Khí Phi Hồ Sủng

Chương 72 - Chương 72

/115


Cảm nhận được tức giận trên người Hiên Viên Mị, Thượng Quan Lăng cuối cùng tỉnh táo một chút, sắc mặt vẫn khó coi như cũ.

Thủy Nguyệt Linh thấy Hiên Viên Mị vẫn còn che chở cho Thủy nhi như vậy, trong lòng rất không cam lòng, cũng không biết nàng rốt cuộc ngốc thật hay còn lừa mình dối người, ở cùng một thân thể với Thủy nhi trong bao nhiêu lâu, Hiên Viên Mị là hạng người gì, nàng nên rất rõ ràng mới đúng, lại cứ nghĩ tới chính là dùng biện pháp này hãm hại Thủy nhi.

Sợ hãi kéo ống tay áo Thượng Quan Lăng, Thủy Nguyệt Linh nhỏ giọng nói, “Lăng, đều do thiếp không tốt, chàng đừng tức giận.”

Nhìn nàng như vậy, Thượng Quan Lăng càng thêm đau lòng, nhưng nhìn dáng vẻ Hiên Viên Mị, rõ ràng chính là bảo vệ nữ nhân kia.

Trong lúc nhất thời, không khí có phần nặng nề, chung quanh đình hóng mát đã vây quanh khá nhiều người, nhưng ai cũng không dám lên tiếng, đây là tỷ thỉ giữa hai vị Đế Vương, ai cũng không muốn dẫn lửa tới thiêu thân.

Nhưng cố tình có người không nhịn được rồi, Triển Tuyết Nhạn nhìn dáng vẻ khiếp nhược đáng thương của Thủy Nguyệt Linh, hận cắn răng nghiến lợi, hiện giờ chỉ cần bệ hạ có rảnh rỗi liền cùng nàng ta một tấc không rời, lúc này cũng bởi vì nàng ta mà giằng co với Hiên Viên bệ hạ, nữ nhân này căn bản trở lại để mê hoặc bệ hạ đó!

“Vương phi, ngài như vậy chính là định để Diệp quốc và Huyền quốc khai chiến đúng không” Triển Ưng tay cầm binh quyền, Triển Tuyết Nhạn cũng biết một chút về chiến sự.

Trên mặt Lăng Mạn Điệp hoàn toàn yên tĩnh, nhưng đôi tay dưới ống tay áo đã sớm nắm chặt, còn Thủy Doanh Doanh núp ở phía xa trong mắt đã không hề che giấu căm hận và sát ý.

“Ta…” Thủy Nguyệt Linh đưa mắt nhìn Triển Tuyết Nhạn, sau đó không biết làm sao nhìn về phía Thượng Quan Lăng, dáng vẻ hai mắt lưng tròng, chọc người thương tiếc.

Thủy nhi thu hết thần sắc của ba nữ nhân kia vào trong mắt, trong mắt lộ ra vẻ đùa giỡn, xem ra Thủy Nguyệt Linh đã thành mục tiêu cho mọi người công kích, ngay cả đại thần Diệp quốc cũng không nhịn được mà cau mày với nàng ta, vẻ mặt tương đối bất mãn, dù sao bây giờ Diệp quốc và Huyền quốc khai chiến là lựa chọn rất không sáng suốt, nếu bởi vì nữ nhân này, mà khiến Diệp quốc rơi vào trong nước sôi lửa bỏng, nàng ta chính là tội nhân thiên cổ. di3nd@nl3qu.yd0n

Thủy Nguyệt Linh dĩ nhiên không cách nào nghĩ thông suốt rất nhiều điều này, vẫn ở đó giả bộ đáng thương, lã chã chực khóc dựa vào trong ngực Thượng Quan Lăng, Thượng Quan Lăng an ủi ôm chặt nàng, nhìn Hiên Viên Mị, mặc dù trong lòng tức giận, nhưng giọng nói vẫn khá lịch sự, “Trẫm chỉ muốn biết Linh nhi đắc tội nữ tử này ở chỗ nào rồi hả?”

Hắn khách khí, Hiên Viên Mị lại không hề khách khí chút nào, “Thủy nhi muôn giết ai thì giết kẻ đó, không cần có lý do!” hiện giờ hắn càng tức giận hơn Thượng Quan Lăng, hắn ta lại dám ra tay với Thủy nhi, chẳng lẽ còn kỳ vọng hắn khách khí?

“Hiên Viên đế đây là ý gì?” Thượng Quan Lăng giận không kiềm chế được, hắn đã lễ nhượng ba phần, không nghĩ tới Hiên Viên Mị ngay cả một chút mặt mũi cũng không cho.

Mắt thấy tình thế càng lúc càng ác liệt, quốc quân các nước nhỏ khác không dám thở mạnh một tiếng, chỉ sợ bị dính líu, chúng thần Diệp quốc cũng hết sức gấp gáp, nhưng lại không dám chen miệng khuyên can, Tô Mặc Thành cau chặt chân mày, vừa định khuyên Thượng Quan Lăng, lại bị Âu Dương Mặc cản lại.

Âu Dương Mặc không khuyên Thượng Quan Lăng, không khuyên Hiên Viên Mị, mà nhìn về phía Thủy nhi, nghiêm túc nói, “Mỹ nhân, nể mặt mũi của ta có được không?”

Thủy nhi nhìn hắn một cái thật sâu, bĩu môi nói, “Nhớ ngươi thiếu ta một nhân tình.” Sau đó kéo Hiên Viên Mị rời đi.

Nhưng lần này Hiên Viên Mị thật sự tức giận… Chính là đứng yên không chịu đi, tầm mắt giết người hung hăng nhìn chằm chằm Âu Dương Mặc, Thủy nhi bất đắc dĩ nhìn hắn, “Mị…”

Hiên Viên Mị chỉ lẳng lặng mím môi nhìn nàng, nói gì cũng không nói, Thủy nhi nhíu nhíu mày, xem ra lần này ghen thật, hơn nữa hắn thật sự rất tức giận, trong lòng thở dài một tiếng, nhìn về phía Âu Dương Mặc, “Xin lỗi, ta không có cách nào muốn nhân tình của ngươi.”

Âu Dương Mặc cau mày nhìn nàng, định nói lại thôi, cuối cùng thở dài một tiếng, không nói nữa, nàng cũng không có nghĩa vụ suy nghĩ vì Diệp quốc, nàng bây giờ là nữ nhân của Hiên Viên Mị, suy tính đầu tiên chính là cảm nhận của Hiên Viên Mị.

Liếc nhìn Thủy Nguyệt Linh… Âu Dương Mặc không nhịn được cau mày, Lăng nhất định vô duyên với mỹ nhân, rõ ràng là người khôn khéo như vậy, lại luôn bị che đôi mắt, ban đầu là thù hận, còn bây giờ?

Thủy nhi nhìn về phía Thủy Nguyệt Linh tỏ vẻ khiếp sợ, ý lạnh trong mắt chợt lóe lên, cứ giết nàng ta như vậy thật sự quá tiện nghi cho nàng ta, chọc tới nàng, cũng đừng mong được chết dứt khoát như vậy!

Ngước mắt nhìn về phía Hiên Viên Mị, thấy sắc mặt hắn vẫn khó coi như cũ, Thủy nhi bất đắc dĩ, dứt khoát ôm cổ của hắn hôn lên, không để ý chung quanh còn có nhiều người vây xem như vậy. di@en*dyan(lee^qu.donnn)

Người chung quanh nhìn Hiên Viên đế luôn luôn bí ẩn sắc mặt nhanh chóng từ đen tối chuyển thành trắng, không khỏi đều đưa tầm mắt tò mò về phía Thủy nhi.

Hiên Viên Mị hừ lạnh một tiếng, lại cắn cái lưỡi mềm mại kia liếm mút một phen rồi mới thả ra, Thủy nhi nhìn sắc mặt hòa hoãn của hắn khẽ cười nói, “Không còn tức giận nữa chứ?”

Thượng Quan Lăng sững sờ nhìn Thủy nhi, trong đầu vang vọng lời nói ngậm cười trước kia, “Ngươi đang giận cái gì?”

Vì sao nụ cười trên mặt nàng lại tương tự nụ cười trong trí nhớ như vậy? Đó là một lần duy nhất nàng không hề che giấu chút nào lộ ra nụ cười thật


/115

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status