Khí Phi Hồ Sủng

Chương 71 - Chương 71

/115


Thủy nhi cười nhạo một tiếng, thật sự cảm thấy hơi buồn cười, “Tại sao ta phải cho ngươi? Ngươi đừng quên, đó là nam nhân của ta, bây giờ là ngươi ở đây giành với ta, không phải là ta giành với ngươi!”

Thủy Nguyệt Linh lại không cho là như vậy, lẽ thẳng khí hùng nói, “Nếu như không có ngươi, hắn yêu sẽ là ta.”

Thủy nhi không nói, khóe miệng hơi nhếch lên, tất cả trong mắt đều là châm chọc, Thủy Nguyệt Linh tiếp tục nói, “Nếu như không phải là ta, ngươi chỉ là một cô hồn dã quỷ, vốn không có khả năng cùng hắn, ngươi không thể vong ân phụ nghĩa như vậy!”

Nàng vong ân phụ nghĩa? Thủy nhi cười lạnh nói, “Thủy Nguyệt Linh, ngươi nên biết ta vốn không phải người tốt lành gì! Nếu như ngươi thật lòng muốn chết, lặp đi lặp lại nhiều lần có ý đồ không an phận với người của ta…” Nàng ta thật sự cho rằng nàng không dám giết nàng ta sao?

“Ngươi… Ngươi làm cái gì?” Thủy Nguyệt Linh cảm thấy sát khí trên người Thủy nhi ép tới khiến cho người ta thở không nổi, mắt lộ ra một tia sợ hãi.

“Thế nào?” Hiên Viên Mị cảm nhận được sát khí kia, cũng không quản nhiều như vậy, trực tiếp vọt vào.

Nhìn thấy hắn, sát khí trên người Thủy nhi thoáng chốc thu lại, sắc mặt hòa hoãn không ít, một khắc kia nàng thật lòng muốn giết chết Thủy Nguyệt Linh, nhưng mà nếu Mị muốn đưa nàng ta trở về, vậy thì đưa trở về đi!

“Khụ khụ…” Thủy Nguyệt Linh đột nhiên ôm cổ của mình… Sợ hãi nhìn Thủy nhi, “Ngươi… Ngươi cho ta ăn cái gì?”

Thủy nhi lười không muốn để ý đến nàng ta, đưa mắt ý bảo Tiêu Mạc dẫn nàng ta đi, “Đừng mà…” Thủy Nguyệt Linh chỉ kêu ra được hai chữ, sau đó liền hoàn toàn câm nín rồi, nghĩ đến là Tiêu Mạc khiến cho nàng ta không có cách nào mở miệng.

Hiên Viên Mị kéo Thủy nhi vào trong ngực, cau mày hỏi, “Nữ nhân kia nói gì với nàng vậy hả?”

Thủy nhi cọ xát ở trong lòng hắn, cười nhìn hắn nói, “Nàng ta kêu ta nhường chàng cho nàng ta.”

Sắc mặt Hiên Viên Mị trầm xuống, lạnh lùng nói, “Nàng nên giết nàng ta.”

“Không phải chàng muốn đưa nàng ta cho Thượng Quan Lăng sao?” Để cho nàng ta đi đấu một trận với tỷ tỷ của nàng còn có hai nữ nhân kia cũng không tồi, chắc là màn kịch vui.

Hiên Viên Mị nhíu nhíu mày, cũng không rối rắm nữa, có chút ngạc nhiên hỏi, “Nàng cho nàng ta ăn thuốc gì?”

“Còn chưa đặt tên! Dù sao chính là để cho nàng ta mỗi ngày đau một canh giờ, vừa đúng khiến Thượng Quan Lăng đau lòng, mới có thể càng yêu nàng ta!” Đắc tội người của nàng, làm sao có thể toàn thân mà lui?

“Hừ!” Hiên Viên Mị nguy hiểm nhìn nàng, lành lạnh nói, “Xác thực sẽ rất đau lòng!”

Thủy nhi nhìn vẻ mặt thối tha của hắn bật cười, “Mị…”

Tiêu Mạc suy nghĩ một chút, nếu quang minh chánh đại đưa đi, giống như không được tốt lắm, vì vậy liền len lén ẩn vào trong tẩm điện của Thượng Quan Lăng, Thái Hòa điện, đặt Thủy Nguyệt Linh ở trên long sàng, còn tự chủ trương đút nhuyễn kinh tán cùng mị dược cho nàng ta, sau đó nghe nói Thượng Quan Lăng ở Ngự Thư phòng, liền để cho người ta dẫn đường, dẫn hắn đi Ngự Thư phòng.

“Ai?”

Bị thị vệ ngăn lại, Tiêu Mạc vẫn là dáng vẻ nho nhã lễ độ, hắn vốn cũng không định gặp Thượng Quan Lăng, “Phiền toái thông truyền một tiếng, nói Hiên Viên bệ hạ có quà tặng đưa cho Lăng Đế bệ hạ, mời hắn trở về Thái Hòa điện một chuyến.”

Không thể không nói, Tiêu Mạc có thể đi theo bên cạnh Hiên Viên Mị không phải không có lý do.

Thượng Quan Lăng nghe thị vệ bẩm báo, nhíu nhíu mày, trong lòng vừa suy đoán Hiên Viên Mị rốt cuộc định làm cái gì, vừa đi tới Thái Hòa điện.

Chỉ là hắn không nghĩ tới trở lại Thái Hòa điện sẽ nhìn thấy tình cảnh như thế, toàn thân Thủy Nguyệt Linh trần truồng nằm ở trên long sàng, trên mặt phiếm đỏ ửng không bình thường, toàn thân cũng bị nhuộm thành màu phấn hồng câu người, cặp mắt nhiễm hơi nước, quyến rũ động lòng người, bởi vì Tiêu Mạc cho nàng đồng thời sử dụng nhuyễn kinh tán và mị dược, cho nên lúc này toàn thân nàng nóng ran khó nhịn, nhưng bởi vì toàn thân vô lực, thân thể chỉ khẽ giãy dụa, lại hết sức mê người.

Lúc này Thượng Quan Lăng đã không có tâm tư đi suy tư dụng ý của Hiên Viên Mị, nữ nhân nằm ở trên giường là người mà hắn vẫn tâm tâm niệm niệm lâu như vậy tới nay, hôm nay vẫn là dáng vẻ mê người như vậy, Thượng Quan Lăng đâu còn nhịn được?

“Linh nhi…” Âm thanh khàn khàn kêu cái tên khắc vào đáy lòng, Thượng Quan Lăng dịu dàng ôm nàng vào trong ngực, dáng vẻ thận trọng kia, giống như nàng là trân bảo dễ vỡ.

Cách thời gian tỷ võ còn có mấy ngày, thời gian mấy ngày nay, trừ chuẩn bị tỷ võ ra, Diệp quốc làm chủ nhà rất có quyết đoán cử hành bữa tiệc bảy ngày liên tiếp, tiệc tẩy trần lúc trước có thể nói là đặc biệt cử hành vì Hiên Viên Mị, mà bữa tiệc bảy ngày là để các quốc quân quốc gia chơi đùa, dĩ nhiên cũng không nhất định phải trình diện, nhưng tất cả Hoàng đế nước nhỏ sao lại dám làm bộ làm tịch? Đều đàng hoàng đến từ sáng sớm, nhưng đợi thật lâu, đều không thấy bóng dáng Hiên Viên đế và Lăng đế, bọn họ cũng không dám đi, chỉ có điều không có hai người này, bọn họ ngược lại chơi được thoải mái hơn, một đám trái ôm phải ấp, rất sung sướng.

Ánh nắng tươi sáng, gió nhẹ thổi lất phất, khí trời đẹp như vậy, Thủy nhi lại chỉ muốn ngủ, tội đầu sỏ dĩ nhiên là con hồ ly háo sắc mặt khẩn cầu kia!

Hiên Viên Mị ôm thân thể mềm mại trong ngực, tiếp theo ngửi hơi thở tươi mát kia trên cổ nàng, mặt thỏa mãn.

Hơi thở ấm áp phun lên cần cổ, hơi ngứa ngáy, Thủy nhi né tránh, không tình nguyện mở mắt ra, bất đắc dĩ nói: “Mị… Chàng không thể để cho ta ngủ yên sao?”

Hiên Viên Mị hôn môi của nàng, vô tội nói, “Ta cái gì cũng không làm.” Hắn đã thành thật rồi, không thừa dịp nàng ngủ lại ăn sạch nàng, nhưng mà bây giờ nếu tỉnh…

“Hiên Viên Mị!” Thủy nhi nhìn chằm chằm bàn tay lướt qua lướt lại trước ngực, nâng lên một cước đá ra ngoài.

Hiên Viên Mị một phát bắt được cổ chân mịn màng kia, ngón cái mập mờ vuốt ve, ma quỷ cười nói, “Thủy nhi, nàng vốn không phải là đối thủ của ta!”

Thủy nhi có phần cắn răng nghiến lợi, nhớ ngày đó thân là sát thủ ngũ hành, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, mặc dù nàng đứng hàng thứ ba, nhưng trên thực tế năng lực của nàng áp đảo trên Kim, chỉ có điều nàng hiểu được che giấu, sao nàng không hiểu đạo lý súng bắn chim đầu đàn? Nhưng bây giờ lại bị người áp chế gắt gao, Thủy nhi cảm thấy rất uất ức, căm hận nhìn chằm chằm nam nhân trên người, “Hiên Viên Mị, nhường ta một chút sẽ chết sao!”

Hiên Viên Mị nhìn dáng vẻ giận dỗi khó có được của nàng, tính khí tốt buông cổ chân nàng ra, hiên ngang lẫm liệt nói: “Nàng đá đi!”

Thủy nhi “Phì” một tiếng bật cười, lập tức hoàn toàn rách công rồi.

Hiên Viên Mị khẽ cười ôm nàng vào trong ngực, dịu dàng hỏi, “Muốn đi tham gia bữa tiệc không?”

Thủy nhi khẽ tựa đầu vào trên vai hắn, suy nghĩ một chút, gật dầu, nàng thật sự tò mò Thượng Quan Lăng và Thủy Nguyệt Linh sẽ có


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status