Hải Thần

Chương 4

/4


Chương 4:
  
    Ciscy càng nhìn càng thấy Evelya hợp mắt với mình, không hiểu vì sao nhưng nàng cảm thấy có một sự thân thiết khi đứng cạnh người này, Ciscy vô cùng cao hứng khi nghe Evelya là học viên cùng trường , nàng thân thiết hỏi: “Evelya, ta đang tìm kiếm một người hợp tác, ngươi có muôn đi theo ta không”. Người hợp ác là cách nói mà các nhân loại đặt ra cho những người được theo hầu ma pháp sư hoặc đấu chiến sĩ, nhưng thực chất đối với ma pháp sư và đấu chiến sĩ thì đó chẳng qua là người hầu chỉ khác nô lệ ở chỗ bọn họ được trả công mà nô lệ thì không.

    Evelya đang nhìn tư liệu trong đầu mình nghe thấy Ciscy nói vậy thì hơi nâng đầu nhìn tiểu cô nương trước mặt, người hợp tác nàng hiểu đó là gì, tựa như lúc trước thần sử cũng có một vài người hầu cận đi theo , người hợp tác chẳng qua là cách gọi khác của người hầu mà thôi, nếu thông thường người luôn ở nơi cao như bọn họ khi nghe yêu cầu này sẽ cảm thấy bị vũ nhục nhưng Evelya khác bọn họ, vừa sinh ra đã được chọn làm nữ thần biển cả đáng lý ra phải có kiêu ngạo cùng cảm giác cao cao tại thượng nhưng bọn họ chưa kịp ý thức được kiêu ngạo đã hiểu được giá trị của bản thân, bọn họ chẳng qua chỉ là cái lọ cất chưa thần cách của Đại chủ thần mà thôi, sớm hay muộn cũng sẽ bị ông ta cắn nuốt, tất cả yêu thương, bảo hộ điều là cách để giám sát cùng khống chế, bọn họ học xong ẩn nhẫn, học xong ngụy trang, để chờ thời cơ phản kích.

     Evelya không hề cảm thấy Ciscy đang vũ nhục mình mà trái lại cảm thấy đây là đang cứu chuộc nàng, qua kí ức nàng biết thân thể này nghèo khổ như thế nào, chi phí của nơi bảo trợ cô nhi chủ yếu đến từ những người hảo tâm của quốc gia, nó chỉ đủ để duy trì học phí của bản thân, còn những thứ để phục vụ yêu cầu của bản thân như ăn, uống, ăn mặc…điều là thân thể này cực nhọc làm thêm kiếm được, thân thể này hoàn toàn không có phản ứng với ma pháp hoặc đấu khí nên cũng không thể làm nhiều việc như những người thường khác, tiền kiếm được cũng ích đến đáng thương, lời đề nghị của Ciscy quả thật khiến Evelya động tâm, trở thành người hợp tác tất nhiên có thể được trả lương cao hơn nhiều so với đi làm bên ngoài.

   Vì thế đường đường một vị thần sử, vinh quang của Thần tộc, chủ nhân của biển cả, nữ thần của chúng ta vì một tô mì quyết định bán đi chính mình cho nhân loại yếu kém, đây quả thật là bi ai a~~~nếu lịch đại tổ tiên của Thần tộc đã anh dũng hi sinh vì cuộc chiến Thần Ma hai giới biết được không biết có tức tới nỗi từ mộ của Thần tộc mà bò ra ngoài hay không.

   Ciscy Adolary dùng một bát mỳ mang về cho gia tộc Adolary một vị nữ thần, từ đó gia tộc Adolary dưới sự bảo hộ cùng chúc phúc của nữ thần bước dần lên trở thành một trong những nhà cầm quyền tối cao của Uy Tư Á đại lục, gia tộc của bọn họ cũng trở thành nơi phụng dưỡng trung thành nhất của thần biển cả, con cháu đời sau luôn hiếu kì vì sao vị nữ thần kia luôn chiếu cố đến gia tộc này như thế, thậm chí còn đặt Thánh vật của mình ở tại gia tộc đó để họ phụng thờ cũng như là bảo vệ.

   Theo quyển kí lục “Chuyện chưa kể của gia tộc Adolary” sau này có người hiếu kì phỏng vấn Ciscy Adolary rằng “Trong cuộc đời này người tâm đắc nhất là việc gì”, lúc ấy tiểu cô nương năm nào đã trở thành  Pháp Thánh tối cao của đại lục, bà đưa bàn tay đầy vết đồi mồi vuốt lên mái tóc trắng bạc của mình sau đó nở nụ cười hiền dịu, ánh mắt với đầy nếp nhăn nheo lại tựa như nhớ đến kí ức xa xôi nào đó, bà từ tốn trả lời: “Chuyện ta tâm đắc thì có rất nhiều nhưng có lẽ khiến ta cảm thấy may mắn nhất chính là năm đó đi đến thành Bố La Tư, sau đó may mắn gặp được một người và mời người đó một bát mì tươi không thịt”, nói rồi bà cười càng thêm vui vẻ khiến cho mọi người không hiểu ra sao.

     Evelya chấp nhận yêu cầu của Ciscy, nàng nhanh chóng giải quyết sạch những thứ còn lại trong bát mỳ rồi đứng lên cùng Ciscy đi về phòng trọ, thành Bố La Tư là thiên đường du lịch cho những kẻ lữ hành nên giá cả của nó cũng khá đắt đỏ, có vô số những những khách sạn dựng lên từ xa hoa đến bình dân cùng vô số các loại hình phục vụ, chỉ cần ngươi có tiền ngươi có thể hưởng thụ đặc quyền cao quý nhất, Ciscy cũng có thê gọi là tiểu thư của gia đình quý tộc nhưng cũng không dám chi tiêu hoang phí, gia tộc Adolary cũng không có tài lực như những gia tộc lâu đời khác, phòng trọ của Ciscy thuê là một nơi gồm ba gian nhà chính tại một khách sạn thuộc hạng bình dân, Evelya nhìn căn phòng bày trí khá đơn giản chỉ gồm những dụng cụ sinh hoạt bình thường, cả căn phòng điều xây dựng từ gỗ thiên nhiên nhìn qua không quá sang quý.

    “Hì..hì…tạm thời chúng ta ngủ ở đây, đợi ta tìm được tài liệu ma pháp cần rồi sẽ hồi đế đô” Ciscy cười cười xấu hổ nói, nàng biết so với các ma pháp sư khác điều lựa chọn ngụ tại khách sạn cao tầng, nàng chọn bình dân khách sạn có vẻ keo kiệt hơn nhiều, những nàng cũng hết cách vốn dĩ nàng còn đủ tiền ngụ tại khách sạn cao tầng nhưng hôm kia vừa mới đi qua một lần đấu giá hội, nhìn thấy một tài liệu cực hợp với đề tài luận văn của nàng nên tất cả điều đổ dồn về nó hết nên đành chuyển về khách sạn bình dân ngụ.

        Evelya cũng không để ý lắm đánh giá xong hoàn cảnh xung quanh nàng nhẹ giọng hỏi: “Phòng của ta ở đâu”, Ciscy vội chỉ tay về căn phòng phía cuối hành lang nói: “Căn đó đi, ngươi cần gì cứ tìm ta, sang mai chúng ta sẽ đi biển Séc để tìm tài liệu”.  Evelya gật đầu biểu thị mình đã hiểu, cũng không nhiều lời mà cất bước về căn phòng của nàng. Ciscy xem như hiểu thấu tính cách của người hợp tác, có vẻ rất ích lời, nhưng kì lạ là nàng không thấy phản cảm vì sự kì lạ này mà Ciscy nghi hoặc không thôi, cũng như việc thuê người hợp tác, có thứ gì mách bảo nàng quyết định này sẽ khiến mình không bao giờ hối hận .

   Căn phòng này khá đơn điệu chỉ có một chiếc giường, một chiếc bàn cùng một tủ quần áo, Evelya đi đến bên chiếc giường nệm trắng kia đưa tay sờ một chút, xúc cảm không phải quá mềm mại nhưng cũng có thể chịu được, nhấc chân ngồi lên cảm giác dưới thân không quá thoải mái, Evelya thở dài, nàng đã quen sinh hoạt tại trong dòng nước mát lạnh đột nhiên lại chuyển đổi hoàn cảnh quả thật có chút không quen, Evelya hơi nghiêng người nằm xuống nhắm mắt lại bắt đầu minh tưởng, việc quan trọng hiện giờ là phải khôi phục lại thần lực, nàng cảm giác trói buộc trên người nàng đang dần nới lỏng đi, có lẽ không qua bao lâu nàng có thể lấy lại toàn bộ thần lực.

   Cảm nhận thần lực từ từ quay lại cơ thể mình, đột nhiên một tia thần lực không thuộc về nàng len lỏi vào thần cách, Evelya kinh ngạc ngồi lên, tay ngọc trên không trung vẽ thành hình vòng cung, một chiếc gương màu bạc trạm trổ tinh xảo hiện ra trước mặt chiếu rõ dung mạo của nàng, vết sẹo xấu xí cũng phản chiếu qua gương một cách rõ ràng nhưng khiến người chú ý chính là trên vầng trán vốn bóng loáng kia hiện ra ấn kí hoa văn kì lạ được kết thành từ vô số tinh thể như viên thủy tinh nhỏ vốn nên màu xanh lam nhạt hiện tại lại ẩn hiện quang mang màu vàng nhạt, Evelya kinh hãi nhìn quang mang vàng nhạt, đây là thần cách nhưng không phải của nàng mà là của Đại Chủ Thần.

   Thần Tộc đứng đầu chính là Đại Chủ Thần, vương của các vị thần, màu sắc thần cách của mười hai vị thần sử điều khác nhau nhưng chỉ có Đại Chủ Thần mới mang kim quang, nó đại diện cho thần lực chí cao vô thượng. Evelya không thể hiểu nỗi, ngón tay trượt qua ấn kí trên trán, chẳng lẽ bọn họ đã tiêu diệt được Đại Chủ Thần đồng thời còn đoạt được thần cách của ông ta, Evelya nâng mắt nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài cửa sổ nở một nụ cười dịu dàng, mặc kệ vì lý do gì nhưng đây hoàn toàn không phải tình huống xấu mà ngược lại, xem ra không phải thế giới này đang chấp nhận tồn tại của nàng mà là nàng đang mạnh lên nên nó không thể không thỏa hiệp buông tha kiềm chế với nàng, thật đúng là biết thời biết thế, lúc nàng còn yếu ớt thì ra sức áp chế khi cảm thấy không thể áp chế nữa thì lựa chọn nhường bộ buông bỏ mọi trói buộc, điển hình của việc hiếp đáp kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, giống như cảm nhận được chế giễu của Evelya trên bầu trời đột nhiên xuất hiện vài tia sét vang dội chấn động đến nhiều người đi đường giật mình ngơ ngác nhìn thiên không, bọn họ không hiểu vì sao đang yên lành không mưa bão lại có sấm sét, bọn họ không hiểu nhưng Evelya đương nhiên biết hàm nghĩa trong đó, đây là cảnh cáo nàng đừng quá cao ngạo sao, Evelya bĩu mội khinh thường, không cần nhắc nhở nàng, nàng cũng hiểu nếu hiện tại cứng đối cứng với thế giới thì chỉ là kết cục nơi này toàn bộ tan vỡ, hiện tại nàng còn không nắm chắt được có thể quay về thế giới cũ hay không nếu nơi này tan vỡ kết cục chính là nàng phải lang thang khắp nơi tại vũ trụ, đây quả thật là kết quả tồi tệ.

   Evelya không thích kết quả đó nên thỏa hiệp cùng nó, mỗi người lui một bước bản thân nàng áp chế thần lực xuống bằng với sự chấp thuận của thế giới này, cảm nhận được Evelya buông lỏng, bên ngoài cũng không tiếp tục của sấm sét vang trời nữa. Hai bên xem như đạt thành hiệp nghị hòa bình, Evelya định triệt tiêu tấm gương thì trên mặt kính lóe lên ánh sang, mặt kính hiện ra hình dáng của một người dung mạo bình thường, tóc đen, mắt đỏ, trên trán cũng có hoa văn ấn kí nhưng không phải màu làm nhạt như của Evelya mà là màu đỏ như huyết, khóe môi khinh mạn nhếch lên, lộ ra tính cách kiệt ngạo bất kham của người trong gương.

   “Ta bất được một tia thần lực dao động trong không trung, cứ nghĩ là tên gia hỏa nào không ngờ là cửu công chúa, Evelya ta cứ nghĩ ngươi đã bị xé thành mảnh nhỏ trong kẽ nứt của không gian rồi chứ” Medeline cười nhạo nhìn người đang nằm lại trên giường. Evelya cũng không vì thái độ ác ý của người trong gương mà tức giận, nàng nhẹ nhàng ngã ra tựa vào bức tường phía sau mĩm cười ưu nhã nói: “Medeline, ta đã nói bao nhiêu lần, chúng ta là thần sử phải luôn giữ vẻ cao quý, thất công chúa lời nói như kẻ bạo lực không đầu óc là như thế nào”, hơi dừng lại ánh mắt như đang quan sát người trong gương tiếp đó như hài long gật gật đầu nói tiếp: “xem ra thất công chúa cũng thật may mắn, cái xác ngoài đó không tệ, bất quá nơi này chỉ toàn mắt đen mà thôi hiếm lắm mới có mắt xanh còn mắt đỏ như thất công chúa vậy thì tìm khắp đại lục cũng không thấy nga…hay là thất công chúa dự định làm người phát hiện giống loài mới ở đây”, Medeline bị châm biếm cả khuôn mặt điều hiện rõ đang tức giận, nhưng đúng là lời nói kia tuy châm chọc lại có lý nàng không phản bác được, bình ổn cảm xúc, hai mắt nhẹ nhắm lại đến khi mở ra thì đã trở lại màu đen nguyên thủy.

  “Hừ, ta chỉ vừa mới thức tỉnh thần lực thôi, còn đang mò mẫm tư liệu trong thân thể này thời gian đâu để ý nhiều chuyện như thế” Medeline nhìn hình dáng Evelya thì vẻ mặt ghét bỏ hỏi: “Ngươi đây là làm sao, vẻ ngoài khủng bố như thế hay là cửu công chúa không muốn làm người của Thần tộc mà có ý muốn gia nhập tộc người lùn”, lúc mới đoạt được thân thể này nàng cũng không hài lòng lắm nhưng nay nhìn thấy Evelya thì cảm thấy thân xác hiện tại của nàng tốt hơn một chút, ích ra cũng không có cái gì kì quái trên mặt.

   Evelya nhún nhún vai tỏ vẻ bất lực: “Lúc đó căn bản không có nhiều cơ hội lựa chọn, bất quá như thế này cũng không quá tệ, ích ra bớt được nhiều việc”, nàng quá rõ tính cách của nhân loại, Thần tộc mỗi người điều mỹ mạo kinh diễm đặc biệt là thần sử lại càng là đứng đầu, ngoại lệ e rằng cũng chỉ có tộc người lùn sống tại địa ngục mà thôi, tuy cũng thuộc Thần tộc nhưng hình dáng thiếu hụt, xấu xi kia thật sự không không khiến người thích còn bản tính hung dữ, tham lam nữa, Evelya  là thần sử đương nhiên hiểu rõ mỹ mạo của mình là cở nào hấp dẫn, mang một dung mạo chọc người chú ý như thế đi ra ngoài chắc chắn khiến cho bản thân nàng gặp phải phiền toái.

    Medeline nghe thế cũng hiểu nỗi băn khoăn của Evelya, lập tức bỏ qua vấn đề dung mạo tiến đến việc nàng quan tâm: “Ngươi cùng ta xem như là đến cùng một thế giới”, Evelya gật đầu xác định lời của    Medeline, có thể cảm nhận được thần lực do nàng phát ra thì chỉ có cùng một thế giới, Medeline như nghi hoặc hỏi: “Ngươi có cảm thấy cái gì khác thường”, Evelya nhìn thần cách đỏ huyết ánh lên quang mang màu vàng của Medeline thì hiểu được.

   “Xem ra, chúng ta điều bắt được thần cách của Đại Chủ Thần” Evelya mĩm cười nói. Medeline nhìn ấn kí của Evelya thì cũng nhếch khóe miệng.
   “Nếu chúng ta may mắn vượt qua lần bạo động đó thì những người khác thế nào” Evelya không thể áp chế mong đợi trong lòng mình, nàng hy vọng tất cả điều yên bình mặc dù điều này có chút quá xa vời.

   Medeline cười cười cánh tay nâng lên phóng ra một tia sáng đỏ vào mặt kính: “Ta lúc nãy vừa phóng thích thần thức dò xét, đột phá thế giới này thì được đáp lại, dù chỉ mỏng manh nhưng ta xác định đó là thần lực giống chúng ta”, mặt kính bị tia sang đỏ tách ra làm hai nữa, mặt trên là hình ảnh của Medeline, mặt dưới vẫn đang trong tình trạng sương mù nhưng cũng dần dần hình thành hai bong người.

   “Nhược Ly, Nhược Hy” Evelya mừng rỡ nhìn hai bóng dáng trong mặt gương, hình ảnh hiện trong mặt gương phía dưới là hai bóng dáng tuy bề ngoài khác nhau nhưng lại khiến người cảm giác họ có điểm gì đó giống nhau một cách kì lạ, Evelya nhìn hình dáng thay đổi hoàn toàn trước mặt chuẩn xác kiêu lên tên của hai người.

   Ân Nhược Hy nháy mắt nghịch ngợm  nói: “Áy dà…thật không vui chút nào còn nghĩ đùa một chút trò chơi Ta là ai với ngươi nha, chưa gì đã vạch trần ra như vậy thật không thú vị”

Ân Nhược Ly lạnh nhạt chào hỏi: “Evelya, Medeline”.


/4

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status