Toàn bộ mười một quan viên vẻ mặt vô cùng nghi hoặc mà đưa mắt xuyên tới xuyên lui giữa Tát Tư và Lãnh Tinh, thật hy vọng là có thể nhìn ra được một cái manh mối.
Ngươi biết là tốt rồi, đừng có lớn tiếng làm ồn ào. Bị nàng kêu một tiếng như vậy, tim thiếu chút nữa đã nhảy ra ngoài.
Lãnh Tinh cười ngọt ngào với Tát Tư, ngửa càm lên nói: Bước đi này của ngươi, ta thích.
Nụ cười của Vương phi thật đáng yêu, rất khó khiến người ta không nhìn đến ngu người, mười một quan viên nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, mà Tát Tư mạnh mẽ hơn giả bộ trấn định mới không đến mức đuổi mười một người còn lại đi ra ngoài, để cho hắn ở chỗ này bắt nạt nàng.
Nhanh chóng nói sang chuyện khác, tránh cho hắn thực hành việc đó. Ngươi thích là tốt rồi, tiếp tục. Tát Tư chỉ chỉ vào báo cáo về tình hình nước Hỏa Ma của quan viên, yêu cầu hắn ta nói tiếp.
Kể từ khi có Lãnh Tinh Vương phi bảo vệ, mọi thứ trong nước đều yên bình, nhân dân cũng khá kính yêu Vương phi, thậm chí ngay cả Thánh Địa cũng không vì tức giận mà gây ra động đất nữa.
Lãnh Tinh Vương phi thông tuệ hơn người, Tát Tư Vương tinh mắt cưới được Vương phi giúp nước Hỏa Ma ta, Thái Bình Thánh Thế cách không xa. Mười một quan viên ngươi một câu ta một câu, nói xong Tát Tư kiêu ngạo không dứt, nhưng Lãnh Tinh nghe được lại không ngừng cau mày.
Kể từ khi nàng đến đây, ngọn núi lửa kia quả thật không có hoạt động nữa, người của nước Hỏa Ma tự dieenddanleequyddon nhiên sẽ cho rằng là nàng đã bảo vệ họ, nhưng nàng lại cho rằng ngọn núi lửa kia đang tích lũy năng lượng, chờ đợi thời cơ tốt hủy diệt sự sống của con người ở thời không này .
Ở hiện đại, nàng xem qua tài liệu, biết nước Hỏa Ma cuối cùng sẽ bị nham thạch nóng chảy bao trùm, vạn năm cỏ cây không sinh trưởng, chỉ là không biết nó xảy ra ở thời điểm nào. Đối với nơi này, nàng đã sớm có tình cảm, nàng cơ bản không thể thấy chết mà không cứu, ai kêu trước đó ông trời đùa giỡn với nàng, cũng đừng trách nàng thay đổi càn khôn đi cứu người.
Tát Tư, nước Hỏa Ma cần chuẩn bị thuyền bè. Lãnh Tinh bắt được cánh tay Tát Tư, lo lắng nói.
Quan viên lập tức dừng nói chuyện, nghi ngờ nhìn chăm chú vào Lãnh Tinh.
Hắn không hiểu. Thuyền là cái gì? Nàng lại muốn nói ra cái gì làm mọi người ngạc nhiên đây?
Cái thời đại này, chẳng lẽ còn không có kỹ thuật chế tạo thuyền sao? Lãnh Tinh bắt đầu kiên nhẫn giải thích cấu tạo, cách dùng của thuyền một lần, không ngờ còn chưa nói xong, Tát Tư đã khiếp sợ nắm lấy cánh tay của nàng.
Thật là đau! Tát Tư. Lãnh Tinh đau đớn kêu lên.
Tát Tư giật mình thấy bản thân làm đau Lãnh Tinh, vội vàng buông tay. Ta thật sự quá chấn động.
Thế nào? Tại sao một khi nàng giải thích, mỗi người đều trợn to cặp mắt nhìn nàng chằm chằm?
Ngươi vậy mà biết được nghiên cứu quân sự, gần một năm qua nước Hỏa Ma mới bắt đầu nghiên cứu cái được ngươi gọi là 『 thuyền 』 gì đó, ngươi thật sự làm cho người ta rất kinh ngạc! Tát Tư không thể tin nói, đầu của nàng toàn chứa những thứ khiến hắn khiếp sợ.
Lãnh Tinh hưng phấn đến mức không lời nào có thể miêu tả được về việc có thể tận mắt chứng kiến quá trình chế tạo. Ta sẽ giải thích một chút cách chế tạo『 Thuyền 』 , ta có thể giúp một tay không? Thật tốt quá! Bọn họ đã có cơ sở, phải hoàn thành thuyền cứu trợ không phải việc khó, lại nói sắp tới sẽ có chuyện xảy ra.
Thật tốt quá, có Vương phi trợ giúp, việc chế tạo 『 chiến thuyền 』của nước Hỏa Ma nhất định sẽ càng thêm thuận lợi. Quan viên phụ trách quân sự mừng rỡ cười không khép miệng.
Ta sẽ để cho ngươi cùng tham dự việc chế tạo『 chiến thuyền 』 . Tát Tư vỗ bàn quyết định.
Chiến thuyền? Nụ cười Lãnh Tinh từ từ hạ xuống. Thứ các ngươi muốn chế tạo là chiến thuyền? Là vì dùng để tấn công nước Chích hay sao? Nàng quyết không trợ giúp Tát Tư chế tạo vũ khí, nàng vì cứu người mới nhúng tay vào lịch sử, lần này nàng không thể không tuân theo lòng của mình.
Tát Tư cau mày nói: Nếu không ngươi cho rằng còn có thể dùng nó ở chỗ nào? Dùng roi thúc ngựa đến nước Chích nhanh nhất cũng phải cần rất nhiều ngày, nếu như có thể đi trên biển nhất định có thể tiết kiệm hơn phân nửa thời gian, có lợi trong thời gian chiến tranh, hắn mới có thể phí thời gian nghiên cứu vật được gọi là Thuyền này.
Lãnh Tinh chấn động mạnh, nói: Mọi người trên đảo nên chuẩn bị cứu hỏa, không lâu sau ở Hỏa đảo sẽ có một cuộc bạo kiếp, Thánh Địa sẽ phun ra một lượng lớn nham thạch nóng chảy, tốc độ dòng nham thạch rất nhanh, đại khái không tới một canh giờ sẽ bao trùm toàn bộ Hỏa đảo, đến lúc đó chúng ta sẽ cần nhiều thuyền để chạy trốn. Tin tưởng ta, Tát Tư! Lãnh Tinh kích động nói, thử thuyết phục mười một vị đang ngồi ở đây giương mắt hoảng sợ nhìn nàng, chỉ có Tát Tư có vẻ hơi trấn định.
Thời điểm yên lặng, xung quanh không khí khẩn trương chuyển động, nàng hiểu chỉ cần Tát Tư mở miệng phủ quyết nàng, nàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nước Hỏa Ma bị thiêu rụi. Làm ơn! Tin tưởng nàng đi.
Sẽ xảy ra lúc nào? Tát Tư nghiêm túc hỏi.
Ta không rõ, nhưng ta khẳng định sẽ có một ngày nó nhất định xảy ra. Lãnh Tinh nói như đinh chém sắt làm chín vị quan viên đều hoảng sợ há to miệng, Tát Tư cau chặt lông mày. Nhân khẩu nước Hỏa Ma đông đảo, sẽ cần nhiều thuyền để chạy trốn, chúng ta không thể lãng phí thời gian cho việc chế tạo chiến thuyền. Lãnh Tinh gấp gáp nói, thử thuyết phục Tát Tư.
Một lúc lâu sau, Tát Tư cuối cùng cũng gật đầu, ra lệnh cho qaun viên phụ trách quân sự : Tạm hoãn việc chế tạo chiến thuyền, tất cả lấy việc chế tạo thuyền cứu trợ làm đầu.
Cám ơn ngươi tin tưởng ta. Lãnh Tinh thở phào nhẹ nhõm nói, không nhịn được xông lên trước hôn nhẹ xuống gò má của Tát Tư.
Đây là bước thứ ba. Tát Tư tiện thể ôm lấy Lãnh Tinh, nàng nói hắn nửa tin nửa ngờ, lựa chọn làm theo lời của nàng là vì lấy lòng nàng.
Nàng thật là vui, quản nó là bước thứ mấy, Lãnh Tinh sảng khoái nói: Coi như nó là bước thứ ba, tốt lắm. Nếu các bước đi trong kế hoạch của hắn đếm không hết, thì để cho hắn tiến lên phía trước một bước cũng không sao cả.
Chuyện Thánh Địa sẽ bộc phát nham thạch nóng chảy, tạm thời không cần nói với người dân, tránh cho lòng người bàng hoàng. Tát Tư dặn dò mười một quan viên.
Tương lai một ngày nào đó, trời cao thực sự dùng Thánh Địa để làm vong nước Hỏa Ma của hắn sao? Tát Tư không khỏi thở dài một hơi.
Dạ, vương.
Còn có thức ăn, thức ăn rất quan trọng, đừng quên sau khi chế tạo được thuyền, phải thường xuyên bổ sung thức ăn trên thuyền. Lãnh Tinh vội vàng bổ sung.
Không ai đồng ý, cho đến --
Theo lời Vương phi nói mà làm. Tát Tư ra lệnh.
Ở trong hội nghị, Tát Tư vương là người chủ trì, không có hắn hạ lệnh, mười một quan viên không dám đồng ý bất cứ chuyện gì, dĩ nhiên cũng bao gồm yêu cầu Lãnh Tinh.
Dạ, vương.
Lãnh Tinh không cho là đúng đôi mắt trợn trắng.
Chuẩn bị tháng sau đi đến nước Chích, đến lúc đó thuận tiện thử một chút tốc độ của thuyền. Tát Tư tiếp tục hạ lệnh.
Nghe vậy trong nháy mắt, Lãnh Tinh mắt mở thật lớn, mở miệng hỏi: Ngươi phải dien#dan^le@quy&don đi nước Chích sao? Trong giọng nói có nghi ngờ, tại sao muốn đi nước Chích? Chẳng lẽ lại muốn tấn công nước Chích sao?
Tát Tư gật đầu giải thích: Chỉ là đi xem một chút tình hình bên trong của nước Chích, để tránh nước Chích quốc có hoạt động quân sự. Nói xong, lập tức cúi đầu nhìn tài liệu bên tay hắn.
Chỉ như vậy?
Chính là như vậy. Còn nghi ngờ sao, không vui nhìn nàng một cái, Tát Tư lập tức không để ý tới Lãnh Tinh, chuyên tâm nhìn tài liệu của hắn .
Lãnh Tinh vỗ tay nói, trong âm thanh có chút hưng phấn. Chính là vi phục xuất tuần!
Tát Tư không hiểu nhíu mày hỏi Có ý gì?
Chính là Vương một nước mặc y phục bình thường như người dân đi ra ngoài du ngoạn. Nàng muốn đi, cũng muốn mang theo Cũng Vân.
Ngươi biết là tốt rồi, đừng có lớn tiếng làm ồn ào. Bị nàng kêu một tiếng như vậy, tim thiếu chút nữa đã nhảy ra ngoài.
Lãnh Tinh cười ngọt ngào với Tát Tư, ngửa càm lên nói: Bước đi này của ngươi, ta thích.
Nụ cười của Vương phi thật đáng yêu, rất khó khiến người ta không nhìn đến ngu người, mười một quan viên nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, mà Tát Tư mạnh mẽ hơn giả bộ trấn định mới không đến mức đuổi mười một người còn lại đi ra ngoài, để cho hắn ở chỗ này bắt nạt nàng.
Nhanh chóng nói sang chuyện khác, tránh cho hắn thực hành việc đó. Ngươi thích là tốt rồi, tiếp tục. Tát Tư chỉ chỉ vào báo cáo về tình hình nước Hỏa Ma của quan viên, yêu cầu hắn ta nói tiếp.
Kể từ khi có Lãnh Tinh Vương phi bảo vệ, mọi thứ trong nước đều yên bình, nhân dân cũng khá kính yêu Vương phi, thậm chí ngay cả Thánh Địa cũng không vì tức giận mà gây ra động đất nữa.
Lãnh Tinh Vương phi thông tuệ hơn người, Tát Tư Vương tinh mắt cưới được Vương phi giúp nước Hỏa Ma ta, Thái Bình Thánh Thế cách không xa. Mười một quan viên ngươi một câu ta một câu, nói xong Tát Tư kiêu ngạo không dứt, nhưng Lãnh Tinh nghe được lại không ngừng cau mày.
Kể từ khi nàng đến đây, ngọn núi lửa kia quả thật không có hoạt động nữa, người của nước Hỏa Ma tự dieenddanleequyddon nhiên sẽ cho rằng là nàng đã bảo vệ họ, nhưng nàng lại cho rằng ngọn núi lửa kia đang tích lũy năng lượng, chờ đợi thời cơ tốt hủy diệt sự sống của con người ở thời không này .
Ở hiện đại, nàng xem qua tài liệu, biết nước Hỏa Ma cuối cùng sẽ bị nham thạch nóng chảy bao trùm, vạn năm cỏ cây không sinh trưởng, chỉ là không biết nó xảy ra ở thời điểm nào. Đối với nơi này, nàng đã sớm có tình cảm, nàng cơ bản không thể thấy chết mà không cứu, ai kêu trước đó ông trời đùa giỡn với nàng, cũng đừng trách nàng thay đổi càn khôn đi cứu người.
Tát Tư, nước Hỏa Ma cần chuẩn bị thuyền bè. Lãnh Tinh bắt được cánh tay Tát Tư, lo lắng nói.
Quan viên lập tức dừng nói chuyện, nghi ngờ nhìn chăm chú vào Lãnh Tinh.
Hắn không hiểu. Thuyền là cái gì? Nàng lại muốn nói ra cái gì làm mọi người ngạc nhiên đây?
Cái thời đại này, chẳng lẽ còn không có kỹ thuật chế tạo thuyền sao? Lãnh Tinh bắt đầu kiên nhẫn giải thích cấu tạo, cách dùng của thuyền một lần, không ngờ còn chưa nói xong, Tát Tư đã khiếp sợ nắm lấy cánh tay của nàng.
Thật là đau! Tát Tư. Lãnh Tinh đau đớn kêu lên.
Tát Tư giật mình thấy bản thân làm đau Lãnh Tinh, vội vàng buông tay. Ta thật sự quá chấn động.
Thế nào? Tại sao một khi nàng giải thích, mỗi người đều trợn to cặp mắt nhìn nàng chằm chằm?
Ngươi vậy mà biết được nghiên cứu quân sự, gần một năm qua nước Hỏa Ma mới bắt đầu nghiên cứu cái được ngươi gọi là 『 thuyền 』 gì đó, ngươi thật sự làm cho người ta rất kinh ngạc! Tát Tư không thể tin nói, đầu của nàng toàn chứa những thứ khiến hắn khiếp sợ.
Lãnh Tinh hưng phấn đến mức không lời nào có thể miêu tả được về việc có thể tận mắt chứng kiến quá trình chế tạo. Ta sẽ giải thích một chút cách chế tạo『 Thuyền 』 , ta có thể giúp một tay không? Thật tốt quá! Bọn họ đã có cơ sở, phải hoàn thành thuyền cứu trợ không phải việc khó, lại nói sắp tới sẽ có chuyện xảy ra.
Thật tốt quá, có Vương phi trợ giúp, việc chế tạo 『 chiến thuyền 』của nước Hỏa Ma nhất định sẽ càng thêm thuận lợi. Quan viên phụ trách quân sự mừng rỡ cười không khép miệng.
Ta sẽ để cho ngươi cùng tham dự việc chế tạo『 chiến thuyền 』 . Tát Tư vỗ bàn quyết định.
Chiến thuyền? Nụ cười Lãnh Tinh từ từ hạ xuống. Thứ các ngươi muốn chế tạo là chiến thuyền? Là vì dùng để tấn công nước Chích hay sao? Nàng quyết không trợ giúp Tát Tư chế tạo vũ khí, nàng vì cứu người mới nhúng tay vào lịch sử, lần này nàng không thể không tuân theo lòng của mình.
Tát Tư cau mày nói: Nếu không ngươi cho rằng còn có thể dùng nó ở chỗ nào? Dùng roi thúc ngựa đến nước Chích nhanh nhất cũng phải cần rất nhiều ngày, nếu như có thể đi trên biển nhất định có thể tiết kiệm hơn phân nửa thời gian, có lợi trong thời gian chiến tranh, hắn mới có thể phí thời gian nghiên cứu vật được gọi là Thuyền này.
Lãnh Tinh chấn động mạnh, nói: Mọi người trên đảo nên chuẩn bị cứu hỏa, không lâu sau ở Hỏa đảo sẽ có một cuộc bạo kiếp, Thánh Địa sẽ phun ra một lượng lớn nham thạch nóng chảy, tốc độ dòng nham thạch rất nhanh, đại khái không tới một canh giờ sẽ bao trùm toàn bộ Hỏa đảo, đến lúc đó chúng ta sẽ cần nhiều thuyền để chạy trốn. Tin tưởng ta, Tát Tư! Lãnh Tinh kích động nói, thử thuyết phục mười một vị đang ngồi ở đây giương mắt hoảng sợ nhìn nàng, chỉ có Tát Tư có vẻ hơi trấn định.
Thời điểm yên lặng, xung quanh không khí khẩn trương chuyển động, nàng hiểu chỉ cần Tát Tư mở miệng phủ quyết nàng, nàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nước Hỏa Ma bị thiêu rụi. Làm ơn! Tin tưởng nàng đi.
Sẽ xảy ra lúc nào? Tát Tư nghiêm túc hỏi.
Ta không rõ, nhưng ta khẳng định sẽ có một ngày nó nhất định xảy ra. Lãnh Tinh nói như đinh chém sắt làm chín vị quan viên đều hoảng sợ há to miệng, Tát Tư cau chặt lông mày. Nhân khẩu nước Hỏa Ma đông đảo, sẽ cần nhiều thuyền để chạy trốn, chúng ta không thể lãng phí thời gian cho việc chế tạo chiến thuyền. Lãnh Tinh gấp gáp nói, thử thuyết phục Tát Tư.
Một lúc lâu sau, Tát Tư cuối cùng cũng gật đầu, ra lệnh cho qaun viên phụ trách quân sự : Tạm hoãn việc chế tạo chiến thuyền, tất cả lấy việc chế tạo thuyền cứu trợ làm đầu.
Cám ơn ngươi tin tưởng ta. Lãnh Tinh thở phào nhẹ nhõm nói, không nhịn được xông lên trước hôn nhẹ xuống gò má của Tát Tư.
Đây là bước thứ ba. Tát Tư tiện thể ôm lấy Lãnh Tinh, nàng nói hắn nửa tin nửa ngờ, lựa chọn làm theo lời của nàng là vì lấy lòng nàng.
Nàng thật là vui, quản nó là bước thứ mấy, Lãnh Tinh sảng khoái nói: Coi như nó là bước thứ ba, tốt lắm. Nếu các bước đi trong kế hoạch của hắn đếm không hết, thì để cho hắn tiến lên phía trước một bước cũng không sao cả.
Chuyện Thánh Địa sẽ bộc phát nham thạch nóng chảy, tạm thời không cần nói với người dân, tránh cho lòng người bàng hoàng. Tát Tư dặn dò mười một quan viên.
Tương lai một ngày nào đó, trời cao thực sự dùng Thánh Địa để làm vong nước Hỏa Ma của hắn sao? Tát Tư không khỏi thở dài một hơi.
Dạ, vương.
Còn có thức ăn, thức ăn rất quan trọng, đừng quên sau khi chế tạo được thuyền, phải thường xuyên bổ sung thức ăn trên thuyền. Lãnh Tinh vội vàng bổ sung.
Không ai đồng ý, cho đến --
Theo lời Vương phi nói mà làm. Tát Tư ra lệnh.
Ở trong hội nghị, Tát Tư vương là người chủ trì, không có hắn hạ lệnh, mười một quan viên không dám đồng ý bất cứ chuyện gì, dĩ nhiên cũng bao gồm yêu cầu Lãnh Tinh.
Dạ, vương.
Lãnh Tinh không cho là đúng đôi mắt trợn trắng.
Chuẩn bị tháng sau đi đến nước Chích, đến lúc đó thuận tiện thử một chút tốc độ của thuyền. Tát Tư tiếp tục hạ lệnh.
Nghe vậy trong nháy mắt, Lãnh Tinh mắt mở thật lớn, mở miệng hỏi: Ngươi phải dien#dan^le@quy&don đi nước Chích sao? Trong giọng nói có nghi ngờ, tại sao muốn đi nước Chích? Chẳng lẽ lại muốn tấn công nước Chích sao?
Tát Tư gật đầu giải thích: Chỉ là đi xem một chút tình hình bên trong của nước Chích, để tránh nước Chích quốc có hoạt động quân sự. Nói xong, lập tức cúi đầu nhìn tài liệu bên tay hắn.
Chỉ như vậy?
Chính là như vậy. Còn nghi ngờ sao, không vui nhìn nàng một cái, Tát Tư lập tức không để ý tới Lãnh Tinh, chuyên tâm nhìn tài liệu của hắn .
Lãnh Tinh vỗ tay nói, trong âm thanh có chút hưng phấn. Chính là vi phục xuất tuần!
Tát Tư không hiểu nhíu mày hỏi Có ý gì?
Chính là Vương một nước mặc y phục bình thường như người dân đi ra ngoài du ngoạn. Nàng muốn đi, cũng muốn mang theo Cũng Vân.
/28
|