Cuộc gọi cho Đường Tịnh Thi kết thúc, Vu Duẫn trầm lặng suy tư một lúc, sau đó vào phòng lấy hộp thuốc và chiếc bật lửa tiếp tục quay lại ra ngoài ban công.
Điếu thuốc cháy rực, Vu Duẫn lập tức rít lấy một hơi và chậm rãi phả ra chiêm nghiệm mùi vị, chống hai khuỷu tay xuống thành lan can hướng mắt về phía xa xa đăm chiêu.
Việc Tần Di Linh gọi đến cho Vu Duẫn vào đêm khuya thế này, khiến anh phải suy nghĩ tới những lời Lam Xảo Nhiên đã nói.
‘ Giá trị con người của chị ta, tôi không thể sánh bằng được, tôi chẳng đủ bản lĩnh để thách thức vợ người ta. ’
‘ Cái tát đó đã đủ mạnh để tháo bỏ lớp mặt nạ giả tạo của chị chưa? ’
‘ Phải, chị nói đúng, chiếc váy cưới tôi mặc thực sự rất rộng, nó chỉ phù hợp với chị. ’
‘ Người hồ đồ không hiểu chính là anh đấy, Vu Duẫn! ’
Sau đó, Vu Duẫn nâng bàn tay lên tiếp tục rít thêm một hơi, trong lòng đang đổi ngược lại sự việc vừa xảy ra. Nếu như vào giờ này, Cao Vỹ Tường gọi đến và nhờ vả Xảo Nhiên, bản thân cũng rất khó chịu cho rằng anh ta không tốt và có mục đích đen tối.
Đặt ra câu hỏi: ‘ Anh ta không có bạn bè sao? ’
Tần Di Linh cô ở thành phố E không phải không có bạn, bạn học thời cấp ba rất nhiều và có cả trợ lý thân thiết theo cô từ Canada về đây làm việc, tại sao phải nhờ vả một người đã có gia đình như anh và biết rõ, cô đang là đối tượng được Xảo Nhiên nhắm đến ghen tuông.
Cô luôn bảo anh mau làm hòa, nhưng nếu như hiện tại Xảo Nhiên biết được cô vừa gọi cho anh, nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Rốt cuộc những lời nói đó, liệu có thật tâm không?
Và cuộc gọi nhờ vả lần này, làm anh nhớ đến câu chuyện ‘ hóa giang về khách sạn ’ của Mộc Đan San và Khưu Đông Bách, kết cục là một cái bẫy hòng phá hoại tình cảm.
“ Di Linh, anh mong em không thay đổi! ”
Lúc này ở trên giường, bàn tay Lam Xảo Nhiên nắm chặt chiếc chăn nhìn ra bóng lưng của Vu Duẫn, hốc mắt đỏ au vô cùng đay nghiến và sắc mặt thể hiện rõ ràng sự tức giận.
Đúng là cô rất mệt, rất buồn ngủ, nhưng chuông điện thoại đó đã làm cô mơ màng tỉnh giấc, chỉ là cô đang muốn xem Vu Duẫn phản ứng thế nào sau cuộc gọi ấy.
Hút tàn một điếu thuốc, Vu Duẫn quay trở lại vào phòng, nhưng anh đi thẳng đến phòng tắm súc miệng sạch sẽ bởi biết Xảo Nhiên không thích mùi thuốc lá.
Bảy phút sau, Vu Duẫn trở ra, vừa bước đến chiếc giường vừa cởi bỏ chiếc áo choàng, sau đó nhẹ nhàng nằm xuống vị trí của anh và nâng phần đầu Xảo Nhiên lên bắp tay, chậm rãi xoay chuyển cơ thể lẫn kéo cánh tay cô vòng qua thắt lưng cho ôm anh.
Thế nhưng, chỉ vừa thở ra khi thành công thì lập tức Lam Xảo Nhiên phản ứng đẩy anh, dứt khoát xoay chuyển cơ thể ngược lại nằm nghiêng và nhích ra tận mép giường bên kia. Hành động đột ngột này khiến Vu Duẫn không khỏi bất ngờ, ngẩng đầu và trố mắt nhìn theo, dâng lên cảm giác sợ sệt.
“ Xảo Nhiên… ”
“ Anh nên nhớ, hiện tại đang là cơ hội cuối cùng của anh! ”
Vu Duẫn nhích người đến gần, bàn tay ấm áp to lớn đặt lên bả vai của Xảo Nhiên xoa xoa, sau đó cúi xuống hôn vào vành tai xinh xắn và một bên da mặt trắng mịn, cất tiếng:
“ Anh biết… do sợ em thức giấc nên anh mới ra ngoài ban công nói chuyện điện thoại.
- Là Di Linh gọi tới, cô ấy nhờ anh đến đưa đi bệnh viện, nhưng anh đã từ chối. Anh biết, nếu anh đồng ý sẽ làm em cảm thấy tủi thân và tổn thương, nhất định không để vợ lần nữa phải thất vọng. ”
Dứt câu, Vu Duẫn tiếp tục hôn xuống vào khuôn mặt và bả vai noãn nà của Xảo Nhiên, sau đó nằm nghiêng theo cô dứt khoát ôm chặt cơ thể mềm mại ấy trong lòng, khép hờ mi mắt tận hưởng cảm giác hạnh phúc.
“ Nhưng em thức từ bao giờ? ”
” Từ lúc bạn gái cũ anh gọi đến. ”
Lam Xảo Nhiên giận dỗi gỡ tay của Vu Duẫn ra khỏi chiếc eo, nhưng vốn dĩ anh vô cùng kiên quyết, thế nào cũng chẳng được.
“ Thôi mà, đừng dỗi nữa, anh thực sự không có ý gì hay còn yêu Di Linh. ”
Lam Xảo Nhiên lập tức xoay sang, đôi mắt tròn xoe mở to trừng trừng lấy đối phương ngờ vực. Anh cười khổ, tiếp tục lên tiếng:
“ Nếu anh còn yêu hay có ý tái hợp, thì anh kết hôn với em làm gì, để bị em quản thúc mất sự tự do và mang tiếng ‘ người chồng khốn nạn ’, đúng chứ cực cưng? ”
“ Nhưng mà chị ta vẫn còn yêu anh, anh cảm nhận được mà phải không? ”
Vu Duẫn trở người nằm ngửa, một cánh tay dang ra và để phần đầu của Xảo Nhiên đặt lên, bàn tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mát lạnh mềm mịn ấy, từ tốn trả lời:
“ Anh cứ nghĩ, khi biết tin anh kết hôn với em Di Linh sẽ từ bỏ. Thế nhưng, em có thể yên tâm, trái tim anh không bao giờ xao động với cô ấy… ”
Sau đó, lồng ngực của Vu Duẫn có chút phập phồng do nhịn cười, giọng điệu cũng trở nên giễu cợt trêu đùa, nói tiếp:
“ Với cô gái khác thì chồng không đảm bảo! ”
Điếu thuốc cháy rực, Vu Duẫn lập tức rít lấy một hơi và chậm rãi phả ra chiêm nghiệm mùi vị, chống hai khuỷu tay xuống thành lan can hướng mắt về phía xa xa đăm chiêu.
Việc Tần Di Linh gọi đến cho Vu Duẫn vào đêm khuya thế này, khiến anh phải suy nghĩ tới những lời Lam Xảo Nhiên đã nói.
‘ Giá trị con người của chị ta, tôi không thể sánh bằng được, tôi chẳng đủ bản lĩnh để thách thức vợ người ta. ’
‘ Cái tát đó đã đủ mạnh để tháo bỏ lớp mặt nạ giả tạo của chị chưa? ’
‘ Phải, chị nói đúng, chiếc váy cưới tôi mặc thực sự rất rộng, nó chỉ phù hợp với chị. ’
‘ Người hồ đồ không hiểu chính là anh đấy, Vu Duẫn! ’
Sau đó, Vu Duẫn nâng bàn tay lên tiếp tục rít thêm một hơi, trong lòng đang đổi ngược lại sự việc vừa xảy ra. Nếu như vào giờ này, Cao Vỹ Tường gọi đến và nhờ vả Xảo Nhiên, bản thân cũng rất khó chịu cho rằng anh ta không tốt và có mục đích đen tối.
Đặt ra câu hỏi: ‘ Anh ta không có bạn bè sao? ’
Tần Di Linh cô ở thành phố E không phải không có bạn, bạn học thời cấp ba rất nhiều và có cả trợ lý thân thiết theo cô từ Canada về đây làm việc, tại sao phải nhờ vả một người đã có gia đình như anh và biết rõ, cô đang là đối tượng được Xảo Nhiên nhắm đến ghen tuông.
Cô luôn bảo anh mau làm hòa, nhưng nếu như hiện tại Xảo Nhiên biết được cô vừa gọi cho anh, nhất định sẽ nổi trận lôi đình.
Rốt cuộc những lời nói đó, liệu có thật tâm không?
Và cuộc gọi nhờ vả lần này, làm anh nhớ đến câu chuyện ‘ hóa giang về khách sạn ’ của Mộc Đan San và Khưu Đông Bách, kết cục là một cái bẫy hòng phá hoại tình cảm.
“ Di Linh, anh mong em không thay đổi! ”
Lúc này ở trên giường, bàn tay Lam Xảo Nhiên nắm chặt chiếc chăn nhìn ra bóng lưng của Vu Duẫn, hốc mắt đỏ au vô cùng đay nghiến và sắc mặt thể hiện rõ ràng sự tức giận.
Đúng là cô rất mệt, rất buồn ngủ, nhưng chuông điện thoại đó đã làm cô mơ màng tỉnh giấc, chỉ là cô đang muốn xem Vu Duẫn phản ứng thế nào sau cuộc gọi ấy.
Hút tàn một điếu thuốc, Vu Duẫn quay trở lại vào phòng, nhưng anh đi thẳng đến phòng tắm súc miệng sạch sẽ bởi biết Xảo Nhiên không thích mùi thuốc lá.
Bảy phút sau, Vu Duẫn trở ra, vừa bước đến chiếc giường vừa cởi bỏ chiếc áo choàng, sau đó nhẹ nhàng nằm xuống vị trí của anh và nâng phần đầu Xảo Nhiên lên bắp tay, chậm rãi xoay chuyển cơ thể lẫn kéo cánh tay cô vòng qua thắt lưng cho ôm anh.
Thế nhưng, chỉ vừa thở ra khi thành công thì lập tức Lam Xảo Nhiên phản ứng đẩy anh, dứt khoát xoay chuyển cơ thể ngược lại nằm nghiêng và nhích ra tận mép giường bên kia. Hành động đột ngột này khiến Vu Duẫn không khỏi bất ngờ, ngẩng đầu và trố mắt nhìn theo, dâng lên cảm giác sợ sệt.
“ Xảo Nhiên… ”
“ Anh nên nhớ, hiện tại đang là cơ hội cuối cùng của anh! ”
Vu Duẫn nhích người đến gần, bàn tay ấm áp to lớn đặt lên bả vai của Xảo Nhiên xoa xoa, sau đó cúi xuống hôn vào vành tai xinh xắn và một bên da mặt trắng mịn, cất tiếng:
“ Anh biết… do sợ em thức giấc nên anh mới ra ngoài ban công nói chuyện điện thoại.
- Là Di Linh gọi tới, cô ấy nhờ anh đến đưa đi bệnh viện, nhưng anh đã từ chối. Anh biết, nếu anh đồng ý sẽ làm em cảm thấy tủi thân và tổn thương, nhất định không để vợ lần nữa phải thất vọng. ”
Dứt câu, Vu Duẫn tiếp tục hôn xuống vào khuôn mặt và bả vai noãn nà của Xảo Nhiên, sau đó nằm nghiêng theo cô dứt khoát ôm chặt cơ thể mềm mại ấy trong lòng, khép hờ mi mắt tận hưởng cảm giác hạnh phúc.
“ Nhưng em thức từ bao giờ? ”
” Từ lúc bạn gái cũ anh gọi đến. ”
Lam Xảo Nhiên giận dỗi gỡ tay của Vu Duẫn ra khỏi chiếc eo, nhưng vốn dĩ anh vô cùng kiên quyết, thế nào cũng chẳng được.
“ Thôi mà, đừng dỗi nữa, anh thực sự không có ý gì hay còn yêu Di Linh. ”
Lam Xảo Nhiên lập tức xoay sang, đôi mắt tròn xoe mở to trừng trừng lấy đối phương ngờ vực. Anh cười khổ, tiếp tục lên tiếng:
“ Nếu anh còn yêu hay có ý tái hợp, thì anh kết hôn với em làm gì, để bị em quản thúc mất sự tự do và mang tiếng ‘ người chồng khốn nạn ’, đúng chứ cực cưng? ”
“ Nhưng mà chị ta vẫn còn yêu anh, anh cảm nhận được mà phải không? ”
Vu Duẫn trở người nằm ngửa, một cánh tay dang ra và để phần đầu của Xảo Nhiên đặt lên, bàn tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve da thịt mát lạnh mềm mịn ấy, từ tốn trả lời:
“ Anh cứ nghĩ, khi biết tin anh kết hôn với em Di Linh sẽ từ bỏ. Thế nhưng, em có thể yên tâm, trái tim anh không bao giờ xao động với cô ấy… ”
Sau đó, lồng ngực của Vu Duẫn có chút phập phồng do nhịn cười, giọng điệu cũng trở nên giễu cợt trêu đùa, nói tiếp:
“ Với cô gái khác thì chồng không đảm bảo! ”
/75
|