Sáng hôm sau baba nó từ viện về nhà luôn. Vừa về đến nhà nó đã chạy lạu hỏi luôn.
-baba à, kevin cậu ấy có sao không baba..,
- sandy ta có chuyện muốn nói với con, Ryan con lại đây ngồi ôm em để nó giữ bình tĩnh - baba nó nkìn Ryan nói.
- vâng , baba mau nói đi, kevin cậu ấy có sao không, bao giờ cậu ấy về chơi với con, cậu ấy có..,, pla pla.. - nó làm 1 tràng hỏi baba mình.
- sandy à.,., kevin ..., kevin nó mất rồi, mất thật rồi... - baba nó cúi mặt xuống nói để nó không nhận ra mk nói dối. Nói song ông ngẩng mặt lên xem phản ứng của nó như thế nào.
Nó chết sững người trong vòng tay anh nó. Cái gì, Kevin mất rồi ư? Nó không tin, hoàn toàn không tin..., kevin đã hứa sẽ không bỏ nó sẽ không để nó cô đơn 1 mình rồi sao bây giờ lại như thế này chứ. Cố gắng níu tay anh nó để đứng vững, quay người nkìn baba mình nó hỏi lại:
-baba à, baba đang nói dối con phải không, kevin cậu ấy sẽ không bỏ con đâu mà phải phông baba..., baba mau nói cho con biết đi..., huhu.....
Vừa nói song nó lại bật khóc, làm sao mà nó chấp nkận đợc sự thật này cơ chứ, làm sao nó có thể chấp nkận rằng hắn đã mãi xa nó, bỏ nó, để nó cô đơn 1 mình được cơ chứ. Nó không tin hoàn toàn không tin. Anh nó nghe được tin này cũng hơi sook nkưng nkìn nó nkư vậy nên không muốn hỏi baba làm gì, đợi sau này nó ổn định hơn thì lúc đấy hỏi cũng chưa muộn.
- sandy à..., em phải cố lên chứ, kevin cho dù nó mất nkưng nó cũng sẽ không muốn em ohải khóc , em đã hứa sẽ luôn tươi cười với nó rồi mà.- anh nó ôm nó mà an ủi.
- huhu..., không đâu anh, anh nói xem cệu ấy sẽ không bỏ em đâu mà phải không anh...., huhu. -nó nc nở mà nói trong nước mắt khiến ai nhìn vào đều thương tâm. Baba và anh nó nhìn thấy nó như vậy không khỏi đau lòng mà nước mắt tự dưng rơi xuống. Baba ôm nó vào lòng..:
- con phải cố lên ..., phải vượt qua được chuỵôn này chứ..., kevin đâu có muốn thấy con nkư bây giờ đâu.
- không...., á....! - nó nói rồi hét lên...., bỏ chạy lên phòng mà khóc. Anh nó định đuổi theo nhưng baba nó bảo cứ để yên cho nó suy nghĩ lại. Ngồi dưới nkà nói chuyện với baba, anh nó đã biết hết mọi chuyện.
* Hai tuần sau đó mọi người đến gặp hay nói chuyện với nó nó cứ bỏ ngoài tai, không quan tâm ai cả chỉ ngồi trong phòng mà khóc rồi nkớ đến hắn. (Kể cả 2con bạn thân nhất là Windy và Mindy nó còn không nói gì nữa là) . Tại nkà nó baba nó đã quyết định cho nó sang Anh sống. Hai con bạn nó thấy vậy nên cũng bảo bama mình cho đi cùng, còn anh nó ở lại học tập và chăm sóc hắn và các bama. Hôm sau bama cho gọi nó xuống và nói chuyện rồi thông báo về chuyện sẽ đi anh của nó. Nó không nói gì, thấy nó nkư vậy biết nó cũng đã đồng ý nên đã sắp xếp tần sau cho tụi nó đi luôn. Từ hôm baba nói nó sẽ sang Anh thì hôm nào nó cũng đến nơi đó, nơi mà trước đây hắn đã dẫn nó tới.
~~~ta là dải phân cách~~~.
*Đến hôm tụi nó bay, mọi người đếu có mặt ở sân bay:
-huhu mindy / windy à , sang đấy các con nhớ tự chăm sóc mình nha..., các con cũng phải chăm sóc sandy nữa đó. - mama 2 chị kia nói. Mama nó buồn quá chỉ biết ôm nó mà khóc chứ không nói gì. Nó nhìn mọi người bằng ánh mắt vô hồn, chạy đến ôm từng người một mà không nói gì. Ôm xong nó chạy nhanh lên khoang vip máy bay.
- Windy và mindy sang đấy giữ gìn sức khỏe nha..., chăm sóc sandy giúp anh nha, ở nkà anh sẽ chăm sóc thật tối cho các bama mà - anh ní nói.
* Xin thông báo chuyến bay M8 của quý khách bay từ Việt Nam- Anh Quốc chuẩn bị cất cách mong quý khách lên máy bay. Chân thành cảm ơn.*.
- vâng thôi cũng sắp đến giờ rồi,tạm biệt mọi người nka..., mọi người ở nkà cũng nhớ giữ gìn sức khỏe nka.- 2ss nkà ta nói rồi cũng lên máy bay.
Khoảng năm phút sau mọi người thấy 1chiếc máy bay đang từ từ cất cánh. Cuối cùng nó cũng đồng ý đi, nó muốn rời xa nơi nay 1t/gian để phần não xắp xếp lại các ngăn tủ của con tim nó. Nó sẽ để hắn cất giữ 1phần trong tim mình,........
* kết thúc hồi tưởng liệu hiện tại nó có làm được nkư nkững gì nó đã hứa trong quá khứ không...?*
-baba à, kevin cậu ấy có sao không baba..,
- sandy ta có chuyện muốn nói với con, Ryan con lại đây ngồi ôm em để nó giữ bình tĩnh - baba nó nkìn Ryan nói.
- vâng , baba mau nói đi, kevin cậu ấy có sao không, bao giờ cậu ấy về chơi với con, cậu ấy có..,, pla pla.. - nó làm 1 tràng hỏi baba mình.
- sandy à.,., kevin ..., kevin nó mất rồi, mất thật rồi... - baba nó cúi mặt xuống nói để nó không nhận ra mk nói dối. Nói song ông ngẩng mặt lên xem phản ứng của nó như thế nào.
Nó chết sững người trong vòng tay anh nó. Cái gì, Kevin mất rồi ư? Nó không tin, hoàn toàn không tin..., kevin đã hứa sẽ không bỏ nó sẽ không để nó cô đơn 1 mình rồi sao bây giờ lại như thế này chứ. Cố gắng níu tay anh nó để đứng vững, quay người nkìn baba mình nó hỏi lại:
-baba à, baba đang nói dối con phải không, kevin cậu ấy sẽ không bỏ con đâu mà phải phông baba..., baba mau nói cho con biết đi..., huhu.....
Vừa nói song nó lại bật khóc, làm sao mà nó chấp nkận đợc sự thật này cơ chứ, làm sao nó có thể chấp nkận rằng hắn đã mãi xa nó, bỏ nó, để nó cô đơn 1 mình được cơ chứ. Nó không tin hoàn toàn không tin. Anh nó nghe được tin này cũng hơi sook nkưng nkìn nó nkư vậy nên không muốn hỏi baba làm gì, đợi sau này nó ổn định hơn thì lúc đấy hỏi cũng chưa muộn.
- sandy à..., em phải cố lên chứ, kevin cho dù nó mất nkưng nó cũng sẽ không muốn em ohải khóc , em đã hứa sẽ luôn tươi cười với nó rồi mà.- anh nó ôm nó mà an ủi.
- huhu..., không đâu anh, anh nói xem cệu ấy sẽ không bỏ em đâu mà phải không anh...., huhu. -nó nc nở mà nói trong nước mắt khiến ai nhìn vào đều thương tâm. Baba và anh nó nhìn thấy nó như vậy không khỏi đau lòng mà nước mắt tự dưng rơi xuống. Baba ôm nó vào lòng..:
- con phải cố lên ..., phải vượt qua được chuỵôn này chứ..., kevin đâu có muốn thấy con nkư bây giờ đâu.
- không...., á....! - nó nói rồi hét lên...., bỏ chạy lên phòng mà khóc. Anh nó định đuổi theo nhưng baba nó bảo cứ để yên cho nó suy nghĩ lại. Ngồi dưới nkà nói chuyện với baba, anh nó đã biết hết mọi chuyện.
* Hai tuần sau đó mọi người đến gặp hay nói chuyện với nó nó cứ bỏ ngoài tai, không quan tâm ai cả chỉ ngồi trong phòng mà khóc rồi nkớ đến hắn. (Kể cả 2con bạn thân nhất là Windy và Mindy nó còn không nói gì nữa là) . Tại nkà nó baba nó đã quyết định cho nó sang Anh sống. Hai con bạn nó thấy vậy nên cũng bảo bama mình cho đi cùng, còn anh nó ở lại học tập và chăm sóc hắn và các bama. Hôm sau bama cho gọi nó xuống và nói chuyện rồi thông báo về chuyện sẽ đi anh của nó. Nó không nói gì, thấy nó nkư vậy biết nó cũng đã đồng ý nên đã sắp xếp tần sau cho tụi nó đi luôn. Từ hôm baba nói nó sẽ sang Anh thì hôm nào nó cũng đến nơi đó, nơi mà trước đây hắn đã dẫn nó tới.
~~~ta là dải phân cách~~~.
*Đến hôm tụi nó bay, mọi người đếu có mặt ở sân bay:
-huhu mindy / windy à , sang đấy các con nhớ tự chăm sóc mình nha..., các con cũng phải chăm sóc sandy nữa đó. - mama 2 chị kia nói. Mama nó buồn quá chỉ biết ôm nó mà khóc chứ không nói gì. Nó nhìn mọi người bằng ánh mắt vô hồn, chạy đến ôm từng người một mà không nói gì. Ôm xong nó chạy nhanh lên khoang vip máy bay.
- Windy và mindy sang đấy giữ gìn sức khỏe nha..., chăm sóc sandy giúp anh nha, ở nkà anh sẽ chăm sóc thật tối cho các bama mà - anh ní nói.
* Xin thông báo chuyến bay M8 của quý khách bay từ Việt Nam- Anh Quốc chuẩn bị cất cách mong quý khách lên máy bay. Chân thành cảm ơn.*.
- vâng thôi cũng sắp đến giờ rồi,tạm biệt mọi người nka..., mọi người ở nkà cũng nhớ giữ gìn sức khỏe nka.- 2ss nkà ta nói rồi cũng lên máy bay.
Khoảng năm phút sau mọi người thấy 1chiếc máy bay đang từ từ cất cánh. Cuối cùng nó cũng đồng ý đi, nó muốn rời xa nơi nay 1t/gian để phần não xắp xếp lại các ngăn tủ của con tim nó. Nó sẽ để hắn cất giữ 1phần trong tim mình,........
* kết thúc hồi tưởng liệu hiện tại nó có làm được nkư nkững gì nó đã hứa trong quá khứ không...?*
/13
|