Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 546

/769


Phương Quốc Cường quy phục quân Lam Vũ đã làm cho Mục Tử Huân mũi xì ra khói rôi, hiện giờ đám người Chu Chí Minh, Lỗ Địch Tư, Cao Lâm Sinh không ngờ cũng quy phục Canh Tang Loan và Ngạnh Dương Liệt, làm sao có thể bảo hắn không nổi cơn lôi đình được cơ chứ?

Nhưng Đường Tư chẳng hề để Mục Tử Huân vào trong lòng, võ công của hắn, vốn cũng chẳng kém hơn Mục Tử Huân, nếu không cũng không dám đơn thương độc ma tới tận thôn Bạch Thạch đòi người như thế này.

Mục Tử Huân vào lúc này, trong con mắt của Đường Tư bất quá là đường cùng hết lối chó cùng dứt dậu mà thôi, hiện giờ trừ một nhúm người này ở bên trong thôn ra, thì những thế lực Xích Luyện giáo khác đã thoát ly quan hệ với hắn rồi.

Mục Tử Huân trốn ở bên trong thôn Bạch Thạch, tất nhiêu là có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình, nhưng cũng mất đi sự khống chế hữu hiệu với thuộc hạ.

- Đường Tư, là do ngươi tự mò tới cửa đấy, đừng trách ta không nói tình nghĩa huynh đệ …

Mục Tử Huân gằn giọng nói, đấm một quyền vào tảng đá hoa cương ở bên đường, tức thì làm cho tảng đá hoa cương to như cái thớt đạp tan thanh bụi, chu vi mấy chục mét cũng phát sinh ra chấn động kịch liệt, ba tên đệ tử của hắn cũng phân chia ra ba phương hướng, chuẩn bị giáp kích Đường Tư.

Nếu như đã động thủ, như vậy tuyệt đối không thể để cho Đường Tư chạy ra khỏi thôn Bạch Thạch …

- Hả, ngươi còn có tình nghĩa huynh đệ nữa cơ à?

Đường Tư lạnh lùng nói, con mắt nheo lại thành một cái khe hẹp, ở trên đường đi Đường Tư đã dự liệu được khẳng định sẽ có kết cục này, Mục Tử Huân tuyệt đối sẽ không dễ dàng tử bỏ sự khống chế của mình đối với tiểu thiên vương, nếu muốn đoạt lấy quyền khống chế tiểu thiên vương, thì cần phải đánh bại Mục Tử Huân, sau đó bắt hắn làm con tin.

Đương nhiên, đây chẳng phải là một chuyện dễ dàng, Mục Tử Huân mặc dù chỉ là tay ngang, nhưng võ công cũng rất phức tạc, dù sao thì cũng tu luyện ba bốn chực năm, cũng có vốn liếng nhất định, bất quá, Đường Tư tin rằng mình vẫn có thể nắm chắc được vài phần.

Đường Tư lạnh lùng siết chặt nắm đấm của mình, chính đang chuẩn bị tung một dòn sấm sét, thì đột nhiên, hắn nghe thấy có tiếng động gì đó ầm ầm, tiếng nổ rất lớn, nhưng cũng rất rõ ràng, hơn nữa còn ẩn chứa sức mạnh cực lớn.

Bất quá, trong nhất thời, Đường Tư lại không thể phán đoán ra được tiếng động đó tới từ phương nào, bởi vì hắn cảm thấy tiếng động đó tới từ trên bấu trời, thế nhưng trên bầu trời thì làm sao có thể có những tiếng ầm ầm như thế chứ?

Mục Tử Huân cũng phát giác ra, cũng hồ nghi nhin bốn xung quanh, hắn vô cùng quen thuộc với bất kỳ vật thả nào ở quanh đây, biết rằng không thể có cái gì phát ra tiếng ầm âm như vậy được, hắn cũng phát hiện ra tiếng động đó tới từ trên bấu trời. Nhưng hắn cũng giống như Đường Tư, không tin trên bấu trời lại có thể phát ra những tiếng ầm ầmnhư vậy, thậm chí Mục Tử Huân còn có chút hoài nghi là Đường Tư cố ý giở trò, cho nên hai con mắt càng thêm bắt chết lấy Đường Tư.

Đường Tư lập tức cảm nhận được sát khi cực lớn tới từ phía Mục Tử Huân, vội vàng tỉnh lại, tập trung tinh thần ứng phó, những tiếng ầm ầm kia càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng tới gân, nhưng lại ảnh hưởng đối với hai người không lớn.

Trong cuộc đối đầu giữa cao thủ như thế này, bất kỳ một chút phân tâm nhỏ nhất nào cũng có thể tạo thành vận mệnh tử vong không thể vãn hồi, cho nên bọn chúng tuyệt đối không dám khinh xuất lơ là, cho dù trong lòng bọn chúng cảm thấy tiếng ầm ầm này đúng là càng ngày càng cổ quái.

Vao lúc này đám người Đặng Hồ, Sa Khắc và Tống Hỏ cũng phát giác ra, tiếng ầm ầm này đúng là tới từ trên bấu trời, hơn nữa càng ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng, giống như là phát ra ở phía đằng sau lưng núi vậy.

Nhưng khi bọn chúng đưa ánh mắt chuyển về phía trên núi thì bọn chúng chỉ nhìn thấy bầu trời xanh thẩm, còn cả ánh mặt trời chói mắt, ngoài ra không thấy thứ gì khác nữa.

"Chẳng lẽ là do ù tai?" Ba tên đệ tử không khỏi nảy ra ý nghĩ như vậy, bọn chúng thậm chí còn cho rằng đấy là do áp lực cực lớn sinh ra khi những cao thủ cấp bậc như Đường Tư và Mục Tử Huân đối đầu với nhau, làm cho người bên cạnh sinh ra ảo giác. Nếu không vì sao lại không nhìn thấy cái gì cơ chứ?

Thế nhưng, ngay khi bọn chúng cau mày cúi đầu chuẩn bị tham gia vào cuộc chiến, thì những tiếng ầm ầm kia đột nhiên lớn lên, giống như trong chớp mắt đã tới bên tai bọn chúng, chấn động khiến cho bọn chúng trong khoảng hai giây, căn bản không kịp có bất kỳ phản ứng gì.

Khi bọn chúng ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thì chỉ thấy ở phương hướng quay lưng lại với ánh mặt trời, xuất hiện hai bóng đen hình trứng cực lớn, gần như che lấp hết ánh sáng mặt trời, làm toàn bộ thông Bạch Thạch chớp mắt trở nên u ám.

Mục Tử Huân và Đường Tư cũng lập tức thu nội lực lại, kinh ngạc nhìn cái bóng đen càng ngày càng tới gần, với học thức của bọn chúng, cũng không thể nào phán đoán ra được đó là cái gì, bọn chúng chưa từng tiếp xúc với phi dĩnh của quân Lam Vũ, cũn chưa từng từ bất kỳ một con đường nào biết về tình hình phi dĩnh của quân Lam vũ. Cho nên bọn chúng căn bản không biết phi dĩnh của quân Lam Vũ đã tới gần rồi.

Nhưng hai thứ đồ vật khổng lồ này thình lĩnh xuất hiện, cũng đã đủ cho bọn chúng tập trung một trăm hai mươi phần trăm rồi.

- Đó là cái gì vậy?

Sa Khắc kinh ngạc kêu lên, Mục Tử Huân và Đường Tư cũng không cách nào nhận ra được cái thứ đó, thì hắn lại càng không thể nhận ra rồi, loáng thoáng hắn tựa hồ có thể nhìn thấy ở phía dưới lớp vỏ hình trứng đó, tựa hồ có cái gì đó hình vuông vức, trên thứ đó tựa hồ còn có vật thể thần kỳ cào đó đang chuyển động, nhưng hắn không nhìn rõ được đó rốt cuộc là vật thể gì.

Đặng Hồ và Tống Hỏa nheo mắt lại, mong từ trong đó có thể nhận ra được một chút manh mối nào đó, nhưng đáng tiếc, bọn chúng cũng thật vọng rồi, đối với hai thứ khổng lồ bay được ở trên trời này ấn tượng đầu tiên của bọn chúng chinh là: chấn động.

To lớn, ầm ĩ, bọn chúng chưa từng nhìn thấy trên không trung có thể xuất hiện vật thể to lớn như thế, chẳng lẽ là Hỏa Long trong truyền thuyết ư? Nhưng rõ ràn cái thứ này không giống với rồng, ngược lại còn có một cảm giác giống như quả trám vậy.

- Ta cũng không biết.

Tống Hỏa nói, hắn mơ hồ cảm thấy chút gì đó không lành, tựa hồ hai thứ này tới đây không có ý gì tốt đẹp, bất quá nếu Mục Tử Huân không có phản ứng gì, hắn cũng không tiện có phản ứng gì, nếu không khiến cho Đường Tư chê cười thì không hay.

- Sư phụ, đó là cái gì vậy?

Sa Khắc đầu óc luôn không được linh hoạt lắm vào lúc này đã phát huy ra tinh thần truy hỏi tới cùng, nhưng đợi rất lâu vẫn không thấy sư phụ trả lời, nhìn sang thấy sư phụ cũng có vẻ mặt hoang mang, tựa hồ Mục Tử Huân cũng bị thứ này làm khó, Sa Khắc chỉ đành xoa xoa cái đầu trọc lóc của mình, vận dụng đầu óc suy nghĩ.

Mục Tử Huân đúng là không biết đây là cái gì, đối với phi dĩnh hắn chẳng có mảy may chút khái niệm nảo cả, thậm chí ở trong mấy giây liền hắn còn cho rằng có điều huyền cơ gì đó xuất hiện, dù sao lão thiên vương năm xưa có truyền thuyến nói là từ trên không trung hàng lâm, nhưng sau khi hắn ngồi lên vị trí tối cao, mới hiểu ra cái truyền thuyết kia hoàn toàn là lừa gạt con mẹ nó thôi, do tự bản thân bịa bừa vẽ bậy ra, nếu không hắn thực sự tin tưởng rằng hai thứ khổng lồ kia là do trời cao phái xuống để cứu mình.

Bất quá mặc dù Mục Tử Huân không có suy nghĩ như thế, nhưng lại có rất nhiều giáo chúng phổ thông của Xích Luyện giáo thành kính quỳ ở nhà trước nhà sau, sì sụp khấn vái với hai cái phi dĩnh của quân Lam Vũ trên trời, thậm chí còn có tên luống cuống thắp hương, chuẩn bị nghênh tiếp sứ giả tới từ nước trời, bọn chúng đúng là cho rằng hai chiếc phi dĩnh kia do lão thiên vương đã lên nước trời phái tới đón bọn chúng lên thiên đường.

Chẳng còn cách nào, ai bảo tất cả giáo nghĩa của Xích Luyện giáo đều có liên quan tới nước trời cơ chứ? Sau khi chết rồi tất nhiên là có thể lên thiên đường, nhưng không chết hẳn là cũng có thể lên thiên đường chứ nhỉ?

- Lão Hứa, xem ra anh sắp trở thành sứ giá của thiên đường rồi, nghề nghiệp này phong quang vô hạn đấy.

Lăng Kiếm hài hước trêu Hứa Nho Long đang bận rộn tít mù, nhưng Hứa Nho Long chẳng có thời gian đâu ra mà để ý tới Lăng Kiếm, bởi vì hắn còn đang bận rộn chuẩn bị cho công tác nhảy dủ, đây là lần đầu tiên phi dĩnh của quân Lam Vũ tham gia nhảy dù tác chiến, hắn muốn phải làm cho thật tốt, bất quá thao tác phi dĩnh đúng là một chuyện rất rắc rối, hắn hận bản thân không thể có ba đầu sáu tay.

Hai cái thứ khổng lồ này đương nhiên là phi dĩnh của quân Lam Vũ rồi.

Trầm Tường Vân điều khiển phi dĩnh số 1 chở đại đội thứ 1 lục quân đặc chiến đội quân Lam Vũ do Đao Vô Phong suất lĩnh, Hứa Nho Long điều khiển phi dĩnh số 3 chở đại đội thứ 2 lục quân đặc chiến đội quân Lam Vũ do Lăng Kiếm chỉ huy, bọn họ xuất phát từ căn cứ không quân ở Nguyên Xuyên đạo xuất phát, phải bay hết cả nửa buổi đêm mới tới được mục tiêu.

Do ở trong ban đêm phi dĩnh phân biệt mục tiêu vô cùng khó khăn, cho nên bọn họ kỳ thực đã phải di không ít đường oan, cuối cùng dưới sự chỉ dẫn của bộ đội Vương Lê Minh ở dưới mặt đất mới tới được mục tiêu, hiện giờ cuối cùng đã tới được bầu trời của thôn Bạch Thạnh.

- Lăng Kiếm, nhích cái mông của anh ra!

Hứa Nho Long đá cho Lăng Kiếm một phát, Lăng Kiếm lập tức nhảy lên như một con thỏ, biết rõ ràng rằng Hứa Nho Long lấy việc công báo thù riêng, nhưng hắn chỉ có thể hận ngứa ngáy răng lợi chứ không thể làm gì, ai bảo mình còn ở bên trên phi dĩnh của người ta chứ, đây là địa bàn của không quân ngươi ta, người ta muốn dày vò mình thế nào thì cứ thoải mái.

Lăng Kiếm thay thế Đồ Đấu Châu nhận chức đội trưởng đại đội thứ hai lục quân đặc chiến đội quân Lam Vũ, Đồ Đấu Châu đã bị điều tới trường học quan quân lục quân quân Lam Vũ là giáo viên rồi.

Lăng Kiếm bản thân vốn là học viên giỏi của trường học quan quân quân Lam Vũ, trắng trẻo vô cùng, nhìn bề ngoài không nhận ra hắn là thành viên của bộ đội đặc chủng được huấn luyện nghiêm ngặt, bất quá sau khi buổi duyệt binh vào tháng tám kết thúc hắn biểu diễn ngón nghề phi dao, đã chấn nhiếp không ít người.

Trong ánh mắt thành kính và nghi hoặc của đám giáo đồ Xích Luyện giáo, hai chiếc phi dĩnh bắt đầu chầm chậm hạ xuống, vào lúc này tiếng động ầm ầm kia cang flúc càng kịch liệt, làm cho những thôn dân đang ngủ say cũng bị đánh thức, ào ào chạy ra ngó nghiêng, còn chỉ chỉ chỏ chỏ lên bầu trời, náo nhiệt cứ như là sang năm mới rồi vậy, càng có nhiều người quý trên mặt đất, vài lạy hai vị thần linh khổng lồ do trời cao phái xuống.

- Chuẩn bị sẵn cả đi.

Lăng Kiếm và Đao Vô Phong gần như phát ra mệnh lệnh cùng một lúc, tất cả các chiến sĩ của lục quân đặc chiến đội đều sắn sàng hành động, chuẩn bị tham gia vào chiến đấu rực lửa, bọn họ vặn chốt lựu đạn, chuẩn bị trước khi hạ xuống cho kẻ địch một cơn mưa lựu đạn trước, đương nhiên, điều này phải đợi tới lúc cần thiết mới thi hành, nhưng hiện giờ xem ra khi phi dĩnh hạ xuống tuyệt đối sẽ không ai tới gần.

Lăng Kiếm và Đao Vô Phong bề ngoài nhìn thì bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng vô cùng khẩn trương, sự xuất hiện của phi dĩnh chỉ có thể chấn nhiếp phỉ đồ của Xích Luyện giáo trong thời gian ngắn thôi, một khi bọn chúng kịp phản ứng lại, khẳng định sẽ phát động phản kích.

Phi dĩnh kỳ thực rất yếu đuối, chỉ cần một phát đạn của súng rãnh xoắn ở khoảng cách gần bắn trúng túi khí, cũng có thể tạo thành phiền tới cực lớn, thậm chí có khả năng dẫn đến hỏa hoạn rồi phát nổ, làm cho bọn họ ngã từ trên không xuống chết cả, đó cũng không phải là chuyện không có khả năng.

Từ trên khoang treo của phi dĩnh số 2 nhìn xuống dưới, Lăng Kiếm gần như có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả chi tiết về đường xá và nhà cửa của thôn Bạch Thạch rồi, bất quá vẫn chưa thể nhìn rõ khuôn mặt của con người. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY

Lăng Kiếm nâng kính viễn vọng lên, cần thận tìm kiếm mấy lượt, cũng đều không phát hiện ra thân ảnh của Mục Tử Huân, ngược lại nhìn thấy càng ngày càng có nhiềungười quỳ lạy và ngó nghiêng.

Tiếng động cơ ầm ầm của phi dĩnh phát ra, hiển nhiên là đã đánh thức tất cả mọi người ở trong thôn Bạch Thạch, bọn họ kéo nhau chạy ra bên ngoài xem xét, ở trên đồng ruộng cũng tụ tập rất nhiều người xem, rất nhiều người vừa xem vừa không kìm được quỳ xuống.

Mục Tử Huân, Đường Tư và đám người Đặng Hồ đều ẩn nấp vào sau lưng một con dốc khi phi dĩnh hạ thẳng xuống, dè dặt nhìn phi dĩnh đang chầm chậm hạ bớt độ cao, bọn chúng đều là nhân vật cao tầng, tuyệt đối sẽ không ấu trĩ quỳ xuống lạy lục như những người thôn dân ngu muội vô tri kia, bọn chúng đã cảm thấy có điều rất không ổn, nhưng vẫn chưa xác định được cuối cùng.

Dưới con mặt nhìn chăm chú của vô số người, hai chiếc phi dĩnh của quân Lam Vũ bắt đầu chầm chập hạ xuống, ở bên ngoài thôn Bạch Thạch có rất nhiều khu ruộng vuông vức, những mảnh ruộng vừa mới được thu hoạch hoàn tất khô cằn mà bằng phằng, cùng với độ cao của phi dĩnh hạ thấp tới khoảng cách chưa tới hai mươi mét, các chiến sĩ của lục quân đặc chiến đội quân Lam Vũ do đám người Đao Vô Phong và Lăng Kiếm suất lĩnh cũng bắt đầu lộ ra rồi.

- Quân Lam Vũ.

- Là quân Lam Vũ.

- Quân Lam Vũ tới rồi.

Trong khoảnh khắc đó, những tiếng kêu chói tai tức thì vang vọng cả thôn Bạch Thạch, nhưng tên phỉ đồ Xích Luyện giáo còn đang quỳ lạy như vừa mới tỉnh mổng, vội vàng nhảy bật lên, sau đó tìm kiếm vũ khí của mình, chỉ có những người thôn dân trí thông minh thấp kém căn bản không biết là có chuyện gì, vẫn còn quỳ ở trên mặt đất lẩm bẩm khấn vái, tỏ ra vô cùng phẫn nộ và khinh bỉ đám phỉ đồ của Xích Luyện giáo đang kinh hoảng: bọn chúng không ngờ dám không tôn kính thần linh!

Năm người nấp ở đằng sau triền dốc đầu hít một hơi khí lạnh, Mục Tử Huân và Đường Tư dù sao cũng thấy nhiều biết rộng, trải qua sóng to gió lớn, sau khi phát hiện ra quân Lam Vũ, ngược lại trong lòng yên tâm hơn rất nhiều, chỉ cần là ngươi không phải là thần, thì dễ đối phó rồi, chỉ có mấy người Đằng Hồ là còn tỏ ra vô cùng chấn động, bọn chúng trong nhất thời khó có thể lý giải được cảnh trước mắt.

Quân Lam Vũ không ngờ lại từ trên trời hạ xuống.

- Lão Mục! Ngươi gặp phiền phức rồi đấy!

Đường Tư lạnh lùng nói, nói xong liền đứng dậy, thong thả bỏ đi, trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa, hắn đã bị quân Lam Vũ dọa cho sợ mất mật rồi, tuyệt đối không dám cùng quân Lam Vũ đối diện nữa, hắn cần phải tìm chỗ để ẩn trốn.

Mục Tử Huân thẹn quá hóa giận nhìn theo bóng lưng của Đường Tư, chửi thầm tên gia hỏa này sợ chết, bất quá hắn cũng không kịp nguyền rửa Đường Tư, mà cần phải đưa ra phản ứng đối với quân Lam Vũ ở trước mắt.

Phản ứng của Mục Tử Huân chính là tiêu diệt bọn họ, bởi vì hắn nhìn thấy nhân số của quân Lam Vũ kỳ thực còn chưa tới một trăm người, mà ở bên trong thôn Bạch Thạch, hắn có trên một nghìn người, nhất thời đầu óc mất tỉnh tảo, Mục Tử Huân đưa ra phán đoán sai lầm.

Mục Tử Huân phẫn nộ quát lên:

- Bảo bọn chúng xông lên! Thiêu hết hai cái thứ đó.

Đặng Hồ lập tức xông lên.

Một chốc lát sau, phỉ đồ của Xích Luyện giáo ẩn nấp ở bên trong thôn Bạch Thạch lục tục phát động tán công với hai chiếc phi dĩnh đang hạ xuống, những tên phỉ đồ Xích Luyện giáo ẩn nấp ở bên trong thôn Bạch Thạch, đều là tinh nhuệ cuối cùng của Mục Tử Huân, bọn chúng không hề biết sợ chết, hơn nữa còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phủ, dưới tư tưởng sau khi chết rồi có thể lên thiên đường kích thích, phát động công kích không cần biết tới sống chế về phía lục quân đặc chiến đội của quân Lam Vũ.

- Cung nỏ của chúng ta đâu? Cung nỏ của chúng ta vì sao lại không phát xạ?

Mục Tử Huân đột nhiên ý thức được một vấn đề trọng đại, sốt ruột kêu lên ngay tức khắc, súng rãnh xoắn của Xích Luyện giáo có lẽ không thể làm tổn hại được tới đồ vật khổng lồ như thế, nhưng, cung nỏ cỡ lớn thì thế nào cũng có thế chứ? Cung nỏ cỡ lớn tầm bắn xa nhất có thể tới được mục tiêu ở ngoài hai trăm mét, dùng để đối phó với thứ đồ vật khổng lồ này rất vừa vặn.

- Cung nỏ cỡ lớn của chúng ta đều được dặt ở vị trí trọng yếu ở bên ngoài thôn, còn ở bên trong thôn không có …

Tống Hỏa lắp bắp nói, sắc mặt lúc thì xanh lúc thì trắng, những binh sĩ quân Lam Vũ tới từ trên trời này đã đả kích cực lớn tín ngưỡng của bọn chúng, đả kích lòng tin của bọn chúng.

Lão thiên vương bởi vì có được trời cao chiếu cố mới có thể khiến cho Xích Luyện giáo phồn vinh thịnh vượng, nhưng hiện giờ quân Lam Vũ không ngờ lại có thể được trời cao chiếu cố, có phải là Xích Luyện giáo đã bị trời cao vứt bỏ rồi hay không? Ôi, đây là chuyện thất vọng và thống khổ nhường nào ….

Mục Tử Huân ngẩn ra, lúc này mới nhớ ra rằng, thì ra những chiếc cung nở cỡ lớn mà Xích Luyện giáo chuẩn bị đều dùng để phong tỏa những con đường ở bên ngoài thôn cả rồi, ở bên trong thôn tuyệt đối không có.

Không còn cách nào khác, chỉ đành dựa vào súng rãnh xoắn tiến hành xạ kích, hắn trợn mắt nhìn những tay súng kia đã sắp tới được địa phương bên cạnh phi dĩnh không tới một trăm mét, nhưng chính vào lúc này, quân Lam Vũ bắt đầu đánh trả kịch liệt.

Tạch tạch tach …

Súng máy Bạo Phong Vũ lắp ở bên trên khoang treo của phi dĩnh quân Lam Vũ rít lên dồn dập, âm thanh ác mộng cứ như tiếng xé giấy dầu đó vang vọng khắp cả thôn Bạch Thạch.

Rất nhiều tên phỉ đồ Xích Luyện giáo đã được chứng kiến sự lợi hại của loại âm thanh này, nên gần như không cần suy nghĩ úp sấp xuống không cần biết ở phía trước mặt mình là thứ gì, chỉ có những tên phỉ đồ Xích Luyện giáo còn chưa được nếm thử sự lợi hại của súng máy Bạo Phong Tuyến là còn liều mạng xông lên phía trước, kết quả bị cơn mưa đạn xối xả xé tan nát, thi thể ngã gục ở trong ruộng đồng giống như những con bù nhìn rơm.

Phi dĩnh cuối cùng cũng hạ xuống, đám người Đao Vô Phong và Lăng Kiếm lập tức nhảy ra khỏi khoang treo, phát động tấn công, chỉ trong nháy mắt, ở xung quanh phi dãnh đã tràn ra vô số binh sĩ lục quân đặc chiến đội quân Lam Vũ, bọn họ dùng hỏa lực hung mãnh nhất chặn đứng đám phỉ đồ Xích Luyện giáo đang xông về phía phi dĩnh, đủ các loại súng ông ở trong tay không ngừng khai hỏa.

Ở trong khu đồng ruộng bằng phẳng chẳng hề có lấy chút chướng ngại vật nào này, những tên đám phỉ đồ Xích Luyện giáo tay cầm súng rãnh xoắn xông lên đó chỉ có đường ôm đầu bỏ chạy, cho dù tư tưởng của bọn chúng vô cùng ngoan cố, nhưng khi chứng kiến quá nhiều cái chết của đám đồng bọn, thì bọn chúng cũng chỉ có thể co cẳng lên mà hạy, hơn nữa cầu khẩn đạn của quân Lam Vũ ngàn vạn lần đừng đuổi theo mình.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status