đang đắm chìm trong hạnh phúc thì 

RẦM …
1 tiếng cánh cửa phòng mở tung ra , một đoàn người áo đen xông vào hô to

- “ Đại ca ! ”


/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status