Giáo Chủ, Ngươi Lại Biến Thân

Chương 54 - Chương 54

/60


Editor: Xám

Ta vốn tưởng rằng Thủy Hành Ca sẽ kiêng dè Lý Thương đang ở đây, mà không cùng Tiền Lai Lai vào phòng để châm cứu giải độc, ai ngờ lúc ta đi vào, hắn đang định đi ra, cười nói: "Nàng hàn huyên với Lý minh chủ trước, rất nhanh ta sẽ quay lại."

"Ừm." Cuối cùng ta thấp giọng nói, "Thủy Hành Ca chàng thật sự không sợ thê tử của chàng bị bắt cóc sao?"

Thủy Hành Ca cười, vỗ đầu ta: "Ngoan, không có việc gì thì đừng tới."

Ta gật gật đầu, lại hơi cảm thấy có chút kỳ quái. Bình thường hắn chỉ hận không thể phơi ra cơ thể cường tráng để "quyến rũ" ta, hôm nay lại nói không có việc gì thì đừng tới, chậc. Nếu không phải hắn đã đi xa, thật sự muốn sờ trán hắn xem có phải hắn đã sốt cao rồi không.

Vào trong, rót trà cho Lý Thương, thấy sắc mặt ông ta thản nhiên, không nhịn được hỏi: "Các ngươi muốn ở lại ăn cơm trưa sao?"

Mặt Lý Thương cứng đờ, lạnh lùng liếc tới: "Ngươi đang hạ lệnh đuổi khách?"

Ta nghiêm mặt: "Rõ ràng là ta đang tìm đề tài phá vỡ bầu không khí yên lặng này."

Sắc mặt Lý Thương càng đen hơn: "Đệ tử của Ngũ Độc sơn đều có tính tình giống y như Lâm Hạo Nam."

"Không được nói sư phụ ta như vậy!"

Lý Thương hoàn toàn coi thường ta, đứng lên nói: "Hiểu lầm giữa trung nguyên và Ma giáo đã hóa giải, ta cũng cần quay về Thiên Cơ môn. Vì vậy từ biệt."

"Lý minh chủ bảo trọng." Ta tiễn hai người ra ngoài cửa, lại ôm quyền với Mộc Thanh, "Bảo trọng."

Mộc Thanh cười thoải mái: "Cô cũng bảo trọng."

Lý Thương khẽ cau mày, cuối cùng hỏi: "Hai người lạ mặt vừa rồi, võ công cực cao, lẽ nào lại là người Tây Vực?"

"Nam thì phải, nhưng nữ không phải, đó chính là sư thúc của Vạn thần y."

Sắc mặt Lý Thương nghiêm lại, ánh mắt giống như chim ưng, sắc bén mà khiếp người: "Nhưng sư thúc của Vạn lão đệ... là một ông già."

Ta cười ha ha: "Làm sao có thể, rõ ràng là một cô nương hoạt bát, huống hồ không phải tên của nàng được viết tại lối vào Y cốc sao, Tiền Lai Lai mà, chắc hẳn các ngươi cũng có ấn tượng."

Mộc Thanh đột nhiên nói xen vào: "Tiền Lai Lai không phải là dược đồng bên cạnh Vạn thần y sao?"

Ta ngẩn người: "Làm sao có thể..."

Lý Thương nói với giọng lạnh nhạt: "Đậu Đậu tên thật là Tiền Lai Lai, là con mồ côi của bạn cũ ta, ba tuổi đã đưa đến Y cốc nhờ Vạn thần y chăm sóc, làm sao ta có thể nhớ lầm." Hắn lạnh nhạt nhìn ta một cái, lại nhìn chằm chằm Mộc Thanh, "Nơi này đã không còn chuyện của chúng ta, đi thôi."

Mộc Thanh ngừng lại một lát, lưỡng lự giây lát, vẫn đi theo Lý Thương.

Nếu như là bình thường ta nhất định sẽ nghĩ Mộc Thanh lại vứt bỏ ta, biết rõ những người trong phòng có gì đó bất thường, nhưng lại bỏ ta lại. Chỉ là bây giờ không có thời gian thương cảm những chuyện này, trong đầu vang lên ong ong, quay người chạy vào trong phòng nhỏ.

Tiền Lai Lai kia là giả! Sư thúc là giả! Nữ nhân kia rốt cuộc là ai? Luôn giả vờ là sư thúc... Không đúng, tại sao ban đầu Vạn thần y lại nói Tiền Lai Lai chính là sư thúc?

Trong đầu xoay mòng mòng, ta chạy như bay vào phòng nhỏ, chỉ thấy Thủy Hành Uyên đang đứng ở ngoài cửa, sắc mặt anh tuấn lạnh lùng, nhìn thấy ta, mới có chút ý cười, vẫy vẫy tay: "Đệ muội."

Ta không dám bứt dây động rừng, khoảng thời gian này, nhất định Thủy Hành Ca đang châm cứu, nếu như kinh động đến "Tiền Lai Lai", nàng ta đâm một cây ngân châm vào đỉnh đầu của Thủy Hành Ca thì làm thế nào. Ta cố làm ra vẻ bình tĩnh cười nói: "Vừa mới tiễn khách, qua xem thử."

"Chắc là đã sắp châm xong rồi."

"Hu ~" Ta duỗi lưng, quay lưng về phía hắn nhìn mặt trời chói lọi trên bầu trời, "Trời thật là đẹp."

Giọng nói của Thủy Hành Uyên cũng nhẹ nhàng vui vẻ: "Trời thật là đẹp."

Chúng ta mỗi người một câu lải nhải một lát, chợt nghe thấy Tiền Lai Lai gọi một tiếng, "Xong rồi, Thu Thu mau đi nấu nước", nghe thấy lời này, ta vội kéo tay áo Thủy Hành Uyên: "Huynh hãy nghe ta nói, Tiền Lai Lai bên trong là giả, nàng ta hoàn toàn không phải sư thúc của Vạn thần y, chờ sau khi đi vào, huynh lập tức thu phục nàng."

Thủy Hành Uyên chớp chớp mắt, đột nhiên bật cười, như gió xuân ấm áp, nhưng lại có thể thổi người ta tan tác, chậm rãi nói: "Ta biết."

"Ừ, biết thì..."

Bạn đang đọc truyện trên: Thichdoctruyen.com


/60

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status