Hỉ Doanh Môn

Chương 126 - Chương 124

/607


Editor: Lovenoo1510

Sự kiện nguyên khăn còn tiếp phía sau này, một ngày không có kết quả, thì ngày đó người trong nhà từ trên xuống dưới đều chờ xem náo nhiệt. Trần thị càng ngày càng đối tốt với tân nương, trừ ngày đầu tiên Hồ thị phải theo tập tục để lập quy củ với bên ngoài ra, thì về sau càng đối xử với nàng khách khí hơn, chưa bao giờ đặc biệt yêu cầu nàng theo quy củ. Vị tân nương này nhìn cũng rất có ý tứ, không ở trong tân phòng, không làm gì đều chui vào phòng Trần thị, ba ngày hai bữa lại cùng tỷ muội Minh Phỉ náo nhiệt.

Đảo mắt đã đến ngày lại mặt, từ sớm Trần thị đã chuẩn bị xong quà tặng theo quy củ, sai người bảo hộ đưa tân nương lại mặt thật tốt. Đợi đến khi trở lại, trên mặt Thái Quang Nghi còn chưa thấy gì, nhưng trên mặt tân nương rõ ràng đã có mấy phần nụ cười. Sáng sớm ngày hôm sau, ma ma bên cạnh tân nương giao nguyên khăn cho Trần thị, xin nàng nhìn kiểm tra.

Trần thị nâng má nói với Dư ma ma: “Đây là thật hay giả? Sẽ không phải là cái gì khác chứ?”

Dư ma ma cười nói: “Vậy cũng không nhất định, Hồ gia có tiền, lại là gia đình làm ăn buôn bán, có chút dược hiếm lạ cũng không có gì là cổ quái. Có lẽ là đúng bệnh rồi.”

Trần thị lắc đầu: “Đột nhiên lại thấy có hiệu quả, chỉ sợ là hổ lang dược gì đó, dùng nhiều, nhất định sẽ có chuyện xấu.”

Dù có thế nào, thì từ đầu đến cuối sắc mặt Hồ thị hôm nay đều phiếm hồng.

Cứ an tĩnh như vậy ước chừng hơn nửa tháng. Một ngày kia, lại có tuyết nhỏ, khắp nơi đều ướt át lạnh lẽo một mảnh, tỷ muội hai người Minh Phỉ bọc kín bằng áo choàng da được nha hoàn đỡ đi đến chỗ Trần thị thỉnh an, thuận tiện xin Trần thị lúc lựa chọn đối tượng cho Kiều Đào thì cũng suy tính một chút cho Kim Trâm, dù sao tuổi Kim Trâm cũng không tính là nhỏ nữa.

Đi tới nửa đường, chợt nghe bên ngoài sân truyền đến một trận ồn ào, có người lớn giọng kêu gào mấy tiếng rồi bình tĩnh lại rất nhanh. Minh Phỉ đứng ở trên đường một lúc lâu, thấy không còn động tĩnh gì, liền lôi kéo Minh Ngọc đi đến phòng Trần thị. Đang cùng Trần thị nói qua chuyện Kim Trâm và Kiều Đào, thì một ma ma bên cạnh Hồ thị tới, đứng ở phía sau mành lễ phép nói: “Phu nhân, thân thể Tam thiếu phu nhân khó chịu………..”

Trần thị vội vàng ý bảo Ngọc Bàn vén rèm: “Vào nói chuyện.”

Ma ma này đi vào, cúi đầu nói: “Đêm hôm qua Tam thiếu phu nhân ngồi hóng gió, sáng nay rời giường cảm thấy nhức đầu trên người lại nặng nề……….”

Trần thị vội nói: “Dư ma ma, ngươi cầm đối bài đi mời Đường đại phu.” Lại hướng về phía Tam di nương và Tứ di nương, ba người tỷ muội Minh Phỉ nói: “Đi, chúng ta đến nhìn nàng xem sao.”

Ma ma này vội nói một đống lời cảm tạ hữu ích, rồi đi trước thông báo cho Hồ thị.

Minh Phỉ vẫn là lần đầu tiên đến viện của Thái Quang Nghi, chỉ thấy kết cấu giống Tú viện, ngay giữa là ba gian phòng chính, hai bên mỗi bên có ba gian sương phòng, đến gần chỗ quẹo lại có gian phòng bên. Vách tường mầu phấn trắng, cửa sổ sơn màu sáng, trong sân lát đá xanh ngay ngắn chỉnh tề, tuyết được quét dọn sạch bóng, dọc hành lang tiếp theo bày mấy bồn hồng mai lớn, hương thơm lan toả, kết hợp với câu đối đỏ trên cửa và đèn lồng đỏ lớn trong đám cưới còn chưa bỏ, nhìn qua cũng nhẹ nhàng khoan khoái và thoả đáng.

Đứng ở cửa có hai nha hoàn mặc áo khoác da màu xám, váy bông màu xanh ngọc, mi thanh mục tú, nhìn thấy đám người Trần thị tới, đều đồng thời cúi chào thỉnh an, tay nhấc mành lên mời mọi người vào bên trong.

Trên đầu Hồ thị buộc một khối khăn tơ màu trắng, được hai ma ma đỡ, mặc áo gấm ở nhà hơi cũ màu nhũ đỏ, run lẩy bẩy nghênh đón ở cửa, nhìn thấy Trần thị trong mắt liền đỏ: “Phu nhân.”

Trần thị vội tới trước cầm lấy tay của nàng, đưa nàng trở lại giường, oán trách: “Đây là tại sao vậy, nếu người thiếu phu nhân không tốt, nên nằm ở trên giường nghỉ ngơi, các ngươi cũng không biết khuyên can một chút.”

Một ma ma cười nói theo: “Thiếu phu nhân nghe nói phu nhân mang theo các di nương và các tiểu thư tới thăm bệnh, nên cái gì cũng không để ý đến.”

Trần thị thân thiết nói: “Cài đứa nhỏ ngốc nghếch này………” Cùng Hồ thị thao thao bất tuyệt nói tới nó lui, ân cần hỏi han.

Minh Phỉ nhân cơ hội đi thăm chung quang hư cảnh một phen, đồ dùng trong nhà không cần phải nói, đều là vật liệu bằng gỗ tốt kiểu dáng lưu hành một thời, được sơn một lớp thật dày, bóng loáng đến người cũng có thể soi gương. Người hầu hạ cũng ăn mặc không tệ, nhưng không nhìn thấy đám người Thuý Nhi hầu hạ bên cạnh Thái Quang Nghi.

Minh Bội nhẹ nhàng lôi kéo vạt áo Minh Phỉ, ý bảo nàng nhìn bàn trang điểm khắc hoa ba bình phong sơn màu đỏ nhũ bạc để ở cạnh cửa sổ. Bàn trang điểm tinh sảo hoa văn trang trí quý giá trên nền nước sơn bị mất một khối, lộ ra chất liệu gỗ, nhìn rất chói mắt.

Thấy nhóm người Minh Phỉ nhìn bàn trang điểm, nha hoàn lúc trước vén rèm mặt không biến sắc di chuyển


/607

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status