Chap 8:
*Trở lại hiện tại tụi nó đang ở sân bay ạ..*
Biết tụi nó vầ nên tất cả mọi người ra đón ,( có cả hắn và Ran nữa , 2 ng họ lấy tư cách là bạn của Ryan nên đi cùng. ) . Sau khi nó đi được khoảng nửa năm thì hắn cũng tỉnh lại và dần dần khôi phục trở lại. Mọi ng cũng định nói với nó cho nó đỡ buồn nkưng hắn ngăn lại không cho nói vì hắn muốn đợi nó về rồi nó tự nhận ra . Vì vậy trong 10 năm qua mọi chuyện về nó hắn đều biết hết và cũng trong 10 năm đó hắn rất lạnh lùng ạ... Hắn không muốn ai động vào mình cả là vì nó đấy ạ... Tất cả mọi người đang đứng trước cửa ra vào ở sân bay TSN để đợi tụi nó. Vừa nhìn thấy tụi nó bước ra thì các mama đã chạy vội lại ôm chầm lấy các ss mà khóc :
- huhu mama nkớ các con quá à.., cuối cùng cũng chịu về rồi hả..!- các mama nói.
-tụi con cũng nhớ mama lắm à..., mama đừng khóc nữa íxi lắm đó...- ba ss nkà ta nói rồi lau hết nước mắt cho mama, 2ss windy mà mindy cũng khóc lâu không được gặp mama mình ( lần cuối các bama sang chơi với 3ss là cách đây hơn năm rồi mà ) . Còn ní tuy ở bên gia đình đã bỏ được lớp vỏ bọc lạnh lùng rồi nkưng nó vẫn không thể nào khóc được. Phải chăng nó đã từng hứa với hắn là sẽ không khóc nữa hay là nước mắt của nó đã khóc hết vì hắn mất rồi.
- càc con không nkớ baba hả..., chỉ nhớ mama thôi sao hix...- cáca baba nhà ta giả bộ đáng thương làm mọi người bật cười.
- đâu có tụi con cũng rết nhớ baba mà - tụi nó sà vào lòng để baba ôm rồi nũng nịu nói.
- e..hèm..., còn có mình tui là bị bơ thôi khìa..., huhu - anh nó hét toáng lên. Anh vừa mí nói song thì *vèo *, *vèo*, *vèo* có 3 cơn lốc xoáy giật cấp 12 đến cấp 13 đổ bộ vào người anh làm anh suýt ngã xuống vì đứng không vững.
- anh à em về rồi / a anh Ryan tụi em nkớ anh lắm- nó và 2ss kia cùng nói.
- anh cũng nkớ các em lắm...., - anh nói rồi quay sang nó: em ác lắm em bỏ anh đi tròn 10 năm rồi mà chẳng bao giờ chịu về chơi mí anh..., anh nkớ tụi em lắm đó biết không.
- tụi em biết lỗi rồi mà..., anh đừng giận nka,.., nka anh- 3 ss nói.
Tụi nó nói chuyện đưởc 1lúc bỗng thấy có 2 ng lạ đang nhìn đúng hơn là có 1 ng đang nhín chằm chằm vào nó còn 1 ng nhìn anh mà há hốc mồm. thấy lạ nó hỏi:
- ủa, ai vậy anh?
- Đây là * anh đang định nói thì quay sang thấy hắn đang lườm , biết ý nên thôi * là bạn anh..., Kevin và Ran.
Nghe thấy tên Kevin sống mũi nó cay cay khi nkớ về hắn. Ngẩng mặt lên nkìn hắn thấy hắn có 1 sự ấm áp mà yên bình giống nkư của nó và Kevin trc kia nkưng nó lại tự mi,h phủ nkện. Chắc không phải đâu tại cùng tên thôi mà . Thấy nó nkư vậy hắn cũng không nói gì chỉ ming nó nhận ra rồi chạy lại ôm hắn nkưng không nó đã không nhận ra hắn.
- thôi con cũng mệt rồi, mọi người về nghỉ đi - vừa nói song nó đã chạy vụt ra chiếc BWM màu trắng sữa để về biệt thự. Nó đi rồi mọi ng cũngi từ từ về, 2ss kia thì về nkà bama rồi mí về biệt thư mí nó. Trên đường đi nó cứ suy nghĩ mãi về hắn - người đã gặp hôm nay ở sân bay và về kevin nữa. Nkưng thôi nó đã tự hứa là sẽ quên kevin rồi nên cũng không nghĩ nữa. Mới đấy đã về đến nkà nó lên phòng mình để nghỉ. Còn hắn cũng mãi nghĩ về nó, sao nó lại lạnh lùng nkư thế nkỉ, không biết nó đã quên mình chưa nữa.... Về đến nkà hắn củng lên pho,g để nghỉ. Tuy ở 2 nơi khác nkau nkưng 2 ng lại suy nghỉ về nkau. Vừa vào phònh nó và hắn lại cầm tấm ảnh trước kia đã chụp cũng nkau để xem rồi chìm vào giấc ngủ.,.^^
~~~hết chap 8 rồi ạ~~~
xl vì tớ không đăng chap mới thường xuyên được nkưng tớ sẽ cố gắng không để m.n phải chờ lâu đây ạ...tks m.n nkìu :33
*Trở lại hiện tại tụi nó đang ở sân bay ạ..*
Biết tụi nó vầ nên tất cả mọi người ra đón ,( có cả hắn và Ran nữa , 2 ng họ lấy tư cách là bạn của Ryan nên đi cùng. ) . Sau khi nó đi được khoảng nửa năm thì hắn cũng tỉnh lại và dần dần khôi phục trở lại. Mọi ng cũng định nói với nó cho nó đỡ buồn nkưng hắn ngăn lại không cho nói vì hắn muốn đợi nó về rồi nó tự nhận ra . Vì vậy trong 10 năm qua mọi chuyện về nó hắn đều biết hết và cũng trong 10 năm đó hắn rất lạnh lùng ạ... Hắn không muốn ai động vào mình cả là vì nó đấy ạ... Tất cả mọi người đang đứng trước cửa ra vào ở sân bay TSN để đợi tụi nó. Vừa nhìn thấy tụi nó bước ra thì các mama đã chạy vội lại ôm chầm lấy các ss mà khóc :
- huhu mama nkớ các con quá à.., cuối cùng cũng chịu về rồi hả..!- các mama nói.
-tụi con cũng nhớ mama lắm à..., mama đừng khóc nữa íxi lắm đó...- ba ss nkà ta nói rồi lau hết nước mắt cho mama, 2ss windy mà mindy cũng khóc lâu không được gặp mama mình ( lần cuối các bama sang chơi với 3ss là cách đây hơn năm rồi mà ) . Còn ní tuy ở bên gia đình đã bỏ được lớp vỏ bọc lạnh lùng rồi nkưng nó vẫn không thể nào khóc được. Phải chăng nó đã từng hứa với hắn là sẽ không khóc nữa hay là nước mắt của nó đã khóc hết vì hắn mất rồi.
- càc con không nkớ baba hả..., chỉ nhớ mama thôi sao hix...- cáca baba nhà ta giả bộ đáng thương làm mọi người bật cười.
- đâu có tụi con cũng rết nhớ baba mà - tụi nó sà vào lòng để baba ôm rồi nũng nịu nói.
- e..hèm..., còn có mình tui là bị bơ thôi khìa..., huhu - anh nó hét toáng lên. Anh vừa mí nói song thì *vèo *, *vèo*, *vèo* có 3 cơn lốc xoáy giật cấp 12 đến cấp 13 đổ bộ vào người anh làm anh suýt ngã xuống vì đứng không vững.
- anh à em về rồi / a anh Ryan tụi em nkớ anh lắm- nó và 2ss kia cùng nói.
- anh cũng nkớ các em lắm...., - anh nói rồi quay sang nó: em ác lắm em bỏ anh đi tròn 10 năm rồi mà chẳng bao giờ chịu về chơi mí anh..., anh nkớ tụi em lắm đó biết không.
- tụi em biết lỗi rồi mà..., anh đừng giận nka,.., nka anh- 3 ss nói.
Tụi nó nói chuyện đưởc 1lúc bỗng thấy có 2 ng lạ đang nhìn đúng hơn là có 1 ng đang nhín chằm chằm vào nó còn 1 ng nhìn anh mà há hốc mồm. thấy lạ nó hỏi:
- ủa, ai vậy anh?
- Đây là * anh đang định nói thì quay sang thấy hắn đang lườm , biết ý nên thôi * là bạn anh..., Kevin và Ran.
Nghe thấy tên Kevin sống mũi nó cay cay khi nkớ về hắn. Ngẩng mặt lên nkìn hắn thấy hắn có 1 sự ấm áp mà yên bình giống nkư của nó và Kevin trc kia nkưng nó lại tự mi,h phủ nkện. Chắc không phải đâu tại cùng tên thôi mà . Thấy nó nkư vậy hắn cũng không nói gì chỉ ming nó nhận ra rồi chạy lại ôm hắn nkưng không nó đã không nhận ra hắn.
- thôi con cũng mệt rồi, mọi người về nghỉ đi - vừa nói song nó đã chạy vụt ra chiếc BWM màu trắng sữa để về biệt thự. Nó đi rồi mọi ng cũngi từ từ về, 2ss kia thì về nkà bama rồi mí về biệt thư mí nó. Trên đường đi nó cứ suy nghĩ mãi về hắn - người đã gặp hôm nay ở sân bay và về kevin nữa. Nkưng thôi nó đã tự hứa là sẽ quên kevin rồi nên cũng không nghĩ nữa. Mới đấy đã về đến nkà nó lên phòng mình để nghỉ. Còn hắn cũng mãi nghĩ về nó, sao nó lại lạnh lùng nkư thế nkỉ, không biết nó đã quên mình chưa nữa.... Về đến nkà hắn củng lên pho,g để nghỉ. Tuy ở 2 nơi khác nkau nkưng 2 ng lại suy nghỉ về nkau. Vừa vào phònh nó và hắn lại cầm tấm ảnh trước kia đã chụp cũng nkau để xem rồi chìm vào giấc ngủ.,.^^
~~~hết chap 8 rồi ạ~~~
xl vì tớ không đăng chap mới thường xuyên được nkưng tớ sẽ cố gắng không để m.n phải chờ lâu đây ạ...tks m.n nkìu :33
/13
|