Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 25 : Lâu Thừa Tướng

/623


Dưỡng điêu thành hậu
Ngoại truyện : Thương Lang Quốc 
Chương 25 : Lâu Thừa Tướng
Edit : Angelina Yang








Trong lòng chính lúc đang thở dài, từ trên đỉnh đầu, liền truyền đến giọng nói nam nhân trầm thấp khàn khàn.

"Chú ý một chút."

"A, đúng vậy, phụ hoàng. . ."

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Phong nói, gương mặt Cố Duy Nhất nghiêm túc lại, lập tức vứt bỏ suy nghĩ miên man ở trong đầu, bắt đầu chăm chú học tập.

Chỉ thấy, Độc Cô Ngạo Phong đang nắm bàn tay nhỏ bé của mình, sau đó dẫn dắt tay, tự mình dạy nàng viết chữ.

Cùng với hành động của Độc Cô Ngạo Phong, bề mặt tờ giấy trắng ở trên bàn trên liền từ từ viết ra một chữ.

Trước kia từng nghe người ta nói qua, nhìn chữ ra người, nói vậy cũng không có sai một chút nào!

Chỉ thấy Độc Cô Ngạo Phong viết chữ, văn chương sắc bén, như rồng như phượng, giống như người của hắn!

Thấy vậy, trong lòng Cố Duy Nhất không khỏi chậc chậc thở dài.

Nam nhân này, có thể không nên ưu tú như vậy được chăng ! ?

Không chỉ có dung mạo đẹp, cá tính tốt, còn địa vị cao quí chí cao vô thượng kia nữa. Hiện nay, ngay cả chữ viết cũng đến độ giỏi như vậy!

Nam nhân như vậy, đủ để cho người trên toàn thế gian đều hận hắn!

Nam nhân thì hận chính mình không bằng hắn, nữ nhân thì hận hắn không thích chính mình!

Liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất suy nghĩ, lập tức, càng là từ từ nhìn thấy chữ mới rồi tay của Độc Cô Ngạo Phong dẫn dắt dạy chính mình viết ra.

Thấy vậy, Cố Duy Nhất đôi mắt sáng ngời, môi đỏ mọng hé ra, không khỏi mở miệng cười nói.

"Phụ hoàng, cái này có phải là chữ "cố" không a! ?"

Cố Duy Nhất mở miệng, gương mặt nhỏ nhắn vừa ngước lên, nhìn Độc Cô Ngạo Phong mở miệng tra hỏi.

Nghe vậy, Độc Cô Ngạo Phong chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, lập tức, đôi môi đỏ mọng hé ra, mở miệng nói.

"Nào, phụ hoàng sẽ dạy ngươi viết tên mình."

"Vâng, được ạ."

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Phong nói, trong lòng Cố Duy Nhất kích động. Sau đó, càng là cúi đầu xuống, nhìn thấy Độc Cô Ngạo Phong nắm bàn tay nhỏ bé của mình, rồi cầm bút lông, tiếp tục viết trên giấy.

Nhìn thấy hai chữ khác từ từ xuất hiện ở trên trang giấy, trong lòng Cố Duy Nhất càng là mừng thầm vô cùng.

Chỉ cảm thấy, ba chữ này, nhìn thế nàođều thấy sao mà đẹp mắt như thế!

Nét bút sắc bén lưu loát, như rồng như phượng, làm cho người ta nhìn thấy, đều như trước mắt sáng ngời!

Thấy vậy, Cố Duy Nhất đầu tiên là từ từ nhìn kĩ chữ viết trên giấy, đôi mắt càng là long lanh, bên trong đều là lộ rõ vui vẻ.

"Ha hả, phụ hoàng, cái này liền là tên của con đây! Viết thật là đẹp mắt đây!"

Cố Duy Nhất mở miệng, nhìn Độc Cô Ngạo Phong mở miệng cười nói.

Nhìn thấy Cố Duy Nhất long lanh mắt nhung, trong mắt lộ rõ niềm vui, làm cho người ta nhìn thấy, cũng không nhịn được cong môi cười một tiếng.

Mặc dù, khóe miệng Độc Cô Ngạo Phong cười, rất mờ rất nhạt, nhưng vẫn bị Cố Duy Nhất thấy được.

Thấy vậy, trong lòng Cố Duy Nhất ấm áp, lập tức, dường như là nghĩ đến cái gì , đôi môi đỏ mọng hé ra, mở miệng hỏi.

"Phụ hoàng, tên của người viết như thế nào! ? Người cũng dạy dạy con viết tên của người đi!"

Cố Duy Nhất mở miệng, ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong, càng là sốt ruột chờ mong.

Dù sao, nàng thật sự thật muốn biết, tên của Độc Cô Ngạo Phong, viết như thế nào đây!

Liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất chờ mong, Độc Cô Ngạo Phong nghe vậy, đầu tiên là lẳng lặng liếc mắt nhìn Cố Duy Nhất một chút . Rồi lại thay đổi một tờ giấy trắng khác, sau đó, nắm tay Cố Duy Nhất , lại lần nữa đưa bút, dẫn dắt tay bắt đầu viết.

Cùng với mặt khác bốn chữ viết ra đến, Cố Duy Nhất không khỏi chăm chú nhìn kỹ một phen, lập tức, môi hồng cong lên một cái, mở miệng cười nói.

"Ha hả, thì ra tên của phụ hoàng là viết như vậy , viết thật tốt đây!"

Cố Duy Nhất cầm lấy trang giấy viết tên Độc Cô Ngạo Phong , mở miệng cười nói.

Chỉ cảm thấy, Độc Cô Ngạo Phong viết chữ, mỗi một chữ đều giống như nghệ thuật, đẹp mắt quá chừng.

Cũng không biết, chính mình năm nào tháng nào, mới có thể viết ra được chữ đẹp như vậy đây!

Liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất suy nghĩ, lại thấy Độc Cô Ngạo Vũ ngồi ở một bên sao chép , đột nhiên duỗi người ra, sau đó như thể được giải phóng, mở miệng nói.

"Chà, rốt cuộc đã sao chép xong, hoàng huynh, xin xem qua."

Độc Cô Ngạo Vũ mở miệng vừa nói, lập tức, càng là nâng trang giấy chính mình vừa mới sao chép xong , đi tới trước mặt Độc Cô Ngạo Phong. Trên mặt, quả là dáng dấp đứa bé hiến vật quý.

Thấy vậy, Cố Duy Nhất bĩu đôi môi đỏ mọng, lập tức đảo mắt nhìn quanh một lượt, không khỏi nhìn vào trên trang giấy Độc Cô Ngạo Vũ viết. 

Không nhìn còn khá, vừa nhìn, trên mặt Cố Duy Nhất đầu tiên là hiện vẻ sửng sốt, sau đó nàng hé mở làn môi hồng, tiếng cười ha ha kia phút chốc tràn ra từ trong miệng nàng. 

"Ha ha ha ha ha ha. . . Cái này cũng nói là chữ sao! ? Quả thực là chữ như gà bới a! Mang dán lên trên cửa, còn có thể đuổi ma đây!"

Cố Duy Nhất vừa cười ha ha, sau đó học những lời Độc Cô Ngạo Vũ mới nói vừa rồi, hất ngược trở về.

Nhưng mà, Cố Duy Nhất thốt ra cũng là lời nói thật.

Vốn tưởng rằng, chính mình viết chữ đã đủ xấu , không nghĩ tới, thật đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Độc Cô Ngạo Vũ này, viết chữ lại so với chính mình vẫn còn xấu hơn, thế mà hắn vừa rồi vẫn còn khoe khoang như vậy, lại nói nàng viết chữ xấu!

Liền vào lúc trong lòng Cố Duy Nhất suy nghĩ, Độc Cô Ngạo Vũ nghe được lời này của Cố Duy Nhất, trên mặt lập tức liền buồn bực, đôi môi đỏ mọng hé ra, tức thì mở miệng lẩm bẩm.

"Cái đồ Lùn Đen Xấu nhà ngươi này chế giễu cái gì! ? Đây chính là chữ tốt nhất mà Gia viết! Phải biết rằng, người khác muốn nhìn, cũng không thể thấy đó! Hơn nữa, chữ do Gia viết ra, chính là cá tính, ngươi không hiểu!"

"Ồ, vẫn còn cá tính đây! Da mặt ngươi thật đúng là đủ dầy. Thứ viết ra căn bản không phải là chữ, đây chính là chữ như gà bới. Thật sự là nhìn chữ ra người, đã viết xấu còn không dám thừa nhận, da mặt thật đúng là đủ dày!"

Luận về cãi nhau, Cố Duy Nhất dám nói đệ nhị, thật đúng là không ai dám nhận đệ nhất đây!

Nghe được lời này của Cố Duy Nhất, Độc Cô Ngạo Vũ càng là tức tối phẫn nộ. Hắn cắn răng, định mở miệng muốn nói điều gì. Lại thấy Độc Cô Ngạo Phong đứng ở một bên, một mực yên lặng không lên tiếng, chợt hé mở làn môi hồng, trầm giọng nói.

"Đủ rồi, không cho lại ồn ào !"

"Hoàng huynh. . ."

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Phong nói, đôi môi đỏ mọng của Độc Cô Ngạo Vũ không khỏi chu ra một cái, ánh mắt nhìn Độc Cô Ngạo Phong, càng là giống như thâm cung oán phụ, vô cùng ai oán.

Phải biết rằng, trước kia hoàng huynh của hắn trong mọi chuyện đều nghe theo hắn, chiều chuộng hắn. Chính là hiện nay, sau khi có người con gái nuôi này, mọi chuyện bắt đầu bất công.

Nghĩ tới đây, trên mặt Độc Cô Ngạo Vũ càng là đầ vẻ ghen tị.

Nhưng mà ngại với Độc Cô Ngạo Phong ở đây, không tiện phát tác.

Nhìn thấy Độc Cô Ngạo mặt mày ghen tị không vui ,Độc Cô Ngạo Phong chân mày khẽ chau mày, trên mặt đều là dáng vẻ nghiêm nghị.

"A Vũ, một mình ngươi nhìn một chút, chính mình viết, rốt cuộc là cái chữ gì! ? Những thứ này có thể nói là chữ sao! ?"

"Ách, hoàng huynh, ta. . ."

Nghe được lời Độc Cô Ngạo Phong nói, lại thấy Độc Cô Ngạo Phong vẻ mặt nghiêm nghị, trong lòng Độc Cô Ngạo Vũ không khỏi chột dạ.

Kỳ thật, hắn cũng biết, chữ chính mình viết đích xác rất xấu. . .

Chính là ngại có Cố Duy Nhất ở đây, vì vấn đề mặt mũi, khiến Độc Cô Ngạo Vũ hé đôi môi đỏ mọng , không khỏi mở miệng than thở.

"Chính là, nàng viết chữ, không phải so với đệ càng viết xấu hơn sao! ?"

Độc Cô Ngạo Vũ mở miệng, cho dù chết, cũng phải tìm một người chết theo! Rồi hãy nói sau, Xú 


/623

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status