Sau khi nó đi thì mọi ng rất lo lắng cho hắn. Mama nó cũng tỉnh lại rồi và đang ở đấy an ủi mama hắn ạ. Sau hơn 2 tiếg đồng hồ rồi mà vẫn chưa thấy ra nên mama hắn đã khóc rất nhiều.
*-huhu, con ơi..., con đừng có làm sao nha..., huhu.- mama hắn khóc nấc lên khiến người khác nhìn vào không khỏi đau lòng
-mình à, con nó sẽ không sao đâu mình cx đi nghỉ chút đi, nhìn mình mệt lắm rồi. -papa hắn nói.
-đúng rồi đó bà,., nghe tôi bà đi nghỉ chút đi không là ngất ra đây bây giờ..- mama nó cũg nói theo.
-thôi, tôi khôg sao, tôi đợi thằg kevin ra mới an tâm đi nghỉ đk.
Nói rồi tất cả lại rơi vào trầm lặng.. Đợi thêm tiếng nữa thì ca phẫu thuật hoàn thành. Viện trưởng đi ra nkìn tất cả mọi ng , ông chưa lên tiếng nói ra thì baba nó đã nkanh nhảu hỏi trước:
-con tôi có làm sao không - papa nó chạy lại hỏi trước.
-Chủ tịch à, tôi xl chúng tôi đã cố gắg hết sức nhưng do viên đạn gim quá sâu nên thiếu gia rất khó tỉnh lại..., có tỉnh lại hay không còn phụ thuộc vào ý thức của thiếu gia là chính ạ.- ông viện trưởng kính cẩn trả lời papa nó.
-huhu..., con tôi- mama hắn nghe vậy không chịu nổi nữa mà ngất đi .
-mình à..., mình à- baba hắn lay lay vợ mình, hiện tại ông rất lo cho đứa con nkưng vợ mình cx phải giữ sức khỏe nữa chứ.
- xin mọi ng đừng quá lo lắng , phần trăm tỉnh lại của thiếu gia là rất cao nên có khả năng sẽ tỉnh lại sớm thôi mà...-ông viện trưởng nói tiếp.
- đúng đó anh chị à,...thằng bé phúc lớn mạng lớn nhất đinh sẽ nhanh tỉnh lại thôi mà..- papa nó nói , mama nó cũng đồng tình.
- thôi m.n vào thăm thằng bé chút đi rồi về nghỉ để tôi và mấy ng vệ sĩ nữa ở lại là được rồi.-baba hắn bảo m.n
Sau khi vào thăm nó song thì mama nó đưa mama hắn về nkà để nghỉ ngơi.Còn baba hắn cho ng chăm sóc hắn rồi gọi ông Quang (tên củababa nó ạ) ra ngoài nói chuyện. Hai người đến 1 quán cafe nhỏ ngay cổng bệnh viện. Mỗi ng gọi cho mình 1 tách cafe , rồi ông Hoàng ( tên của baba hắn đó mọi người- Trần Vũ Minh Hoàng ) nói :
- ông Quang à, chúng ta làm bạn bè mấy chục năm rồi nhỉ, ông cũng biết tôi rất thươg con bé Sandy mà đúng không!
- tôi biết, tôi cũng thương kevin không khác gì con ruột của mình nkìn nó nkp vậy tôi cũng rất xót xa- papa nó trả lời.
- vì vậy tôi có chuyện quan trọng muốn nói.
- ông cứ nói ..
- tôi mong ông nói là kevin đã chết và cho con bé đi ra nc ngoài sống để con bé vược qua được chuyện này
-tại sao phải làm nkư vậy.., kevin sẽ tỉnh lạ nhanh thôi mà.- baba nó thắc mắc hỏi
-ông cũng biết mà, Sandy nó rất thương thằng kevin, nkìn kevin như vặy chắc chắn nó sẽ rất đau lòng mà kevin thì cũng không bít bao giờ mới ti,h lại nên tôi không muốn con bé buồn đâu,..- baba hắn từ tốn giải thích.
-thôi được rồi..., tôi sẽ làm nkư vậy ...
Gần nkư hiểu đk ý baba hắn nên baba nó đã quyết định nói với nó nkư vậy và cho nó sang Anh sống để có thể vượt qua cú sook này.
Nói song thì cả 2về bệnh viện. Baba nó cũng muốn ở lại với hắn . Đến sáng hôm sau mama nó và mama hắn vào thì baba nó về nhà để nói chuyện mí nó.
*liệu khi biết tin hắn mất thì nó sẽ có phản ứng ntn...? Liệu nó có đồng ý làm theo lời của baba nó là sang Anh sống không,,.! Mời mọi ng theo dõi chap sau nha..^-^..*
*-huhu, con ơi..., con đừng có làm sao nha..., huhu.- mama hắn khóc nấc lên khiến người khác nhìn vào không khỏi đau lòng
-mình à, con nó sẽ không sao đâu mình cx đi nghỉ chút đi, nhìn mình mệt lắm rồi. -papa hắn nói.
-đúng rồi đó bà,., nghe tôi bà đi nghỉ chút đi không là ngất ra đây bây giờ..- mama nó cũg nói theo.
-thôi, tôi khôg sao, tôi đợi thằg kevin ra mới an tâm đi nghỉ đk.
Nói rồi tất cả lại rơi vào trầm lặng.. Đợi thêm tiếng nữa thì ca phẫu thuật hoàn thành. Viện trưởng đi ra nkìn tất cả mọi ng , ông chưa lên tiếng nói ra thì baba nó đã nkanh nhảu hỏi trước:
-con tôi có làm sao không - papa nó chạy lại hỏi trước.
-Chủ tịch à, tôi xl chúng tôi đã cố gắg hết sức nhưng do viên đạn gim quá sâu nên thiếu gia rất khó tỉnh lại..., có tỉnh lại hay không còn phụ thuộc vào ý thức của thiếu gia là chính ạ.- ông viện trưởng kính cẩn trả lời papa nó.
-huhu..., con tôi- mama hắn nghe vậy không chịu nổi nữa mà ngất đi .
-mình à..., mình à- baba hắn lay lay vợ mình, hiện tại ông rất lo cho đứa con nkưng vợ mình cx phải giữ sức khỏe nữa chứ.
- xin mọi ng đừng quá lo lắng , phần trăm tỉnh lại của thiếu gia là rất cao nên có khả năng sẽ tỉnh lại sớm thôi mà...-ông viện trưởng nói tiếp.
- đúng đó anh chị à,...thằng bé phúc lớn mạng lớn nhất đinh sẽ nhanh tỉnh lại thôi mà..- papa nó nói , mama nó cũng đồng tình.
- thôi m.n vào thăm thằng bé chút đi rồi về nghỉ để tôi và mấy ng vệ sĩ nữa ở lại là được rồi.-baba hắn bảo m.n
Sau khi vào thăm nó song thì mama nó đưa mama hắn về nkà để nghỉ ngơi.Còn baba hắn cho ng chăm sóc hắn rồi gọi ông Quang (tên củababa nó ạ) ra ngoài nói chuyện. Hai người đến 1 quán cafe nhỏ ngay cổng bệnh viện. Mỗi ng gọi cho mình 1 tách cafe , rồi ông Hoàng ( tên của baba hắn đó mọi người- Trần Vũ Minh Hoàng ) nói :
- ông Quang à, chúng ta làm bạn bè mấy chục năm rồi nhỉ, ông cũng biết tôi rất thươg con bé Sandy mà đúng không!
- tôi biết, tôi cũng thương kevin không khác gì con ruột của mình nkìn nó nkp vậy tôi cũng rất xót xa- papa nó trả lời.
- vì vậy tôi có chuyện quan trọng muốn nói.
- ông cứ nói ..
- tôi mong ông nói là kevin đã chết và cho con bé đi ra nc ngoài sống để con bé vược qua được chuyện này
-tại sao phải làm nkư vậy.., kevin sẽ tỉnh lạ nhanh thôi mà.- baba nó thắc mắc hỏi
-ông cũng biết mà, Sandy nó rất thương thằng kevin, nkìn kevin như vặy chắc chắn nó sẽ rất đau lòng mà kevin thì cũng không bít bao giờ mới ti,h lại nên tôi không muốn con bé buồn đâu,..- baba hắn từ tốn giải thích.
-thôi được rồi..., tôi sẽ làm nkư vậy ...
Gần nkư hiểu đk ý baba hắn nên baba nó đã quyết định nói với nó nkư vậy và cho nó sang Anh sống để có thể vượt qua cú sook này.
Nói song thì cả 2về bệnh viện. Baba nó cũng muốn ở lại với hắn . Đến sáng hôm sau mama nó và mama hắn vào thì baba nó về nhà để nói chuyện mí nó.
*liệu khi biết tin hắn mất thì nó sẽ có phản ứng ntn...? Liệu nó có đồng ý làm theo lời của baba nó là sang Anh sống không,,.! Mời mọi ng theo dõi chap sau nha..^-^..*
/13
|