Vậy tôi sẽ là người phá vỡ cái luật lệ vô lí của cậu!-HắnCậu?-Nó
Ừ!Vì vậy cứ thoải mái khóc đi!-Hắn ôm chặt nó hơn.
Hức...hức...Tôi..... đã... nói.. hức..... Oa... oa-Nó nức nỡ khóc như một đứa con nít.Áp mặt vào lòng ngực ấm áp của hắn.(tg: mình ko biết tiếng khóc như thế nào nên viết đại!-_-Thông cảm!)
Tiếng khóc càng lúc càng lớn làm hắn càng ôm chặt nó hơn.Nhưng cũng đến lúc tiếng khóc nhỏ dần và trả lại bầu không khí yên tĩnh.
Rời khỏi lòng ngực của hắn nó ngượng ngùng quay mặt sang hướng khác.Thấy vậy hắn hỏi:
Cậu thấy tốt hơn chứ?
Nó ngượng không nói gì khẽ gật đầu.Nhưng hắn cũng hiểu cười nói với nó:
Vậy tốt rồi.Cậu yên tâm chuyện cậu khóc mình không kể với ai đâu.
Đáp lại hắn vẫn là cái gật đầu của nó
Hắn đứng dậy nắm lấy tay nó
Về thôi!-Hắn cười
Ừm.-Nó nói rồi rời khỏi chiếc xích đu
Trên phố, hai con người đang nắm tay nhau chậm rãi bước đi.Người con trai đột nhiên lên tiếng:
Cậu lạnh không?-Hắn
Không.Còn cậu?-Nó
Mình cũng vậy.-Hắn cười
À...cậu thả tay tôi ra đc chưa?-Nó nhìn xuống phía bàn tay nhỏ nhắn của mình đc bàn tay to lớn của hắn nắm mãi không buông.
Mình...xin..lỗi!-Hắn ngượng đỏ cả mặt vội thả tay nó ra
Ha..ha-Nó nhìn biểu hiện bối rối của hắn vồi bật cười
Hắn ngạc nhiên nhìn nó.Nó vừa cười sao?Không thể tin đc!
Thấy hắn nhìn mình đầy ngạc nhiên,nó hỏi
Có gì sao nhìn tôi ghê vậy?
À..không...chỉ là lần đầu tiên thấy cậu cười tươi như vậy.Nên có chút ngạc nhiên.-Hắn
Ừm...tại...nhìn cậu mắt cười thôi.-Nó ngượng
Ừ.Cậu cười đẹp lắm đó vì vậy đừng giấu nụ cười của mình nữa!-Hắn nói rồi nở nụ cười thật tươi.Làm cho mấy cô gái gần đó nhìn hắn với đôi mắt hình trái tim
Ừ...cám ơn-Nó đỏ mặt quay sang hướng khác.
Bầu không khí bây giờ chìm trong sự ngượng ngùng cả hai không ai nói với ai gì nữa chỉ nhấc từng bước chậm rãi để về nhà.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đến nhà
Hắn mở cửa,cùng vào nhà với nó.Cũng may là Nhi và Nam ngủ hết cả rồi.Chứ nếu không lại nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của nó thì mất mặt quá đi đc!Cả hai lại không nói gì cứ tiếp tục nhấc từng bước chân trên cầu thang.Vừa đến phòng mình hắn quay sang nó
Cậu ngủ ngon nhé!-Hắn
Ừ.Cậu cũng vậy.-Nó
À...chủ nhật nhớ đi chơi với mình nha!-Hắn
Ừ.Biết rồi!-Nói rồi nó tiếp tục đi đến phòng mình
Hắn đứng nhìn cho đến khi khuất bóng nó mới chịu vào phòng.Vừa vào phòng hắn liền phóng xuống giường.Nằm gác tay lên trán suy nghĩ về chuyện đi chơi cùng nó rồi lại cười cười.Rồi ngủ lúc nào không hay nhưng khuôn mặt của hắn vẫn còn hiện rõ sự háo hức mong chờ ngày chủ nhật đến thật nhanh!
Còn nó vừa vào phòng thay quần áo xong đã ngồi ngay vào bàn định mở laptop ra tiếp tục bận rộn nhưng nhớ lại những lời nói của hắn lúc nãy khóe môi đột nhiên cong lên.Nó đứng dậy tiến đến chiếc giường êm ái mà nằm xuống tự thưởng cho mình một giấc ngủ thật ngon.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chủ nhật
Cuối cùng cái ngày mà Nhi chờ mỏi mòn cũng đến.Suốt mấy ngày qua chỉ tại cái chân bị thương mà không thể bay nhảy đc.Cứ ngỡ hôm nay sẽ đc đi chơi vui vẻ nhưng đúng là"đời không như mơ".Nhi bây giờ phải cực khổ đánh thức cái tên biến thái này dậy.
Nè dậy đi!Không nhớ hôm nay là ngày gì sao?-Nhi nói không ngừng lay người Nam
Chút..nữa...-Nam vừa nói vừa kím tấm chăn chùm kín thân mình lại
Nè....dậy đi!10 giờ rồi đó!Không phải cậu hứa dẫn tôi đi chơi sao!-Nhi
Chút...nữa..anh..còn..buồn...ngủ..-Nam
Nè!!!-Nhi hét
Tha.....cho...anh....đi!-Nam
Nhi không còn kiên nhẫn nữa giận quá đi một mạch xuống nhà dưới.
Giận cũng phải!Ngồi suốt 2 tiếng chỉ để đánh thức Nam cơ mà!
Trái ngược với Nhi.Hắn từ lúc 8 giờ đã rời nhà cùng nó với tâm trạng vô cùng vui vẻ.Dừng xe tại trung tâm thương mại lớn nhất thành phố hắn cùng nó đi vào bên trong.Cả hai quyết định tìm gì đó ăn trước nên cùng nhau đi đến một quán ăn gần đó.
Nó và hắn vừa vào đã trở thành trung tâm của sự chú ý.Nhiều người nhìn với ánh mắt hâm mộ nhưng vẫn không ít ánh mắt ganh tỵ dành cho mình.Mặc kệ những ánh mắt đó cả hai tìm cho mình một bàn gần cửa sổ và gọi món.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Quay lại với Nhi
Nhi đang chơi game bằng chiếc ipad nhưng lâu quá cũng chán.Dự định gọi cho Vũ và Key rũ họ đi chơi đúng lúc Nam đi đến ngồi cạnh Nhi.
Thấy Nam đi đến chổ mình mặt Nhi tối lại liền lườm một cái.Trong Nhi đáng sợ ghê nha!
Nam thấy vậy cười trừ
Anh xin lỗi mà!Bây giờ tụi mình đi nha!-Nam
Hứ....Không cần tôi sẽ đi với Key và Vũ.-Nói rồi Nhi liền lấy điện thoại nhấn vào số của Key.
Ấy...đừng mà!Anh xin lỗi!-Nam vội nắm lấy tay Nhi
Không cần!-Nhi
Đi mà!Bỏ qua cho anh lần này đi!-Nam
Tôi bỏ qua cho cậu bao nhiêu lần rồi hả?-Nhi
Đi mà!Em muốn gì anh cũng làm cho em hết!-Nam
Thật không?-Nhi
Thật!Chắc chắn!-Nam
Vậy thì hủy bỏ hôn ước đi!-Nhi
A.... Cái này không đc!-Nam
Tại sao?Cậu nói là chuyện gì cậu cũng làm mà.-Nhi
Ngoài cái này chuyện gì cũng đc.Anh không thể nào hủy hôn với em đc.Anh yêu em mà!-Nam nói đầy chân thành
Haizzzz....đc rồi coi như tôi bỏ qua!Giờ thì mau đi thôi!-Nhi nói rồi đi trước
A...chờ anh.-Nam nói rồi chạy theo.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bây giờ cậu muốn đi đâu?-Hắn hỏi
Tôi muốn mua trang sức.-Nó
Vậy tụi mình đi thôi!-Hắn nói rồi kéo nó đi.
.....-Nó không nói gì cứ để cho hắn kéo mình đi.
Cả hai bây giờ đang đứng trước cửa hàng đá quý GY sang trọng.Hắn nhanh chóng kéo nó vào.
Chào thiếu gia.-Cô tiếp viên vừa thấy hắn đã vội cũng kính chào
Cậu là......-Nó chưa kịp nói hắn đã cắt ngang
Đây là cửa hàng của ba mình.Cậu muốn mua gì?-Hắn
Tôi muốn mua một sợi dây chuyền.-Nó
Ở đây có bao nhiêu kiểu dây chuyền đẹp mau mang ra đi.-Hắn nói với cô tiếp viên
Vâng,thưa thiếu gia!-Nói rồi cô tiếp viên nhanh chóng lấy những sợi dây chuyền đẹp nhất ra.
Cậu chọn đi!-Hắn
Nó đứng ngắm hết tất cả một lượt cuối cùng mắt nó dừng tại một sợi dây chuyền đc thiết kế đơn giản nhưng cũng tinh xảo không kém.Dây chuyền có hình cỏ bốn lá trong rất mọc mạc và 4 chiếc lá là 4 viên kim cương đen, tỏ vẻ hài lòng nó chỉ về sợi dây chuyền đó nói:
Tôi lấy cái này!Gối nó lại giúp tôi.
Vâng!-Cô nhân viên
Cậu hay thật nha đây là sợi dây chuyền độc nhất đó!-Hắn
Vì tôi thích nó thôi!-Nó
Của cô đây ạ!-Cô tiếp viên đưa một chiếc túi nhỏ cho nó
Cảm ơn!Thanh toán giúp tôi.-Nó cầm lấy chiếc túi và đưa một chiếc thẻ cho cô tiếp viên
Hắn thấy vậy vội nói:
Câụ không cần trả tiền.Coi như tớ tặng cậu đấy!
Cảm ơn nhưng tôi không muốn mắc nợ cậu.-Nó
Không sao!-Hắn nói rồi quay sang cô tiếp viên nói:
Cô cứ tính vào sổ tiết kiệm của tôi.
Vâng!-Cô tiếp viên
Không cần!-Nó
Không sao mà!Bây giờ đi thôi!-Không đợi nó từ chối thêm nữa hắn nhanh chóng kéo nó đi.
Bây giờ câu muốn đi đâu?-Hắn
Đi theo tôi!-Nó nói rồi cùng hắn đi lên tầng trên
Cả hai bước vào shop B&W.
Chào cô chủ!-Các nhân viên trông shop thấy nó đã vội cuối chào mặt ai nấy đều trông rất căng thẳng.
Nó gật đầu hài lòng nói:
Tốt!Các người cứ tiếp tục làm việc đi!
Vừa dứt câu ai nấy đều chăm chỉ tiếp tục làm việc.
Woa!Đây là shop của ba mẹ cậu sao?-Hắn
Không!Đây là shop của tôi và Nhi.-Nó
2 cậu giỏi thật nha!-Hắn ngạc nhiên
Cũng bình thường thôi.-Nó nói rồi đi đến chổ cô gái gần đó
Mau lấy cho tôi sổ sách ghi chép kinh doanh tháng này và vài bộ quần áo hôm trước tôi bảo cô.-Nó
Vâng!-Cô nhân viên
À...chiếc áo này gói nó lại luôn đi.-Nó lấy chiếc áo gần đó và đưa cho cô nhân viên
Vâng!-Cô nhân viên nhanh nhẹn nhận lấy chiếc áo
Cậu đến đây làm gì vậy?-Hắn
Chỉ là đến lấy vài món đồ và xem dạo này làm ăn thế nào thôi.-Nó
Ờ.-Hắn
Của cô chủ đây ạ!-Cô nhân viên đưa cho nó vài túi đồ
Cám ơn.Cô cứ tiếp tục làm việc đi.-Nó nói rồi quay sang hắn
Cái này cho cậu.Cầm lấy!-Nói rồi nó ném cho hắn một túi đồ
Hắn nhanh nhẹn chụp lấy ngạc nhiên hỏi nó:
Cậu tặng tớ sao?
Cứ cho là vậy đi.-Nó
Cảm ơn!-Hắn cười đầy hạnh phúc
~~~~~~~~~~~~~~~~
Chổ Nam và Nhi
Đang lái xe Nam quay sang hỏi
Em muốn đi đâu trước?
Còn phải hỏi sao?Đương nhiên là phải ăn trước rồi!-Nhi
Hì hì!Anh quên.-Nam cười
Đột nhiên chuông điện thoại reo
Cậu có điện thoại kìa.-Nhi
Ừ!-Nói rồi Nam nhấc điện thoại
Alo.Ai vậy?
Là anh đây!Chú tuần sau có bận gì không?-Giọng một chàng trai ở đầu dây bên kia
À...cũng rảnh!Có gì không?-Nam
Tuần sau chú đi Pháp một chuyến với anh đc không?
Pháp?Bao lâu?-Nam chau mày
Khoảng 1 tuần hoặc có thể là lâu hơn một chút.Chú với anh sẽ đi gặp một vài đối tác ở đó.Cũng khá quan trọng đó!
Lâu vậy!Thôi anh kím người khác đi cùng đi!-Nam
Không đi anh mét ba đấy nhé!
Haizzz...đc rồi!Em sẽ cố sắp xếp.-Nói rồ Nam nhanh chóng tắt máy
Ai vậy?-Nhi tò mò
Anh trai của anh.-Nam
Có việc gì không?-Nhi
À...để về kể cho!Cũng gần tới nơi rồi!-Nam
Ừ!-Nhi cười
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đôi lời muốn nói:
-Xin lỗi vì lâu quá ko viết chap mới!
-Và cũng cám ơn mọi người đã đọc nó.Mình còn rất nhiều thiếu sót nên thông cảm*cúi đầu*
Ừ!Vì vậy cứ thoải mái khóc đi!-Hắn ôm chặt nó hơn.
Hức...hức...Tôi..... đã... nói.. hức..... Oa... oa-Nó nức nỡ khóc như một đứa con nít.Áp mặt vào lòng ngực ấm áp của hắn.(tg: mình ko biết tiếng khóc như thế nào nên viết đại!-_-Thông cảm!)
Tiếng khóc càng lúc càng lớn làm hắn càng ôm chặt nó hơn.Nhưng cũng đến lúc tiếng khóc nhỏ dần và trả lại bầu không khí yên tĩnh.
Rời khỏi lòng ngực của hắn nó ngượng ngùng quay mặt sang hướng khác.Thấy vậy hắn hỏi:
Cậu thấy tốt hơn chứ?
Nó ngượng không nói gì khẽ gật đầu.Nhưng hắn cũng hiểu cười nói với nó:
Vậy tốt rồi.Cậu yên tâm chuyện cậu khóc mình không kể với ai đâu.
Đáp lại hắn vẫn là cái gật đầu của nó
Hắn đứng dậy nắm lấy tay nó
Về thôi!-Hắn cười
Ừm.-Nó nói rồi rời khỏi chiếc xích đu
Trên phố, hai con người đang nắm tay nhau chậm rãi bước đi.Người con trai đột nhiên lên tiếng:
Cậu lạnh không?-Hắn
Không.Còn cậu?-Nó
Mình cũng vậy.-Hắn cười
À...cậu thả tay tôi ra đc chưa?-Nó nhìn xuống phía bàn tay nhỏ nhắn của mình đc bàn tay to lớn của hắn nắm mãi không buông.
Mình...xin..lỗi!-Hắn ngượng đỏ cả mặt vội thả tay nó ra
Ha..ha-Nó nhìn biểu hiện bối rối của hắn vồi bật cười
Hắn ngạc nhiên nhìn nó.Nó vừa cười sao?Không thể tin đc!
Thấy hắn nhìn mình đầy ngạc nhiên,nó hỏi
Có gì sao nhìn tôi ghê vậy?
À..không...chỉ là lần đầu tiên thấy cậu cười tươi như vậy.Nên có chút ngạc nhiên.-Hắn
Ừm...tại...nhìn cậu mắt cười thôi.-Nó ngượng
Ừ.Cậu cười đẹp lắm đó vì vậy đừng giấu nụ cười của mình nữa!-Hắn nói rồi nở nụ cười thật tươi.Làm cho mấy cô gái gần đó nhìn hắn với đôi mắt hình trái tim
Ừ...cám ơn-Nó đỏ mặt quay sang hướng khác.
Bầu không khí bây giờ chìm trong sự ngượng ngùng cả hai không ai nói với ai gì nữa chỉ nhấc từng bước chậm rãi để về nhà.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đến nhà
Hắn mở cửa,cùng vào nhà với nó.Cũng may là Nhi và Nam ngủ hết cả rồi.Chứ nếu không lại nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của nó thì mất mặt quá đi đc!Cả hai lại không nói gì cứ tiếp tục nhấc từng bước chân trên cầu thang.Vừa đến phòng mình hắn quay sang nó
Cậu ngủ ngon nhé!-Hắn
Ừ.Cậu cũng vậy.-Nó
À...chủ nhật nhớ đi chơi với mình nha!-Hắn
Ừ.Biết rồi!-Nói rồi nó tiếp tục đi đến phòng mình
Hắn đứng nhìn cho đến khi khuất bóng nó mới chịu vào phòng.Vừa vào phòng hắn liền phóng xuống giường.Nằm gác tay lên trán suy nghĩ về chuyện đi chơi cùng nó rồi lại cười cười.Rồi ngủ lúc nào không hay nhưng khuôn mặt của hắn vẫn còn hiện rõ sự háo hức mong chờ ngày chủ nhật đến thật nhanh!
Còn nó vừa vào phòng thay quần áo xong đã ngồi ngay vào bàn định mở laptop ra tiếp tục bận rộn nhưng nhớ lại những lời nói của hắn lúc nãy khóe môi đột nhiên cong lên.Nó đứng dậy tiến đến chiếc giường êm ái mà nằm xuống tự thưởng cho mình một giấc ngủ thật ngon.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chủ nhật
Cuối cùng cái ngày mà Nhi chờ mỏi mòn cũng đến.Suốt mấy ngày qua chỉ tại cái chân bị thương mà không thể bay nhảy đc.Cứ ngỡ hôm nay sẽ đc đi chơi vui vẻ nhưng đúng là"đời không như mơ".Nhi bây giờ phải cực khổ đánh thức cái tên biến thái này dậy.
Nè dậy đi!Không nhớ hôm nay là ngày gì sao?-Nhi nói không ngừng lay người Nam
Chút..nữa...-Nam vừa nói vừa kím tấm chăn chùm kín thân mình lại
Nè....dậy đi!10 giờ rồi đó!Không phải cậu hứa dẫn tôi đi chơi sao!-Nhi
Chút...nữa..anh..còn..buồn...ngủ..-Nam
Nè!!!-Nhi hét
Tha.....cho...anh....đi!-Nam
Nhi không còn kiên nhẫn nữa giận quá đi một mạch xuống nhà dưới.
Giận cũng phải!Ngồi suốt 2 tiếng chỉ để đánh thức Nam cơ mà!
Trái ngược với Nhi.Hắn từ lúc 8 giờ đã rời nhà cùng nó với tâm trạng vô cùng vui vẻ.Dừng xe tại trung tâm thương mại lớn nhất thành phố hắn cùng nó đi vào bên trong.Cả hai quyết định tìm gì đó ăn trước nên cùng nhau đi đến một quán ăn gần đó.
Nó và hắn vừa vào đã trở thành trung tâm của sự chú ý.Nhiều người nhìn với ánh mắt hâm mộ nhưng vẫn không ít ánh mắt ganh tỵ dành cho mình.Mặc kệ những ánh mắt đó cả hai tìm cho mình một bàn gần cửa sổ và gọi món.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Quay lại với Nhi
Nhi đang chơi game bằng chiếc ipad nhưng lâu quá cũng chán.Dự định gọi cho Vũ và Key rũ họ đi chơi đúng lúc Nam đi đến ngồi cạnh Nhi.
Thấy Nam đi đến chổ mình mặt Nhi tối lại liền lườm một cái.Trong Nhi đáng sợ ghê nha!
Nam thấy vậy cười trừ
Anh xin lỗi mà!Bây giờ tụi mình đi nha!-Nam
Hứ....Không cần tôi sẽ đi với Key và Vũ.-Nói rồi Nhi liền lấy điện thoại nhấn vào số của Key.
Ấy...đừng mà!Anh xin lỗi!-Nam vội nắm lấy tay Nhi
Không cần!-Nhi
Đi mà!Bỏ qua cho anh lần này đi!-Nam
Tôi bỏ qua cho cậu bao nhiêu lần rồi hả?-Nhi
Đi mà!Em muốn gì anh cũng làm cho em hết!-Nam
Thật không?-Nhi
Thật!Chắc chắn!-Nam
Vậy thì hủy bỏ hôn ước đi!-Nhi
A.... Cái này không đc!-Nam
Tại sao?Cậu nói là chuyện gì cậu cũng làm mà.-Nhi
Ngoài cái này chuyện gì cũng đc.Anh không thể nào hủy hôn với em đc.Anh yêu em mà!-Nam nói đầy chân thành
Haizzzz....đc rồi coi như tôi bỏ qua!Giờ thì mau đi thôi!-Nhi nói rồi đi trước
A...chờ anh.-Nam nói rồi chạy theo.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bây giờ cậu muốn đi đâu?-Hắn hỏi
Tôi muốn mua trang sức.-Nó
Vậy tụi mình đi thôi!-Hắn nói rồi kéo nó đi.
.....-Nó không nói gì cứ để cho hắn kéo mình đi.
Cả hai bây giờ đang đứng trước cửa hàng đá quý GY sang trọng.Hắn nhanh chóng kéo nó vào.
Chào thiếu gia.-Cô tiếp viên vừa thấy hắn đã vội cũng kính chào
Cậu là......-Nó chưa kịp nói hắn đã cắt ngang
Đây là cửa hàng của ba mình.Cậu muốn mua gì?-Hắn
Tôi muốn mua một sợi dây chuyền.-Nó
Ở đây có bao nhiêu kiểu dây chuyền đẹp mau mang ra đi.-Hắn nói với cô tiếp viên
Vâng,thưa thiếu gia!-Nói rồi cô tiếp viên nhanh chóng lấy những sợi dây chuyền đẹp nhất ra.
Cậu chọn đi!-Hắn
Nó đứng ngắm hết tất cả một lượt cuối cùng mắt nó dừng tại một sợi dây chuyền đc thiết kế đơn giản nhưng cũng tinh xảo không kém.Dây chuyền có hình cỏ bốn lá trong rất mọc mạc và 4 chiếc lá là 4 viên kim cương đen, tỏ vẻ hài lòng nó chỉ về sợi dây chuyền đó nói:
Tôi lấy cái này!Gối nó lại giúp tôi.
Vâng!-Cô nhân viên
Cậu hay thật nha đây là sợi dây chuyền độc nhất đó!-Hắn
Vì tôi thích nó thôi!-Nó
Của cô đây ạ!-Cô tiếp viên đưa một chiếc túi nhỏ cho nó
Cảm ơn!Thanh toán giúp tôi.-Nó cầm lấy chiếc túi và đưa một chiếc thẻ cho cô tiếp viên
Hắn thấy vậy vội nói:
Câụ không cần trả tiền.Coi như tớ tặng cậu đấy!
Cảm ơn nhưng tôi không muốn mắc nợ cậu.-Nó
Không sao!-Hắn nói rồi quay sang cô tiếp viên nói:
Cô cứ tính vào sổ tiết kiệm của tôi.
Vâng!-Cô tiếp viên
Không cần!-Nó
Không sao mà!Bây giờ đi thôi!-Không đợi nó từ chối thêm nữa hắn nhanh chóng kéo nó đi.
Bây giờ câu muốn đi đâu?-Hắn
Đi theo tôi!-Nó nói rồi cùng hắn đi lên tầng trên
Cả hai bước vào shop B&W.
Chào cô chủ!-Các nhân viên trông shop thấy nó đã vội cuối chào mặt ai nấy đều trông rất căng thẳng.
Nó gật đầu hài lòng nói:
Tốt!Các người cứ tiếp tục làm việc đi!
Vừa dứt câu ai nấy đều chăm chỉ tiếp tục làm việc.
Woa!Đây là shop của ba mẹ cậu sao?-Hắn
Không!Đây là shop của tôi và Nhi.-Nó
2 cậu giỏi thật nha!-Hắn ngạc nhiên
Cũng bình thường thôi.-Nó nói rồi đi đến chổ cô gái gần đó
Mau lấy cho tôi sổ sách ghi chép kinh doanh tháng này và vài bộ quần áo hôm trước tôi bảo cô.-Nó
Vâng!-Cô nhân viên
À...chiếc áo này gói nó lại luôn đi.-Nó lấy chiếc áo gần đó và đưa cho cô nhân viên
Vâng!-Cô nhân viên nhanh nhẹn nhận lấy chiếc áo
Cậu đến đây làm gì vậy?-Hắn
Chỉ là đến lấy vài món đồ và xem dạo này làm ăn thế nào thôi.-Nó
Ờ.-Hắn
Của cô chủ đây ạ!-Cô nhân viên đưa cho nó vài túi đồ
Cám ơn.Cô cứ tiếp tục làm việc đi.-Nó nói rồi quay sang hắn
Cái này cho cậu.Cầm lấy!-Nói rồi nó ném cho hắn một túi đồ
Hắn nhanh nhẹn chụp lấy ngạc nhiên hỏi nó:
Cậu tặng tớ sao?
Cứ cho là vậy đi.-Nó
Cảm ơn!-Hắn cười đầy hạnh phúc
~~~~~~~~~~~~~~~~
Chổ Nam và Nhi
Đang lái xe Nam quay sang hỏi
Em muốn đi đâu trước?
Còn phải hỏi sao?Đương nhiên là phải ăn trước rồi!-Nhi
Hì hì!Anh quên.-Nam cười
Đột nhiên chuông điện thoại reo
Cậu có điện thoại kìa.-Nhi
Ừ!-Nói rồi Nam nhấc điện thoại
Alo.Ai vậy?
Là anh đây!Chú tuần sau có bận gì không?-Giọng một chàng trai ở đầu dây bên kia
À...cũng rảnh!Có gì không?-Nam
Tuần sau chú đi Pháp một chuyến với anh đc không?
Pháp?Bao lâu?-Nam chau mày
Khoảng 1 tuần hoặc có thể là lâu hơn một chút.Chú với anh sẽ đi gặp một vài đối tác ở đó.Cũng khá quan trọng đó!
Lâu vậy!Thôi anh kím người khác đi cùng đi!-Nam
Không đi anh mét ba đấy nhé!
Haizzz...đc rồi!Em sẽ cố sắp xếp.-Nói rồ Nam nhanh chóng tắt máy
Ai vậy?-Nhi tò mò
Anh trai của anh.-Nam
Có việc gì không?-Nhi
À...để về kể cho!Cũng gần tới nơi rồi!-Nam
Ừ!-Nhi cười
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đôi lời muốn nói:
-Xin lỗi vì lâu quá ko viết chap mới!
-Và cũng cám ơn mọi người đã đọc nó.Mình còn rất nhiều thiếu sót nên thông cảm*cúi đầu*
/19
|