Hoàng Hậu Xinh Đẹp Siêu Anh Tuấn

Chương 134: GIẢ VỜ ĐÁNG THƯƠNG…

/135


EDIT: TỬ SA

“Chú chim nhỏ à, nàng nhìn gì thế? Bị vẻ đẹp của ta làm cho mê mẩn rồi à?” Hắn không nhịn được hỏi.

Vương Tâm Doanh cười đến xấu xa, đôi con ngươi chớp lóe ánh sáng đẹp mắt, nhảy rồi lại nhảy:

“Xí, cái gương mặt đầy khiếm khuyết này của ngươi, tiểu thư ta nhìn nhiều thêm chút nào liền cảm thấy chán ghét thêm chút nấy. Xùy xùy, ngươi sao lại trông đáng ghét như vậy, ta vẫn là cảm thấy gương mặt lúc biến thành đầu heo của ngươi thuận mắt nhất, muốn giúp ngươi chỉnh dung một chút, trở nên soái hơn một chút.”

Nói xong giơ lên nắm đấm, đắc ý giơ giơ ở trước mặt hắn.

Trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo xấu xa không nói nên lời.

Đông Mộ Ngạn vừa nghe thấy chuyện không vẻ vang gì kia của mình, lửa giận liền bốc tới đỉnh đầu, nghiến răng nghiến lợi.

Nhìn thấy bàn tay trắng muốt kia của nàng, lần nữa nhớ lại lần nàng không chút lưu tình mà đánh mình.

Khỏi nói là có bao nhiêu buồn bực.

Đời này kiếp này, chưa từng gặp qua nữ tử nào, lại vô tình giống như nàng.

Mỹ nhân nhà người ta đều rất yêu cái gương mặt đào hoa đầy ẩn tình của hắn.

Chỉ có nàng, giống như là trông thấy đầu heo mặt ngựa, đánh hết sức, thiếu chút nữa là bị nàng hủy dung luôn.

Hắn lập tức trầm mặt, từ trong mũi hừ ra một tiếng.

Một phen bắt lại tay nàng, cổ tay hơi dụng lực, nắm chặt đến nỗi khiến nàng xương cốt đau nhức.

“Hừ, nàng còn không biết xấu hổ mà nhắc về việc này à, ta còn chưa tìm nàng tính sổ, hại bổn công tử mấy ngày liền không dám ra cửa, tuổi còn nhỏ, mà đã ra tay ác như vậy. Bất quá, về sau nàng đừng mơ có cơ hội âm mưu gì với ta nữa.”

“Á, đau lắm, ngươi làm gì mà thô lỗ như vậy. Được rồi, được rồi, chuyện kia là ta không đúng, ta không nên đánh ngươi. Kỳ thực ta cũng hối hận mà, ta lúc đó là do gấp gáp mà, một nữ tử thiếu chút nữa thất thân cho người khác, có thể không sợ hãi sao? Ta nhất thời kích động liền xuống tay hơi mạnh. Hiện tại nói lời xin lỗi với ngươi, ngươi tha cho ta đi!”

Vương Tâm Doanh khuôn mặt nhỏ nhắn đau khổ, hai mắt rưng rưng, mang theo chút áy náy cùng ôn nhu.

Mắt đẹp ẩn tình, trông thấy khiến cho lòng Đông Mộ Ngạn rung động.

Tức giận gì đều tan thành mây khói cả.

Bất quá chú chim nhỏ này sao đột nhiên lại tỏ ra yếu ớt như vậy, chẳng lẽ thật sự là khẩu thị tâm phi.

Nữ nhân có đôi khi mắng lại là yêu, mắng đến càng hung dữ thì đó là đang càng quan tâm.

Đông Mộ Ngạn trong lòng thầm sảng khoái, nắm chặt tay nàng đổi lại thành hơi ôn nhu mà nắm.

Làm đau mỹ nhân, là hơi quá đáng.

Bất quá cứ như vậy mà buông tha nàng, thì quá tiện nghi cho nàng rồi.

Hắn lên giọng, lười biếng trêu chọc: “Một câu xin lỗi là được sao? Nàng cư nhiên đánh ta đến mặt mũi biến dạng, tuy rằng ta đại nhân có đại lượng không muốn tính toán với nàng, chỉ là…”

/135

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status