Buổi lễ đính hôn diễn ra trong một không gian sang trọng và lộng lẫy của một khách sạn năm sao. Sảnh đường được trang hoàng đặc biệt với những bông hoa tươi thắm, ánh đèn lung linh và một không gian tạo nên cảm giác trang trọng và lãng mạn.
Phòng tiệc trang trọng và rực rỡ, với những chiếc bàn và ghế được sắp xếp cẩn thận để tạo không gian thoải mái và ấm cúng cho khách mời. Bàn tráng lệ được trang trí bằng những chiếc khăn trải bàn mềm mại, hoa và đèn nhấp nháy tạo điểm nhấn thú vị.
Một bục phát biểu được dựng lên ở phía trước, tạo nên một sân khấu nhỏ cho vợ chồng tương lai.
Nhân viên khách sạn phải đảm bảo mọi yêu cầu của buổi lễ đính hôn từ dịch vụ ẩm thực đặc biệt cho đến việc cung cấp đồ uống và đảm bảo sự thoải mái cho mọi khách mời.
Âm nhạc nhẹ nhàng và lãng mạn du dương trong không gian, tạo ra một bầu không khí tưng bừng và lãng mạn. Các khách mời nâng ly và chúc mừng cặp đôi tương lai với sự hân hoan và phấn khởi.
Đến bảy giờ tối, Hoắc Đông Quân nắm tay Lưu Tuệ Lâm bước ra bên ngoài như để ra mắt mọi người có mặt trong buổi tiệc, hắn chậm rãi lên tiếng phát biểu…
.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
“Xin cảm ơn tất cả mọi người đã dành thời gian để đến tận đây tham dự lễ đính hôn, tôi hi vọng rằng tập đoàn JC và tập đoàn Lưu thị vẫn sẽ duy trì mối quan hệ tốt đẹp như thế này trong tương lai. Còn bây giờ tôi xin phép mời chú rể thật sự của buổi lễ tiến vào lễ đường…”
Lời này của Hoắc Đông Quân khiến cả khán phòng nháo nhào nhìn về phía cánh cửa đang mở ra, thật sự có một người con trai mặc âu phục đen bước vào, trên giương mặt của cậu cũng nở nụ cười hạnh phúc mà nhìn về phía cô dâu…
Hoắc Đông Quân mỉm cười nhìn về phía Hoắc Đông Sang đang cau có không hiểu chuyện gì, hắn chậm rãi bước xuống để nhường lại sân khấu của em trai mình…
Hoắc Đông Minh bước lên sảnh đường, cậu ôm lấy Lưu Tuệ Lâm liền hôn nhẹ lên đôi môi ngọt ngào của cô, giọng nói còn vô cùng hứng khởi…
“Cảm ơn mọi người đã dành thời gian và công sức để đến tận đây tham dự lễ kết hôn của tôi và Lưu Tuệ Lâm, hi vọng mọi người có thể tận hưởng bữa tối một cách trọn vẹn nhất…”
Cả hội trường đều kinh ngạc đến mức chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng tin tức được lan truyền trên khắp các mặt báo là Hoắc Đông Quân đính hôn cùng Lưu Tuệ Lâm, bây giờ lại đổi thành Hoắc Đông Minh. Dường như xem cánh báo chí bọn họ trở thành trò đùa trước mặt công chúng.
Không ngoài dự đoán của Hoắc Đông Quân, sau khi tin tức về buổi lễ đính hôn được công bố ra bên ngoài đều khiến mọi người nghĩ rằng hắn sẽ đính hôn, nhưng sự thật Lưu Tuệ Lâm đã có mối quan hệ yêu đương với Hoắc Đông Minh từ trước. Hắn chỉ mượn cớ này đẩy thuyền rồi pha thêm chút yếu tố kịch tính vào là được.
Hoắc Đông Sang tức đến mức không nói được gì, ông gọi Hoắc Đông Quân ra bên ngoài rồi cho hắn một cái tát đau điếng…
“Mày bị điên rồi đúng không? Bảo mày kết hôn rồi mày đẩy cho em trai mày à? Rốt cuộc mày định làm gì…!”
Hoắc Đông Quân lau vết máu trên miệng, hắn bình thản nhìn về phía Hoắc Đông Sang một lúc rồi mới lên tiếng…
“Gọi người đến đưa cha tôi về, không thể để ông ấy náo loạn trong buổi lễ đính hôn của em trai tôi được…”
Hai vệ sĩ nhanh chóng tiến đến giữ lấy Hoắc Đông Sang mặc kệ ông la hét muốn phản kháng, bây giờ người đứng đầu JC là Hoắc Đông Quân, người nắm quyền điều hành Hoắc gia ngay lúc này là hắn, vậy nên bọn họ phải tự biết nên nghe ai…
“Chủ tịch, khăn của ngài…”
Trợ lí đưa khăn tay cho Hoắc Đông Quân để hắn lau vết máu trên miệng mình, sau đó cậu ta mới chậm rãi lên tiếng tiếp…
“Để tôi đưa ngài đến bệnh viện, dù vết thương không quá nặng nhưng cũng cần phải bôi thuốc thì mới nhanh khỏi được…”
Hoắc Đông Quân phẩy tay tỏ ý bảo không cần, hắn phải để vết thương này sưng lên một chút rồi đến gặp Dương Tuyết Hoa, để cô nhìn thấy vết thương rồi mặt hắn rồi thương xót hắn mới được. Hắn còn muốn Hoắc Đông Sang có thể đánh hắn mạnh thêm một chút, để bị thương nặng hơn một chút…
“Đặt vé máy bay đến Mỹ chuyến sớm nhất, nhân tiện bàn giao lại công việc cho Hoắc Đông Minh và Hoắc Đông Diệp, tôi có việc phải đến Mỹ trong vài ngày…”
Trợ lí gật đầu cũng không dám hỏi thêm, nhưng cậu biết chắc Hoắc Đông Quân đến Mỹ để gặp người phụ nữ của hắn, người đó quan trọng đến mức khiến Hoắc Đông Quân không từ thủ đoạn mà trở thành người đứng đầu của gia tộc…
Hoắc Đông Quân nhìn đồng hồ đã gần mười giờ tối, hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra để gọi cho Dương Tuyết Hoa…
“Hoa Hoa à, giáng sinh vui vẻ…”
[Hôm nay anh không đến…]
“Hôm nay không phải giáng sinh, ngày mai tôi sẽ đến với em, thỏ con của tôi…”
Phòng tiệc trang trọng và rực rỡ, với những chiếc bàn và ghế được sắp xếp cẩn thận để tạo không gian thoải mái và ấm cúng cho khách mời. Bàn tráng lệ được trang trí bằng những chiếc khăn trải bàn mềm mại, hoa và đèn nhấp nháy tạo điểm nhấn thú vị.
Một bục phát biểu được dựng lên ở phía trước, tạo nên một sân khấu nhỏ cho vợ chồng tương lai.
Nhân viên khách sạn phải đảm bảo mọi yêu cầu của buổi lễ đính hôn từ dịch vụ ẩm thực đặc biệt cho đến việc cung cấp đồ uống và đảm bảo sự thoải mái cho mọi khách mời.
Âm nhạc nhẹ nhàng và lãng mạn du dương trong không gian, tạo ra một bầu không khí tưng bừng và lãng mạn. Các khách mời nâng ly và chúc mừng cặp đôi tương lai với sự hân hoan và phấn khởi.
Đến bảy giờ tối, Hoắc Đông Quân nắm tay Lưu Tuệ Lâm bước ra bên ngoài như để ra mắt mọi người có mặt trong buổi tiệc, hắn chậm rãi lên tiếng phát biểu…
.
||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||
“Xin cảm ơn tất cả mọi người đã dành thời gian để đến tận đây tham dự lễ đính hôn, tôi hi vọng rằng tập đoàn JC và tập đoàn Lưu thị vẫn sẽ duy trì mối quan hệ tốt đẹp như thế này trong tương lai. Còn bây giờ tôi xin phép mời chú rể thật sự của buổi lễ tiến vào lễ đường…”
Lời này của Hoắc Đông Quân khiến cả khán phòng nháo nhào nhìn về phía cánh cửa đang mở ra, thật sự có một người con trai mặc âu phục đen bước vào, trên giương mặt của cậu cũng nở nụ cười hạnh phúc mà nhìn về phía cô dâu…
Hoắc Đông Quân mỉm cười nhìn về phía Hoắc Đông Sang đang cau có không hiểu chuyện gì, hắn chậm rãi bước xuống để nhường lại sân khấu của em trai mình…
Hoắc Đông Minh bước lên sảnh đường, cậu ôm lấy Lưu Tuệ Lâm liền hôn nhẹ lên đôi môi ngọt ngào của cô, giọng nói còn vô cùng hứng khởi…
“Cảm ơn mọi người đã dành thời gian và công sức để đến tận đây tham dự lễ kết hôn của tôi và Lưu Tuệ Lâm, hi vọng mọi người có thể tận hưởng bữa tối một cách trọn vẹn nhất…”
Cả hội trường đều kinh ngạc đến mức chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng tin tức được lan truyền trên khắp các mặt báo là Hoắc Đông Quân đính hôn cùng Lưu Tuệ Lâm, bây giờ lại đổi thành Hoắc Đông Minh. Dường như xem cánh báo chí bọn họ trở thành trò đùa trước mặt công chúng.
Không ngoài dự đoán của Hoắc Đông Quân, sau khi tin tức về buổi lễ đính hôn được công bố ra bên ngoài đều khiến mọi người nghĩ rằng hắn sẽ đính hôn, nhưng sự thật Lưu Tuệ Lâm đã có mối quan hệ yêu đương với Hoắc Đông Minh từ trước. Hắn chỉ mượn cớ này đẩy thuyền rồi pha thêm chút yếu tố kịch tính vào là được.
Hoắc Đông Sang tức đến mức không nói được gì, ông gọi Hoắc Đông Quân ra bên ngoài rồi cho hắn một cái tát đau điếng…
“Mày bị điên rồi đúng không? Bảo mày kết hôn rồi mày đẩy cho em trai mày à? Rốt cuộc mày định làm gì…!”
Hoắc Đông Quân lau vết máu trên miệng, hắn bình thản nhìn về phía Hoắc Đông Sang một lúc rồi mới lên tiếng…
“Gọi người đến đưa cha tôi về, không thể để ông ấy náo loạn trong buổi lễ đính hôn của em trai tôi được…”
Hai vệ sĩ nhanh chóng tiến đến giữ lấy Hoắc Đông Sang mặc kệ ông la hét muốn phản kháng, bây giờ người đứng đầu JC là Hoắc Đông Quân, người nắm quyền điều hành Hoắc gia ngay lúc này là hắn, vậy nên bọn họ phải tự biết nên nghe ai…
“Chủ tịch, khăn của ngài…”
Trợ lí đưa khăn tay cho Hoắc Đông Quân để hắn lau vết máu trên miệng mình, sau đó cậu ta mới chậm rãi lên tiếng tiếp…
“Để tôi đưa ngài đến bệnh viện, dù vết thương không quá nặng nhưng cũng cần phải bôi thuốc thì mới nhanh khỏi được…”
Hoắc Đông Quân phẩy tay tỏ ý bảo không cần, hắn phải để vết thương này sưng lên một chút rồi đến gặp Dương Tuyết Hoa, để cô nhìn thấy vết thương rồi mặt hắn rồi thương xót hắn mới được. Hắn còn muốn Hoắc Đông Sang có thể đánh hắn mạnh thêm một chút, để bị thương nặng hơn một chút…
“Đặt vé máy bay đến Mỹ chuyến sớm nhất, nhân tiện bàn giao lại công việc cho Hoắc Đông Minh và Hoắc Đông Diệp, tôi có việc phải đến Mỹ trong vài ngày…”
Trợ lí gật đầu cũng không dám hỏi thêm, nhưng cậu biết chắc Hoắc Đông Quân đến Mỹ để gặp người phụ nữ của hắn, người đó quan trọng đến mức khiến Hoắc Đông Quân không từ thủ đoạn mà trở thành người đứng đầu của gia tộc…
Hoắc Đông Quân nhìn đồng hồ đã gần mười giờ tối, hắn nhanh chóng lấy điện thoại ra để gọi cho Dương Tuyết Hoa…
“Hoa Hoa à, giáng sinh vui vẻ…”
[Hôm nay anh không đến…]
“Hôm nay không phải giáng sinh, ngày mai tôi sẽ đến với em, thỏ con của tôi…”
/70
|