Hỉ Doanh Môn

Chương 106 - Chương 105

/607


Thái Quốc Đống rất tức giận, bởi vì Thái Quang Nghi vậy mà lại không vượt qua cuộc thi đồng sinh! Mà Cung Viễn Trật còn nhỏ hơn Thái Quang Nghi lại vượt qua, Cung Nhị phu nhân còn muốn mở tiệc lớn đãi khách. So với Cung gia, Thái gia mất hết mặt mũi. Ông ta đã không muốn nói gì với Thái Quang Nghi, trực tiếp nhắc ghế tới đánh xuống.

Lần này Thái Quang Nghi chạy trốn còn nhanh hơn thỏ, trong nháy mắt liền trốn được ra phía sau cây cột, tránh được một kích hung ác của cha hắn. Trần thị nhịn cười khuyên ngăn Thái Quốc Đống: Xem lão gia xem, bốn mươi năm mươi tuổi còn cùng đứa nhỏ giận dỗi. Không phải đã từng khuyên lão gia ư, chuyện như vậy phải xem cơ duyên, chỉ cần đứa nhỏ tiến bộ khôn ngoan, thì tốt hơn bất cứ điều gì.

Thái Quốc Đống tái mặt nói: Ta thực sự hi vọng hắn tốt xấu gì bản thân cũng có một chút công danh, tương lai ta cũng ít hao tâm vì hắn, những thứ không nói đâu xa, mua mấy mẫu ruộng cho hắn sống qua ngày cũng có thể không thu thuế.

Trần thị chỉ dịu dàng khuyên giải: Không có chuyện gì, hắn khắc khổ như vậy, sẽ có một ngày thi đậu. Quay đầu lại sau lưng Thái Quốc Đống nói nhỏ với Dư ma ma: Tiểu tử kia cả ngày lẫn đêm đều nghĩ làm thế nào tính kế người ta, có thể thi đậu mới đúng là không có thiên lý.

Dư ma ma cũng cười: Trong lòng lão gia không thoải mái, có thể cho phu nhân và các tiểu thư đi Cung gia dự tiệc hay không?

Chuyện này còn chưa đến mức đó. Trần thị giễu cợt, Cung Nhị phu nhân cũng thiệt là, cũng chỉ mới thi đậu tú tài thôi mà? Cũng đáng giá giống trống khua chiêng như vậy sao? Năm đó Cung Viễn Hòa thi đậu thứ cát sĩ, cũng không thấy bà ta mở tiệc rượu, đây cũng quá gây chú ý rồi.

Đảo mắt đến ngày Cung gia mời khách, trời gần sụp tối, Thái Quốc Đống và Trần thị nhín chút thời gian dẫn theo bốn tỷ muội Minh Phỉ, cùng một đám nha hoàn ma ma quần áo gọn gàng lên ba chiếc xe, trùng trùng điệp điệp đi đến Cung gia.

Lúc trước Cung Nhị phu nhân chỉ nói là mời mấy nhà thế giao bạn hữu đi dự tiệc, nếm cam sành cua lớn, phẩm cúc xem phù dung, ai ngờ còn kêu gánh hát nhỏ đến nhà ca diễn, lại mời ca ca nhà mẹ bà ta chiêu đãi nam khách.

Hoa viên Cung gia cực lớn, sân khấu dựng rất độc đáo, chính là bố trí tại trên đảo nhỏ giữa hồ, chỗ ngồi cho mọi người xem diễn cũng bố trí trên nhà thủy tạ, các phu nhân một bàn tiệc, các tiểu thư một bàn tiệc, chỗ bàn tiệc của các nam khách được bố trí ở nơi xa hơn một chút, ở giữa có rạch nước và hàng liễu rủ ngăn cách, cũng không sợ thất lễ.

Bàn tiệc càng tinh xảo hơn nữa, không nói đến sơn hào hải vị, cua đồng được chọn kỹ càng cân nặng nửa cân (0,5 kg) một con, các loại trái cây trước khi đưa ra chợ bán như quýt cam sành, còn có nho táo đào thu hoạch muộn. Đoán sơ sơ, một bàn tiệc sẽ phải tốn khoảng bốn mươi năm mươi lượng bạc, còn chưa nói tới chi phí mời gánh hát.

Tất cả mọi người cảm thấy thật sự là làm thái quá, chỉ là một đồng sinh mà thôi, thật không ngờ lại phô trương như vậy, thật không hỗ là xuất thân thương hành (thương nhân), không có nền tảng, không có hiểu biết, vẻ mặt hoặc ít hoặc nhiều cũng có chút xem thường. Lại thêm nghĩ tới phô trương như thế, những lễ vật mang tới mang ra so thật sự là quá mộc mạc, càng thêm có chút băn khoăn.

Cung Nhị phu nhân nhạy cảm khôn khéo, rất nhanh liền phát hiện tâm tình của mọi người, bỏ tiền không được cám ơn, trong lòng tức tối, liền lấy Trần thị khai đao: Tại sao Quang Nghi không đến vậy?

Trần thị quạt cây quạt, vân đạm phong khinh nói: Đứa bé kia lần này thất bại, trong lòng không dễ chịu, làm sao có ý định ra ngoài chơi? Đang ngồi ở trong nhà dụng công khổ học đấy.

Cung Nhị phu nhân cười nói: Đứa nhỏ này vận khí thật không tốt, đây là lần thứ hai nhỉ? Thật ra thì cũng không cần gấp gáp, thi thêm mấy lần thì đậu thôi.

Bà ta luôn cho là một chuyện đối lập nhau sẽ khiến người ta coi trọng một chút, dáng vẻ khinh cuồng này của bà ta càng làm cho mọi người càng thêm không ưa, rối rít cười dời đề tài nói chuyện sang chỗ khác, hỏi Viên Nhị phu nhân hôn sự Viên Tư Phác như thế nào, có nhìn trúng nhà nào chưa, lại hỏi Viên Mai Nhi, tán dương Viên Mai Nhi khí độ bất phàm, đoan chánh thanh tú. Lại có người hỏi Trần thị về nữ hài tử Thái gia, ngược lại không có ai hỏi chuyện Cung gia, Cung Nhị phu nhân cảm giác chủ nhân như mình thật là uất ức, càng thêm tức giận.

Các nữ hài tử bên kia truyền đến một trận cười khẽ, một ma ma vội vã tới nói: Phu nhân, các tiểu thư nói là xem hát không có ý nghĩa, không bằng ngồi thuyền đi du hồ.

Nếu có thể ở trong hoa viên trong nhà chèo thuyền chơi đùa, ở Thủy Thành Phủ này cũng không được mấy nhà. Cung Nhị phu nhân có lòng muốn hòa nhau một ván, khoe khoang một chút, mặt mày liền lộ vẻ tươi cười lệnh bà tử có kinh nghiệm đi chèo thuyền nhỏ, mời mấy tiểu thư ngồi thuyền du hồ. Lại hỏi đám người Trần thị có muốn du ngoạn một vòng hay không: Lão gia nhà ta có trồng một rừng hoa nhài ở phía đông hồ này, mỗi lần thuyền đi từ phía dưới qua, hoa nhài sẽ rơi đầy trên áo khắp nơi trên người, hương thơm để lại suốt hai ngày hai đêm. . . . . .

Viên Nhị phu nhân mỉm cười phe phẩy cây quạt: Không, phu nhân cố ý mời gánh hát tới, các nữ nhi đã đi, chúng ta lại đi, thì sẽ không còn người nghe hát rồi, chẳng phải là lãng phí vô ích giọng hát hay của người ta hay sao? Ngày khác lại đi thôi.

Mọi người nghe xong rối rít phụ họa, Cung Nhị phu nhân cũng đành thôi. Trần thị nghe Viên Nhị phu nhân nhỏ giọng phân phó một ma ma bên cạnh, Cua quá lạnh, nói cho người bên cạnh tam công tử, chú ý một chút, tuyệt đối không thể ăn nhiều.

Không lâu sau, một bà tử cười tới bẩm: Các công tử gia cũng không thích nghe diễn, hẹn đi dạo quanh vườn, chỉ còn lại mấy lão gia ở bên trong uống rượu, ngâm thi tác đối, rượu Kim Hoa đã uống ba bốn vò, cữu lão gia bảo phu nhân phân phó phòng bếp chuẩn bị canh giải rượu.

Chu Đồng Tri phu nhân cười nói: Tốt rồi, các nữ nhi du hồ, nhi tử dạo chơi quanh vườn, các lão gia ngâm thi tác đối, bọn tỷ muội chúng ta cũng tới chơi đoán số đi! Vì vậy mọi người cười đùa thành một đoàn.

Lại nói mấy người Minh Phỉ chia ra ngồi lên hai chiếc thuyền nhỏ, thuyền kia chính là thuyền bình thường Cung gia chuẩn bị dùng để đánh vớt cá tôm hái củ sen, ngay cả một cái mái tranh che nắng cũng không có, lại vô cùng chật hẹp, tám chín vị tiểu thư ngồi lên, lại thêm thuyền nương (người chèo thuyền) ở phía sau, ngay cả bọn nha đầu cũng không có chỗ đặt chân, theo như chỉ thị của Cung Tịnh Kỳ, chèo về phía rừng hoa nhài phía đông.

Gần đến mục tiêu, chỉ thấy chân trời treo bao nhiêu ráng đỏ rực rỡ, mấy điểm hàn tinh (sao mờ trong đêm đông) lấp lánh, trăng non khẽ cong nhàn nhạt treo phía chân trời, gió đêm mang theo một mùi hoa nhài thơm ngát đưa tới, khắp mọi nơi yên lặng như tờ, chỉ nghe thấy tiếng gió nhẹ thổi qua rừng cây xào xạc. Mấy nữ hài tử đều dường như ngây dại.

Cung Tịnh Kỳ quay sang thuyền nương khoát khoát tay, thuyền nương thu hồi mái chèo, mặc cho thuyền nhỏ này tự do tự tại chuyển động đi đến rừng hoa nhài, cách gần đến, cánh hoa nhài ( không thấy rõ ) chừng hạt gạo giống như mưa phùn theo gió tuôn rơi xuống, lại nghe tiếng dế trong rừng phát ra tiếng kêu dài ngắn du dương, quả nhiên tĩnh mật tuyệt đẹp.

Viên Mai Nhi nảy sinh hứng thú làm thơ, đang định làm một bài thơ, chợt Minh Tư bên cạnh nhảy mũi một cái thật to, mọi người sững sờ, cười lên ha hả, mấy con chim rừng kinh hoảng từ trong rừng bay lên, trong rừng tiếng dế đang kêu khàn cả giọng bỗng chốc một tiếng kêu


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status