Sau khi cuộc giao dịch hoàn tất, bầu không khí căng thẳng dường như vẫn còn đọng lại trong không gian ngột ngạt của căn hẩm. Trạch Dương đứng dậy, nhìn xung quanh đám tàn tích của cuộc đấu súng vừa xảy ra. Những tên Độc Xà đã bị đẩy lui, nhưng không ai trong căn phòng này có thể chắc chắn rằng chúng sẽ không quay lại.
Lý Tin tiền lại gần Trạch Dương, vẻ mặt anh nghiêm trọng. "Đám Độc Xà này chắc chắn sẽ quay lại trả thù. Chúng ta cần có kế hoạch dự phòng."
Trạch Dương lau vệt máu vương trên trán, dù chỉ là một vết thương nhỏ nhưng anh vẫn cảm thấy căng thẳng tột độ. "Tôi biết chứ, nhưng trước mắt, chúng ta phải rút khỏi đây càng sớm càng tốt."
Hạo Huy đứng gần đó, ánh mắt luôn hướng về Đại Long và đám tay chân của hắn, rõ ràng là vẫn còn đề phòng.
"Đám Đại Long cũng chẳng đáng tin hơn gì Độc Xà đầu. Từ giờ, tôi nghĩ chúng ta cần kiểm soát chặt chẽ hơn các giao dịch với bọn này."
Đại Long, đứng ở phía đối diện, nhếch môi cười như muốn trấn an. "Các anh không cần lo. Phi vụ này chúng tôi giữ lời, nhưng để tránh rắc rối, tôi đề xuất không gặp mặt trực tiếp nữa. Từ giờ, chúng ta sẽ làm việc qua trung gian."
Trạch Dương khẽ gật đầu, nhưng anh hiểu rằng từ thời điểm này trở đi, mỗi bước đều phải thật cẩn trọng. "Được,
nhung lan sau hay dam bao an ninh tot hon. Tao khong muon co them mot cuic dau sung nao nua."
"Yên tâm, chúng tôi cũng chẳng muốn điều đó." Đại Long bước lùi lại, ra hiệu cho đám đàn em của hắn thu dọn mọi thứ. "Phi vụ kết thúc ở đây, hy vọng lần sau sẽ thuận lợi hơn."
Cuộc giao dịch hoàn tất, Trạch Dương, Hạo Huy, và Lý Tin rời khỏi căn hầm. Họ trở lại chiếc xe, không ai nói gì trên suốt đoạn đường về. Mọi người đều đang ngấm ngầm suy tính những bước đi tiếp theo.
Khi xe rời khỏi khu vực Kowloon, Lý Tin đột ngột phá tan bầu không khí im lặng. "Tôikhông tin Đại Long. Chúng ta cần phải theo dõi sát sao. Bất cứ sơ hở nào cũng có thể giết chết cả bọn mình."
Hạo Huy cầm vô lăng, gật đầu chậm rãi. "Tôi đồng ý. Chúng ta sẽ thu xếp người theo dõi Đại Long từ bây giờ."
Trạch Dương không nói gì, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ. Phi vụ lần này quá rủi ro, và sự xuất hiện của bọn Độc Xà chỉ là dấu hiệu cho thấy rằng những nguy hiểm phía trước sẽ còn lớn hơn. Nếu họ muốn tiếp tục cuộc chơi, họ sẽ cần phải đánh đổi rất nhiều.
Xe dừng lại trước một căn nhà biệt lập, nơi họ đã chuẩn bị sẵn nơi trú ẩn tạm thời. Khi cả ba bước vào bên trong,
Trạch Dương quay sang Hạo Huy và Lý Tin. "Hai người nghỉ ngơi đi. Từ mai, chúng ta sẽ bắt đầu triển khai kế hoạch mới. Tôi cần hai người luôn trong trạng thái sẵn sàng."
Hạo Huy gật đầu. "Còn cậu thì sao?"
Trạch Dương nhếch môi. "Tao có việc phải làm. Đừng lo, tao sẽ không để chúng nó qua mặt được đâu."
Lý Tin lo lắng nhìn theo Trạch Dương, nhưng không nói gì thêm. Anh biết rõ rằng Trạch Dương luôn có những kế hoạch riêng, và đôi khi, những kế hoạch ấy quá nguy hiểm để có thể can ngăn.
Đêm hôm đó, khi tất cả đã ngủ say, Trạch Dương vẫn thức trắng. Anh ngồi trước bàn làm việc, mắt dán chặt vào màn hình laptop, nơi đầy những thông tin mật về cả Đại Long và Độc Xà.
Phi vụ lần này không chỉ là một cuộc giao dịch ma túy đơn giản. Nó còn liên quan đến những âm mưu sâu xa hơn, và nếu không cẩn thận, tất cả họ có thể bị cuốn vào một cuộc chiến không có hồi kết.
Anh nhấp chuột mở một tệp tin. Trên màn hình hiện ra những bức ảnh chụp lén từ một nguồn tin bí mật. Trong đó, Đại Long đang gặp gỡ một người đàn ông bí ẩn. Trạch Dương nheo mắt, cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Mày thực sự đang âm mưu gì, Đại Long?" anh lẩm bẩm.
Bất ngờ, một tin nhắn được gửi đến điện thoại của anh. Nội dung ngắn gọn, chỉ vỏn vẹn vài chữ: "Chúng đã biết.
Hãy cần thận."
Trái tim Trạch Dương đập mạnh, anh nhanh chóng xóa tin nhắn và kiểm tra cửa sổ. Dù đang ở trong nơi trú ẩn kín đáo, anh vẫn không thể gạt bỏ được cảm giác rằng mình đang bị theo dõi. Khu vực Kowloon luôn là một cái bẫy, và anh đã quá liều lĩnh khi dấn sâu vào đó.
Trạch Dương biết rằng cuộc chơi này không còn là chuyện của riêng anh nữa. Từ bây giờ, mỗi bước đi của anh đều sẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng, bởi lẽ kẻ thù không chỉ là Đại Long hay Độc Xà. Bóng tối phía sau chúng còn lớn hơn nhiều.
Lý Tin tiền lại gần Trạch Dương, vẻ mặt anh nghiêm trọng. "Đám Độc Xà này chắc chắn sẽ quay lại trả thù. Chúng ta cần có kế hoạch dự phòng."
Trạch Dương lau vệt máu vương trên trán, dù chỉ là một vết thương nhỏ nhưng anh vẫn cảm thấy căng thẳng tột độ. "Tôi biết chứ, nhưng trước mắt, chúng ta phải rút khỏi đây càng sớm càng tốt."
Hạo Huy đứng gần đó, ánh mắt luôn hướng về Đại Long và đám tay chân của hắn, rõ ràng là vẫn còn đề phòng.
"Đám Đại Long cũng chẳng đáng tin hơn gì Độc Xà đầu. Từ giờ, tôi nghĩ chúng ta cần kiểm soát chặt chẽ hơn các giao dịch với bọn này."
Đại Long, đứng ở phía đối diện, nhếch môi cười như muốn trấn an. "Các anh không cần lo. Phi vụ này chúng tôi giữ lời, nhưng để tránh rắc rối, tôi đề xuất không gặp mặt trực tiếp nữa. Từ giờ, chúng ta sẽ làm việc qua trung gian."
Trạch Dương khẽ gật đầu, nhưng anh hiểu rằng từ thời điểm này trở đi, mỗi bước đều phải thật cẩn trọng. "Được,
nhung lan sau hay dam bao an ninh tot hon. Tao khong muon co them mot cuic dau sung nao nua."
"Yên tâm, chúng tôi cũng chẳng muốn điều đó." Đại Long bước lùi lại, ra hiệu cho đám đàn em của hắn thu dọn mọi thứ. "Phi vụ kết thúc ở đây, hy vọng lần sau sẽ thuận lợi hơn."
Cuộc giao dịch hoàn tất, Trạch Dương, Hạo Huy, và Lý Tin rời khỏi căn hầm. Họ trở lại chiếc xe, không ai nói gì trên suốt đoạn đường về. Mọi người đều đang ngấm ngầm suy tính những bước đi tiếp theo.
Khi xe rời khỏi khu vực Kowloon, Lý Tin đột ngột phá tan bầu không khí im lặng. "Tôikhông tin Đại Long. Chúng ta cần phải theo dõi sát sao. Bất cứ sơ hở nào cũng có thể giết chết cả bọn mình."
Hạo Huy cầm vô lăng, gật đầu chậm rãi. "Tôi đồng ý. Chúng ta sẽ thu xếp người theo dõi Đại Long từ bây giờ."
Trạch Dương không nói gì, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ. Phi vụ lần này quá rủi ro, và sự xuất hiện của bọn Độc Xà chỉ là dấu hiệu cho thấy rằng những nguy hiểm phía trước sẽ còn lớn hơn. Nếu họ muốn tiếp tục cuộc chơi, họ sẽ cần phải đánh đổi rất nhiều.
Xe dừng lại trước một căn nhà biệt lập, nơi họ đã chuẩn bị sẵn nơi trú ẩn tạm thời. Khi cả ba bước vào bên trong,
Trạch Dương quay sang Hạo Huy và Lý Tin. "Hai người nghỉ ngơi đi. Từ mai, chúng ta sẽ bắt đầu triển khai kế hoạch mới. Tôi cần hai người luôn trong trạng thái sẵn sàng."
Hạo Huy gật đầu. "Còn cậu thì sao?"
Trạch Dương nhếch môi. "Tao có việc phải làm. Đừng lo, tao sẽ không để chúng nó qua mặt được đâu."
Lý Tin lo lắng nhìn theo Trạch Dương, nhưng không nói gì thêm. Anh biết rõ rằng Trạch Dương luôn có những kế hoạch riêng, và đôi khi, những kế hoạch ấy quá nguy hiểm để có thể can ngăn.
Đêm hôm đó, khi tất cả đã ngủ say, Trạch Dương vẫn thức trắng. Anh ngồi trước bàn làm việc, mắt dán chặt vào màn hình laptop, nơi đầy những thông tin mật về cả Đại Long và Độc Xà.
Phi vụ lần này không chỉ là một cuộc giao dịch ma túy đơn giản. Nó còn liên quan đến những âm mưu sâu xa hơn, và nếu không cẩn thận, tất cả họ có thể bị cuốn vào một cuộc chiến không có hồi kết.
Anh nhấp chuột mở một tệp tin. Trên màn hình hiện ra những bức ảnh chụp lén từ một nguồn tin bí mật. Trong đó, Đại Long đang gặp gỡ một người đàn ông bí ẩn. Trạch Dương nheo mắt, cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Mày thực sự đang âm mưu gì, Đại Long?" anh lẩm bẩm.
Bất ngờ, một tin nhắn được gửi đến điện thoại của anh. Nội dung ngắn gọn, chỉ vỏn vẹn vài chữ: "Chúng đã biết.
Hãy cần thận."
Trái tim Trạch Dương đập mạnh, anh nhanh chóng xóa tin nhắn và kiểm tra cửa sổ. Dù đang ở trong nơi trú ẩn kín đáo, anh vẫn không thể gạt bỏ được cảm giác rằng mình đang bị theo dõi. Khu vực Kowloon luôn là một cái bẫy, và anh đã quá liều lĩnh khi dấn sâu vào đó.
Trạch Dương biết rằng cuộc chơi này không còn là chuyện của riêng anh nữa. Từ bây giờ, mỗi bước đi của anh đều sẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng, bởi lẽ kẻ thù không chỉ là Đại Long hay Độc Xà. Bóng tối phía sau chúng còn lớn hơn nhiều.
/198
|