Chương 2:
Thành Bố La Tư là nơi buôn bán tấp nập, nơi đây được coi là chỗ dừng chân của nhiều khách du hành, vì nó gần bờ biển Séc nhất.
Rừng rậm nguyên thủy mênh mông rậm rạp bao quanh thành phố tràn ngập phong cách dị thế khác lạ, Evelya nhìn từng dãy nhà sàn sạt nhau điều là hình dạng mà nàng lạ lẫm, có nhà làm từ đá tảng đá mài nhẵn cũng có dạng làm từ gỗ thiên nhiên hoặc như biệt viện, đại trạch, xung quanh một đám nhân loại du tẩu có nhân loại mặc trang phục là áo bào rộng thùng thình bên trên vẻ vô số ma văn này gọi là ma pháp sư, cũng có nhân loại trên thân treo đủ loại binh khí khác nhau đây hẳn là đấu chiến sĩ, cũng có nhân loại ăn mặc không tốt lắm đang bưng bê đồ cho những người mặc áo bào hoặc mang binh khí, Evelya mặc một thân váy rách nát, bẩn thỉu cũng không đưa đến nhiều ánh mắt dò xét, chung quy nhân loại chia ra cấp bậc rõ ràng, chỉ có những quý tộc, ma pháp sư cùng đấu chiến sĩ mới có thể sinh hoạt một cách bừa bãi giàu có còn những người thường chỉ có thể lựa chọn công việc phục vụ những người trên, nếu may mắn được ma pháp sư hoặc đấu chiến sĩ coi trọng cho họ đi theo làm người hầu thì chính là vinh hạnh của người thường, nhóm người này được gọi là kẻ phụ trợ.
Sờ sờ cái bụng nhỏ đang réo lên, Evelya nhìn những hàng bán thức ăn vô thức nuốt nước miếng, từ lúc tỉnh dậy đến lúc hiện tại nàng mơ hồ nhận ra việc thần lực của nàng bị thế giới này áp chế, làm thần sử gần ngàn năm đương nhiên có thể chạm đến một sổ pháp tắc của thế giới, việc nàng vô tình bị đưa đến nơi này làm cho thế giới nảy sinh nghi kị dẫn đến phóng thích lực lượng của nó áp chê nàng, hiện tại nàng cũng chỉ đành khuất phục lực lượng của thế giới chịu sự chi phối của nó, đợi chờ theo thời gian để thế giới thích nghi với sự xuất hiện của nàng, vốn dĩ thần thể là không cần ăn nhưng hiện tại cảm giác đói bụng làm nàng mới mẻ mà cũng bất đắc dĩ.
Bụng rất đói nhưng nàng dù khi làm thần sử mọi ăn mặc điều có người cung cấp nhưng cũng biết một vài thường thức bình thường chẳng hạn muốn ăn cơm thì phải trả tiền nha...
Evelya sờ sờ trên người, ngoại trừ quần áo rách nát ra thì hoàn toàn không có vật gì đáng quý nhìn từng bát mì nghi ngút khói đằng trước lại chẳng thể đụng vào, Evelya đau khổ cố gắng dời đi đường nhìn muốn rời đi địa phương làm nàng đau lòng không thôi này.
"Ngươi đói bụng"
Đối diện với Evelya là một thiếu nữ thân hình nhỏ nhắn, cặp mắt đen nhánh xinh đẹp, ngũ quan đáng yêu, xinh xắn, nhìn qua chỉ tầm 12, 13 tuổi. Thiếu nữ thấy người trước mặt quan sát nàng thì ngẩng đầu ưỡn ngực bộ dáng kiêu ngạo vô cùng, nàng luôn tự tin trước vẻ ngoài của nàng, cũng quen thuộc ánh mắt đánh giá của mọi người, để cho Evelya mặc sức đánh giá, thiếu nữ hào phóng hỏi lại: "Ngươi đói bụng đúng không".
Evelya hơi do dự một chút nhưng vẫn thành thật gật đầu, thiếu nữ thấy vậy hoan hĩ nói: "Ta mời ngươi ăn mì", hôm nay nàng vốn tính vào chợ nô lệ mua ngươi hầu nhưng chọn tới chọn lui cũng không có người thích nhưng vừa nãy tùy ý đi dạo một chút lại bắt gặp người này, tuy bề ngoại ô bẩn không chịu nổi nhưng không hiểu sao bản thân lại sinh ra một chút thân cận khó hiểu.
Nhìn thiếu nữ nhiệt tình trước mặt Evelya suy nghĩ một chút vẫn quyết định nhận sự khoản đãi này, thấy Evelya gật đầu thiếu nữ tiến đến một chỗ bán mì lề đường mua một tô mì thịt rồi đưa cho Evelya, nhận lấy tô mì Evelya nhanh chóng nhai nuốt, động tác tuy nhanh nhưng vẫn gọn gẽ vô cùng không để mì hơi nước thịt rơi ra ngoài. Thiếu nữ vui vẻ giới thiệu: "Ta là Ciscy Adolary, thủy hệ ma pháp sư, còn ngươi, ngươi tên gì"
"Evelya" tiếng nói lạnh lạnh vang lên, nguyên bản tiếng nói mềm nhẹ du dương của mỹ nhân ngư được ấp chế thành thanh tuyến lạnh lẽo, thân thể này vốn tên Maria nhưng tại Thần tộc cái tên chính là đại diện cho thân phận cùng trói buộc với năng lượng nếu từ bỏ tên của mình thì cũng đại biểu từ bỏ thân phận cùng lực lượng. Hiện tại tuy đã đến thế giới khác nhưng cũng không đại biểu bản thân nàng có thể tự do thay đổi tên họ. Ciscy cũng không qua tâm vẻ mặt lạnh nhạt của Evelya, vẫn hồ hởi hỏi thăm: "Ngươi là người thường đi, là người ở thành này à, có công tác sao", từ trên người thiếu nữ này không có dao động ma pháp hoặc đấu khí vậy thì chỉ có thân phận người thường mà thôi.
"Học viên Học viện Lanting năm hai, lớp phụ trợ, cư dân thành Uy Tư Á" Evelya nhìn tư liệu trong kí ức, ngẫm nghĩ một chút rồi cho ra kết luận trọng điểm của thân phân thân thể này.
"Oa....thì ra chúng ta cùng trường nha, hì hì....ta là lớp ma pháp cao đẳng cũng là năm hai" dòng họ Adolary cũng là một dòng họ quý tộc lâu đời tại chủ thành Uy Tư Á, nhưng gia tộc chỉ là một quý tộc nho nhỏ không tiếng tăm, nhiều thế hệ qua đi có rất ích ma pháp sư cao cấp hay đấu chiến sĩ cao giai sinh ra, mà sự huy hoàng của dòng họ được quyết định dựa trên nền tảng ma pháp hoặc đấu chiến sĩ mà dòng họ có được thuộc thực lực mạnh hay yếu vì họ sẽ là những người thủ hộ cho dòng tộc, rõ ràng một dòng tộc có ích ma pháp sư cùng đấu chiến sĩ như dòng họ Adolary thì hoàn toàn được xem là dòng họ yếu kém.
Evelya hơi lật tìm trong kí ức xem đã từng nghe nói đến dòng họ này hay không thì thấy một mảnh trắng xóa, hiển nhiên thân thể này chưa nghe qua lần nào, trong kí ức của thân thể này thì chỉ có chín đại gia tộc tại chủ thành Uy Tư Á, nhưng nổi bật nhất thì nàng nhìn thấy tên của bốn người.
Garvin. F.Ramos – công tử của Ramos gia tộc nắm giữ quân đội hùng mạnh kiêu ngạo của đại lục Duy Nhĩ, người con thứ chín của đương nhiệm gia chủ có được thiên phú Hỏa hệ đấu khí nếu không có gì thay đổi hẳn Garvin. F.Ramos chính là gia chủ đời tiếp theo của gia tộc Ramos.
Aaron. Santiago – con trai độc nhất của gia chủ gia tộc Santiago, thiên phú thổ hệ ma pháp, gia tộc nắm giữ mạch máu kinh tế của đại lục có trong tay tài phú được xưng là đứng đầu.
Tứ vương tử của Duy Nhĩ đại lục – Owen. Rivera, kim hệ đấu khí là con trai duy nhất của hoàng hậu, hoàng đế cùng hoàng hậu là thanh mai trúc mã nên yêu ai yêu cả đường, đối với người con này có thể gọi là ngàn vạn sủng ái.
Cuối cùng được xem là gia tộc chỉ đứng sau hoàng tộc, D.Rego gia tộc có được Pháp Thánh mạnh nhất của Duy Nhĩ đại lục và niềm kiêu ngạo của họ Evans D.Rego ma pháp sư có được thiên phú cực hiếm quang hệ ma pháp.
Nói tới bốn người này thì cũng nên nhắc đến vì sao thân thể này là một cư dân của chủ thành lại chạy đến nơi xa xôi như thành Bố La Tư này để rồi chết trên bãi biển một cách thảm thương như thế.
Tên của thân thể này là Maria De Silva là một đứa bé vô cùng đáng thương, vừa sinh ra thì cha và mẹ bị một trận đại hỏa thiêu chết, còn thân thể này được cứu kịp thời như dung mạo lại bị hủy, trở thành cô nhi được hưởng trợ cấp của nơi bảo hộ trẻ em tại đại lục nên thân thể này mới có thể lớn lên đến tuổi hiện tại, đúng như lời Ciscy nói thân thể này là người thường hoàn toàn không có ma pháp hoặc đấu khí, người thường tại thế giới này cũng chia ra hai loại, một loại có thể thúc phát nên một ích ma pháp thực thi vài pháp thuật nhỏ như chăm lửa, nấu nước như thế họ có thể kiếm được một ích việc làm tại một số nơi hay trở thành người hầu của các ma pháp sư hoặc đấu chiến sĩ chăm lo cuộc sống hằng ngày của họ, còn loại khác chính là chân chính người thường tức là hoàn toàn không có một chút ma pháp nào nhưng bộ phận này ích vô cùng cơ hồ tại 10.000 người thường thì chỉ có 1 người là người thường hoàn toàn, đáng thương tỷ lệ ích ỏi như thế cư nhiên thân thể này lại trúng. Evelya nhìn đến tin tức này thật muốn chửi tục nhưng giáo dục của thần sử lại không cho phép bản thân có cử chỉ vô lễ như thế, nàng chỉ đành đỡ đầu mình thầm oán, với một thế giới kẻ mạnh hiếp bức kẻ yếu lấy thực lực vi tôn này thì có thể nghĩ thân thể này bị ức hiếp thê thảm thế nào.
Nhưng trong lòng của thân thể này thật không ngờ cất chứa một thế giới nho nhỏ màu sắc rực rỡ, có thân thế ti tiện lại đem lòng yêu một trong tứ đại thiếu gia nổi tiếng của chủ thành Uy Tư Á____ Evans D.Rego
Ngay trong ngày sinh nhật 16 tuổi của mình, cũng là ngày mà học viện đến kì nghĩ hè, sau khi kết thúc ngày học cuối cùng thân thể này đã lấy hết can đảm để tỏ tình với anh ta, tự huyễn tưởng bản thân có thể để lại một dấu ấn nho nhỏ trong lòng người mình thầm mến nhưng không ngờ tới tất cả lại trở thành bi kịch, trước lời tỏ tình của thân thể này Evans D.Rego chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng, ghét bỏ sau đó không để ý đến lời tỏ tình đầy hèn mọn kia mà kiêu ngạo bước đi thẳng thậm chí một lời nói cũng không thèm mở miệng.
Chê cười của người xung quanh, những ánh mắt khinh bĩ, những lời nói ác độc làm tâm linh của thân thể này như tan vỡ, một đường nghiêng ngã lảo đảo chạy khỏi học viện, đau khổ quay về nhà gậm nhắm nỗi tuyệt vọng cuối cùng bản thân lựa chọn mấy ngày nghĩ hè này hảo hảo đi xa để bình ổn tâm tình của bản thân, không ngờ vừa đến thành Bố La Tư này lại hay được tin người trong lòng sắp phải đính hôn cùng một tiểu thư của gia tộc khác, nhất thời không chịu được đả kích mà làm nên chuyện ngu xuẩn, kết thúc sinh mạng của mình tại một bờ biển tuyệt đẹp và tất nhiên là tiện nghi cho Evelya vừa tiến đến thế giới này đang cần một thân phận.
/4
|