Hiền Tri Thiên Lý

Chương 166 - Chương 161

/170


So với lần trước, nồng độ trọc khí trong rừng ma Ám vực càng cao hơn, chưa tiến vào đã thấy lạnh cả xương sống.

Phạm vi cảm giác của Thiên Lý dù tăng lên, nhưng ở Ám vực, cũng chỉ dò xét được mấy chục mét. Mất đi ưu thế tầm nhìn rộng lớn, cô không khác gì người bình thường*.

(*) chỉ lấy được nguồn raw đến vế trước của câu

Y Tác thở một hơi thật dài, nói với Thiên Lý: “Giờ chúng ta đi vào luôn à?”

Thiên Lý không đáp, chỉ lấy một thứ từ trong túi ra – Tổ Ong, dụng cụ dò tìm chế tạo để tìm kiếm Tra Nhĩ lần trước, lấy trái tim Long Ngữ làm hạt nhân năng lượng, có thể sử dụng tại vùng trọc hóa trong phạm vi nhất định.

Bật Tổ Ong, nhanh chóng nhấn mấy nút, chỉ thấy 5 con Ong Mật nhỏ rè rè bay lên.

Y Tác há hốc mồm, chỉ vào Ong Mật nhỏ đang vờn quanh, mãi không nói nên lời. Tất cả mọi người trên thế giới này đều biết, trước khi đột phá chướng ngại về nguồn năng lượng, bất kể dụng cụ máy nào cũng không thể sử dụng trong vùng trọc hóa. Nhưng hiển nhiên, thứ Thiên Lý lấy ra đã vượt khỏi tầm hiểu biết của người thường.

Anh ta thật sự không biết trên người cô bé này còn giấu bao nhiêu điều ngạc nhiên nữa, mấy ngày ngắn ngủi đã nhiều lần lật đổ thường thức của anh.

Ong Mật nhỏ chia làm mấy hướng bay vào Ám vực.

Chỗ đáng sợ nhất của Ám vực, không chỉ là số lượng sinh vật trọc hóa khổng lồ và nồng độ trọc khí dày đặc, mà còn là cảnh vật u ám, ma thực rậm rạp, không khí đè nén, sự nôn nóng khi mất phương hướng, nỗi hãi sợ có thể bị trọc hóa bất cứ lúc nào… đều là nhân tố khiến phần lớn lính đánh thuê sụp đổ về tinh thần.

Lần đầu tiên Thiên Lý lạc vào Ám vực, đã đích thân trải nghiệm nỗi tuyệt vọng đó. Nhưng lần này cô không cần lo mình sẽ mất phương hướng nữa, chỉ cần có Ong Mật nhỏ, cô có thể rời khỏi Ám vực.

Tổ Ong không cài đặt yêu cầu tìm kiếm đặc biệt, cho nên trên màn hình sẽ hiện ra sơ đồ phân bố sinh mệnh thể mà Ong Mật nhỏ tìm được.

Sau mấy phút, thăm dò gần hết tình huống đại khái ở biên giới Ám vực rồi, Thiên Lý định tiến vào từ hướng sinh vật phân bố thưa thớt trước. Những người khác đương nhiên không dị nghị gì, kiểm lại vật tư, bốn người bước vào Ám vực.

+++

“Ba Kỳ!” Đạt Đa đỡ lấy đồng bạn tự dưng ngã sấp xuống, thấp giọng hô.

Ba Kỳ che vết thương đã được xử lý, cười khổ nói: “Xem ra tôi sắp không chịu nổi nữa rồi…”

“Đừng có tự trù mình!” Đạt Đa lấy thuốc nước tinh lọc từ trong túi ra, đanh giọng, “Uống hết rồi khôi phục cho tôi.”

Ba Kỳ ngăn cản: “Không cần, đó là của cậu, giữ lại mà bảo toàn tính mạng.”

Đạt Đa lạnh mặt: “Bảo toàn cái mông tính mạng, lát nữa nếu lại gặp một đàn dã thú, có mấy rương thuốc tinh lọc cũng vô dụng thôi. Tôi chỉ là một dị năng giả linh giác ‘nho nhỏ’, thiếu sức chiến đấu của cậu, tôi hoàn toàn không có đường sống.”

Ba Kỳ vẫn lắc đầu, từ chối: “Đạt Đa, tôi rất rõ năng lực của cậu, nếu không có cậu, e là tôi cũng giống các đồng bạn khác, thành xác bị sinh vật trọc hóa kéo đi từ lâu rồi. Tôi biết đây là bình nước tinh lọc cuối cùng của cậu, cho nên tôi tuyệt đối sẽ không uống.”

“Cứng đầu vừa thôi! Tin tôi đi, chúng ta sẽ nhanh chóng tìm được đường ra, sau đó


/170

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status