Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 30 - Chương 30

/218


Ta đành phải kiên trì đến cùng, trưng ra dáng vẻ hiền thục mà một Thái tử phi nên có, ta ‘nhàn nhã rộng lượng’ che miệng nói: Tam tẩu thỉnh mau đứng dậy.

Đợi khi Vạn thị đứng dậy, ta hành lễ với nàng ấy rồi nói: Lễ của Tam tẩu là quốc lễ, lễ của Thế Noãn là gia lễ. Một lễ này, Tam tẩu không thể không nhận.

Đây bất quá cũng chỉ là những lời khách khí mà thôi, mặc dù Vương Lang hiện tại không được đắc ý, nhưng nói cho cùng hắn vẫn là thái tử, thân phận cao hơn chư vương, bản thân ta là thái tử phi, hành lễ với Vạn thị đã là khách khí lắm rồi. Nhưng theo lẽ thường, phiên vương phi nhất định sẽ không nhận lễ của ta.

Vạn thị cư nhiên dám nhận, không những nhận, nàng ấy còn không có một chút thắc mắc, ngay cả một câu khách khí cũng không, ngược lại có vẻ cảm khái. Từ biệt một năm, lễ nghi của Thái tử phi quả thật đã tiến bộ không ít, thực sự khiến cho người khác yên tâm.

Ta bỗng nhiên có thôi thúc muốn bóp cổ nàng ấy.

Một vị đại tiểu thư có khả năng làm tình địch của Tô Thế Noãn ta, há có thể là một nhân vật đơn giản? Từ thân thế đến bản lãnh, Vạn thị chỉ có hơn chứ không kém ta.

Luận về thân thế, nàng ta là trưởng tôn nữ được sủng ái nhất của Lâm Giang hầu, nghe nói Vạn gia trên là Lâm Giang hầu, dưới là thế tử Lâm Giang Hầu và mấy vị huynh đệ của Vạn thị, tất cả đều phải răm rắp nghe theo lời nàng ấy.

Ta. . . . .Lúc ta còn ở nhà, đừng nói là ca ca tẩu tẩu, ngay đến cả nương của Liễu Chiêu huấn dưỡng nương của ta, cũng có thể kéo tai ta mà giáo huấn.

Luận về diện mạo, Tô Thế Noãn ta mặc dù không phải là tuyệt thế mỹ nữ, nhưng nếu chưng diện một chút cũng không phải là không thể gặp người, điểm này không cần người khác nói, tự bản thân ta khi nhìn gương cũng có thể biết.

Nhưng Vạn thị chết tiệt kia, dáng dấp lại rất hợp với khẩu vị của Thái tử gia, mặc dù ngũ quan cũng không phải đặc biệt tinh xảo mỹ lệ, nhưng tổ hợp lại sẽ tạo thành một loại phong tình đến mê người, chính ta đôi khi nhìn thấy nội tâm cũng khẽ động.

Ta ghét Mã Tài tử như vậy, thật sự không thể bỏ qua công lao của Vạn thị.

Luận bàn về thủ đoạn, Vạn thị quyết không phải là một đại gia tiểu thư nhàm chán vô vị, nàng ta thậm chí còn cao minh hơn ta. Nhớ năm đó ta cưỡi ngựa du xuân, dân chúng kinh thành không ai không biết Tô gia có một Nhị công tử cứng đầu cứng cổ. Tuy dân chúng kinh thành không biết, nhưng nhóm quan lớn vinh hiển ai cũng biết, Tô gia chỉ có một người con trai duy nhất còn tại thế. Cái gọi là Nhị công tử này không phải ta thì còn ai? Nếu không phải Hoàng thượng gả ta cho Vương Lang, ta hoài nghi rằng chắc cũng chỉ có quan lại ở thâm sơn cùng cốc mới dám thú ta.

Vạn thị này, mặc dù người ta năm thì mười họa mới xuất môn đi dạo, nhưng đó đều là đi dâng hương lễ phật, Tứ Cửu Thành bàn luận về nàng ấy không có một câu nào mà không khen ngợi: 'thật sự một lòng hướng Phật, thành tâm vô cùng’, người ta ngay cả đi chơi cũng có thể chơi ra hoa văn, chơi đến danh tiếng ngày càng tốt như vậy.

Cho nên Vương Lang cũng sẽ thích nàng ấy mà không thích ta, chẳng có gì lạ, nếu ta là nam nhân, ta cũng sẽ thích nàng ấy mà không thích mình.

Kích động muốn bóp cổ Vạn thị rất nhanh tiêu tán, ta đột nhiên muốn tự bóp cổ mình -- nói ngươi không có tiền đồ, nói ngươi ngu ngốc, ngay cả bản thân ngươi cũng không thích chính ngươi, vậy thì ai sẽ thích ngươi?

Ta nhất thời nản lòng thoái chí, ngay cả tâm tình phản ứng lại Vạn thị cũng không có, nói gì đến cãi vả với nàng ta, chỉ đơn giản nhếch môi trả lời: Trong lòng tam tẩu thấy thoải mái là tốt rồi, ít nhất một trong hai người chúng ta cũng có một người tâm tình không tệ lắm.

Cuối cùng cũng không chịu được nhẹ nhàng đâm nàng ấy một châm.

Vạn thị che miệng cười, không để ý. Thế Noãn vẫn có chuyện không yên lòng ư, tổ phụ đã vào cung, Thái Tử Gia nhà ngươi lập tức liền có thể từ Tử Quang Các đi ra. Chỉ sợ trước mắt, cũng đã nhận lỗi trước mặt Hoàng thượng, giải tỏa hiểu lầm, hòa hảo như lúc ban đầu rồi.

Nàng ấy sẽ tới, đương nhiên chỉ vì mang đến cho ta một câu nói: Vạn thị thật sự có thể nhìn ra dụng ý của ta, không những khiến Lâm Giang hầu vào cung giải vây cho thái tử, còn giúp thái tử nói chuyện phụ tử tình thâm với Hoàng thượng, khiến Hoàng thượng không để chuyện này trong lòng, trở thành khúc mắc về sau.

Mặc dù ta vô cùng không thích Vạn thị, nhưng lại không thể không thừa nhận, Vạn thị làm việc luôn khiến người ta yên tâm .

Chuyện này coi như ta nợ ngươi một nhân tình. Ta cũng không phải là người không chịu thừa nhận thất bại, mặc dù rất không tình nguyện, nhưng vẫn biểu đạt hứa hẹn với Vạn thị. Nếu có một ngày ngươi phát sinh chuyện phải lo lắng, ta nhất định sẽ vì ngươi mà xuất lực.

Nụ cười của Vạn thị vẫn không thay đổi, vẫn bình tĩnh thản nhiên như vậy, dường như cũng không quan tâm việc đó có thể nói là ước định kinh thế hãi tục. Chấp nhận những lời tốt lành của Tiểu Noãn, chỉ là nhìn tình huống trước mắt, chuyện lo lắng của ta có thể cũng sẽ không xảy ra.

Ta trợn mắt, ngồi thẳng người. Ngươi làm thật sao? Nguyên Vương, hắn --

Nhắc tới Nguyên Vương, nét mặt Vạn thị thoáng phức tạp. Nàng ta vốn dĩ vẫn duy trì một bộ mặt mỉm cười giả dối, hiện tại lớp mặt nạ này cũng đã bị một loại biểu tình dở khóc dở cười phá hư: Hắn cuối cùng có lẽ sẽ hiểu, chuyện đoạt vị Đông cung, tám chín phần là tuyệt đối vô vọng

Nhìn đi, nhìn đi, đây chính là lòng dạ người ta, bốn chữ đoạt vị Đông cung, lại có thể nói ra khỏi miệng một cách nhẹ nhàng như thế, nấc một tiếng cũng không có!

Ta thì ngược lại, lén la lén lút nhìn xung quanh, chỉ sợ Tiểu Bạch Liên hoặc Tiểu Tịch Mai đi vào đưa trà không cẩn thận nghe được, sẽ chuốc lấy một đống phiền toái.

Cũng may, hai tiểu nha đầu này ước chừng cũng

/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status