Đứng ở đó, chính là đứa nữ thần đã lôi cả đám tới cái thế giới này.
- Con mắm nữ thần!
Vừa nhìn thấy người đứng ở cửa chính là nữ thần, Đăng liền đứng phắt dậy và hét lên.
- C,chào, đã lâu không gặp nhỉ?
Nhỏ nữ thần nở một nụ cười thật tươi, và đương nhiên sặc mùi giả tạo.
- Chào cái củ cải ngâm giấm! Đừng có làm ra vẻ chúng ta là bạn của nhau! Cô vứt bọn này xuống cái xó xỉnh nào rồi phủi mông quay đi, giờ chào một câu là xong à?
Đăng vẫn còn rất cay vụ nhỏ nữ thần vô trách nhiệm khiến cho cả đám gặp kha khá rắc rối. Nhờ việc đưa chúng nó tới đây mà không có hướng dẫn cụ thể gì hết, đến giờ Đăng vẫn mù tịt về kiến thức thông thường của thế giới này.
- Làm ơn đừng cãi nhau như vậy. Dù sao thì lần này ta gọi các cậu đến đây cũng là để cho Luna xin lỗi và đưa các bạn trở lại thế giới cũ mà.
Trong khi nhìn nhỏ nữ thần, Luna, co rúm lại trước cơn thịnh nộ của Đăng, vị thần kia cùng với ba thằng còn lại thì đang nhàn nhã uống trà. Nhưng sau khi nghe Thần đề cập tới việc trở về Trái Đất, cả đám liền quay ngoắt về phía Thần.
- Nào, giờ thì trình bày cho bốn người này biết tội của ngươi đi, Luna.
- Vâng thưa ngài! Ưm... chuỵn nà... au! - Sau khi chảy nước mắt vì đau sau khi cắn phải lưỡi, Luna tiếp tục - thì, là... vì thế, nên... tất cả là như vậy đó.
- Nãy giờ toàn thì là với húng quế thì có con bò đội nón mới hiểu!
Đăng gắt lên làm Luna run rẩy. Nhận thấy Luna vì run sợ trước cơn giận của Đăng nên không dám nói, Thần mới bắt đầu giải thích:
- Vậy để ta nói thay nó vậy, chuyện là như thế này...
- Con xin phép được đi lấy nước uống ạ!
Luna liến thoắng chặn họng Thần rồi sau đó lỉnh ra ngoài. Việc đó làm cho cả đám hết sức nghi ngờ, vì bên trong căn phòng có tủ lạnh, nếu lấy nước thì cứ mở tủ ra là được cần gì phải đi ra ngoài? Trừ khi có điều gi uẩn khúc.
Sau khi Luna trốn khỏi, Thần mới bắt đầu:
- Mọi người... đều đã liên tục sống tại thế giới này hơn một ngày rồi phải không?
Cả đám gật đầu.
- Mọi người có để ý rằng trước đây, cứ sau khi ngủ dậy thì các bạn sẽ dịch chuyển sang thế giới này và ngược lại không?
Cả đám lại gật đầu.
- Đó là vì dòng thời gian ở hai thế giới là khác nhau. Tại Trái Đất, khoảng thời gian từ khi mặt trời mọc tới khi nửa đêm chỉ tương đương khoảng thời gian từ nửa đêm tới khi mặt trời mọc tại thế giới này. Và tương tự, thời gian từ khi mặt trời mọc đến khi nửa đêm ở thế giới này lại đúng bằng thời gian tính từ nửa đêm tới khi mặt trời mọc tại Trái Đất.
- Dòng chảy thời gian kiểu gì mà lạ vậy? - Lam hỏi.
- Không gian nối liền hai thế giới là không gian bốn chiều, vì vậy nếu ta có giải thích các cậu cũng không thể hiểu được.
Sau khi thấy không còn câu hỏi nào được đặt ra, Thần tiếp tục:
- Vì sự trùng hợp hoàn hảo như vậy, nên thế giới này và Trái Đất có thể gửi con người qua lại cho nhau vào mỗi nửa đêm ở các thế giới. Việc qua lại giữa thế giới này và Trái Đất vì thế cũng khá là dễ dàng, chỉ có điều...
Đến đây cảm thấy khô cổ, Thần đứng dậy, bước tới tủ lạnh, lấy ra chai Pepsi.
"Đúng là trong tủ có nước! Con nữ thần kia rõ ràng chỉ kiếm cớ chạy!"
Sau khi rót ra cốc và mời bốn đứa, Thần tiếp tục:
- Chỉ có điều cánh cổng nối giữa các thế giới không thể dịch chuyển các sinh vật sống được, mà chỉ có thể dịch chuyển đồ vật và linh hồn. Vì vậy nên cơ thể của các cậu tại thế giới này chỉ là đồ nhân tạo được tạo ra để chứa linh hồn của các cậu tại thế giới này, còn cơ thể thật thì vẫn ở tại Trái Đất.
Sau khi Thần nói tới đây, giác quan nhạy bén của Lam đã cảm nhận được sự chẳng lành xảy ra. Nó đứng bần thần hỏi:
- Có lẽ nào...?
- Đúng vậy, chính là điều đó. - Vị thần trầm ngâm, vẻ mặt mang một chút khó xử.
- Tức là nếu kể cả ta có chịch tại thế giới này, nhưng khi về Trái Đất thì mình vẫn còn zinnnnnnn?
Sau khi vừa dứt lời, Lam đã bị ba thằng còn lại lao vào đánh túi bụi.
- Tao vẫn không biết là mày khôn hay mày ngu nữa thằng óc lợn!
- Mày khôn vãi ra thằng ngu ạ!
Vừa giẫm đạp lên thằng Lam đang co quắp dưới đất, ba thằng vừa xổ ra một tràng sỉ vả. Ngay cả vị thần cũng hơi giật giật cơ mặt, cảm thấy bó tay trước sự tưng tửng của cả đám.
Sau khi Thằng Lam đã trở thành cái đống bầy nhầy gì đó không nhận ra được nó từng là người, vị Thần bắt đầu giải thích tiếp cho ba người còn lại:
- Và điều cuối cùng, vì các cậu đã ở lại thế giới này hơn một ngày, tức là linh hồn của các cậu đã rời Trái Đất hơn một ngày rồi. Vì không có linh hồn nên hiện tại cơ thể các cậu đang chết dần, may mắn là hiện tại tất cả mọi người đều đang nằm tại bệnh viện...
Sau khi vị thần nói xong, cả ba thằng đều trở nên im lặng.
Trong khoảng một phút sau đó, Đăng đứng dậy:
- Tao sẽ đi bắt con nhỏ đó về đây. Chúng mày, nên xử nó thế nào?
- Cạo đầu nó. - Việt Anh, với đôi mắt lạnh không biểu lộ cảm xúc, nói.
- Xiên nó rồi nướng nó lên. - Thế, cùng với biểu cảm y như Việt Anh, nói.
- Đem thả nó xuống biển cho cá mập ăn. - Lam, bây giờ đã bắt đầu nhìn ra hình con người, thoi thóp dưới đất, nói.
- Ok, vậy là lúc bắt được sẽ cạo đầu nó, sau đó đem xiên nó lên nướng, cuối cùng thả xuống biển cho cá mập.
Đăng chốt các ý tưởng lại với nhau. Sau cùng thì trong cả đám, nó là thằng tàn nhẫn nhất.
Đúng lúc đó, Luna, vừa khóc nức nở vừa chạy lại hướng vị thần:
- Waaaaa! Nữ thần ơi! Con biết lỗi rồi mà! Bọn họ sắp làm những việc ghê rợn với con kìaaaa!!!
Sau đó cô quay sang Đăng khóc nức nở:
- Waaa!!! Tro tui chin nhũi mừ! Tui hứ sẽ hôn làm thế nữa đơu! Tha cho tui đi!!!
Nếu như trong các tác phẩm nghệ thuật, giọt nước mắt của mĩ nhân thường được tả là một cảnh tượng tuyệt mĩ, thì ở đây, với một mĩ nhân tưng tửng, điều đó hoàn toàn không đúng. Với đôi mắt đỏ hoe giàn giụa nước mắt, chảy từ khóe mắt ra lênh láng cả khuôn mặt. Kèm theo đó, đang chảy từ trên xuống dưới cùng với nước mắt, là hai hàng nước mũi cũng giàn giụa không kém. Đi kèm với đó là tiếng gào thét ăn vạ của Luna.
- Waaaaa!!! Uwaa!!! Tui chin nhỗi mờ!!!
Cái điệu bộ của Luna trông y hệt như đứa trẻ con lên ba đang gào khóc làm nũng. Khiến cho cả ba thằng Việt Anh, Thế, Lam vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy thương hại. Cảm thấy chiêu khổ nhục kế của mình đã có tác dụng, Luna liền sử dụng chiêu cuối của mình. Nhỏ đưa hai tay lên lau đi hàng nước mắt, để lộ ra cặp mắt đang mở to long lanh, cùng với chất giọng dễ thương nhất có thể mà nhỏ có thể tạo ra:
- Có thể... tha lỗi cho tui... được không?
Đòn tấn công tối thượng của Luna khiến thằng Lam chết đứ đừ ngay tại chỗ, còn thằng Việt Anh và thằng Thế cũng đã gật gù:
- Người mang dòng máu quý tộc như ta thì không thường xuyên chấp vặt.
- Ừ thì... dù gì chuyện cũng qua rồi, bỏ qua cũng được.
Ngay sau khi đã thỏa hiệp xong xuôi với hai ba thằng dại gái, Luna nở một nụ cười, nhưng kì thực bên trong nhỏ đang tạo ra khuôn mặt cười đểu và tự mãn nhất có thể.
"U fu fu fu... quá đơn giản. Với nữ thần dễ thương ta đây, chỉ cần một chút mĩ nhân kế là đã có thể lừa tình được lũ ngốc này."
Đoạn, Luna quay sang bên Đăng, tiếp tục làm vẻ mặt mèo con:
- Tha lỗi cho tui đi...
Chắc mẩm với đòn tấn công này, Đăng cũng sẽ gục theo ba đứa kia thôi, vì vậy trong lòng Luna thầm mỉm cười chiến thắng.
Đăng, với khuôn mặt của một thanh niên nghiêm túc, cười, một nụ cười tràn đầy sát khí:
- Làm như anh đây quan tâm ấy. Cứ đứng đấy rồi bố sẽ cạo đầu bôi vôi mày cho khỏi mọc được tóc luôn.
Trước câu nói này của Đăng, nhỏ nữ thần như đông cứng lại. Còn ba đứa kia thì cũng không dám nói gì, nếu Đăng đã nói là không tha thứ, muốn cản cũng không được.
Luna, vừa run rẩy vừa trốn ra sau lưng Thần vừa khóc, tìm sự giúp đỡ. Đương nhiên, vị thần không thể không bỏ qua chuyện này:
- Lỗi mà Luna gây ra, một phần cũng là do ta. Vì vậy cậu có thể nể mặt ta mà bỏ qua cho nó được không?
Câu nói này của Thần khiến Đăng suy tính lại. Dù gì người đang đứng trước mặt nó đây cũng là một vị thần, mình mà cứ làm tới thì chỉ có thiệt mình, vì vậy dù đang rất muốn xử con nhỏ nữ thần tưng tửng, nhưng nó cũng đành phải gật đầu. Chứ rủi mà không quay về được Trái Đất thì tức nghĩa là coi như đã chết bên ấy. Nên nó đành nhắm mắt bỏ qua cho xong chuyện:
- Ngài đã nói thế thì một con người bình thường như tôi còn có thể nói được gì nữa.
Thấy Đăng đã đồng ý, cảm thấy tính mạng mình đã được bảo toàn, nhỏ nữ thần thầm thở ra một hơi. Sau khi nhận thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Thần tiếp tục:
- Vậy mọi việc đã được giải quyết. Một lần nữa ta thực sự xin lỗi trước sự tắc trách của cấp dưới của ta.
Vị thần cúi đầu thật sâu để bày tỏ lòng chân thành tạ lỗi. Nhưng bốn đứa không hề quan tâm đến chuyện đó mà đều đang trông ngóng được trở về Trái Đất.
- Như ta đã nói, để dịch chuyển được giữa hai thế giới thì cần phải đợi tới nửa đêm để mở cánh cổng không gian. Hiện giờ còn một lát nữa mới tới nửa đêm, nên mọi người không cần vội, cứ ngồi xuống uống nước đã rồi tính sau.
Sau đó Thần nói tiếp:
- Và cũng không có mấy dịp được gặp ta như thế này, có thể đây là lần duy nhất và không có lần sau đâu. Vậy mọi người có muốn đặt ra câu hỏi nào cho ta không?
Nghe được lời gợi ý này của Thần, thằng Lam lập tức nhanh nhảu đứng lên. Vì thằng này là một thằng hám gái nên cả đám còn lại đứng lên theo toan kéo nó xuống, kiểu gì nó cũng sẽ hỏi mấy thứ khiếm nhã như là số đo ba vòng của Thần hoặc đại loại vậy. Nhưng đã muộn rồi, cả đám không dám nghe những gì thằng Lam chuẩn bị nói, lấy tay bịt hai tai lại.
- Tôi muốn tìm hiểu thêm thông tin về thế giới này.
- Ể?
Cả ba đứa phát ra tiếng kêu ngớ ngẩn. Không thể tin được đứa đang đứng trước mặt bọn nó là thằng Lam.
- Lam, mày nói cái gì, nói lại cái? - Thế vừa hỏi vừa làm bộ mặt không thể tin được.
- Hử? Thì là " tôi muốn tìm hiểu thêm thông tin về thế giới này."
- Tao tưởng mày phải hỏi cái gì đấy tương tự như " số đo ba vòng của ngài là bao nhiêu?" hay " ngài đang mặc đồ lót màu gì?" chứ? - Việt Anh cũng đang làm khuôn mặt sửng sốt, nói.
- Đương nhiên là tao sẽ không hỏi mấy câu đấy! Bố đếch phải phi công! Mà chờ đã, vậy trước giờ chúng mày nghĩ tao là con người như thế nào hả?
Bị chọt đúng chỗ nhột, Lam sửng cổ lên.
- Mà,về số đo ba vòng thì chỉ cần nhìn qua là biết chuẩn 90-60-90 rồi cần gì hỏi. - Lam lấy tay khịt khịt mũi tỏ vẻ tự hào.
Đứng giữa cuộc nói chuyện, vị nữ thần co giật cơ mặt trước câu nói của Lam. Nhưng rồi với phong thái của một vị thần, bà ta cũng bắt đầu giới thiệu về thế giới này cho cả bọn.
Thế giới này được gọi là Mesin, một hành tinh nhỏ hơn Trái Đất nhiều lần, chỉ lớn hơn mặt trăng của Trái Đất đôi chút, và chỉ có bốn lục địa lớn so với sáu lục địa trên Trái Đất. Mesin không giống như Trái Đất, một thế giới được tạo ra tự nhiên, mà nó là sản phẩm của các vị thần kiến tạo. Tuổi của thế giới này chỉ là một phần nhỏ khi so sánh với Trái Đất khi chỉ vào khoảng một trăm ngàn năm. Và các chủng tộc ở đây xuất hiện đã được khoảng ba vạn năm. Nền khoa học kĩ thuật ở thế giới này nếu so với Trái Đất thì rất lạc hậu, nhưng bù lại, thế giới này sở hữu một sức mạnh mà khoa học không thể giải thích được, gọi là phép thuật.
Trên thế giới này có ba đại chủng tộc: nhân tộc, bán nhân tộc và quỷ tộc. Nhân tộc sinh sống theo cộng đồng, lập thành các quốc gia rộng lớn. Trên thế giới có ba quốc gia lớn hơn cả là Đế quốc nằm ở trung tâm lục địa Gand, Thánh quốc nằm tại phía bắc lục địa và Xorica nằm ở phía tây nam lục địa. Ngoài ra còn một số quốc gia nhỏ nằm ở các lục địa miền viễn đông. Tộc bán nhân được chia ra làm các chủng tộc khác nhau nhưng đều có đặc điểm chung là có hình dáng tương tự con người. Gồm các loài miêu tộc, khuyển tộc, tộc tiên(elf), người lùn, và nếu tính các chủng loại man di được xếp vào hàng quái vật như lizardmen, goblin, orc... nói chung bán nhân tộc rất đa dạng về loài. Một số tộc bán nhân lập nên các quốc gia tại khu vực đông nam lục địa, nhưng cũng có một số tộc sinh sống du mục trên khắp lục địa Gand. Cuối cùng, tộc quỷ là tộc sinh sống tách biệt ở lục địa Pron nằm ở phía tây lục địa Gand. Là tập hợp của nhiều loại quỷ khác nhau như undead, vampire, dullahan... Không như nhân loại, chủng quỷ trên khắp lục địa Pron đều chịu sự cai quản của các quỷ tướng được chọn bởi quỷ vương, cứ vài trăm năm, một quỷ vương mới sẽ được chọn ra từ những con quỷ mạnh nhất. Vì cơ chế chọn lựa lãnh đạo như vậy nên rất nhiều con quỷ tu luyện đến đẳng cấp cực mạnh để ganh đua vị trí quỷ vương.
Tộc quỷ và nhân tộc đã có lịch sử chiến tranh kéo dài kể từ khi chạm trán với nhau lần đầu vào khoảng hai mươi lăm ngàn năm trước. Kể từ đó đến nay, cứ tầm vài trăm năm là sẽ có một cuộc thánh chiến giữa hai chủng tộc. Trong cuộc chiến gần đây nhất bắt đầu từ năm trăm năm trước và đến bây giờ vẫn đang diễn ra, mặc dù cả ba nước lớn nhất của nhân loại liên minh với nhau nhưng tộc quỷ mới là kẻ chiếm giữ lợi thế, nhân loại bắt đầu suy yếu. Để cứu giúp loài người, các vị thần của các thế giới khác nhau đã nhất trí việc đưa người từ thế giới của họ tới thế giới này để tránh việc nhân loại tuyệt chủng. Nhưng sau hai trăm năm, số người muốn đầu thai và sinh sống tại thế giới này bắt đầu giảm rõ rệt, trong khi đó người của các thế giới khác cũng không còn muốn đi sang Mesin nữa.
Trong cơn khủng hoảng, các vị thần đã tìm ra được một thế giới với số dân cư dồi dào, một thế giới cổ đại hình thành tự nhiên mà không có sự cai quản bởi bất cứ vị thần nào.
Trái Đất.
Một thế giới nơi mà không có phép thuật như các thế giới được cai quản bởi thần, nhưng bù lại có khoa học kĩ thuật siêu việt.
Nơi mà ngoài nhân loại ra không còn bất kì chủng tộc nào khác. Nhân loại nhờ việc không có kẻ thù chung, đã nhàn nhã phát triển và thống trị cả thế giới với sức mạnh khủng khiếp có thể sánh ngang với các vị thần.
Vì thế Trái Đất là một thế giới lí tưởng để cho người từ các thế giới khác đầu thai sang. Trong khoảng thời gian hai trăm năm trước đến nay, số người đầu thai sang Trái Đất ngày một tăng lên khiến cho Trái Đất ngày một quá tải. Dẫn đến việc Trái Đất gần như kiệt quệ về tài nguyên.
Vì cảm thấy cần phải chịu một phần trách nhiệm cho sự hấp hối của Trái Đất, các vị thần đã quyết định lôi kéo người từ thế giới đó đến các thế giới khác, mà trong đó có Mesin. Và cũng như rất nhiều người đã được đưa sang thế giới khác, nhóm của Đăng là một trong số đó. Nhưng nếu tính ra thì nhóm của Đăng là những người Trái Đất đầu tiên tới Mesin.
Địa điểm của nhóm Đăng được dich chuyển tới là thị trấn Torravan nằm ở phía đông của Đế quốc là nơi xa vùng chiến sự nhất...
- Từ từ, ý bà... nhầm ý ngài là gì khi nói rằng bọn này được dịch chuyển tới thị trấn Torravan hở? Cái chỗ chết tiệt mà tôi đặt chân lên ở thế giới này đầu tiên là cái khu rừng các thị trấn cả cây số đấy!
Sau khi nghe Đăng nói, Thần quay sang nhìn Luna. Khi nhận ra tất cả cặp mắt trong căn phòng đều hướng về phía mình, nhỏ nữ thần nháy một bên mắt vẻ tinh nghịch, tự gõ nhẹ vào đầu:
- Ây dà, chỉ là chút sai số thôi mà, teheh.
Đến lúc này thì cũng chẳng ai buồn quan tâm đến con nhỏ tưng tửng đó nữa. Sau đó Thế nói:
- Thật ra những gì ngài nói cho chúng tôi đều đã được giới thiệu bởi Luna rồi. Cái chúng tôi quan tâm ở đây không phải là về lịch sử của thế giới này mà là các kiến thức thông thường. Như đã nói, thế giới của chúng tôi khác xa so với Mesin nên chúng tôi cần tìm hiểu các kiến thức thông thường tại thế giới này trước đã...
Vừa lúc này thì từ trên nóc tủ lạnh, cái đồng hồ báo thức mà cả đám không ai chú ý từ nãy tới giờ, bắt đầu đánh chuông inh ỏi.
- Ara, vậy là đã tới nửa đêm rồi. - Vị thần nở nụ cười - Dù rất muốn tiếp tục nói chuyện với các cậu nhưng vì thời gian không cho phép, nên đành phải dừng tại đây thôi. Các cậu sẽ được dịch chuyển về Trái Đất ngay bây giờ.
- Khoan! - Đăng hớt hải - Vậy ngày mai chúng tôi có thể nói chuyện với ngài tiếp được không?
- Đương nhiên là không rồi, rất tiếc vì phải nói ra điều này, nhưng các cậu sẽ đành phải tự tìm hiểu về các kiến thức thông thường ở thế giới này rồi. Vậy nên tạm biệt nhé.
Sau khi vị thần nói xong, bên dưới bốn đứa bắt đầu phát ra ánh sáng. Từ bên dưới chân, những vòng sáng xuất hiện và dần dần thu nhỏ lại kích thước, đồng thời càng lúc càng sáng hơn. Trong lúc đó, cả đám như được nâng lên bởi một lực gì đó khiến cả bọn lơ lửng trong không trung. Cảm thấy tiếc nuối vì có được buổi nói chuyện hiếm có với thần linh mà chỉ được trả lời những cái mình biết rồi, Đăng gào lên:
- Cái định mệnh! Khó khăn lắm mới được sự kiện thu thập thông tin từ google của thế giới này mà lại bỏ lỡ là sao!!!
Chợt nó nghe thấy vị thần nói với giọng ngạc nhiên:
- Làm thế nào... mà cậu biết được ta tên là Google?
"Cái quái... vậy bà ta tên là Google à?"
Trong khi còn chưa kịp nói ra điều mình suy nghĩ, Đăng cùng cả bọn đã dịch chuyển về Trái Đất.
- Con mắm nữ thần!
Vừa nhìn thấy người đứng ở cửa chính là nữ thần, Đăng liền đứng phắt dậy và hét lên.
- C,chào, đã lâu không gặp nhỉ?
Nhỏ nữ thần nở một nụ cười thật tươi, và đương nhiên sặc mùi giả tạo.
- Chào cái củ cải ngâm giấm! Đừng có làm ra vẻ chúng ta là bạn của nhau! Cô vứt bọn này xuống cái xó xỉnh nào rồi phủi mông quay đi, giờ chào một câu là xong à?
Đăng vẫn còn rất cay vụ nhỏ nữ thần vô trách nhiệm khiến cho cả đám gặp kha khá rắc rối. Nhờ việc đưa chúng nó tới đây mà không có hướng dẫn cụ thể gì hết, đến giờ Đăng vẫn mù tịt về kiến thức thông thường của thế giới này.
- Làm ơn đừng cãi nhau như vậy. Dù sao thì lần này ta gọi các cậu đến đây cũng là để cho Luna xin lỗi và đưa các bạn trở lại thế giới cũ mà.
Trong khi nhìn nhỏ nữ thần, Luna, co rúm lại trước cơn thịnh nộ của Đăng, vị thần kia cùng với ba thằng còn lại thì đang nhàn nhã uống trà. Nhưng sau khi nghe Thần đề cập tới việc trở về Trái Đất, cả đám liền quay ngoắt về phía Thần.
- Nào, giờ thì trình bày cho bốn người này biết tội của ngươi đi, Luna.
- Vâng thưa ngài! Ưm... chuỵn nà... au! - Sau khi chảy nước mắt vì đau sau khi cắn phải lưỡi, Luna tiếp tục - thì, là... vì thế, nên... tất cả là như vậy đó.
- Nãy giờ toàn thì là với húng quế thì có con bò đội nón mới hiểu!
Đăng gắt lên làm Luna run rẩy. Nhận thấy Luna vì run sợ trước cơn giận của Đăng nên không dám nói, Thần mới bắt đầu giải thích:
- Vậy để ta nói thay nó vậy, chuyện là như thế này...
- Con xin phép được đi lấy nước uống ạ!
Luna liến thoắng chặn họng Thần rồi sau đó lỉnh ra ngoài. Việc đó làm cho cả đám hết sức nghi ngờ, vì bên trong căn phòng có tủ lạnh, nếu lấy nước thì cứ mở tủ ra là được cần gì phải đi ra ngoài? Trừ khi có điều gi uẩn khúc.
Sau khi Luna trốn khỏi, Thần mới bắt đầu:
- Mọi người... đều đã liên tục sống tại thế giới này hơn một ngày rồi phải không?
Cả đám gật đầu.
- Mọi người có để ý rằng trước đây, cứ sau khi ngủ dậy thì các bạn sẽ dịch chuyển sang thế giới này và ngược lại không?
Cả đám lại gật đầu.
- Đó là vì dòng thời gian ở hai thế giới là khác nhau. Tại Trái Đất, khoảng thời gian từ khi mặt trời mọc tới khi nửa đêm chỉ tương đương khoảng thời gian từ nửa đêm tới khi mặt trời mọc tại thế giới này. Và tương tự, thời gian từ khi mặt trời mọc đến khi nửa đêm ở thế giới này lại đúng bằng thời gian tính từ nửa đêm tới khi mặt trời mọc tại Trái Đất.
- Dòng chảy thời gian kiểu gì mà lạ vậy? - Lam hỏi.
- Không gian nối liền hai thế giới là không gian bốn chiều, vì vậy nếu ta có giải thích các cậu cũng không thể hiểu được.
Sau khi thấy không còn câu hỏi nào được đặt ra, Thần tiếp tục:
- Vì sự trùng hợp hoàn hảo như vậy, nên thế giới này và Trái Đất có thể gửi con người qua lại cho nhau vào mỗi nửa đêm ở các thế giới. Việc qua lại giữa thế giới này và Trái Đất vì thế cũng khá là dễ dàng, chỉ có điều...
Đến đây cảm thấy khô cổ, Thần đứng dậy, bước tới tủ lạnh, lấy ra chai Pepsi.
"Đúng là trong tủ có nước! Con nữ thần kia rõ ràng chỉ kiếm cớ chạy!"
Sau khi rót ra cốc và mời bốn đứa, Thần tiếp tục:
- Chỉ có điều cánh cổng nối giữa các thế giới không thể dịch chuyển các sinh vật sống được, mà chỉ có thể dịch chuyển đồ vật và linh hồn. Vì vậy nên cơ thể của các cậu tại thế giới này chỉ là đồ nhân tạo được tạo ra để chứa linh hồn của các cậu tại thế giới này, còn cơ thể thật thì vẫn ở tại Trái Đất.
Sau khi Thần nói tới đây, giác quan nhạy bén của Lam đã cảm nhận được sự chẳng lành xảy ra. Nó đứng bần thần hỏi:
- Có lẽ nào...?
- Đúng vậy, chính là điều đó. - Vị thần trầm ngâm, vẻ mặt mang một chút khó xử.
- Tức là nếu kể cả ta có chịch tại thế giới này, nhưng khi về Trái Đất thì mình vẫn còn zinnnnnnn?
Sau khi vừa dứt lời, Lam đã bị ba thằng còn lại lao vào đánh túi bụi.
- Tao vẫn không biết là mày khôn hay mày ngu nữa thằng óc lợn!
- Mày khôn vãi ra thằng ngu ạ!
Vừa giẫm đạp lên thằng Lam đang co quắp dưới đất, ba thằng vừa xổ ra một tràng sỉ vả. Ngay cả vị thần cũng hơi giật giật cơ mặt, cảm thấy bó tay trước sự tưng tửng của cả đám.
Sau khi Thằng Lam đã trở thành cái đống bầy nhầy gì đó không nhận ra được nó từng là người, vị Thần bắt đầu giải thích tiếp cho ba người còn lại:
- Và điều cuối cùng, vì các cậu đã ở lại thế giới này hơn một ngày, tức là linh hồn của các cậu đã rời Trái Đất hơn một ngày rồi. Vì không có linh hồn nên hiện tại cơ thể các cậu đang chết dần, may mắn là hiện tại tất cả mọi người đều đang nằm tại bệnh viện...
Sau khi vị thần nói xong, cả ba thằng đều trở nên im lặng.
Trong khoảng một phút sau đó, Đăng đứng dậy:
- Tao sẽ đi bắt con nhỏ đó về đây. Chúng mày, nên xử nó thế nào?
- Cạo đầu nó. - Việt Anh, với đôi mắt lạnh không biểu lộ cảm xúc, nói.
- Xiên nó rồi nướng nó lên. - Thế, cùng với biểu cảm y như Việt Anh, nói.
- Đem thả nó xuống biển cho cá mập ăn. - Lam, bây giờ đã bắt đầu nhìn ra hình con người, thoi thóp dưới đất, nói.
- Ok, vậy là lúc bắt được sẽ cạo đầu nó, sau đó đem xiên nó lên nướng, cuối cùng thả xuống biển cho cá mập.
Đăng chốt các ý tưởng lại với nhau. Sau cùng thì trong cả đám, nó là thằng tàn nhẫn nhất.
Đúng lúc đó, Luna, vừa khóc nức nở vừa chạy lại hướng vị thần:
- Waaaaa! Nữ thần ơi! Con biết lỗi rồi mà! Bọn họ sắp làm những việc ghê rợn với con kìaaaa!!!
Sau đó cô quay sang Đăng khóc nức nở:
- Waaa!!! Tro tui chin nhũi mừ! Tui hứ sẽ hôn làm thế nữa đơu! Tha cho tui đi!!!
Nếu như trong các tác phẩm nghệ thuật, giọt nước mắt của mĩ nhân thường được tả là một cảnh tượng tuyệt mĩ, thì ở đây, với một mĩ nhân tưng tửng, điều đó hoàn toàn không đúng. Với đôi mắt đỏ hoe giàn giụa nước mắt, chảy từ khóe mắt ra lênh láng cả khuôn mặt. Kèm theo đó, đang chảy từ trên xuống dưới cùng với nước mắt, là hai hàng nước mũi cũng giàn giụa không kém. Đi kèm với đó là tiếng gào thét ăn vạ của Luna.
- Waaaaa!!! Uwaa!!! Tui chin nhỗi mờ!!!
Cái điệu bộ của Luna trông y hệt như đứa trẻ con lên ba đang gào khóc làm nũng. Khiến cho cả ba thằng Việt Anh, Thế, Lam vừa cảm thấy buồn cười vừa cảm thấy thương hại. Cảm thấy chiêu khổ nhục kế của mình đã có tác dụng, Luna liền sử dụng chiêu cuối của mình. Nhỏ đưa hai tay lên lau đi hàng nước mắt, để lộ ra cặp mắt đang mở to long lanh, cùng với chất giọng dễ thương nhất có thể mà nhỏ có thể tạo ra:
- Có thể... tha lỗi cho tui... được không?
Đòn tấn công tối thượng của Luna khiến thằng Lam chết đứ đừ ngay tại chỗ, còn thằng Việt Anh và thằng Thế cũng đã gật gù:
- Người mang dòng máu quý tộc như ta thì không thường xuyên chấp vặt.
- Ừ thì... dù gì chuyện cũng qua rồi, bỏ qua cũng được.
Ngay sau khi đã thỏa hiệp xong xuôi với hai ba thằng dại gái, Luna nở một nụ cười, nhưng kì thực bên trong nhỏ đang tạo ra khuôn mặt cười đểu và tự mãn nhất có thể.
"U fu fu fu... quá đơn giản. Với nữ thần dễ thương ta đây, chỉ cần một chút mĩ nhân kế là đã có thể lừa tình được lũ ngốc này."
Đoạn, Luna quay sang bên Đăng, tiếp tục làm vẻ mặt mèo con:
- Tha lỗi cho tui đi...
Chắc mẩm với đòn tấn công này, Đăng cũng sẽ gục theo ba đứa kia thôi, vì vậy trong lòng Luna thầm mỉm cười chiến thắng.
Đăng, với khuôn mặt của một thanh niên nghiêm túc, cười, một nụ cười tràn đầy sát khí:
- Làm như anh đây quan tâm ấy. Cứ đứng đấy rồi bố sẽ cạo đầu bôi vôi mày cho khỏi mọc được tóc luôn.
Trước câu nói này của Đăng, nhỏ nữ thần như đông cứng lại. Còn ba đứa kia thì cũng không dám nói gì, nếu Đăng đã nói là không tha thứ, muốn cản cũng không được.
Luna, vừa run rẩy vừa trốn ra sau lưng Thần vừa khóc, tìm sự giúp đỡ. Đương nhiên, vị thần không thể không bỏ qua chuyện này:
- Lỗi mà Luna gây ra, một phần cũng là do ta. Vì vậy cậu có thể nể mặt ta mà bỏ qua cho nó được không?
Câu nói này của Thần khiến Đăng suy tính lại. Dù gì người đang đứng trước mặt nó đây cũng là một vị thần, mình mà cứ làm tới thì chỉ có thiệt mình, vì vậy dù đang rất muốn xử con nhỏ nữ thần tưng tửng, nhưng nó cũng đành phải gật đầu. Chứ rủi mà không quay về được Trái Đất thì tức nghĩa là coi như đã chết bên ấy. Nên nó đành nhắm mắt bỏ qua cho xong chuyện:
- Ngài đã nói thế thì một con người bình thường như tôi còn có thể nói được gì nữa.
Thấy Đăng đã đồng ý, cảm thấy tính mạng mình đã được bảo toàn, nhỏ nữ thần thầm thở ra một hơi. Sau khi nhận thấy mọi chuyện đã ổn thỏa, Thần tiếp tục:
- Vậy mọi việc đã được giải quyết. Một lần nữa ta thực sự xin lỗi trước sự tắc trách của cấp dưới của ta.
Vị thần cúi đầu thật sâu để bày tỏ lòng chân thành tạ lỗi. Nhưng bốn đứa không hề quan tâm đến chuyện đó mà đều đang trông ngóng được trở về Trái Đất.
- Như ta đã nói, để dịch chuyển được giữa hai thế giới thì cần phải đợi tới nửa đêm để mở cánh cổng không gian. Hiện giờ còn một lát nữa mới tới nửa đêm, nên mọi người không cần vội, cứ ngồi xuống uống nước đã rồi tính sau.
Sau đó Thần nói tiếp:
- Và cũng không có mấy dịp được gặp ta như thế này, có thể đây là lần duy nhất và không có lần sau đâu. Vậy mọi người có muốn đặt ra câu hỏi nào cho ta không?
Nghe được lời gợi ý này của Thần, thằng Lam lập tức nhanh nhảu đứng lên. Vì thằng này là một thằng hám gái nên cả đám còn lại đứng lên theo toan kéo nó xuống, kiểu gì nó cũng sẽ hỏi mấy thứ khiếm nhã như là số đo ba vòng của Thần hoặc đại loại vậy. Nhưng đã muộn rồi, cả đám không dám nghe những gì thằng Lam chuẩn bị nói, lấy tay bịt hai tai lại.
- Tôi muốn tìm hiểu thêm thông tin về thế giới này.
- Ể?
Cả ba đứa phát ra tiếng kêu ngớ ngẩn. Không thể tin được đứa đang đứng trước mặt bọn nó là thằng Lam.
- Lam, mày nói cái gì, nói lại cái? - Thế vừa hỏi vừa làm bộ mặt không thể tin được.
- Hử? Thì là " tôi muốn tìm hiểu thêm thông tin về thế giới này."
- Tao tưởng mày phải hỏi cái gì đấy tương tự như " số đo ba vòng của ngài là bao nhiêu?" hay " ngài đang mặc đồ lót màu gì?" chứ? - Việt Anh cũng đang làm khuôn mặt sửng sốt, nói.
- Đương nhiên là tao sẽ không hỏi mấy câu đấy! Bố đếch phải phi công! Mà chờ đã, vậy trước giờ chúng mày nghĩ tao là con người như thế nào hả?
Bị chọt đúng chỗ nhột, Lam sửng cổ lên.
- Mà,về số đo ba vòng thì chỉ cần nhìn qua là biết chuẩn 90-60-90 rồi cần gì hỏi. - Lam lấy tay khịt khịt mũi tỏ vẻ tự hào.
Đứng giữa cuộc nói chuyện, vị nữ thần co giật cơ mặt trước câu nói của Lam. Nhưng rồi với phong thái của một vị thần, bà ta cũng bắt đầu giới thiệu về thế giới này cho cả bọn.
Thế giới này được gọi là Mesin, một hành tinh nhỏ hơn Trái Đất nhiều lần, chỉ lớn hơn mặt trăng của Trái Đất đôi chút, và chỉ có bốn lục địa lớn so với sáu lục địa trên Trái Đất. Mesin không giống như Trái Đất, một thế giới được tạo ra tự nhiên, mà nó là sản phẩm của các vị thần kiến tạo. Tuổi của thế giới này chỉ là một phần nhỏ khi so sánh với Trái Đất khi chỉ vào khoảng một trăm ngàn năm. Và các chủng tộc ở đây xuất hiện đã được khoảng ba vạn năm. Nền khoa học kĩ thuật ở thế giới này nếu so với Trái Đất thì rất lạc hậu, nhưng bù lại, thế giới này sở hữu một sức mạnh mà khoa học không thể giải thích được, gọi là phép thuật.
Trên thế giới này có ba đại chủng tộc: nhân tộc, bán nhân tộc và quỷ tộc. Nhân tộc sinh sống theo cộng đồng, lập thành các quốc gia rộng lớn. Trên thế giới có ba quốc gia lớn hơn cả là Đế quốc nằm ở trung tâm lục địa Gand, Thánh quốc nằm tại phía bắc lục địa và Xorica nằm ở phía tây nam lục địa. Ngoài ra còn một số quốc gia nhỏ nằm ở các lục địa miền viễn đông. Tộc bán nhân được chia ra làm các chủng tộc khác nhau nhưng đều có đặc điểm chung là có hình dáng tương tự con người. Gồm các loài miêu tộc, khuyển tộc, tộc tiên(elf), người lùn, và nếu tính các chủng loại man di được xếp vào hàng quái vật như lizardmen, goblin, orc... nói chung bán nhân tộc rất đa dạng về loài. Một số tộc bán nhân lập nên các quốc gia tại khu vực đông nam lục địa, nhưng cũng có một số tộc sinh sống du mục trên khắp lục địa Gand. Cuối cùng, tộc quỷ là tộc sinh sống tách biệt ở lục địa Pron nằm ở phía tây lục địa Gand. Là tập hợp của nhiều loại quỷ khác nhau như undead, vampire, dullahan... Không như nhân loại, chủng quỷ trên khắp lục địa Pron đều chịu sự cai quản của các quỷ tướng được chọn bởi quỷ vương, cứ vài trăm năm, một quỷ vương mới sẽ được chọn ra từ những con quỷ mạnh nhất. Vì cơ chế chọn lựa lãnh đạo như vậy nên rất nhiều con quỷ tu luyện đến đẳng cấp cực mạnh để ganh đua vị trí quỷ vương.
Tộc quỷ và nhân tộc đã có lịch sử chiến tranh kéo dài kể từ khi chạm trán với nhau lần đầu vào khoảng hai mươi lăm ngàn năm trước. Kể từ đó đến nay, cứ tầm vài trăm năm là sẽ có một cuộc thánh chiến giữa hai chủng tộc. Trong cuộc chiến gần đây nhất bắt đầu từ năm trăm năm trước và đến bây giờ vẫn đang diễn ra, mặc dù cả ba nước lớn nhất của nhân loại liên minh với nhau nhưng tộc quỷ mới là kẻ chiếm giữ lợi thế, nhân loại bắt đầu suy yếu. Để cứu giúp loài người, các vị thần của các thế giới khác nhau đã nhất trí việc đưa người từ thế giới của họ tới thế giới này để tránh việc nhân loại tuyệt chủng. Nhưng sau hai trăm năm, số người muốn đầu thai và sinh sống tại thế giới này bắt đầu giảm rõ rệt, trong khi đó người của các thế giới khác cũng không còn muốn đi sang Mesin nữa.
Trong cơn khủng hoảng, các vị thần đã tìm ra được một thế giới với số dân cư dồi dào, một thế giới cổ đại hình thành tự nhiên mà không có sự cai quản bởi bất cứ vị thần nào.
Trái Đất.
Một thế giới nơi mà không có phép thuật như các thế giới được cai quản bởi thần, nhưng bù lại có khoa học kĩ thuật siêu việt.
Nơi mà ngoài nhân loại ra không còn bất kì chủng tộc nào khác. Nhân loại nhờ việc không có kẻ thù chung, đã nhàn nhã phát triển và thống trị cả thế giới với sức mạnh khủng khiếp có thể sánh ngang với các vị thần.
Vì thế Trái Đất là một thế giới lí tưởng để cho người từ các thế giới khác đầu thai sang. Trong khoảng thời gian hai trăm năm trước đến nay, số người đầu thai sang Trái Đất ngày một tăng lên khiến cho Trái Đất ngày một quá tải. Dẫn đến việc Trái Đất gần như kiệt quệ về tài nguyên.
Vì cảm thấy cần phải chịu một phần trách nhiệm cho sự hấp hối của Trái Đất, các vị thần đã quyết định lôi kéo người từ thế giới đó đến các thế giới khác, mà trong đó có Mesin. Và cũng như rất nhiều người đã được đưa sang thế giới khác, nhóm của Đăng là một trong số đó. Nhưng nếu tính ra thì nhóm của Đăng là những người Trái Đất đầu tiên tới Mesin.
Địa điểm của nhóm Đăng được dich chuyển tới là thị trấn Torravan nằm ở phía đông của Đế quốc là nơi xa vùng chiến sự nhất...
- Từ từ, ý bà... nhầm ý ngài là gì khi nói rằng bọn này được dịch chuyển tới thị trấn Torravan hở? Cái chỗ chết tiệt mà tôi đặt chân lên ở thế giới này đầu tiên là cái khu rừng các thị trấn cả cây số đấy!
Sau khi nghe Đăng nói, Thần quay sang nhìn Luna. Khi nhận ra tất cả cặp mắt trong căn phòng đều hướng về phía mình, nhỏ nữ thần nháy một bên mắt vẻ tinh nghịch, tự gõ nhẹ vào đầu:
- Ây dà, chỉ là chút sai số thôi mà, teheh.
Đến lúc này thì cũng chẳng ai buồn quan tâm đến con nhỏ tưng tửng đó nữa. Sau đó Thế nói:
- Thật ra những gì ngài nói cho chúng tôi đều đã được giới thiệu bởi Luna rồi. Cái chúng tôi quan tâm ở đây không phải là về lịch sử của thế giới này mà là các kiến thức thông thường. Như đã nói, thế giới của chúng tôi khác xa so với Mesin nên chúng tôi cần tìm hiểu các kiến thức thông thường tại thế giới này trước đã...
Vừa lúc này thì từ trên nóc tủ lạnh, cái đồng hồ báo thức mà cả đám không ai chú ý từ nãy tới giờ, bắt đầu đánh chuông inh ỏi.
- Ara, vậy là đã tới nửa đêm rồi. - Vị thần nở nụ cười - Dù rất muốn tiếp tục nói chuyện với các cậu nhưng vì thời gian không cho phép, nên đành phải dừng tại đây thôi. Các cậu sẽ được dịch chuyển về Trái Đất ngay bây giờ.
- Khoan! - Đăng hớt hải - Vậy ngày mai chúng tôi có thể nói chuyện với ngài tiếp được không?
- Đương nhiên là không rồi, rất tiếc vì phải nói ra điều này, nhưng các cậu sẽ đành phải tự tìm hiểu về các kiến thức thông thường ở thế giới này rồi. Vậy nên tạm biệt nhé.
Sau khi vị thần nói xong, bên dưới bốn đứa bắt đầu phát ra ánh sáng. Từ bên dưới chân, những vòng sáng xuất hiện và dần dần thu nhỏ lại kích thước, đồng thời càng lúc càng sáng hơn. Trong lúc đó, cả đám như được nâng lên bởi một lực gì đó khiến cả bọn lơ lửng trong không trung. Cảm thấy tiếc nuối vì có được buổi nói chuyện hiếm có với thần linh mà chỉ được trả lời những cái mình biết rồi, Đăng gào lên:
- Cái định mệnh! Khó khăn lắm mới được sự kiện thu thập thông tin từ google của thế giới này mà lại bỏ lỡ là sao!!!
Chợt nó nghe thấy vị thần nói với giọng ngạc nhiên:
- Làm thế nào... mà cậu biết được ta tên là Google?
"Cái quái... vậy bà ta tên là Google à?"
Trong khi còn chưa kịp nói ra điều mình suy nghĩ, Đăng cùng cả bọn đã dịch chuyển về Trái Đất.
/17
|