Giám Đốc Cưỡng Chế Yêu

Chương 21

/128


Không thể tưởng tượng được Cố Doãn Ngân chính là con trai của Cố Tích Tước , trùng hợp gặp lại như vậy cũng thực là kỳ lạ .Trời cao đang an bài chăng ?

Trong lòng Tịch Hải Đường nổi lên rung động , mặc dù cô đối với Cố Tích Tước rất muốn trốn tránh nhưng đúng lúc này đối mặt với con trai của hắn , cô là không chủ động được mà nghĩ muốn chơi với cậu bé.

Tiểu Thần cũng giống vậy.Măc dù thời điểm trước đây Cố Doãn Ngân cùng với minh tranh giành giải nhất trong cuộc thi hùng biện thì đáy lòng có chút ít khó nhịu nhưng khi nghe nói hắn bị thương nằm viện , cô bé liền không nhịn được hơn nữa thấy tình cảm của cậu ấy ,đều đã chuẩn bị lâu như vậy cho trấn cuối cùng nhưng vì lý do ngoài ý muốn không thể tham gia , thực sự rất đáng thương .

“ Cố Doãn Ngân , cậu đừng khó quá .Chúng ta cùng nhau chơi đùa đi “ Tiểu Thần vươn bàn tay nhỏ ra thành tâm mời .

Cố Doãn Ngân lạnh lùng liếc nhìn cô bé một cái , không chịu tiếp nhận bố thí “ Tớ không cần sự đồng tình của cậu.”

Ánh mắt của cậu bé sít sao khóa lại nơi đôi bàn tay của Tịch Hải Đường và Tiểu Thần đang nắm lấy nhau , đáy mắt hiện ra một vầng nước .Đó chính là điều cậu bé liên tục khát vọng ,cậu bé luôn luôn hi vọng có thể giành được chiến thắng sau đó cùng cha đi chơi DisneyLand .Cậu bé đã rất nỗ lực cho ngày hôm nay nhưng …Mơ ước tan biến ,hai vai của cậu bé trai luôn kiên cường liền đổ sụp xuống trên người vẫn vết thương vẫn chưa khỏi hẳn hoàn toàn , mơ hồ lại làm đau hơn .

“ Cố Doãn Ngân , có phải vết thương của cậu vẫn còn đau hay không ? Nhanh lên ngồi xuống nghỉ ngơi một chút “ Tiểu Thần nhanh chóng vươn tay ra đỡ cậu bé .

Từ trước đến nay Cố Doãn Ngân cố chấp khinh người không thích người khác đến gần mình , cậu bé tuyệt đối không cần Tiểu Thần thương cảm “ Tránh ra “

“ Này , cậu không cần phải trốn tránh như thế .Tớ chỉ vì muốn giúp cậu thôi “

“ Tớ bảo là tránh ra .”

“ Cậu làm gì mà dữ dội như vậy ? Tớ biết rõ cậu rất đau nhưng cậu cũng có thể chơi đùa cùng ta và mẹ .”

“ Ai muốn cùng chơi với mẹ con cậu .Tớ không thích .Có mẹ thì rất giỏi sao ? “ Cảm xúc của Cố Doãn Ngân trở nên có chút không kiểm soát .Trong tuổi thơ của hắn , mẹ là khuyết điểm lớn nhất cũng là điều cấm kỵ lớn nhất.

“ Cố Doãn Ngân … A…” Tiểu Thần còn chưa dứt lời đã bị cậu bé hung hăng đẩy ngã xuống đất.

“ Tiểu Thần “ Tịch Hải Đường vội vàng chạy đến “ Tiểu Thần con có làm sao không , có bị thương chỗ nào không ?”

“ ÔI … đau quá …” Đầu gồi bị trầy , nước mắt của cố bé nhanh chóng chảy ra .

“ Tiểu Thần ngoan , không khóc , không khóc .Nào để cho mẹ xem một chút …” Tịch Hải Đường nhanh chóng kiểm tra thương thể của con gái nhưng cũng may chỉ bị vết thương ngoài da nhưng cũng khiến cho cô cảm thấy đau lòng .

Một bên Cố Doãn Ngân ngu ngơ , cậu bé không dám tin cũng không dàm nhìn bàn tay mình . Cậu bé làm sao có thể làm ra những chuyện như thế , cậu bé không phải cố ý muốn làm tổn thương Tiểu Thần nhưng … Tiểu Thần thật ghê tởm , cậu bé ghét nhất người khác trước mặt mình nói đến mẹ .

“ Cháu thực xin lỗi … “ Lời xin lỗi buồn được nói ra , trên khuôn mặt Cố Doãn Ngân tràn ngập áy náy .

Tiểu Thần khóc oang oang không để ý tới Cố Doãn Ngân .Tịch Hải Đường lại đau lòng trước bé trai đang đi đến “ Không sao , Tiểu Thần sẽ không trách cháu đâu .”

“ Dì … Thực sự xin lỗi .Cháu không phải cố ý muốn làm tổn thương bạn ấy .”

“ Dì hiểu .Cháu là đứa bé ngoan .” Tịch Hải Đường nhẹ nhàng ôm đứa bé trai vào lòng , một sự ấm áp trong nháy mắt lướt qua trong lòng

Cố Doãn Ngân cũng hoàn toàn ngây người , thật lâu mới lấy lại thần trí : Dì , trên người của dì có mùi thơm quá giống như là mùi của mẹ vậy “

“ Hừ . Cậu không phải nói là không yêu thích mẹ của tớ sao ? Thế đang làm cái gì thế kia còn ôm không buông tay ?” Tiểu Thần thở phì phì kêu la , đôi mắt tràn nước trừng lên kèm theo sự ủy khuất và tức giận .

“ Tớ …” Cố Doãn Ngân lần đầu bị chất vấn bởi người bạn học cùng tuổi , trời sinh cho cậu ngông nghênh giờ muốn bảo cậu buông ra cái này hoặc ôn nhu gì đó.Thật sự là cậu làm không được .

Gặp bộ dạng trừng nhau của hai đứa trẻ, Tịch Hải Đường nhịn không được lắc đầu “ Tiểu Thần , không cho phép con không có lễ phép như vậy “

“ Là cậu ấy không có lễ phép .”

“ Nhưng mà cậu ấy đã nói xin lỗi với con rồi còn gì .Con nha không cho phép con tùy hứng như vậy .”

“Con mới không có tùy hứng …” Tiểu Thần buột miệng hô , rất không tình nguyện khuất phục sự nghiêm nghị của mẹ “ Được rồi , Được rồi .Con tha thứ cho hắn là được chứ gì .”

Cố Doãn Ngân đáy mắt hiện lên một tia ngạc nhiên mừng rỡ nhưng vì cũng không giỏi nói chuyện nên không biết làm như thế nào để biểu đạt tâm tình nhưng đây cũng là lần đầu tiên cậu bé cùng bạn học có quan hệ gần gũi như vậy

Hai đứa trẻ hòa nhau rồi sau đó cùng đi xếp hàng mua đồ uống , Tịch Hải Đường cũng đứng ở một bên trông chừng thỉnh thoảng phát hiện ra mình bị người ta nhìn nhưng khi tầm mắt của cô trở về thì luôn luôn phát hiện bé trai ngượng ngùng đang nhìn lén khô khiến cô hiểu ra vấn đề .

“ Doãn Ngân , cháu có chuyện gì muốn nói với dì sao ?”

“ vâng …Dì ,lần trước trong thang máy cháu không có lễ phép với dì .Thực xin lỗi “

Tịch Hải Đường ngẩn ra “ Cháu còn nhớ rõ lần gặp mặt đó sao ?”

“ Nhớ rõ “

“ Cháu nhỏ như vậy mà đã có trí nhớ tốt như vậy .Thật thông minh .”

Cố Doãn Ngân được khen phải khẽ đỏ mặt , không biết vì cái gì cậu cảm thấy tiếp nhận lời khen này vui hơn bình thường rất nhiều .Nhưng cậu bé cũng chưa bao giờ phải xấu hổ qua như vậy .Thật thần kỳ cậu bé cảm thấy được dì khen ngợi như là một chuyện rất hạnh phúc .

Tiểu Thần liếc nhìn Tịch Hải Đường lại vừa ngắm ngắm Cố Doãn Ngân ,khẩu khí ê ẩm “ Hai người đang nói chuyện gì vậy ? Con như thế nào nghe cũng không hiểu ?”

“ Bí mật “ Tịch Hải Đường cùng Cố Doãn Ngân trăm miệng một lời .Nói xong hai người điều sững dờ trong lòng đồng thời lướt qua một tia ngạc nhiên mừng rỡ khác thường .

Tiểu Thần nhăn nhúm trừng mắt về phái Cố Doãn Ngân đang cao hơn cô bé một chút “ Cố Doãn Ngân .Tớ chẳng phải đã nói với cậu sao.Mặc dù cậu không có mẹ nhưng không có nghĩa là cậu có thể đoạt mẹ của tớ “

“ Tớ … tớ sẽ không như vậy .Tớ cũng cảnh cảo cậu , cậu cũng không được đoạt cha của tớ .”

“ Cắt . Cười chết người à nha .Cha của cậu rất giỏi sao , tại sao tớ phải đoạt ? Cha của cậu là ai vậy ?”

“ Cha của tớ rất suất xắc lại tàn khốc nữa .Tớ cho cậu xem hình “ Nói xong Cố Doãn Ngân bóc ra trong bóp da một tấm hình hai cha con chụp chung được cất kỹ đưa cho cô bé xem .

“ A.. đây không phải là chú kỵ sĩ sao ?”

Tiểu Thần hạnh phúc nhưng cũng chán nản thất vọng ..

Ôi làm sao bây giờ , cô bé rất muốn thu hồi lời nói vừa rồi .Cô cũng thực sự rất thích chú kỵ sĩ nha .

Tiểu Thần nháy mắt mấy cái lại nháy mắt mấy cái nữa cẩn thận nhìn coi Cố Doãn Ngân vừa cần thận hồi tưởng lại .Cuối cùng lại đêm tấm ảnh lên nhìn đi nhìn lại nhiều lần , cha con bọn họ quả nhiên có bộ dạng như nhau không trách được cô bé vẫn cảm thấy Cố Doãn Ngân thoạt nhìn rất quen mắt .

“ Mẹ , con nói chú kỵ sĩ kia dĩ nhiên là cha của Cố Doãn Ngân .”

Tịch Hải Đường cũng khó có thể tin , thế giới này nhỏ bé như vậy sao hay là duyên phận quá khéo .

Biết được Cố Doãn Ngân là con trai của chú kỵ sĩ , thái độ của Tiểu Thần liền quay ngoắt 180 độ mặc dù có điểm không được ý tứ cho lắm nhưng cũng không cảm thấy thẹn thùng “ Khụ … khụ khụ Cố Doãn Ngân , trước đây tớ có gặp cha cậu vài lần .Chú ấy đã giúp tớ , có một lần còn cho tớ mượn tiền .Tớ vẫn muốn tìm cơ hội trả lại tiền nhưng hôm đó chú ấy liền rời đi nhanh chóng nên ngay cả số điện thoại cũng không kịp hỏi .Cậu có thể giúp tớ hẹn chú ấy ra hay không ?”

“ Không thể “ Cố Doãn Ngân không chút suy nghĩ liền một mực từ chối trong giọng nói nghe rõ không thể có đường thương lượn .Vừa rồi Cố Doãn Ngân ôm mẹ cô bé một chút , cô bé mới nói như vậy mà cậu bé cũng không cần giúp cô bé hẹn giúp chú kỵ sĩ ra đây sao ?

Tiểu Thần bị nổi cáu , cấu ấy rõ ràng cùng với mình so đo mà .Quỷ hẹp hòi .

“ Mẹ , đi tới đây chúng ta đi chụp hình đi “ Tiểu Thần lôi kéo Tịch Hải Đường , vừa kéo vừa ôm thể hiện sự thân mật .Hừ sẽ trả đũa ai đó nha .

Quả nhiên Cố Doãn Ngân sắc mặt thay đổi , Tịch Tiểu Thần có mẹ khiến cậu bé thật hâm mộ nha .

Tịch Hải Đường tùy ý để con gái dính vào người mình một trận sau đó cũng không để ý nữa , ngược lại đi an ủi Cố Doãn Ngân “ Doãn Ngân , cháu cũng cùng dì đi chụp hình được hay không ?”

“ Có thể chứ ?”

“ Đương nhiên là có thể .Nào đến đây , chúng ta đứng cạnh nhau .”

Ánh đèn flash chớp chớp , hình ảnh được chụp trong nháy mắt .Rất nhiều năm sau , Tịch Hải Đường vẫn nhớ rõ ràng khoảnh khắc này cho dù thời gian thấm thoắt qua đi cũng không thể quên đươc ngày hôm đó trời xanh chiếu cố .

Trong lòng Cố Doãn Ngân cảm thấy ấm áp , dì thật tốt .Cậu bé hi vọng mình cũng có một người mẹ như vậy.

Tịch Hải Đường khẽ mỉm cười cũng rất kinh ngạc về tâm tình của mình , rõ ràng cậu bé này là con trai của người đàn ông kia nhưng cô đúng là từ đáy lòng đều thích cậu bé này. Có lẽ do ấn tượng của chuyện trước đây , cô thậm chí còn muốn xem Doãn Ngân như là con trai của mình .

Vừa gặp một trận gió thổi qua , không biết là do gió đem hạt cát thổi vào mắt cô hay là cái gì mà khiến cô không hiểu sao lại rơi lệ …


/128

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status