- Ai nói ta không muốn? Ta hàng ngày đều nguyện ý!
Mộc Tử Vi nghe Dương Thiên Lôi nói, trong lòng càng xấu hổ và giận dữ, trong nhất thời căn bản cũng không kịp cân nhắc gì, dựa vào cái gì ngươi nói ta không muốn, ta liền không muốn? Ngươi càng không muốn, bản cô nương đây lại càng muốn.
- Kháo!
Dương Thiên Lôi chết lặng một hồi, bất quá lại nắm được tâm lý của cô nàng này, lần thứ hai nói:
- Ta cũng nguyện ý! Cả hai chúng ta đều nguyện ý! Nàng sau này là nàng tiểu tức phụ của ta!
- Xì! Không biết xấu hổ! Ai muốn làm tiểu tức phụ của ngươi? Ngươi nguyện ý, nhưng bản cô nương ta lại không đồng ý đấy!
Mộc Tử Vi cũng không chịu kém hét lên.
- Được rồi, được rồi! Đừng làm loạn! Chuyện này để sau hẵng nói.
Dương Hồng Toàn nhìn bộ dáng rất khả ái của Mộc Tử Vi, trong lòng quả thực rất thích. Hơn nữa, lão đương nhiên nhìn ra được, sở dĩ Mộc Tử Vi làm như vậy, sợ rằng ngay cả chính cô bé cũng không biết, đối với Dương Thiên Lôi đã có cảm giác hoan hỉ oan gia.
- Hừ!
Trên mặt Mộc Tử Vi lộ ra một tia đắc thắng, quay sang Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, sau đó nói
- Gia gia, chúng ta trở về đi!
- Trở về? Trở về làm gì? Đoàn xe nhà chúng ta đã đến. Yến hội ngày mai ta sẽ đi cùng với Dương gia gia. Đã quyết định như vậy rồi!
Mộc Thành Sâm đáp.
Nhìn bộ dáng hai lão già này, Dương Thiên Lôi đương nhiên hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ là lúc này nói gì đi nữa cũng nên để cho Dương Hồng Toàn chút mặt mũi, dù sao người ta cũng là gia gia của mình đúng không? Quan trọng nhất là, ánh mắt mẫu thân nhìn về phía Mộc Tử Vi lại tràn đầy sủng ái. Chỉ bằng điểm ấy, Dương Thiên Lôi cũng không thể nói cái gì nữa. Dù sao đi nữa, mình và tiểu nữ tử điêu ngoa kia tuổi vẫn còn nhỏ. Tối nay nghĩ biện pháp rút lui an toàn là được.
….
Không bao lâu sau, Dương Thiên Lệ và Dương Thiên Ngạo cũng từ Nội đường Hoàng gia trở về. Dương Hồng Toàn tập trung các thành viên chủ chốt trong gia tộc tới ăn một bữa cơm thật vui vẻ, thịnh soạn.
Bữa cơm này, hai lão già Dương Hồng Toàn và Mộc Thành Sâm ăn tương đối ngon miệng. Dương gia có ba người có được tư cách tham gia khảo nghiệm, hơn nữa, đứng về phía trận doanh của Dương gia còn có Phong Mã Ngưu, vậy là đủ bốn người. Dương Hồng Toàn có muốn không vui cũng không được. Mà Mộc Thành Sâm thì vì quyết định sáng suốt lôi kéo cháu gái mình đến đây mà âm thầm cảm thấy may mắn không ngớt.
Bất quá bởi vì yến hội ngày mai sẽ bắt đầu, mọi người đành phải kết thúc sớm.
Sau khi ăn xong, năm người Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lệ, Phong Mã Ngưu, Mộc Tử Vi cùng Dương Thiên Ngạo được sắp xếp ở tại viện đệ nhất của Dương gia, “Dương gia biệt viện”.
Dương gia biệt viện vốn là khu vực mà Dương gia chuyên sử dụng cho việc tiếp đãi khách quý. Bình thường ngay cả dòng chính Dương gia cũng không có tư cách tiến vào. Kể cả hai người Dương Thiên Lệ và Dương Thiên Ngạo vốn được Dương gia công nhận là hai nhân vật thiên tài cũng không ngoại lệ.
Lần này bọn họ được Dương Hồng Toàn sắp xếp ở chỗ này, đồng thời còn được tùy ý lựa chọn phòng của mình, hơn nữa còn có quyền ở lại vĩnh viễn, có thể tưởng tượng được địa vị của bọn họ ở Dương gia đã cao tới mức nào rồi.
- Nhị tỷ, Thiên Ngạo ca, chúng ta đi chọn phòng của mình đây, tam biệt!
Khi năm người đi tới Dương gia biệt viện, Dương Thiên Lôi mặt đỏ tới mang tai hầu như không thể đợi được mà đẩy nhị tỷ Dương Thiên Lệ cơ hồ đang dán sát trên người mình ra, bước tới bên cạnh Phong Mã Ngưu nói.
Trong lòng Dương Thiên Lôi thật sự xoắn xuýt a. Nhị tỷ, nhị tỷ thân yêu của ta, tỷ có thể đừng mê hoặc như vậy được không? Ca đã rất nhẫn nại rồi, tỷ lại còn cố tình thế này nữa, ca làm sao có thể chịu được? Vừa ra khỏi đại môn, tỷ liền ôm chặt cánh tay ca. Ôm thì ôm được rồi, tỷ lại còn dán sát như vậy làm gì? Tỷ không biết hai tòa núi lửa nhún nhẩy của ngươi đã dán sát trên vai ca rồi sao? Tuy rằng ca chỉ mới mười một tuổi, nhưng trong nội tâm ca đã sớm là nam nhân trường thành rồi a!
- Chọn cái gì mà chọn? Đi cùng tỷ đi!
Dương Thiên Lệ không ngờ lại còn trực tiếp kéo Dương Thiên Lôi đang muốn chạy trốn lại, nói.
- Cùng tỷ làm gì?
Dương Thiên Lôi nhìn ánh mắt hồn xiêu phách lạc của Dương Thiên Lôi, trong lòng đột nhiên giật mình một cái.
- Tỷ đã chọn xong phòng tốt cho các đệ rồi!
Dương Thiên Lệ mỉm cười nói:
- Thiên Ngạo, huynh tự đi chọn phòng của mình đi! Gặp lại sau. Tiểu Vi, Tiểu Phong, hai người đi theo tỷ.
Dương Thiên Lệ trực tiếp gạt bỏ Dương Thiên Ngạo ra ngoài, lôi kéo Dương Thiên Lôi, mang theo hai người Mộc Tử Vi và Phong Mã Ngưu đi vào sâu trong biệt viện.
Nói là chọn phòng, nhưng thực ra lại là một biệt viện độc lập. Sau khi Dương Thiên Lệ đưa mọi người tới khi biệt viện cao nhất, chỉ vào một loạt các độc viện nói:
- Chúng ta ở đây có bốn phòng, phong cảnh đẹp nhất. Tiểu Phong, đây là phòng của đệ, sau này chính là chỗ ở của đệ tại Dương gia. Đệ mau vào tu luyện đi. Kỳ thí luyện sắp tới thật không đơn giản đâu. Cố gắng nỗ lực tu luyện cho tốt!
Dương Thiên Lệ quả đúng là đại tỷ dẫn đầu, chiếm luôn vai trò lão đại của Dương Thiên Lôi.
- A, tốt quá!
Phong Mã Ngưu cũng không khách khí, trực tiếp đáp. Sau khi nhìn lão đại một chút, phát hiện vẻ mặt lão đại tuy rằng phiền muộn nhưng không có phản ứng gì, liền thuận theo mà đi vào độc viện.
- Tiểu Vi, ba phòng còn lại, muội chọn trước một phòng đi.
- Để hắn chọn trước!
Mộc Tử Vi quệt miệng, hung hăng trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi một cái, nói.
- Ha ha… Các ngươi là vợ chồng son, nhưng thật ra vẫn còn khách khí đó!
Dương Thiên Lệ mang theo một tia giảo hoạt, mỉm cười nói. Nàng vốn vô cùng khôn khéo, kỳ thật đã sớm nhìn ra hai người nhìn đối phương như cừu nhân nhìn nhau. Chính vì vậy, nàng mới cố ý trêu chọc một chút cho hai người xấu hổ.
- Không phải vậy! Nhìn thấy hắn liền buồn nôn, muội không muốn ở gần hắn. Cho nên để hắn chọn trước, miễn cho hắn chọn ở bên cạnh muội. Hừ!
- Kháo! Ca thấy ngươi lại muốn bóp nữa rồi!
Dương Thiên Lôi trực tiếp giương hai móng vuốt, làm một động tác “bắt nãi trảo long thủ”, lập tức khiến Mộc Tử Vi giật mình. Cô nàng này bị dọa cho phát ngốc, vội vàng lấy tay che bộ ngực sữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, tức giận đến giậm chân bình bịch, nhưng cũng không dám nói thêm gì nữa.
- Tiểu nữu, còn dám hung hăng càn quấy với ca? Cẩn thận ca bóp nát meo meo của ngươi!
Trong lòng Dương Thiên Lôi đắc ý nói. Bất quá bề ngoài tiểu ni tử này cũng thật đáng yêu, cái mông nhỏ nhắn, vòng eo mềm mại, khuôn mặt khả ái, tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân. Bất quá, trẻ con vẫn là trẻ con a. Xem ra “Bắt nãi long trảo thủ” của ca đã để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng nàng.
Mộc Tử Vi nghe Dương Thiên Lôi nói, trong lòng càng xấu hổ và giận dữ, trong nhất thời căn bản cũng không kịp cân nhắc gì, dựa vào cái gì ngươi nói ta không muốn, ta liền không muốn? Ngươi càng không muốn, bản cô nương đây lại càng muốn.
- Kháo!
Dương Thiên Lôi chết lặng một hồi, bất quá lại nắm được tâm lý của cô nàng này, lần thứ hai nói:
- Ta cũng nguyện ý! Cả hai chúng ta đều nguyện ý! Nàng sau này là nàng tiểu tức phụ của ta!
- Xì! Không biết xấu hổ! Ai muốn làm tiểu tức phụ của ngươi? Ngươi nguyện ý, nhưng bản cô nương ta lại không đồng ý đấy!
Mộc Tử Vi cũng không chịu kém hét lên.
- Được rồi, được rồi! Đừng làm loạn! Chuyện này để sau hẵng nói.
Dương Hồng Toàn nhìn bộ dáng rất khả ái của Mộc Tử Vi, trong lòng quả thực rất thích. Hơn nữa, lão đương nhiên nhìn ra được, sở dĩ Mộc Tử Vi làm như vậy, sợ rằng ngay cả chính cô bé cũng không biết, đối với Dương Thiên Lôi đã có cảm giác hoan hỉ oan gia.
- Hừ!
Trên mặt Mộc Tử Vi lộ ra một tia đắc thắng, quay sang Dương Thiên Lôi hừ lạnh một tiếng, sau đó nói
- Gia gia, chúng ta trở về đi!
- Trở về? Trở về làm gì? Đoàn xe nhà chúng ta đã đến. Yến hội ngày mai ta sẽ đi cùng với Dương gia gia. Đã quyết định như vậy rồi!
Mộc Thành Sâm đáp.
Nhìn bộ dáng hai lão già này, Dương Thiên Lôi đương nhiên hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ là lúc này nói gì đi nữa cũng nên để cho Dương Hồng Toàn chút mặt mũi, dù sao người ta cũng là gia gia của mình đúng không? Quan trọng nhất là, ánh mắt mẫu thân nhìn về phía Mộc Tử Vi lại tràn đầy sủng ái. Chỉ bằng điểm ấy, Dương Thiên Lôi cũng không thể nói cái gì nữa. Dù sao đi nữa, mình và tiểu nữ tử điêu ngoa kia tuổi vẫn còn nhỏ. Tối nay nghĩ biện pháp rút lui an toàn là được.
….
Không bao lâu sau, Dương Thiên Lệ và Dương Thiên Ngạo cũng từ Nội đường Hoàng gia trở về. Dương Hồng Toàn tập trung các thành viên chủ chốt trong gia tộc tới ăn một bữa cơm thật vui vẻ, thịnh soạn.
Bữa cơm này, hai lão già Dương Hồng Toàn và Mộc Thành Sâm ăn tương đối ngon miệng. Dương gia có ba người có được tư cách tham gia khảo nghiệm, hơn nữa, đứng về phía trận doanh của Dương gia còn có Phong Mã Ngưu, vậy là đủ bốn người. Dương Hồng Toàn có muốn không vui cũng không được. Mà Mộc Thành Sâm thì vì quyết định sáng suốt lôi kéo cháu gái mình đến đây mà âm thầm cảm thấy may mắn không ngớt.
Bất quá bởi vì yến hội ngày mai sẽ bắt đầu, mọi người đành phải kết thúc sớm.
Sau khi ăn xong, năm người Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lệ, Phong Mã Ngưu, Mộc Tử Vi cùng Dương Thiên Ngạo được sắp xếp ở tại viện đệ nhất của Dương gia, “Dương gia biệt viện”.
Dương gia biệt viện vốn là khu vực mà Dương gia chuyên sử dụng cho việc tiếp đãi khách quý. Bình thường ngay cả dòng chính Dương gia cũng không có tư cách tiến vào. Kể cả hai người Dương Thiên Lệ và Dương Thiên Ngạo vốn được Dương gia công nhận là hai nhân vật thiên tài cũng không ngoại lệ.
Lần này bọn họ được Dương Hồng Toàn sắp xếp ở chỗ này, đồng thời còn được tùy ý lựa chọn phòng của mình, hơn nữa còn có quyền ở lại vĩnh viễn, có thể tưởng tượng được địa vị của bọn họ ở Dương gia đã cao tới mức nào rồi.
- Nhị tỷ, Thiên Ngạo ca, chúng ta đi chọn phòng của mình đây, tam biệt!
Khi năm người đi tới Dương gia biệt viện, Dương Thiên Lôi mặt đỏ tới mang tai hầu như không thể đợi được mà đẩy nhị tỷ Dương Thiên Lệ cơ hồ đang dán sát trên người mình ra, bước tới bên cạnh Phong Mã Ngưu nói.
Trong lòng Dương Thiên Lôi thật sự xoắn xuýt a. Nhị tỷ, nhị tỷ thân yêu của ta, tỷ có thể đừng mê hoặc như vậy được không? Ca đã rất nhẫn nại rồi, tỷ lại còn cố tình thế này nữa, ca làm sao có thể chịu được? Vừa ra khỏi đại môn, tỷ liền ôm chặt cánh tay ca. Ôm thì ôm được rồi, tỷ lại còn dán sát như vậy làm gì? Tỷ không biết hai tòa núi lửa nhún nhẩy của ngươi đã dán sát trên vai ca rồi sao? Tuy rằng ca chỉ mới mười một tuổi, nhưng trong nội tâm ca đã sớm là nam nhân trường thành rồi a!
- Chọn cái gì mà chọn? Đi cùng tỷ đi!
Dương Thiên Lệ không ngờ lại còn trực tiếp kéo Dương Thiên Lôi đang muốn chạy trốn lại, nói.
- Cùng tỷ làm gì?
Dương Thiên Lôi nhìn ánh mắt hồn xiêu phách lạc của Dương Thiên Lôi, trong lòng đột nhiên giật mình một cái.
- Tỷ đã chọn xong phòng tốt cho các đệ rồi!
Dương Thiên Lệ mỉm cười nói:
- Thiên Ngạo, huynh tự đi chọn phòng của mình đi! Gặp lại sau. Tiểu Vi, Tiểu Phong, hai người đi theo tỷ.
Dương Thiên Lệ trực tiếp gạt bỏ Dương Thiên Ngạo ra ngoài, lôi kéo Dương Thiên Lôi, mang theo hai người Mộc Tử Vi và Phong Mã Ngưu đi vào sâu trong biệt viện.
Nói là chọn phòng, nhưng thực ra lại là một biệt viện độc lập. Sau khi Dương Thiên Lệ đưa mọi người tới khi biệt viện cao nhất, chỉ vào một loạt các độc viện nói:
- Chúng ta ở đây có bốn phòng, phong cảnh đẹp nhất. Tiểu Phong, đây là phòng của đệ, sau này chính là chỗ ở của đệ tại Dương gia. Đệ mau vào tu luyện đi. Kỳ thí luyện sắp tới thật không đơn giản đâu. Cố gắng nỗ lực tu luyện cho tốt!
Dương Thiên Lệ quả đúng là đại tỷ dẫn đầu, chiếm luôn vai trò lão đại của Dương Thiên Lôi.
- A, tốt quá!
Phong Mã Ngưu cũng không khách khí, trực tiếp đáp. Sau khi nhìn lão đại một chút, phát hiện vẻ mặt lão đại tuy rằng phiền muộn nhưng không có phản ứng gì, liền thuận theo mà đi vào độc viện.
- Tiểu Vi, ba phòng còn lại, muội chọn trước một phòng đi.
- Để hắn chọn trước!
Mộc Tử Vi quệt miệng, hung hăng trừng mắt liếc Dương Thiên Lôi một cái, nói.
- Ha ha… Các ngươi là vợ chồng son, nhưng thật ra vẫn còn khách khí đó!
Dương Thiên Lệ mang theo một tia giảo hoạt, mỉm cười nói. Nàng vốn vô cùng khôn khéo, kỳ thật đã sớm nhìn ra hai người nhìn đối phương như cừu nhân nhìn nhau. Chính vì vậy, nàng mới cố ý trêu chọc một chút cho hai người xấu hổ.
- Không phải vậy! Nhìn thấy hắn liền buồn nôn, muội không muốn ở gần hắn. Cho nên để hắn chọn trước, miễn cho hắn chọn ở bên cạnh muội. Hừ!
- Kháo! Ca thấy ngươi lại muốn bóp nữa rồi!
Dương Thiên Lôi trực tiếp giương hai móng vuốt, làm một động tác “bắt nãi trảo long thủ”, lập tức khiến Mộc Tử Vi giật mình. Cô nàng này bị dọa cho phát ngốc, vội vàng lấy tay che bộ ngực sữa, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, tức giận đến giậm chân bình bịch, nhưng cũng không dám nói thêm gì nữa.
- Tiểu nữu, còn dám hung hăng càn quấy với ca? Cẩn thận ca bóp nát meo meo của ngươi!
Trong lòng Dương Thiên Lôi đắc ý nói. Bất quá bề ngoài tiểu ni tử này cũng thật đáng yêu, cái mông nhỏ nhắn, vòng eo mềm mại, khuôn mặt khả ái, tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân. Bất quá, trẻ con vẫn là trẻ con a. Xem ra “Bắt nãi long trảo thủ” của ca đã để lại ấn tượng không thể xóa nhòa trong lòng nàng.
/136
|