Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 479

/769


- Đây là súng mày cà nông 20 ly, trên chiếc chiến hạm này của chúng tôi tổng cộng trang bị bốn khẩu súng máy cà nông 20 ly này, đều được lắp ở bên mạn thuyền, bọn chúng chủ yếu dùng để đối phó với những mục tiêu tương đối nhỏ và linh hoạt của kẻ địch, những khẩu súng máy cà nông này có tốc độ bắt rất nhanh, một một phút có thể bắn được chừng tám mươi phát. Tầm bắn tối đa là hai kilomet, tầm bắn thấp nhất là năm mươi mét, bất kỳ chiếc thuyền nào của kẻ địch muốn vượt qua lưới hỏa lực do nó dệt nên đều là chuyện vô cùng khó khăn.

Phương Hận Thiếu mau chóng dẫn mọi người tới địa điểm tham quan thứ hai.

Vũ Phi Phàm trầm ngâm gật đầu, sự xuất hiện của súng máy cà nông 20 ly, rõ ràng là bị ảnh hưởng của hạm đội Bắc Hải, loại vũ khí bắn với tốc độ cao này, đối với mục tiêu của hạm đội Bắc Hải mà nói, đúng là cần thiết nhất, bời vì chiến hạm của hải tặc Ca Âu đều rất nhỏ, rất linh hoạt, chủ pháo 122 ly chưa chắc đã có thể đối phó hữu hiệu với bọn chúng, nhưng súng máy cà nông 20 ly thì lại khác hẳn.

Loại pháo cỡ nhỏ này phát xạ là làm cho một tràng, cho dù chiến hạm của hải tặc Ca Âu có tốc độ nhanh hơn đi chăng nữa, cũng không thể thoát khỏi đạn pháo của nó phủ lên.

- Đây là súng máy 12.7 ly, trước kia chúng tôi đã sử dụng rồi, trên báo chí đại khái cũng đã đăng qua, tôi không giới thiệu chi tiết nữa, bất quá súng máy lắp trên chiếc chiến hạm này của chúng tôi có chút khác biệt, đó là dùng thiết bị lắp đạn tự động, đồng thời lượng đạn dự trữ cùng tăn lên, có thể thỏa mãn nhu cầu chiến đấu gian khổ…

Phương Hận Thiếu tiếp tục cất lời đều đặn.

Vũ Phi Phàm không có hứng thú với cái này.

Cuối cùng, Phương Hận Thiếu dẫn mọi người tới bên ngoài phòng nồi hơi, nhưng không tiến vào, đứng ở cửa giải thích cho mọi người.

- Đây là phòng nồi hơi, thiết bị động lực của chiến hạm, mọi người có thể đã rất tò mò chú ý tới nó rồi, chiến hạm của chúng tôi không có cột buồm, không có cánh buồm, vậy nó di chuyển bằng cái gì? Ha ha, chúng tôi không cần cột buồm, cũng không cần cánh buồm, nhưng đi trên biển còn nhanh hơn cả có buồm … chúng tôi dùng máy hơi nước để đẩy cảnh quạt, cánh quạt lại đẩy nước biển, khiến cho chiến hạm tiến lên, bất kể là thuận gió hay là ngược gió, đều có thể tiến lên theo tốc độ mà chúng tôi muốn …

Phương Hận Thiếu đối với cái này là hiểu nhất, giải thích cũng rõ ràng nhất, bất quá đối với những ký giả không thể tiến vào quan sát tận nơi mà nói, vẫn có một chút cảm giác hoang đường kỳ lạ.

Trong mắt của nhất nhiều người, không có cánh buồm đẩy, thì thuyền căn bản là không thể nhúc nhích được, cho dù Phương Hận Thiếu giải thích rất rõ ràng, trong lòng bọn họ vẫn tồn tại nghi vấn rất lớn.

Phương Hận Thiếu nhìn ra, vì thế không giải thích thêm nữa, chỉ khẻ mỉm cười, tiếp tục dẫn mọi người thăm quan vị trí tiếp theo.

Khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên dùng hệ thống động lực hỗn hợp gỗ và than, nhiều nhất có thể chở ba trăm tấn than hoặc là hai trăm tấn gỗ, hành trình xa nhất có thể đi được là một nghìn sáu trăm hải lý.

Ngày thường sử dụng, đều lấy than làm nguyên liệu đốt chính, chỉ có dưới tình huống than bị hết, mới dùng tới gỗ.

Đương nhiên có một số người vỗ thay không đơn thuần là vì khu trục hạm bằng thép, mà là vì hai vị nữ tướng xuất hiện bên cạnh Vũ Phi Phàm, đó chính là Lam Sở Yến và Phượng Thái Y, khuôn mặt tú mỹ, vóng dáng mạnh mẽ, quân trang thẳng tắp của hai nàng, làm nổi bật anh tư oai hùng của bọn họ, thu hút tất cả ánh mắt.

Hai người bọn họ rất ít khi xuất hiện ở trường hợp công chúng, hiện giờ đột nhiên tham gia, tức thì thu hút vô số ánh đèn chói lòa của máy chụp ảnh.

Câu chuyện phong lưu của Dương Túc Phong, người trên toàn đại lục cơ bản đều được nghe thấy, dưới sự truyền bá của những người hoặc mang mưu đồ hoặc không, những chuyện phong lưu này đều được gia công vô số lần, sớm đã hoàn toàn chẳng còn có dính líu gì với sự thật nữa, có người nói sống động như thật, có người nói ba hoa xích thố, nhưng toàn là nghe sai đồn bậy, càng ngày càng khoa trương, càng truyền càng hấp dẫn, nhưng càng ngày càng khác xa sinh hoạt thực tế của Dương Túc Phong.

Khi Phượng Thái Y và Lam Sở Yến xuất hiện, rất nhiều người trong lòng thực hâm mộ tới chảy nước miếng.

Phụ trách nghi thức hạ thủy của khu trục hạm cấp Tử Xuyên là Hứa Tưởng Tưởng thông qua loa tăng ấm yêu cầu mọi người yên tĩnh, sau đó nghe Vũ Phi Phàm đại biểu cho Dương Túc Phong phát ngôn.

Vũ Phi Phàm đứng trên bục nói chuyện cao cao, đại biểu Dương Túc Phong bày tỏ nhiệt liệt hoan nghênh mọi người tới đây, đồng thời hỏi thăm ân ân tới mọi người.

Vũ Phi Phàm nói rất ngắn gọi, chỉ trình bày một vấn đề, đó là khu trục hạm bằng thép này sinh ra là để bảo vệ hòa bình thế giới chứ không phải để chiến tranh.

Khi nói tới điều này, bản thân Vũ Phi Phàm cũng bất giác cảm thấy mặt mình hơi đỏ lên.

Người nghe phía dưới lại càng thì thầm to nhỏ, nếu như nói khu trục hạm bằng thép của quân Lam Vũ là dùng để bảo vệ hòa bình thế giới thì chỉ có trẻ con dưới mười tuổi nó mới tin, rất nhiều người còn dự đoán xem con quái thú bằng sắt trang bị vũ khí tới tận răng này sẽ xuất hiện ở vùng biển nào trước tiên.

Những ký giả tới từ nội địa đế quốc Đường Xuyên thì càng thêm cảm xúc lẫn lộn, bởi vì nguyên nhân nào đó, bọn họ được quan tâm đặc biệt, chẳng những luôn được bật đèn xanh có được vé thăm quan, hơn nữa còn được lên khu trục hạm tiến hành thăm quan.

Khi bọn họ tận mắt nhìn thấy con quái thú bằng thép này, bất kể là bọn họ có tình cảm với đế quốc sâu nặng thế nào, đều có chung một suy nghĩ, đó là thời đại mới bắt đầu rồi, từ giờ trở đi, bất kể là đế quốc hay là toàn bộ đại lục Y Lan, đều sẽ là thiên hạ của quân Lam Vũ, không ai có thể kháng cự được.

Phát biểu xong, Vũ Phi Phàm, Phất Lai Triệt, Khắc Lý Khắc Lan, Áo Lai Ô Địch Mã, Phượng Thái Y và Lam Sở Yến dưới sự chỉ dẫn của nhân viên kỹ thuật, chia ra ấn nút dẫn nước vào ụ thuyền.

Theo cánh cửa sập của ụ thuyền được chầm chậm mở ra, nước biển Ni Tư mang theo bọt sóng trắng muốt ào ào tràn vào bên trong ụ thuyền, sáu chiếc khu trục hạm bằng thép khe khe lắc lư, rồi từ từ nổi lên.

Đám đông tham quan lại một lần nữ phát ra những tiêng hô kinh ngạc, lòng chấn động nhìn những còn quái vật bằng thẹp đã thực sự nổi lên trên mặt nước, sự hoài nghi trong lòng bọn họ đã hoàn toàn biến mất, thay và đó là kinh ngạc và cảm thán, còn cả sự bội phục và hâm mộ vô cùng.

Có lẽ chỉ có quân Lam Vũ, chỉ có Dương Túc Phong, mới có thể nghĩ ra sắt thép cũng có thể nổi được ở trên mặt nước, trước đó bọn họ chưa từng được nghe nói tới.

Trong lòng Vũ Phi Phàm cùng thầm cảm thản, có lẽ trừ Dương Túc Phong ra, trên thế giới này thực sự không có một ai ngờ được sắt thép có thể tự do tung hoành ở trên đại dương, đây đúng là một việc đánh dấu tiến bộ của thời đại mới.

Khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên có trọng tải tiêu chuẩn là 1640 tấn, trọng tải tối đa là 1820 tấn, mặc dù nói về trọng tải thì còn kém xa chiến đấu hạm cấp Ngũ Đài Sơn khi xưa của đế quốc Đườn Xuyên và chién đấu hạm cấp Vô Úy của nước Mã Toa, cũng không có thân hình to lớn và cột buồm cao vút của chiến đấu hạm bằng gỗ, nhưng nhìn qua nó càng vững trãi hơn, mạnh mẽ hơn, nhất là sàn tàu bằng thép dày, có thể mang lại cho người ta cảm giác vô cùng an toàn.

Tiếp theo đó, quan binh hải quân quân Lam Vũ lục tục đi lên khu trục hạm, chuẩn bị điều khiển chúng rời bến ra khơi.

Nhóm người Vũ Phi Phàm cũng bắt đầu lên thuyên, chuẩn bị trải nghiệm cảm giác khi khu trục hạm bằng thép đi trên biển.

Còn về phần những quan khách dân chúng, chỉ có rất ít người được lên thuyền, người được phép lên thuyền đều là ký giả nội bộ quân Lam Vũ hoặc là đế quốc Đường Xuyên, những ký giả của đế quốc Đường Xuyên được Dương Túc Phong đặc biệt phê chuẩn, đương nhiên bản thân bọn họ thì hoàn toàn không hề hay biết.

Quan binh hải quân quân Lam Vũ sau khi lên hạm, lập tức khẩn trương tiến hành công tác chuẩn bị, bọn họ phải kiểm tra hệ thống động lực, hệ thống bánh lại và hệ thống vũ khí cùng với các vị trí khác nữa.

Hôm nay không có nhân viên kỹ thuật của hải quân lên hạm nữa, tất cả mọi việc đều do tự bản thân quan binh hải quân xử lý.

Mặc dù trước đó đã tiến hành diễn luyện nhiều lần, cơ bãn đã quen thuộc thao tác, nhưng Phương Hận Thiếu vẫn cảm thấy có chút căng thẳng, ở chỗ không có người lặng lẽ xoa xoa hai tay, sau đó thầm cổ vũ bản thân, nhất định phải phát huy khả năng tốt nhất.

Chiếc khu trục hạm Vũ Phi Phàm đi lên chính là chiếc "Hổ Xuyên" do đúng Phương Hận Thiếu chỉ huy, Vũ Phi Phàm thân thiết bắt tay hắn, sau đó lại hỏi thăm tới các quan binh hải quân khác.

Ở bên ngoài khu trục hạm bằng thép, xung quanh khu ụ thuyền, không nhừng có người reo hò, máy chụp ảnh không ngừng lóe lên, tựa hồ muốn đem mỗi một chi tiết của chiếc khu trục hạm bằng thép của quân Lam Vũ đều ghi lại.

Những ký giả được phép lên thăm quan hạm, mang theo ánh mắt kinh ngạc, không ngừng tìm kiếm những thứ mà bọn họ cho rằng đáng để chụp lại, chỉ sợ có bất ký sơ sót nào.

Được Phương Hận Thiếu dẫn đường, Vũ Phi Phàm và những ký giả đều thuận theo trình tự thăm quan các vị trí của khu trục hạm.

Trong chiến đấu, sử dụng máy hơi nước chắn chắn là chiếm được ưu thế quyết định, có thể dễ dàng chiếm lấy vị trí xạ kích có lợi một cách hết sức rõ ràng, nhất là ở dưới tình huống ngược gió.

Bất quá đối với hành trình viễn dương, máy hơi nước cũng là một tiếc nuối nho nhỏ, nó không có khả năng tới lui tự do được như những chiếc chiến đấu hạm dùng cột buồm, nó phải dựa vào bến tầu dọc đường bổ xung, không ngừng bổ xung nhiên liệu.

Ít nhất, khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên không thể đi trực tiếp từ cảng Bà Châu tới đảo Sùng Minh được, chẳng cần phải nói tới đại lục Y Lan.

Bởi thế xây dựng căn cứ bổ xung nhiên liệu ở dọc tuyến bờ biển là chuyện hết sức khẩn cấp, hải quân quân Lam Vũ cũng bắt đầu các hạng mục chuẩn bị, hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ chiếm lĩnh bán đảo Hỏa Long, chính là vì để cung cấp cửa cảng bổ xung dọc đường cho những chiếc khu trục hạm bằng thép này, để bọn chúng có thể men theo những cửa càng này tới đại lục Y Lan.

Căn cứ cào cách nói của nhân viện kỹ thuật, hiện giờ quân Lam Vũ đã bắt đầu công việc chế luyện dầu lửa, nếu như dầu lửa có thể dầu lửa có thể được chế luyện ra một các có hiệu quả, máy móc của khu trục hạm bằng thép sẽ dược cải thiện cực lớn, từ cảng Bà Châu trực tiếp tới đảo Sùng Minh, thậm chí trực tiếp từ cảng Bà Châu tới đại lục Y Lan, đều không phải là mộng tưởng xa vời nữa.

Bất quá, điều này còn cần phải có thời gian, kỹ thuật tinh chế dầu mỏ còn trong quá trình mày mò gian khổ.

Khu vực tham quan cuối cùng là trang bị phòng hồ sàn tàu của khu trục hạm bằng thép, năng lực phòng hộ của khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên đạo chắn chắn là rất mạnh, kết cấu hoàn toàn bằng sắt thép, không có một chút vật liệu gỗ nào, đối với đạn pháo lõi đặc của kẻ địch mà nói, là đã hoàn toàn trở thành vô dụng.

Cho dù là đạn nổ, cũng không cách nào tạo thành tổn thương hữu hiệu cho nó, với tấm thép dày 2 inch, đủ để kháng cự lại sức công phá của thuốc nổ đen.

Khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên mới hạ thủy có sáu chiếc, vốn theo kế hoạch ban đầu là tám chiếc, nhưng bởi vì vấn đề vật liệu cùng với sức lao động, có hai chiếc bị trì hoãn, dùng làm hạm thí nghiệm để cái tiến kỹ thuật.

Bất quá điều này với hải quân quân Lam Vũ mà nói, ảnh hưởng không lớn, hiện giờ hải quân quân Lam Vũ đã có gần ba trăm chiếc Long Nha chiến hạm, đã cơ bản thỏa mãn nhu cầu chiến đấu rồi, xuất hiện khu trục hạm bằng thép, chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi.

Đối thủ chủ yếu hiện giờ của hải quân quân Lam Vũ, vẫn là hải tặc Ca Âu của biển Ca ri bê, còn cả hải quân đế quốc Ngả Phỉ Ni vẫn chưa biết, về phần hải quân nước Mã Toa đã từng hùng mạnh, bọn chúng giờ đang nấp tận cảng Kim Lan xa tít, chẳng biết bao giờ mới ra.

Hạm đội thứ nhất hải quân quân Lam Vũ do Dương Phàm suất lĩnh thuận theo tuyến bờ biển nước Mã Toa nam hạ, đi tới tận vị trí phía nam đảo Tiên Túc, vẫn không có bất kỳ một phát hiện nào, có lẽ hải quân nước Mã Toa quyết định ở lại vịnh Kim Lan tới cuối đời rồi.

Căn cứ vào mệnh lệnh bí mật của Dương Túc Phong, hiện giờ quân Lam Vũ dang xưởng đóng tàu hải quân và căn cứ hải quân ở nguyên thủ đỏ Mạt Đặc Lôi của vương quốc Cáp Lạp Lôi, chuẩn bị tổ chức một đơn vị hạm đội, vòng qua hải dương bao la, đổ bộ lên tuyến bờ biển phía tây của nước Y Lan.

Bất quá, trước đây còn chưa có ai thử qua tuyến đường biển này, cho nên Dương Túc Phong trong lòng cũng không chắc, hiện giờ phái Lưu Hàng gan lớn tỉ mỉ để phụ trách công tác thám hiểm vĩ đại này, mang theo ba chiếc Long Nha chiến hạm tiến hành hành trình vòng quanh thế giới, tạm thời còn chưa có kết quả.

Tham quan xong, các ký giả đều tập trung ở trên boong thuyền, đợi mệnh lệnh rời bến.

Phương Hận Thiếu dứng ở bên trong khoang chỉ huy, lặng lẽ chờ đợi mệnh lệnh rời bến, không ngừng có quan binh hải quân thông qua điện thoại nội bộ báo cáo tình hình, hệ thống vũ khí, hệ thống động lực, hệ thống chỉ đường, hệ thống thông tin.v..v.v. toàn bộ bình thường.

Điện thoại xuất hiện, vốn phổ biến trên dại lục trước tiên, nhưng bị Dương Túc Phong cố ý đem lên dùng ở trong thông tin nội bộ khu trục hạm bằng thép, quả nhiên là đề cao hiệu suất rất lớn.

Vũ Phi Phàm cũng đứng ở bên trong khoang chỉ huy, từ ô cửa sổ nhìn ra đám đông chen lấn ở trên bến tàu, hắn đang nghĩ, có lẽ không cần tới ngày mai, có lẽ là ngay tối hôm nay thôi, là sẽ có vô số báo chí phụ trương, cho đăng rộng rãi tin tức khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên của hải quân quân Lam Vũ, đồng thời khẳng định sẽ kèm theo rất nhiều ảnh chụp.

Loáng thoáng Vũ Phi Phàm có thể nhìn thấy nhữ nhân viên công tác mặc đồng phục màu trắng của những nữ hải quân đang phát tư liệu, đó là những tư liệu liên quan tới khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên, đều là do quân Lam Vũ cẩn thận cân nhắc, có một số chỗ che dấu, một số chỗ thổi phồng, tất cả đều để đạt tới mục đích đe dạo tốt nhất.

Mười giờ sáng, tổng chỉ huy Hứa Tưởng Tưởng phát ra mệnh lệnh rời bến.

Cả chiếc khu trục hạm đều khe khe rung lên, ống khói ở giữa thân hạm bốc lên cột khói đen cực lớn, khu trục hạm chầm chậm khởi động, từ ụ thuyền bơi ra ngoài, chiếc chân vịt cực lớn ở đuôi khu trục hạm bắn lên bọt sóng trắng xóa, toàn bộ nước biển ở ụ thuyền bị nó làm cho cứ như sôi lên, đám đông lại một lần nữa phát ra tiếng vỗ tay như sấm động.

Khu trục hạm "Hổ Xuyên" của Phương Hận Thiếu là chiếc khu trục hạm rời bến thứ ba, ở thời khác chờ đợi mệnh lệnh, Phương Hận Thiếu cảm thấy lòng bàn tay của mình như đãm mồ hôi, cho dù là khi hắn vừa mới tiếp xúc với khu trục hạm, cũng không khẩn trương như hôm nay.

Nói tới cùng, hắn vẫn không có đủ tự tin, rất ợ bản thân thua kém đám người Cận Tài và Trầm Văn Hạo.

Do biểu hiện xuất sắc trong chiến dịch Bắc Hải vào tháng tư, để lại ấn tượng rất sâu cho quan tư lệnh hạm đội Đặc Lan Khắc Tư, nên Phương Hận Thiếu cuối cùng được như mong ước giành được vị trí hạm trưởng.

Nhưng trong số những vị hạm trưởng ưu tú ở đây, hắn gần như là có kinh nghiệm ít nhất, cũng là người có trình độ văn hóa thấp nhất, để có thể điều khiển được con quái vật bằng thép này, Phương Hận Thiếu đã bỏ ra công sức nổ lực nhiều hơn tất cả.

Bắt đầu từ cuối tháng năm, những hạm trưởng và thuyền viên của nhóm khu trục hạm bằng thép đầu tiên của hải quân quân Lam Vũ đã toàn bộ tới được vị trí, chuẩn bị công tác tiếp nhận khu trục hạm bằng thép.

Trong ụ thuyền của cảng Bà Châu, bọn họ nhìn thấy những con quái vật bằng thép màu xám bạc kia, bọn họ đều có một loại cảm giác khiếp sợ, đồng thời cũng có một sự hiếu kỳ mạnh mẽ, bọn họ đều hạ quyết tâm, phải nỗ lực chinh phục bọn chúng. Truyện Tiên Hiệp - TruyệnY-Y.com

Thế nhưng, trong một đoạn thời gian rất dài, bọn họ đều không có cơ hội lên khu trục hạm, vì bọn họ phải tiếp thụ huấn luyện tri thức lý luận căn bản nhất, tìm hiểu kết cấu và nguyên lý đại khái về chúng.

Đối với rất nhiều quan binh hải quân có trình độ văn hóa không hề cao mà nói, đúng là một chuyện chẳng dễ dàng gì, có một số người thậm chí còn chưa học qua toán học, cần phải tiếp thụ bồi huấn cơ bản nhất.

Trải qua hải tháng nỗ lực học tập và nghiên cứu, dưới sự chỉ đạo của các nhân viên kỹ thuật, bọn họ cuối cùng đã sơ bộ quen thuộc được thao tác của khu trục hạm bằng thép, có thể thuận lợi điều khiển khu trục hạm đi trên biển được rồi.

Bất quá, muốn cuối cùng hình thành được sức chiến đấu, thì còn phải điều khiển khu trục hạm cho thực thành thạo, bọn họ vẫn còn cần một khoảng thời gian nữa, vả lại, vấn đề căn bản nhất không phải ở bản thân khu trục hạm bằng thép, mà là vấn đề phối hợp tác chiến với những chiếc Long Nha chiến hạm bằng gỗ dùng buồm khác.

Công việc này, cho dù đối với Dương Túc Phong mà nói, cũng là rất xa lạ, cần phải cẩn thận mày mò.

Cuối cùng cũng đợi được mệnh lệnh ra khơi, Phương Hận Thiếu khống chế sự hưng phấn và khẩn trương ở trong lòng, nghiêm nghị hạ mệnh lệnh:

- Khởi động!

Than đá không ngừng được tạ vào bên trong phòng nồi hơi, máy hơi nước bắt đầu chầm chậm hoạt động, khu trục hạm "Hổ Xuyên" từ tử rung lên, cả boong thuyền tựa hồ đều đang run rẩy, trong một loạt tiếng thét kinh hãi, chân vịt bắt đầu chầm chập xoay tròn, sau đó vận chuyển càng ngày càng nhanh, cuối cùng ở cuối đuôi thuyền quấy lên một xoáy nước cực lớn, bọt sóng trắng xoa không ngừng bắn lên.

Ù ù ù…

Tiếng còi hơi thật dài vang vọng cả cảng Bà Châu.

Trong tiếng còi hơi vang vọng, khu trục hạm "Hổ Xuyên" toàn thân rung lên sau đó chậm chậm bơi ra khỏi ụ thuyền, mang theo thân hình kiêu ngạo, lao thẳng vào biển Ni Tư.

Lúc này biển Ni Tư, tỏ ra vô cùng nóng này bất an, nước biển không ngừng cuộn lên những đợt sóng màu xám, sóng biển cao tới một mét. Nhưng biển Ni Tư hung tàn, ở trước mặt khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên, không đáng quan tâm.

Sóng biển Ni Tử vỗ lên thân khu trục hạm Hổ Xuyên, rồi mau chóng tan biến, đối với loại quái thú bằng thép như thế này, biển Ni Tư hoàn toàn bị khuất phục rồi.

Bấy giờ, mặt trời tươi đẹp vô cùng, ở chân trời xa xa, xuất hiện cầu vồng mỹ lệ.

Cọc cọc cọc …

Tiếng vó ngựa giòn tan vào lúc rạng sáng trở nên rõ ràng khác thường, càng ngày càng tới gần.

Trong bóng đêm có thấp thoáng bóng người hiện ra, một đội kỵ binh giống như một cơn gió mạnh quét qua mặt đất, lưu lại vô số những bụi mù không thể nào nhìn thấy.

Tiếng vó ngựa đánh thức những con vật nhỏ bé ở xung quanh, nhất là đám ếch nhái, bọn chúng nhao nhao cả lên kêu lên ộp oạp, làm bóng đêm cuối hạ đầu thu trở nên náo nhiệt vô cùng. Những con chim hoang cũng phành phạch vỗ cánh tìm kiếm chỗ để ẩn nấp.

Nhưng những kỵ binh kia vẫn duy trì sự trầm mặc cao độ, rất nhiều người còn khom lưng xuống, áp sát mình lên lưng ngựa, thậm chí có một số kỵ binh tài cao gan lớn áp mình luôn lên lưng ngựa mà ngủ, mặc cho chiến mã theo đại quân tiến lên.

Vào lúc trời sắp sáng, bầu trời trở nên tối tăm vô cùng, vốn đây đã là một đêm thưa thớt trăng sao, lúc này lại càng không có chút ánh sáng nào cả.

Bất quá nửa tiếng đồng hồ sau, bóng tối trước bình minh dần dần tan đi, ánh ban mai chậm chậm kéo tấm màn màu đen lên, ánh sáng yếu ớt dần chiếu lên nhưng bộ đồng phục màu xanh thẫm cùng với mũ màu lục cùng với ngôi sao năm cánh lờ mờ phát ra ánh vàng trên mũ của đoàn kỵ binh kia.

Đây là kỵ binh của quân Lam Vũ.

Đây là kỵ binh của quân đoàn số 1 kỵ binh quân Lam Vũ.

Khắc Lạp Mã Kỳ và trợ thủ Chương Duệ cưỡi ngựa đứng trên một gò đồi nhỏ, nhìn kỵ binh quân Lam Vũ ở phía dưới gò đồi như những cơn gió thu không ngừng quét qua mặt đất, quan sát trạng thái tinh thần của bọn họ, sau đó quay người lại, dựa vào ánh ban mai yết ớt và ánh sáng đèn pin cẩn thận quan sát bản đồ.

Hai người nghiên cứu một lúc sau, xác định vị trí của bọn họ không có gì sai lệch nữa, mới hơi chút yên lòng.

Tối qua khi hành quân trong đêm, bởi vì vấn đề phương hướng không đúng, bọn họ đã phải đi không ít quãng đường oan uổng, đợi khi phát giác ra thì đã lãng phí không ít thời giờ.

Vì bảo mật, quân đoàn kỵ binh số 1 quân Lam Vũ do Khắc Lạp Mã Kỳ suất lĩnh không mời người dẫn đường đương địa, một mình tự dựa theo bản đồ mò mẫm tiến lên, hơn nữa luôn chọn những con đường tương đối hẻo lánh khó đi, để tránh khỏi tai mắt của quân đội đế quốc Đường Xuyên.Kết quả làm cho tuyến đường hành quân xuất hiện sai lệch.

Vốn khi kỵ binh người Ngõa Lạp đổ bộ lên đại lục Y Lan, dựa theo mệnh lệnh bí mật của Dương Túc Phong, đã điều chỉnh nho nhỏ đối với quan quân người Đường tộc ở trong bộ đội, một số quan quân tới từ trong đế quốc Đường Xuyên tạm thời bì điều khỏi cương vị, chỉ có những quan quân người Đường tộc từ nhỏ sinh trưởng ở địa khu Mỹ Ni Tư mới được theo bộ đội bước chân lên đại lục Y Lan.

Sự điều chình này đương nhiên là bởi vì nhu cầu của chiến tranh, nhưng đối với chuyện hành quân tác chiến của bộ đội mà nói, đúng là không phải chuyện tốt, nhất là đối với quần đoàn kỵ binh số 1 còn chưa được coi là một đơn vị bộ đội thành thục thì lại càng như thế.

Hiện giờ bên trong quân đoàn kỵ binh số 1 quân Lam Vũ, căn bản không có người quen thuộc địa hình xung quanh Phương Xuyên đạo, bọn họ chỉ có thể dựa vào mỗi bản đồ quân sự thu được từ quân đội đế quốc Đường Xuyên để hành quân.

Nhưng đối với những tấm bản đồ quân sự này, Chương Duệ không khỏi có chút oán trách, quan quân trắc địa của quân đội đế quốc Đường Xuyên lười biếng, tấm bản đồ này năm sáu chục năm nay không được cập nhật, những tấm bản đồ này đều được xuất bản từ năm 1666 thiên nguyên, vật đồi sao dời, người còn cảnh mất, rất nhiều địa phương căn bản đã không đúng với thực tế nữa.

- Bảy tiếng đồng hồ vũ trang toàn bộ chạy hai trăm dặm đường, quá sức.

Chương Duệ cảm khái nói, thuận tay cuộn những tấm bản đồ nhăn nhúm lại giáo cho tham mưu ở bên cạnh. Những tham mưu này đều không phải là người Ngõa Lạp, hơn nữa là từ bội đội lục quân điều tới cách đây không lâu, đối với phương thức tác chiến của bộ đội kỵ binh còn chưa được được hiểu rõ lắm, càng không quen với việc hành quân thời gian dài, cả một buổi tối không ngừng hành quân làm bọn họ mệt lử, rất nhiều người bẹn đã bị ma sát tới chảy cả máu, đi lại tập tà tập tễnh, đau đớn hết sức.

- Không sao, động tác của chúng ta nếu không nhanh một chút thì chẳng kiếm chác được gì cả.

Khắc Lạp Mã Kỳ quệt mạnh mồ hôi trên trán, chậm rãi nói. Hắn chân chính xuất thân từ dân tộc du mục, đối với việc hành quân thời gian dài này sớm đã quen thuộc lắm rồi, nhìn thấy dáng vẻ đau khổ của những viên quan quân người Đường tộc, trong lòng hắn không khỏi có chút tự hào.

Sự thực thì, nhìn từ biểu hiện thực tế mà xét, ở phương diện cưỡi ngựa tác chiến, người Ngõa Lạp đúng là có ưu thế trời sinh.

Chỉ tiếc rằng cái ưu thế này của người Ngõa Lạp không duy trì được bao lâu, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì quân đoàn kỵ binh số 2 do người Tây Mông tạo thành, đã tiếp thụ huấn luyện ở Tử Xuyên đạo địa khu Mỹ Ni Tư, không lâu sau cũng sẽ bước lên đất đai của đại lục Y Vân.

Còn về phần người Vũ Chân, vốn cho rằng bọn họ khẳng định sẽ gặp xui xẻo, nhưng không ngờ rằng người Vũ Chân dưới sự bảo hộ của Lam Sở Yến tân nữ vương bọn họ tự phong, mau chóng phục hồi lại được nguyên khí, đồng thời cũng đang thành lập quân đoàn kỵ binh thứ 3.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status