Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

Chương 124: Chương 96.2

/464


Trong lòng Giang Dĩ Mạch cảm thấy cực chán ghét Giang Mỹ Kỳ vô sỉ này, để hoa quả trong tay ở trên ngăn tủ tránh tay Giang Mỹ Kỳ ra.

"Mạch Mạch, em gái con đã trở về, hai ngày này một mực ở bệnh viện giúp ba." Giang Triển Bằng vui vẻ nói, nhìn ba đứa con có thể đứng chung một chỗ, cũng cảm thấy vui mừng: "A..., đúng rồi, Kỳ Kỳ trở về còn mua quà cho con."

Giang Triển Bằng có bao nhiêu hi vọng ba đứa bé có thể quan hệ tốt, còn chung sống vui vẻ.

Giang Mỹ Kỳ đã để quà ở trong bệnh viện lấy ra đưa cho Giang Dĩ Mạch: "Chị, trước em đi qua nhà chị, muốn tự tay tặng cho chị, nhưng người giúp việc nhà chị căn bản không cho em đi vào mới vẫn đặt ở bệnh viện, định có cơ hội lại tặng cho chị."

Giang Dĩ Mạch không hề hiếm lạ quà tặng cô ta đưa, bởi vì trong lòng cô hiểu rõ Giang Mỹ Kỳ không thể nào tiêu một phân một hào mua bất kỳ đồ gì cho người khác, nếu mua nhất định không phải tiền của cô ta, hơn nữa một khắc cô ta đưa đồ cho cô, cô phải cẩn thận, cô ta nhất định lại tính kế cô cái gì.

Quen cô ta mười mấy năm, sớm hiểu rõ tính cách của cô ta.

"Mạch Mạch, nhận lấy đi." Giang Triển Bằng nói: "Đây là tấm lòng của Kỳ Kỳ, là lần về nước này đặc biệt mua cho con."

Giang Mỹ Kỳ khuôn mặt tươi cười chào đón đưa túi đến trước mặt Giang Dĩ Mạch, mình ở trước mặt ba đã làm người tốt, mặc kệ nhận hay không nhận, về sau sẽ không có ai nói mình gây khó khăn với chị ta.

Giang Dĩ Mạch thờ ơ nhìn Giang Mỹ Kỳ đưa túi qua, mặc dù trong lòng không thích, nhưng cũng không thể đưa tay đánh khuôn mặt tươi cười, thì nhận lấy.

Giang Triển Bằng mừng rỡ trong lòng: "Ba chị em các con có thể chung sống hòa thuận như vậy, ba có chết cũng nhắm mắt rồi."

Giang Mỹ Kỳ vội vàng trấn an ba: "Ba, đừng nói như vậy, ba nhất định không có việc gì."

Kết quả chẩn đoán bệnh đã sớm có, ung thư gan thời kỳ cuối, không thể cứu được.

Nghĩ mình thật sự sắp chết, trong lòng Giang Triển Bằng cũng có sợ hãi, không muốn nghĩ tới phương diện này.

"Ba đã cam chịu số phận, đây đều là báo ứng của ba."

"Ba..." Giang Mỹ Kỳ thương tâm bổ nhào ở trong ngực ba, trong ánh mắt nén lệ, khóc lên: "Ba đừng nói như vậy, ba nhất định không có việc gì."

Một hình ảnh cảm động.

Giang Dĩ Mạch thờ ơ nhìn, ở trong phòng bệnh một lát, liền rời đi.

"Mạch mạch..." Giang Triển Bằng thấy con gái nhanh như vậy muốn đi, trong lòng có chút mất mác, biết con gái vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận bọn họ.

Mỗi lần qua cô nói rất

/464

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status