Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 24 : Lùn Đen Xấu

/623


Dưỡng điêu thành hậu
Ngoại truyện : Thương Lang Quốc 
Chương 24 : Lùn Đen Xấu
Edit : Angelina Yang









"Ách. . ."

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Vũ nói, lại thấy Độc Cô Ngạo Vũ cầm tờ giấy chính mình mới vừa viết xong rồi vo viên thành một cục mà cười ha ha . Dáng vẻ kia, nói muốn nện cho một trận đến đâu, liền còn muốn nện cho một trận đau nhiều hơn nữa!

Còn nghĩ lại, mấy chữ chính mình mới vừa viết xong, bản thân mình đều không hài lòng. Hiện nay, lại bị Độc Cô Ngạo Vũ thấy được, thật sự mất mặt đến chết!

Nghĩ tới đây, trên mặt Cố Duy Nhất lập tức liền buồn bực, một luồng khí khô nóng, càng là từ đáy lòng bốc thẳng lên tới đỉnh đầu, kèm theo đó hai gò má đều hầm hập nóng bỏng, ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Vũ, càng là giận dữ xấu hổ đan xen.

Nếu như nói rằng có khả năng, nàng thật sự muốn hung hăng xông đến, cắn chết cái tên gia hỏa lúc nào cũng như muốn được nện cho một trận !

Trong lòng tức giận, Cố Duy Nhất tức thì vươn cánh tay nhỏ bé, liền muốn phải cướp về trang giấy trên tay Độc Cô Ngạo Vũ.

Không biết làm sao, Độc Cô Ngạo Vũ phảng phất đã sớm ngờ tới sẽ tương tự như vậy, tay vượn giơ lên một cái, liền đưa trang giấy trên tay lên cao cao.

Cố Duy Nhất thấy vậy, lập tức nhảy bật lên từ trên mặt đất , liền tính toán đoạt lại tờ giấy kia. Tiếc rằng, thân thể Cố Duy Nhất thật sự quá mức nhỏ nhắn xinh xắn .

Mới mười hai mười ba tuổi tuổi, thân thể đều còn chưa phát dục đầy đủ mà! Còn chiều cao kia, càng là thấp tì tì.

Về phần Độc Cô Ngạo Vũ này, hiện nay đều đã mười bảy tuổi , đã sớm phát dục gần hết rồi.

Hơn nữa gần đây, hắn hình như so với trước đây thì cao hơn rất nhiều. Hiện nay, đều sắp sửa cao đến thước tám rồi.

Cố Duy Nhất cao có một thước rưỡi, ở trước mặt Độc Cô Ngạo Vũ, quả thực thật giống như là một đứa bé.

Cho dù nàng bật nhảy tại chỗ như thế nào , muốn cướp lại trang giấy trên tay Độc Cô Ngạo Vũ , đều sẽ không đoạt nổi.

Nhìn thấy nụ cười đắc ý trên mặt Độc Cô Ngạo Vũ , Cố Duy Nhất càng là tức đến sắp bùng nổ.

"Cái tên tiểu tử thúi đáng ghét nhà ngươi này, mau trả lại tờ giấy kia cho ta nhanh lên một chút!"

Cố Duy Nhất mở miệng, tức đến đỏ mặt tía tai.

Đối với Cố Duy Nhất đầy vẻ tức giận , Độc Cô Ngạo Vũ lại cười đến càng cảm thấy sung sướng đầy kích động.

"Ha ha ha ha ha ha. . . Ta chính là không trả lại cho ngươi, ngươi có bản lãnh thì tới đoạt nha! Ha ha ha ha ha ha, không nghĩ tới, ngươi cái tên ma lem này, không chỉ có người xấu da đen, cái đầu cũng thấp như vậy, quả thực là Lùn Đen Xấu mà! Sau này, ta gọi ngươi Lùn Đen Xấu là được rồi, ha ha ha ha ha ha. . ."

Độc Cô Ngạo Vũ mở miệng, cười đến càng cảm thấy càn rỡ đắc ý.

Phải biết rằng, nếu như đánh nhau, hắn không so sánh được với Xú nha đầu này.

Lần trước, liền đã bị Xú nha đầu này đánh cho thành đầu heo, vô cùng nhục nhã như thế . Hắn đến nay nghĩ tới, mà đều tức giận không thôi đây!

Hiện nay, không nghĩ tới Xú nha đầu này, cũng bị có lúc chịu lép vế ở trước mặt mình, chỉ nghĩ đến thôi mà đã sướng rồi!

Nghĩ tới đây, trong lòng Độc Cô Ngạo Vũ càng cảm thấy đắc ý, nụ cười càng cảm thấy dương dương tự đắc.

Nhìn thấy Độc Cô Ngạo Vũ cười càn rỡ kiêu ngạo như thế, Cố Duy Nhất càng là tức tối đến sắp sửa nổ phổi.

Tuy nhiên, liền vào lúc Cố Duy Nhất tức giận , đột nhiên, bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp khàn khàn 

"Đang tức giận cái gì đây! ?"

Nam nhân mở miệng, âm thanh tuy nhẹ nhàng, nhưng ở trong giọng nói lại mang theo vẻ uy nghiêm không cho phép người ta nghi ngờ chất vấn.

Nghe vậy, trong lòng Cố Duy Nhất giật nảy lên một cái, lập tức, nhìn lại nơi phát ra âm thanh.

Chỉ thấy, Độc Cô Ngạo Phong vốn đang chăm chú phê duyệt tấu chương , không biết từ khi nào đã đi tới trước mặt bọn họ .

Trên gương mặt tuấn tú kia, giờ phút này càng là mang theo vài phần lạnh lùng và không vui.

Thấy vậy, đôi môi đỏ mọng của Cố Duy Nhất không khỏi chu ra một cái, ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong , càng là mang theo vài phần dáng vẻ tủi thân.

"Phụ hoàng, đều do hắn. . ."

Cố Duy Nhất mở miệng, giọng điệu dè dặt, phảng phất một đứa bé bị người bắt nạt, đang tố khổ ở trước mặt người lớn.

Nhìn thấy Cố Duy Nhất cúi đầu chu môi, dáng vẻ rất uất ức , đồng mâu động lòng kia cỉa Độc Cô Ngạo Phong đầu tiên là nhẹ nhàng lóe ra một phen.

Sau đó khuôn mặt tuấn tú vừa chuyển, ánh mắt quét một vòng, liền rơi tại trên người Độc Cô Ngạo Vũ đứng ở một bên.

"A Vũ."

Độc Cô Ngạo Phong mở miệng, âm thanh nhẹ nhàng, chỉ là ở trong giọng nói, mang theo vài phần uy nghiêm và cảnh cáo.

Nếu như thay đổi người bên ngoài, khi nghe được Độc Cô Ngạo Phong nói một câu như vậy , lập tức sợ đến im lặng như ve sầu mùa đông ( câm như hến)

Chính là Độc Cô Ngạo Vũ lại ngoại lệ!

Dù sao, Độc Cô Ngạo Vũ đã sớm quen thói càn quấy trước mặt Độc Cô Ngạo Phong. Giờ phút này, khi nghe được lời này của Độc Cô Ngạo Phong, chỉ là thu lại nụ cười phóng đãng kia trên mặt.

Chỉ là sau một khắc, dường như là nghĩ đến cái gì, hắn liền đưa tới trước mặt Độc Cô Ngạo Phong trang giấy cầm trong tay như thể hiến vật quý. Đôi môi đỏ mọng hé ra, mở miệng cười nói.

"Ha ha ha ha ha ha. . . Hoàng huynh, huynh mau nhìn xem, chữ này xấu tới đâu a! Đệ lớn đến thế này, có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy chữ xấu như vậy . Nếu như dán tờ giấy này tại cửa ra vào, nói không chừng còn có thể trừ tà được đây!"

"Ngươi nói bậy bạ gì đó! Chỉ có ngươi nói như vậy thôi! ?"

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Vũ nói, Cố Duy Nhất lập tức liền buồn bực, lửa giận trong lòng càng cảm thấy bốc cao.

Mặc dù nói, nàng cũng biết chính mình viết chữ xấu, nhưng mà cũng không có khoa trương đến mức như Độc Cô Ngạo Vũ nói vậy!

Cái tên này, thật sự muốn nện cho một trận!

Nói cái gì, dán tại cửa ra vào còn có thể trừ được tà! ? Tức chết nàng !

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Cố Duy Nhất nhìn Độc Cô Ngạo Vũ, cơ hồ muốn phun lửa .

Tuy nhiên, Cố Duy Nhất càng tức giận, Độc Cô Ngạo Vũ càng là hài lòng.

"Hoàng huynh, huynh mau nhìn! Chữ này phải chăng là rất xấu! ?"

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Vũ nói, lại thấy Độc Cô Ngạo Vũ như thể hiến vật quý, đưa ra những chữ chính mình mới vừa viết cho Độc Cô Ngạo Phong xem, trên mặt Cố Duy Nhất liền buồn bực, ngượng ngùng lẫn xấu hổ vô cùng .

Nghĩ đến mấy chữ chính mình mới vừa viết xong, bản thân mình đều không vừa ý quá chừng.

Hiện nay, chính mình viết chữ xấu như vậy , lại còn bị Độc Cô Ngạo Phong thấy được, trời ạ! Nàng không muốn sống!

Nghĩ tới đây, trên mặt Cố Duy Nhất quẫn bách, càng là cuống quít đưa tay, muốn cướp lại trang giấy kia. Đôi môi đỏ mọng hé ra, nàng mở miệng bối rối nói.

"Phụ hoàng, người không nên nhìn , không nên nhìn!"

Cố Duy Nhất mở miệng, mong muốn ngăn cản, chỉ là đã không còn kịp rồi.

Nàng nhìn thấy lúc ánh mắt của Độc Cô Ngạo Phong rơi trên trang giấy chính mình viết, hàng mi xinh xắn kia đột nhiên nhẹ nhàng cau lại một cái.

Cố Duy Nhất ngượng ngùng ảo não quả muốn kẽ nứt trên mặt đất, trực tiếp chui vào trong đó.

Phải biết rằng, nàng rất không muốn thấy, chính là bị Độc Cô Ngạo Phong thấy khuyết điểm của mình.

Hiện nay, điểm yếu chính mình khó khăn mở miệng nhất, lại bị Độc Cô Ngạo Phong thấy, Cố Duy Nhất chỉ càng cảm thấy xấu hổ vô cùng .

Khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ngượng ngùng quẫn bách, càng là cúi gục xuống, lại cũng không dám liếc mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong.

Nàng sợ hãi phải trông thấy ánh mắt chê bai của Độc Cô Ngạo Phong.

Sớm biết rằng sẽ như thế, 


/623

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status