TRỞ VỀ VIỆT NAM
Sân bay Nội Bài, 10 giờ đêm….
Máy bay vừa đáp xuống mặt đầu, cửa vừa mới mở cái là nó đã lao xuống thật nhanh. Hít thở cái không khí trong lành của Hà Nội.
Sau 4 năm du học ở Mĩ thì cuối cùng nó cũng trở về quê hương của nó.
Hít thở chán chê nó chợt nhận ra đã tối rồi nên về nhà thôi. Nó liền bắt một chiếc taxi về nhà.
Bảo bác tài xế đỗ ở trước cổng, trả tiền cho bác và xách vali đi vào.
Trời tối rồi, giờ ai mở cổng cho nó đây. Biết thế hồi đó lấy bản sao cái chìa khóa cổng đi. Giờ sao đây ???
A ! Nó liền ném cái vali qua cái cổng một cách vô tâm rồi sau đó sử dụng skill leo tường để vào trong
Misson complete ! Nó thỏa mãn ung dung mở cửa đi vào.
Cạch…
Vừa mới đóng nhẹ cái cửa xong thì một người con trai xuất hiện. Chưa để nó kịp phán ứng tên đó đã nói:
– Cô là ai và sao vào được nhà tôi ?: Nhà tôi? Đây cũng là nhà nó mà.
– Anh Minh ?: Nó ngơ ngác nói, cố nhìn kĩ khuôn mặt tên đó
– Đừng nói mày là … : Người con trai đó lại gần nó
Cái chiều cao khủng bố này. Thân hình vạm vỡ này. Mái tóc đen bù xù này. Đôi mắt đen lạnh lùng này. Cái mũi cao cao này.
Đây là…
– Anh hai !: Nó nhảy vào ôm anh thật chặt
– Ặc ! Mày đấy hả Chi, 4 năm không gặp mày khác thật đó: Anh vuốt nhẹ mái tóc đen của nó :- Giờ thì bỏ anh ra, anh máy sắp chết ngạt rồi nè
Nói liền nó bỏ anh ra luôn
– Thế về Việt Nam làm gì ?: Lấy lại được oxi, anh bình tĩnh hỏi nó
– Thích thì về thôi, với cả nhớ anh mà: Nó cười để lộ hàm răng trắng như sữa của mình
– Haiz… Thế mày có định đi học tiếp lớp 10 không ?
– Có chứ, học chung trường anh đó !
– Thảo nào mẹ gửi về một bộ đồng phục con gái về. Cứ tưởng của con nào thì ra là của mày
– Anh không thể ít nhất gọi em là “Chi” hay là “em gái” thay vì dùng từ ” mày ” hả ?
– Không, quen miệng rồi. Thôi mau đi ngủ đi, mai mày còn đi học đó: Anh xoa đàu nó và vào đi vào ngủ
Sáng hôm sau….
Mới tầm 6 giờ sáng mà nó đã thức dậy và vệ sinh cá nhân rồi. Mặc bộ đồng phục mà mẹ gửi về cho nó. Chiếc áo sơmi trắng với cái váy đen dài chưa đến đầu gối.
Xuống dưới bếp, lục lọi một hồi trong bếp nó lấy ra mấy quả trứng và chút cơm rang còn thừa trong tủ lạnh. Sắn tay áo lên trổ tài, từ 2 thứ nguyên liệu trên nó đó tạo ra cơm rang trứng của Nhật Bản.
Phần cơm rang được cả miếng trứng to che mất. Nó cất lọ sốt cà chua và nắn nót vẽ lên phần của anh nó chữ ” Onii- chan baka”. Tạm dịch là: Anh hai đại ngốc.
Còn riêng phần nó thì là chữ ” Kawaii Imouto”. Tạm dịch là đứa em gái dễ thương. Nó mãn nguyện mỉm cười nhìn thành quả à nhầm kiệt tác của nó
Anh nó cũng nhanh chóng dậy và đi xuống trong bộ áo trắng quần đen. Nhìn xuống bàn ăn thấy ngay bữa sáng là anh lao xuống nhanh.
Nhìn phần ăn của mình rồi liếc sang phần ăn của nó. Anh chỉ chẹp miệng nói:
– Cái con thần kinh, viết linh tinh lên thức ăn làm quái gì ?: Vừa nói ăn vừa súc miếng cho vào miệng ăn :- Nhưng mà cũng ngon đấy chứ.
– Đương nhiên, em gái của anh mà: Nó ưỡn ngực tự hào
– Mỗi tội trứng cháy quá, cơm rang thì vẫn còn khô: Và sau đó là đống lời phê bình
– Rồi rồi mau ăn sáng thôi anh
Sau khi ăn xong thì cả 2 cùng nhau cuốc bộ đến trường với nhau.
Vừa thấy anh bước vào một đống đứa con gái lao vào rồi chợt dừng lại và tản ra khi thấy nó đang đi cùng anh.
Nhiều tiếng xì xầm bắt đầu vang lên, nó trở thành tâm điểm của mọi người
– Con nhỏ kia là ai mà lại đi cùng anh Minh
– Nó đang ăn bám anh Minh của chúng ta
– Nhìn thế nào cũng thấy nó xấu tệ, thế quái nào lại đi cùng anh ấy
– Anh Minh, tại sao anh lại bỏ chúng em theo con đó
Nó thì chẳng quan tâm mọi người xì xào, bàn tán cái gì. Nó chỉ cứ việc ôm tay anh nó thôi.
DING DONG ~
Tiếng chuông vào lớp vang lên, nó tạm biệt anh và đi vào lớp của nó. Lớp 10a3
– Xin giới thiệu với các em đây là bạn học mới của chúng ta. Em Mai Dương Chi
Thấy nó nhảy vào lớp một cái, cô giáo nó suýt đau tim mà chết nhưng vẫn giữ cái bộ mặt nghiêm nghị và nói
– Xin chào, tớ là Mai Dương Chi. Mong được các bạn giúp đỡ
Vừa nói xong nó ngẩng mặt lên nhìn các đồng chí nó sẽ học cùng 3 năm học sau này
Một nửa đám con gái nhìn nó với anh mắt hình viên đạn, coi nó là kẻ thù. Những bạn khác thì phản ứng rất chi là bình thường. Đám con trai thì chảy hết nước dãi khi thấy nó.
Đến đây xin tả chân dung nó luôn.
Thân hình nhỏ nhắn, 3 vòng cực chuẩn. Mái tóc đen chuẩn người Việt óng ả dài ngang lưng. Khuôn mặt trái xoan, làn da trắng không tì vết với 2 lúm má đồng tiền. Đôi mắt đen trong veo nhưng cũng có chút hấp dẫn. Cái mũi nhỏ nhắn xinh xinh. Đôi môi đỏ mọng như trái dâu chín
Nó cứ như là thiên thần giáng trần vậy !
– Cô ơi, em ngồi đâu vậy ?: Nó quay sang hỏi cô giáo
– Cuối lớp, cạnh bạn Ngọc Linh
Nó mang cặp xuống cuối dãy và thả cái cặp xuống không thương tiếc.
Quay sang nhìn cô bạn ngồi cạnh bạn. Cô gục mặt xuống mặt bàn. Mặc chiếc áo khoác có mũ che đi khuôn mặt làm nó không nhìn rõ mặt cô
Theo nó nghĩ là cô đã ngủ nên không làm phiền gì cô nữa. Nhưng cô bạn Ngọc Linh này vẫn chưa ngủ. Miệng bỗng nở nụ cười đắc ý và nghĩ thầm ‘ Vậy là Mai Dương Chi đã về Việt Nam sao ? Từ nay trường Thiên Vương này sẽ có trò hay đây ‘
Sân bay Nội Bài, 10 giờ đêm….
Máy bay vừa đáp xuống mặt đầu, cửa vừa mới mở cái là nó đã lao xuống thật nhanh. Hít thở cái không khí trong lành của Hà Nội.
Sau 4 năm du học ở Mĩ thì cuối cùng nó cũng trở về quê hương của nó.
Hít thở chán chê nó chợt nhận ra đã tối rồi nên về nhà thôi. Nó liền bắt một chiếc taxi về nhà.
Bảo bác tài xế đỗ ở trước cổng, trả tiền cho bác và xách vali đi vào.
Trời tối rồi, giờ ai mở cổng cho nó đây. Biết thế hồi đó lấy bản sao cái chìa khóa cổng đi. Giờ sao đây ???
A ! Nó liền ném cái vali qua cái cổng một cách vô tâm rồi sau đó sử dụng skill leo tường để vào trong
Misson complete ! Nó thỏa mãn ung dung mở cửa đi vào.
Cạch…
Vừa mới đóng nhẹ cái cửa xong thì một người con trai xuất hiện. Chưa để nó kịp phán ứng tên đó đã nói:
– Cô là ai và sao vào được nhà tôi ?: Nhà tôi? Đây cũng là nhà nó mà.
– Anh Minh ?: Nó ngơ ngác nói, cố nhìn kĩ khuôn mặt tên đó
– Đừng nói mày là … : Người con trai đó lại gần nó
Cái chiều cao khủng bố này. Thân hình vạm vỡ này. Mái tóc đen bù xù này. Đôi mắt đen lạnh lùng này. Cái mũi cao cao này.
Đây là…
– Anh hai !: Nó nhảy vào ôm anh thật chặt
– Ặc ! Mày đấy hả Chi, 4 năm không gặp mày khác thật đó: Anh vuốt nhẹ mái tóc đen của nó :- Giờ thì bỏ anh ra, anh máy sắp chết ngạt rồi nè
Nói liền nó bỏ anh ra luôn
– Thế về Việt Nam làm gì ?: Lấy lại được oxi, anh bình tĩnh hỏi nó
– Thích thì về thôi, với cả nhớ anh mà: Nó cười để lộ hàm răng trắng như sữa của mình
– Haiz… Thế mày có định đi học tiếp lớp 10 không ?
– Có chứ, học chung trường anh đó !
– Thảo nào mẹ gửi về một bộ đồng phục con gái về. Cứ tưởng của con nào thì ra là của mày
– Anh không thể ít nhất gọi em là “Chi” hay là “em gái” thay vì dùng từ ” mày ” hả ?
– Không, quen miệng rồi. Thôi mau đi ngủ đi, mai mày còn đi học đó: Anh xoa đàu nó và vào đi vào ngủ
Sáng hôm sau….
Mới tầm 6 giờ sáng mà nó đã thức dậy và vệ sinh cá nhân rồi. Mặc bộ đồng phục mà mẹ gửi về cho nó. Chiếc áo sơmi trắng với cái váy đen dài chưa đến đầu gối.
Xuống dưới bếp, lục lọi một hồi trong bếp nó lấy ra mấy quả trứng và chút cơm rang còn thừa trong tủ lạnh. Sắn tay áo lên trổ tài, từ 2 thứ nguyên liệu trên nó đó tạo ra cơm rang trứng của Nhật Bản.
Phần cơm rang được cả miếng trứng to che mất. Nó cất lọ sốt cà chua và nắn nót vẽ lên phần của anh nó chữ ” Onii- chan baka”. Tạm dịch là: Anh hai đại ngốc.
Còn riêng phần nó thì là chữ ” Kawaii Imouto”. Tạm dịch là đứa em gái dễ thương. Nó mãn nguyện mỉm cười nhìn thành quả à nhầm kiệt tác của nó
Anh nó cũng nhanh chóng dậy và đi xuống trong bộ áo trắng quần đen. Nhìn xuống bàn ăn thấy ngay bữa sáng là anh lao xuống nhanh.
Nhìn phần ăn của mình rồi liếc sang phần ăn của nó. Anh chỉ chẹp miệng nói:
– Cái con thần kinh, viết linh tinh lên thức ăn làm quái gì ?: Vừa nói ăn vừa súc miếng cho vào miệng ăn :- Nhưng mà cũng ngon đấy chứ.
– Đương nhiên, em gái của anh mà: Nó ưỡn ngực tự hào
– Mỗi tội trứng cháy quá, cơm rang thì vẫn còn khô: Và sau đó là đống lời phê bình
– Rồi rồi mau ăn sáng thôi anh
Sau khi ăn xong thì cả 2 cùng nhau cuốc bộ đến trường với nhau.
Vừa thấy anh bước vào một đống đứa con gái lao vào rồi chợt dừng lại và tản ra khi thấy nó đang đi cùng anh.
Nhiều tiếng xì xầm bắt đầu vang lên, nó trở thành tâm điểm của mọi người
– Con nhỏ kia là ai mà lại đi cùng anh Minh
– Nó đang ăn bám anh Minh của chúng ta
– Nhìn thế nào cũng thấy nó xấu tệ, thế quái nào lại đi cùng anh ấy
– Anh Minh, tại sao anh lại bỏ chúng em theo con đó
Nó thì chẳng quan tâm mọi người xì xào, bàn tán cái gì. Nó chỉ cứ việc ôm tay anh nó thôi.
DING DONG ~
Tiếng chuông vào lớp vang lên, nó tạm biệt anh và đi vào lớp của nó. Lớp 10a3
– Xin giới thiệu với các em đây là bạn học mới của chúng ta. Em Mai Dương Chi
Thấy nó nhảy vào lớp một cái, cô giáo nó suýt đau tim mà chết nhưng vẫn giữ cái bộ mặt nghiêm nghị và nói
– Xin chào, tớ là Mai Dương Chi. Mong được các bạn giúp đỡ
Vừa nói xong nó ngẩng mặt lên nhìn các đồng chí nó sẽ học cùng 3 năm học sau này
Một nửa đám con gái nhìn nó với anh mắt hình viên đạn, coi nó là kẻ thù. Những bạn khác thì phản ứng rất chi là bình thường. Đám con trai thì chảy hết nước dãi khi thấy nó.
Đến đây xin tả chân dung nó luôn.
Thân hình nhỏ nhắn, 3 vòng cực chuẩn. Mái tóc đen chuẩn người Việt óng ả dài ngang lưng. Khuôn mặt trái xoan, làn da trắng không tì vết với 2 lúm má đồng tiền. Đôi mắt đen trong veo nhưng cũng có chút hấp dẫn. Cái mũi nhỏ nhắn xinh xinh. Đôi môi đỏ mọng như trái dâu chín
Nó cứ như là thiên thần giáng trần vậy !
– Cô ơi, em ngồi đâu vậy ?: Nó quay sang hỏi cô giáo
– Cuối lớp, cạnh bạn Ngọc Linh
Nó mang cặp xuống cuối dãy và thả cái cặp xuống không thương tiếc.
Quay sang nhìn cô bạn ngồi cạnh bạn. Cô gục mặt xuống mặt bàn. Mặc chiếc áo khoác có mũ che đi khuôn mặt làm nó không nhìn rõ mặt cô
Theo nó nghĩ là cô đã ngủ nên không làm phiền gì cô nữa. Nhưng cô bạn Ngọc Linh này vẫn chưa ngủ. Miệng bỗng nở nụ cười đắc ý và nghĩ thầm ‘ Vậy là Mai Dương Chi đã về Việt Nam sao ? Từ nay trường Thiên Vương này sẽ có trò hay đây ‘
/48
|