ĐỪNG CÓ ĐỘNG VÀO MAI DƯƠNG CHI NÀY
Giờ ra chơi…
Vừa mới ra chơi cái thôi là nó đã lao nhanh lên lớp 11a4 – lớp anh nó
– Cô bé muốn gặp ai vậy ?: Một chị gái xinh xinh bước đến hỏi nó
– Anh Thiên Minh ạ : Nó giả vờ lễ phép nói, trong lòng thì cười thầm vì chợt nghĩ ra trò vui trong đầu
– Ê Minh ! Có em lớp 10 tìm mày nè !
– Ra đây: Anh bước ra : Tìm anh mày có việc gì ?
– Anh à, em gái yêu dấu của anh đói lắm. En muốn ăn trưa cùng anh~ : Nó õng ẹo trước mặt nhiều anh chị
Nhìn 2 anh em nó cứ như người yêu vậy
Đương nhiên nó nhanh chóng nhận được sự yêu mến của mấy anh chị lớp anh nó.
Căng tin…
– Thế mày muốn ăn gì anh đãi ?: Anh hỏi
– 1 đĩa cơn rang thực cẩm, 2 phần gà và 1 cốc trà chanh nha
– Rồi: Anh ra lấy khẩu phẩu nó và đặt nhẹ xuống bàn
Thấy đồ ăn là mắt nó sáng ngay, chén hết đống đồ nhanh gọn lẹ.
Anh nhìn nó với một ánh mắt kì lạ
-Anh nhìn gì ?
– Tao không ngờ em gái mình đã biến thành heo đấy
– Hả ? Anh nói gì ?: Nó thẳng tay đạp anh bay ra khỏi ghế
Tất cả mọi người trong căn tin nhìn nó với anh mắt ‘con nhỏ này chết chắc rồi’
Nhưng trái với những gì họ nghĩ, anh chị nhẹ xoa đầu nó và nói:
– Đá mạnh thế?
Cái gì ? Nó cả gan đá hẳn đại ca trường mà anh không có đánh lại mà còn xoa đầu nó ư ?
Rốt cuộc con nhỏ này là ai vậy ?
Sau khi ăn trưa xong nó vui vẻ đi lên lớp. Nó đột nhiên bị chặn lại bởi một đám đàn chị năm trên.
Một bà chị với mái tóc nhuộm vàng xoan tít như spaghetti. Mặt thì một tá mĩ phẩm. Môi thì tô son đỏ đậm. Nhìn nó với anh mắt khinh thường
– Cho hỏi chị muốn gì ạ ?: Nó vẫn tiếp tục cái vai diễn nữ sinh trong sáng
– Mày là Mai Dương Chi phải không ?
– Vâng, là em đây
– Mày mau tránh xa anh Minh ra
– Chị là gì của anh ấy ?
– Tao sẽ là bạn gái tương lai của anh ấy
Bạn gái tương lai ư ? Nó chau mày nhìn chị ta. Cái loại son phấn như chị ta chưa quen anh đã bị ghét rồi.
– Bạn gái tương lai sao ? Chị có vẻ hơi tự tin thái quá nhỉ ?
– Tao đẹp ! Đương nhiên anh ấy phải yêu tao rồi !: Ọe. Bà chị này ảo tưởng hơi quá đà rồi đấy
Anh mà nhìn chắc cũng ói mất. Nó vẫn cố lịch sự nói:
– Thế chị muốn nói gì với em vậy?
– Tao muốn mày tránh xa anh Minh ra
– Hừ… Nếu tôi không tránh xa thì chị tính tính làm gì tôi: Nó đột nhiên thay đổi giọng điệu và cách xưng hô với chị ta
– Nếu vậy thì : Chị ta lại gần và vuốt nhẹ làn da trắng của nó, ghét sát tai nó và nói nhỏ: – Tao sẽ hủy hoại cái khuôn mặt đẹp đẽ này của mày đấy
Chị ta tưởng rằng nó sợ quá không dám nói gì nên nở một nụ cười đắc thắng. Nhưng nhìn khuôn mặt nó hoàn toàn tỉnh bơ.
– Tao nói thật đấy
– Ừ, thì tôi có bảo chị nói dối đâu. Nhưng….tôi sẽ không làm théo lời chị bảo đấy.
– Con này to gan…. Bọn bay, đánh nó đến khi nó không dám nhìn anh ấy cho tao
Một đống đàn chị đầu gấu xông lên. Tay cầm dao, kéo và thậm chí là cả dao rọc giấy. Tất cả cùng lao về phía nó.
Nó thì cứ đứng yên xem mấy bà chị này sẽ tính làm gì. Bà chị với cái kéo xông lên trước, tính cắt vài lọn tóc để dọa nó sợ. Nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị nó nhanh chóng đập phát ngay gáy ngất luôn.
Biết nó không phải cái dạng bình thường, 2 bà chị kia cùng nhau song kiếm hợp bích lên đánh nó.
Cả 2 mũi dao sắc nhọn đều hướng về nó nhưng chỉ trong tích tắc…..
Phập !!!
Bằng một cách nào đó, nó nhanh tay giật lấy 2 cái dao và cắm mạnh chúng vào lòng bàn tay của họ
– A!!!
Tiếng hét của họ vang lên. Một thứ chất lỏng màu đỏ chảy ra. Một mùi tanh lạ thoang thoảng trong không khí. Máu của 2 chị ta không ngừng chảy ra
Riêng bà chị vừa nãy thấy xong mặt tái mét lại, không nói nên lời.
Nó chỉ nhìn chị ta và nói:
– Ui da ! 2 chị bị thương rồi kìa, mau vào phòng y tế đi. Vết cắt vừa nãy sâu lắm đó: Rồi đột nhiên cả ánh mắt và giọng nói nó thay đổi nhanh chóng: – Đừng có để tôi thấy mấy người đó
Nói rồi nó bỏ mấy chị ta lại và ung dung bước về lớp, tiếp tục cái vai nữ sinh trong sáng của mình.
Quay về lớp của mình, việc đầu tiên nó muốn làm là kết bạn với cô bạn Ngọc Linh ngồi cạnh nó. Nhưng vừa quay sáng là đã chẳng thấy ai rồi.
Lúc nó chợt nhận ra thì giờ học đã bắt đầu rồi. Bây giờ là tiết Toán, cái tiết nhàm nhất đối với nó.
Cái này nó đã học từ hồi đi du học rồi nên cần nghe làm quái gì nữa. Nó ngồi đọc truyện tranh với nghe nhạc luôn mà không quan tâm gì đến việc cô giáo đang đứng ngay cạnh nó.
– Dương Chi !!!: Cô hét lên làm cả lớp giật mình.
Nó nhẹ nhàng đặt quyển truyện tranh xuống, bỏ tai nghe ra và quay sang nói :
– Cô à, chúng ta vẫn đang trong tiết đấy. Mong cô hạ giọng xuống tí
Cô giáo nó nghe xong mặt đỏ lên vì tức giận nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh mà nói:
– Cả gan ngồi chơi trong giờ của tôi chắc em phải học giỏi nên gan mới lớn nhỉ. Thế này đi, nếu em có thể giải được bài toán của tôi thì từ này về sau em có thể cúp tiết tôi luôn
– Được thôi, là cô nói đấy
Cô nghe vậy liền nở một nụ cười nham hiểm như rành nó đã mắc mưu của cô.
Cô liền viết lên bảng một phương trình dài dằng dặc.
Cô nghĩ thầm rằng mình đại thắng rồi vì đây là toán lớp 12 nâng cao. Chưa học sinh lớp chuyên nào làm được nó, huống chi nó làm được.
Nó nhìn lên bảng và nhếch miệng cười. Nó lấy viên phấn và viết lia lịa không nghỉ.
Chỉ trong tích tắc nó đã làm xong. Cả cô và mấy người dưới lớp nhìn nó một cách ngạc nhiên.
– Đúng…rồi: Cô lắp bắp nói và quay sang nhìn nó
Nó rốt cuộc là ai vậy ?
– Hừ… Có vẻ các người khinh thường tôi có đấy. Nghe đây ! Đừng có động vào Mai Dương Chi này !: Nó ưỡn ngực lên nói
Mặc kệ mọi người vẫn đang còn ngơ ngác, nó cúp tiết luôn…
‘Mai Dương Chi cô đúng thật là thú vị’
Từ xa một cô gái đứng đó nhìn nó, miệng nở một nụ cười mãn nguyện
/48
|