Yên vị trên chỗ ngồi phù hợp, thức ăn đầy đủ trên bàn, nó vừa nhai bim bim vừa nói:
- Này!
- J thế? - Quyên chúi mũi vào cái đùi gà giòn tan, không thèm nhìn nó
- Sao hồi nãy không ngồi chỗ đó, có chuyện j à?- Nó hỏi, giọng đầy nghi ngờ
Quyên ngừng ăn, vì lúc nãy, nhỏ đã thấy...HB3!
Đúng ra, Quyên chỉ định nói giỡn để nó đi xuống căn tin với nhỏ, ai ngờ...lại gặp bọn họ.
Nhỏ không hiểu sao khi nhắc đến ba chữ đó, nó lại hành động lỗ mãn như vậy, nhưng tuyệt đối nhỏ không nghĩ nó mê trai@@
- Ê, nghe tớ ntói gì không?- Nó lay Quyên, khi thấy nhỏ nhìn mình mơ màng.
- ơ...ơ...- Quyên sực tỉnh
- Trả lời câu hỏi của tớ nhanh lên!- Nó đanh giọng lại
- Câu hỏi lúc nãy?
- Phải!- Nó gật đầu
Nghe nó nói xong, Quyên không chần chừ hất mặt về phía trước, nó nhìn theo.
Ở gần cái bàn lúc nãy nó và Quyên định ngồi, có một cái bàn lớn gồm đầy đủ thức ăn ở trên đó, xung quanh cái bàn là ba anh chàng và một cô gái, họ đều rất đẹp, nó công nhận là thế!
- Thấy không?- Quyên hỏi, khi thấy nó quay đầu lại
- Thấy!- Nó bỏ một miếng rau salat vào miệng, đáp
- Là HB3!
- Sao?- Nó ngạc nhiên ngước mặt lên, sau đó quay đầu lại nhìn họ
Quyên thở dài, nhỏ đưa ngón tay khẽ chỉ chỉ
- Thấy cái anh tóc vàng đó không?
- Thấy!
- Đó là Cao Thái Minh, rồi bạn thấy cái anh tóc đỏ có cái răng khểnh đó không?
-thấy thấy.
- Đó là Trịnh Gia Huy, rồi bạn có thấy cái chàng có mái tóc màu hạt dẻ ngồi gần cô gái đó không?
Gật gật
- Đó là anh Vương Khải Phong, tức là Nam Thần đấy!
- thế à, vậy còn cô gái đó, cô gái ngồi cạnh HB3 ấy?- Nó hỏi
- Chị đó tên là Trúc Ly, học cùng lớp với ba người kia, là chị đại trường mình đó!
***
- Tạ Trúc Ly
Con gái của gia đình khá là quyền lực trên thế giới, mẹ là nhà thiết kế đứng thứ 3 trên thế giới ( thua dì của nó), ba kinh danh bất động sản đứng thứ 3 trên thế giới luôn.
Gương mặt đẹp với mái tóc màu đỏ tím, cao 1m67, chỉ số IQ: 163/200, nặng 43 kg, chơi thân vối HB3
***
- Chị đại sao?- Nó hỏi lại, gương mặt không giấu nổi sự tò mò
- Ừm, nhưng chị ấy không bao giờ ra mặt đâu, chỉ xử lí và đánh ngầm thôi, còn mọi chuyện là do chị ba quản lý hết, rồi báo cáo lại với chị Ly!- Quyên giảng giải
- Tại sao không xử lí trực tiếp?
- Tại chị ấy sợ mất hình tượng trong mắt HB3, nói chung chị ấy như một con dao hai lưỡi, lúc ở bên ba người họ thì tỏ ra rất dịu dàng nữ tính, nhưng khi chỉ có một mình thì chị ấy bộc lộ mình là một con người đáng sợ, đánh đập các học sinh không thương tiếc.- Quyên tuôn một hơi
- Thì ra là vậy, thế chuyện đó liên quan j tới chuyện chỗ ngồi?
- Bạn không biết đó thôi, chị Ly đã nói nếu thấy HB3 trong căn tin phải ngồi xa ra, ít nhất hai cái bàn!
- Thế à, cô ấy thật quyền lực và cũng thật đáng sợ.
- Không hẳn!- Quyên nói, giọng vô tư
- Sao cơ!- Nó nhăn mặt nhìn nhỏ
- chỉ có một người có thể qua mặt được cô ấy!
- Là ai?- nó đã lờ mờ nhận ra, nhưng vẫn hỏi
- Là Queen!- Quyên đáp, giọng chắc nịch
____
- Sao không ăn đi Minh, câu nhìn j thế!- Huy bỏ khúc xúc xích xuống, nhìn Minh hỏi khi thấy cậu chăm chú về phía trước, Ly cũng ngừng ăn nhìn lên Minh
- Các cậu có thấy hai cô gái ngồi đó không ( chỉ chỉ ), nãz giờ cứ nhìn tụi mình mà gương mặt trông rất nghiêm!- Minh nói, giọng nghe rất thích thú
- Tớ thấy bình thường mà!- Ly lên tiếng, giọng thơ ngây
- Không, tớ thấy có cái j đó...rất hay!- Minh mỉm cười, nói
Cheng...
Hắn buông đĩa, đẫy ghế, đút hai tay vào quần và bước đi
Ly thấy vậy cũng lót tót đi theo, hai người kia cũng nhìn nhau rồi cũng bước đi, trước khi rời khỏi căn tin, Huy quay đầu lại nhìn tụi nó, khẽ mỉm cười rồi sau đó nối gót theo Minh...
- Này!
- J thế? - Quyên chúi mũi vào cái đùi gà giòn tan, không thèm nhìn nó
- Sao hồi nãy không ngồi chỗ đó, có chuyện j à?- Nó hỏi, giọng đầy nghi ngờ
Quyên ngừng ăn, vì lúc nãy, nhỏ đã thấy...HB3!
Đúng ra, Quyên chỉ định nói giỡn để nó đi xuống căn tin với nhỏ, ai ngờ...lại gặp bọn họ.
Nhỏ không hiểu sao khi nhắc đến ba chữ đó, nó lại hành động lỗ mãn như vậy, nhưng tuyệt đối nhỏ không nghĩ nó mê trai@@
- Ê, nghe tớ ntói gì không?- Nó lay Quyên, khi thấy nhỏ nhìn mình mơ màng.
- ơ...ơ...- Quyên sực tỉnh
- Trả lời câu hỏi của tớ nhanh lên!- Nó đanh giọng lại
- Câu hỏi lúc nãy?
- Phải!- Nó gật đầu
Nghe nó nói xong, Quyên không chần chừ hất mặt về phía trước, nó nhìn theo.
Ở gần cái bàn lúc nãy nó và Quyên định ngồi, có một cái bàn lớn gồm đầy đủ thức ăn ở trên đó, xung quanh cái bàn là ba anh chàng và một cô gái, họ đều rất đẹp, nó công nhận là thế!
- Thấy không?- Quyên hỏi, khi thấy nó quay đầu lại
- Thấy!- Nó bỏ một miếng rau salat vào miệng, đáp
- Là HB3!
- Sao?- Nó ngạc nhiên ngước mặt lên, sau đó quay đầu lại nhìn họ
Quyên thở dài, nhỏ đưa ngón tay khẽ chỉ chỉ
- Thấy cái anh tóc vàng đó không?
- Thấy!
- Đó là Cao Thái Minh, rồi bạn thấy cái anh tóc đỏ có cái răng khểnh đó không?
-thấy thấy.
- Đó là Trịnh Gia Huy, rồi bạn có thấy cái chàng có mái tóc màu hạt dẻ ngồi gần cô gái đó không?
Gật gật
- Đó là anh Vương Khải Phong, tức là Nam Thần đấy!
- thế à, vậy còn cô gái đó, cô gái ngồi cạnh HB3 ấy?- Nó hỏi
- Chị đó tên là Trúc Ly, học cùng lớp với ba người kia, là chị đại trường mình đó!
***
- Tạ Trúc Ly
Con gái của gia đình khá là quyền lực trên thế giới, mẹ là nhà thiết kế đứng thứ 3 trên thế giới ( thua dì của nó), ba kinh danh bất động sản đứng thứ 3 trên thế giới luôn.
Gương mặt đẹp với mái tóc màu đỏ tím, cao 1m67, chỉ số IQ: 163/200, nặng 43 kg, chơi thân vối HB3
***
- Chị đại sao?- Nó hỏi lại, gương mặt không giấu nổi sự tò mò
- Ừm, nhưng chị ấy không bao giờ ra mặt đâu, chỉ xử lí và đánh ngầm thôi, còn mọi chuyện là do chị ba quản lý hết, rồi báo cáo lại với chị Ly!- Quyên giảng giải
- Tại sao không xử lí trực tiếp?
- Tại chị ấy sợ mất hình tượng trong mắt HB3, nói chung chị ấy như một con dao hai lưỡi, lúc ở bên ba người họ thì tỏ ra rất dịu dàng nữ tính, nhưng khi chỉ có một mình thì chị ấy bộc lộ mình là một con người đáng sợ, đánh đập các học sinh không thương tiếc.- Quyên tuôn một hơi
- Thì ra là vậy, thế chuyện đó liên quan j tới chuyện chỗ ngồi?
- Bạn không biết đó thôi, chị Ly đã nói nếu thấy HB3 trong căn tin phải ngồi xa ra, ít nhất hai cái bàn!
- Thế à, cô ấy thật quyền lực và cũng thật đáng sợ.
- Không hẳn!- Quyên nói, giọng vô tư
- Sao cơ!- Nó nhăn mặt nhìn nhỏ
- chỉ có một người có thể qua mặt được cô ấy!
- Là ai?- nó đã lờ mờ nhận ra, nhưng vẫn hỏi
- Là Queen!- Quyên đáp, giọng chắc nịch
____
- Sao không ăn đi Minh, câu nhìn j thế!- Huy bỏ khúc xúc xích xuống, nhìn Minh hỏi khi thấy cậu chăm chú về phía trước, Ly cũng ngừng ăn nhìn lên Minh
- Các cậu có thấy hai cô gái ngồi đó không ( chỉ chỉ ), nãz giờ cứ nhìn tụi mình mà gương mặt trông rất nghiêm!- Minh nói, giọng nghe rất thích thú
- Tớ thấy bình thường mà!- Ly lên tiếng, giọng thơ ngây
- Không, tớ thấy có cái j đó...rất hay!- Minh mỉm cười, nói
Cheng...
Hắn buông đĩa, đẫy ghế, đút hai tay vào quần và bước đi
Ly thấy vậy cũng lót tót đi theo, hai người kia cũng nhìn nhau rồi cũng bước đi, trước khi rời khỏi căn tin, Huy quay đầu lại nhìn tụi nó, khẽ mỉm cười rồi sau đó nối gót theo Minh...
/38
|