Gặp Lại Vui Vẻ

Chương 51 - Chương 46

/65


Tạ Xuân Hồng quả nhiên là đói đến thảm thương, uống liền một hơi hai bát canh, lại ăn thêm nhiều thức ăn nữa mới buông đũa xuống, lảo đảo quay trở lại phòng ngủ, cả tối hôm qua không ngủ được, bây giờ ăn no lại mệt rã rời, muốn ngủ bù một giấc cho đã.

Mới vừa nằm xuống một chút, Dịch Hồi đã vào theo, nằm xuống sát cô, lặng yên vươn tay ôm cô vào lòng, giống như nhiều đêm trước trong quá khứ, hai người khăng khí thân mật ngủ cùng một nơi, cơ thể vừa đúng rất phù hợp với nhau.

Yên lặng rất lâu, lâu đến nỗi Xuân Hồng gần như đã chìm vào giấc ngủ, mới nghe Dịch Hồi thở dài nói:

“Xuân Hồng?”

Tạ Xuân Hồng khẽ cử động cơ thể, ý bảo mình còn chưa ngủ.

Giọng nói Dịch Hồi toát ra vẻ mệt mỏi vô biên cùng thâm trầm bất đắc dĩ: “Xuân Hồng, anh không muốn cãi nhau với em, anh cũng không thể cùng em làm loạn, anh thể chịu nổi như vậy … Xuân Hồng, chỉ sợ đây là lần cuối cùng anh có thể tha thứ cho em.”

Cơn buồn ngủ của Xuân Hồng bất chợt tan hết, xoay người lại đối mặt với anh.

Ánh mắt Dịch Hồi đen kịt không dò thấy đáy, giống như hồ nước sâu thẳm, Xuân Hồng không thể đoán được anh đang nghĩ gì.

“Xuân Hồng, anh yêu em, thật sự rất yêu em … Nhưng mà tình cảm của anh không vĩ đại như em tưởng tượng, anh phát hiện ra anh không độ lượng vị tha, không có cách nào đứng yên một chỗ chờ em quay đầu … Xuân Hồng, em có bao giờ nghĩ, tình cảm dù có sâu đậm đến cỡ nào, thì khi trải qua những lần nghi kỵ, những lần cãi nhau cũng sẽ bị bào mòn theo tháng ngày hay không?”

Những lời này được Dịch Hồi nói ra bằng âm thanh trầm buồn, làm cho trái tim Tạ Xuân Hồng giống như đang đi tàu lượn, nảy lên nảy xuống mấy lần.

Chung sống với Dịch Hồi đã lâu như vậy, Xuân Hồng chưa từng nghi ngờ tấm lòng của anh, nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe được tiếng “Yêu” từ anh. Trong khoảnh khắc, trái tim cô dường như ngừng đập, giống như bức tường thành bấy lâu nay bao bọc lấy trái tim nay đã hoàn toàn sụp đổ.

Tiếng “Yêu” này, không phải Xuân Hồng chưa từng nghe. Tuy nghe chính vì nghe quá dễ dàng thành ra nó không còn đáng giá, Dịch Hồi là người đàn ông ít khi nào để lộ cảm xúc, lời nói thốt ra lạnh nhạt, tất nhiên không làm cho Tạ Xuân Hồng cảm thấy êm tai, cảm xúc lúc này của cô lúc lên lúc xuống thật là lợi hại.

Tạ Xuân Hồng giơ tay vuốt ve khuôn mặt Dịch Hồi,nhẹ nhàng nói: “Thật xin lỗi …”

Dịch Hồi lắc đầu cười nhẹ, than thở một tiếng nói: “Anh chưa bao giờ muốn em xin lỗi, em không cần phải áy náy. Anh đã biết trước, chuyện tình cảm vốn không thể nói hai tiếng công bằng, dù sao cũng phải có một người nỗ lực nhiều hơn người kia một chút, anh cũng biết vậy nên cũng có chuẩn bị tâm lý, cho nên anh cũng chưa bao giờ ép buộc em đối với anh phải giống như anh đối với em, thì làm gì có tính toán được nhiều như vậy chứ?”

Tay Tạ Xuân Hồng bị Dịch Hồi giữ lại, áp vào má anh, hai người quá gần nhau, nghe thấy hô hấp của đối phương.

Dịch Hồi bất đắc dĩ mỉm cười, sâu xa nói: “Xuân Hồng, em biết rõ hơn anh, sự chờ đợi vô vọng đau khổ bao nhiêu … Em đã từng nói em thậm chí không hy vọng vào kết quả, anh không giống em, anh không thể làm gì mà không biết kết quả.”

Ánh mắt Dịch Hồi trở nên xa xăm, phảng phất ý muốn xuyên thấu nội tâm của Xuân Hồng.

“Em có biết không, sự chờ đợi không có kết quả, thật sự làm cho người ta mệt chết đi được… Cho nên anh không xác định được tiếp theo đây anh có thể đứng mãi ở một chỗ mà chờ đợi em không.”

Trái tim Tạ Xuân Hồng đột nhiên như có ai bóp chặt, chậm rãi hôn lên má Dịch Hồi, kiên định nói: “Không đâu, Dịch Hồi, em sẽ không để anh chờ đợi mãi đâu … Giúp đỡ Đường Sơ là vì lời hứa, em phải giúp anh ấy vực dậy tinh thần, đây là chuyện em đồng ý với chị Tô Văn, giữa em và anh ấy chẳng có quan hệ nào khác, nhưng anh thì không như vậy, anh là người em thật sự muốn chung sống!”

Dịch Hồi siết chặt nắm tay, tựa cằm lên trán cô làm cho cô không thể nhìn thấy vẻ mặt của anh.

“Anh biết rồi, anh không phản đối em gặp gỡ Đường Sơ … Thật là, em phải nhanh lên đấy.”

Tạ Xuân Hồng gật mạnh đầu, ôm anh thì thào nói: “Dịch Hồi, anh thật tốt …”

Cô không thể thấy được nụ cười chua xót của Dịch Hồi, anh lặng thinh, vỗ vỗ phía sau lưng cô dỗ cô vào giấc ngủ.

*******************

Trải qua lần cãi vã trước, Xuân Hồng ý thức được chính mình đã đối xử không tốt với Dịch Hồi, bắt đầu từ từ chú ý đến cảm nhận của anh, mỗi lần đi gặp Đường Sơ đều thông báo với anh một tiếng, sau đó nhanh chóng trở về, cùng nhau ăn cơm.

Thời tiết đang dần dần chuyển vào cuối thu, đây là khoảng thời gian không khí mát mẻ kèm theo chút hơn lạnh, mặc áo khoát mỏng có thể thấy không khí, lá cây đã bắt đầu rơi, những cây nhỏ chỉ còn trơ trụi nhánh.

Những buồn bã tuyệt vọng lúc ban đầu của Đường Sơ dần dần nhạt đi, nhưng ngay sau đó là những chuỗi ngày anh trầm lặng. Ba Đường và mẹ Đường vẫn sốt ruột, nhưng không biết phải làm sao, đứa trẻ này đã có quá nhiều đau thương, làm cho bọn họ rất thương tâm, vốn tưởng rằng cả nhà bốn người họ sẽ sống hạnh phúc bên nhau, không nghĩ rằng Tô Văn đột nhiên lại ra đi như vậy.

Mỗi lần Tạ Xuân Hồng đến thăm Đường Sơ, đều ngồi lại nói chuyện với ba mẹ Đường một lát, an ủi hai người, thỉnh thoảng cũng sẽ kể về cuộc sống của Đường Sơ và Tô Văn khi còn ở thị trấn nhỏ.

Tạ Xuân Hồng yên lặng ngồi bên Đường Sơ thật lâu, rốt cuộc không nhìn mở miệng nói: “Thầy Đường, thầy cứ tiếp tục như vậy hoài sao?”

Đường Sơ không để ý đến cô, tiếp tục ngẩn người nhìn vào cuốn nhật ký của Tô Văn.

Trong lòng Xuân Hồng đột nhiên xuất hiện nộ khí, nắm chặt cuốn nhật ký tức giận nói: “Thầy Đường, thầy làm như vậy … không phải là sẽ khiến chị Tô Văn thất vọng sao? Đến lúc chết chị ấy vẫn còn nghĩ đến thầy, lo lắng cho thầy, còn thầy mỗi ngày chẳng làm gì hết, chỉ để tâm trí vào mấy trang giấy đó, không những làm cho chị Tô Văn không yên lòng, mà còn liên quan đến cha mẹ thầy!”

Rốt cục Đường Sơ cũng có phản ứng, đưa mắt thâm trầm nhìn Xuân Hồng.

Tạ Xuân Hồng thở dài, Đường Sơ tiều tụy quá, không còn vẻ dịu dàng phong lưu thư sinh như lúc xưa, bây giờ mặt mày đều toát lên vẻ uất ức.

Trong ánh mắt Tạ Xuân Hồng không tự chủ được mà ánh lên vẻ thông

/65

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status