Khuynh Thế Hồng Nhan: Phu Quân Của Ta Thật Yêu Nghiệt

Chương 4: Bới lên bộ ngưc tìm vải dệt

/10


Chương 4 : Bới lên bộ ngưc tìm vải dệt

Gã sai vặt bị nàng làm cho chấn động còn chưa kịp phản ứng thì Bùi Tinh Đồng một phát đẩy thân thể hắn, kéo tay Bùi Ảnh Đồng nghênh ngang đi vào bên trong. Người không biết không sợ, phỏng chừng trên đời chỉ có mình nàng như vậy.

Theo các nàng tiến vào, trong Tiêu vương phủ bận rộn, đám gia đinh cùng bọn nha hoàn đương sôi nổi đều dừng lại động tác, sững sờ nhìn Bùi Tinh Đồng đầu ngẩng cao sải bước đi vào.

Cảm nhận được đám người chú mục nhìn mình, Bùi Tinh Đồng cư nhiên không buồn lưu tâm tay lôi kéo Bùi Ảnh Đồng đi vào bên trong, giống như thể bị coi như khỉ đi nữa cũng không phải nàng.

“Ôi chao! Tù nhân không biết thẹn này lại vẫn không chết!” Rốt cuộc từ trong kinh ngạc cuối cùng cũng có người hồi tỉnh, bắt đầu chỉ trỏ.

“”Đúng vậy a! Làm ra việc hạ tiện như vậy mà vẫn còn mặt trở về.”

“Bản tính khó dời mà! Nghe nói ở lúc ở Vân Phượng quốc đã không đứng đắn, âm hiểm lại ác độc, là mỹ nhân tâm địa rắn rết.”

“Lại còn, trông bộ dạng ngông cuồng tự cao tự đại, Hừ! Còn có phải là thiên kim tiểu thư tướng phủ nữa đâu!”

“Trông bộ dạng lẳng lở, thậm chí còn vọng tưởng bò lên giường của Vương gia, cũng không tự biết cân lượng, quả thực là si mơ vọng tưởng!”

Tuy là bọn hạ nhân thấp giọng nghị luận, nhưng vẫn có thể nghe rõ được những điều khó nghe lại oán độc trong lời nói.

Bùi Tinh Đồng bất đắc dĩ than nhẹ lên, gặp quỷ! Nàng hồi trước rốt cuộc đã làm ra chuyện gì a, lại bị một đám hạ nhân nói kinh khủng như vậy?

Cảm nhận được Bùi Ảnh Đồng tay càng lúc nắm càng chặt, Bùi Tinh Đồng an ủi tính xoa bóp tay nàng nghiêng người ngẩng đầu, thoải mái tự nhiên nhún nhún vai, cười nói: “ Ảnh, để cho các nàng ta nói cho đã dù sao không đau không ngứa cũng chẳng thiếu miếng thịt nào.” Hơn nữa nàng không phải chân chính là Bùi Tinh Đồng nên khi nghe người khác nói xấu thì tự nhiên cũng không cảm thấy gì.

Người có nhiều như vậy nàng muốn mắng cũng không mắng hết, hơn nữa, nay là thân phận tù nhân cũng không cho phép nàng vì chính mình duy quyền chính danh a! Huống hồ, nàng bây giờ còn muốn biết cái tên Đông Phương Vân Tiêu rốt cuộc là mặt mũi thế nào, cho nên, trước đó, nàng tốt nhất nên yên lặng theo dõi mọi chuyện.

Bằng không, tại thời đại giết người không phạm pháp này, hở chút sơ sẩy chỉ sợ rằng sẽ rơi đầu.

Nàng rớt đầu cũng chẳng sao, nói không chừng còn có thể xuyên qua mà trở về sau đó lại tiếp tục cùng soái ca kiss, tiếp tục làm “Nhất khỏa tâm”. Nhưng giờ còn có muội muội sinh đôi của nàng cần nàng, cho nên, chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.

Nếu cái tên chết tiết Đông Phương Vân Tiêu kia xem mạng của các nàng như cỏ rác, như vậy, tốt nhất có thể lấy giải dược sau. Dù sao nàng lại không phải Bùi Tinh Đồng chân chính, tự nhiên không cần nhớ đến báo thù rửa hận làm gì, nhân thân an toàn mới là trọng yếu nhất.

Đang lúc Bùi Tinh Đồng như đi vào coi thần tiên, làn gió mang theo một cỗ mùi thơm gắt mũi đánh úp vào, một thanh âm sắc bén ngạo nghẽ rõ ràng truyền vào tai nàng: “Ô! Đây không phải Bùi tỷ tỷ sao?”

Ngẩng đầu, nhìn thấy phía trước là một nữ tử một thân váy lụa sắc nước đẹp đẽ, đại khái cũng mười bảy mười tám tuổi, đẹp thì đẹp rồi, chính là trên mặt nàng ta rõ rành rành một vẻ xem thường và ngạo mạn khiến Bùi Tinh Đồng rất khó chịu .

Mà còn ăn mặc như vậy cũng gọi là bạo, cùng thế kỷ XXI muốn để lộ nét nữ tính cũng không có gì khác nhau. Nay nữ tử cổ đại trên y phục đều là dùng vải độn thêm, người nữ tử trước mắt này cũng là độn ngực lên, tấm tắc, đủ tiền vệ!

Bùi Tinh Đồng làm bộ như không hiểu quay đầu nhìn xung quanh, lại chỉ chỉ chóp mũi của mình cười nhẹ nói: “Ngươi đang nói chuyện với ta đó sao? Ai là tỷ tỷ của ngươi a, bổn cô nương với ngươi không quen, đừng kêu thân thiết như vậy!”

Nữ tử đương kiêu ngạo lập tức khuôn mặt đen một mảng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đừng có đưa mặt mũi không biết xấu hổ ra đây! Thực là, chính mình vẫn tưởng là tiểu thư tướng phủ! Hạ tiện dâm phụ!”

Đôi con ngươi u hàn hơi hơi nheo lại, khóe môi lạnh lùng khẽ nhếch lên:”Ha ha, hạ tiện dâm phụ? Ta là cố chấp gian trượng phu ngươi, vẫn là bắt cóc tình nhân ngươi rồi? Chẳng nhẽ, ôm người thân cùng nhau nhảy giếng sao?”(đoạn này ta hổng hiểu lắm nên để nguyên ).

“Ngươi… Tốt quả là tiện nhân ác độc!” Nữ tử bị chọc đến tức khi, đột nhiên giơ bàn tay lên muốn vung đến .

Chế giễu nhếch khóe môi, chỉ bằng nàng mà muốn động thủ, không lượng sức mình mà.

Bùi Tinh Đồng tay mắt lanh lẹ bắt cổ tay nàng, cười lạnh nói: “Mỹ nữ, đừng nói không được liền động thủ, thật là không biết cách kín đáo nha! Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là bình tĩnh, không cần phá hoại hình tượng“Ôn lương hiền thục” tốt đẹp.”

Bỗng nhiên, đôi mắt lành lạnh lơ đãng lướt qua đầu vai nàng ta, liếc mắt nhìn thấy trong tay áo nàng thoáng hiện một cành cây nhỏ, Bùi Tinh Đồng bĩu môi khinh thường, khuôn mặt hướng đến sát tai nàng ta, nhẫn nhịn việc muốn cùng nàng ta đánh nhau hắt xì một cái gay gay mũi, nói nhỏ giọng:

“Ta đề nghị ngươi tốt nhất nhanh chóng người không biết quỷ không hay bất giác than ngã xuống đất, làm bộ vô tội như bị ta đẩy ngã, cố gắng để ngươi thương tiếc giai nhân phát hiện thất nghĩ đến ngươi bị ta thương tổn, sẽ đối với ngươi che chở đầy đủ đấy!”

Nàng ta không thể tưởng tượng nổi trừng mắt nhìn Bùi Tinh Đồng, liền cố sức kéo bàn tay bị Bùi Tinh Đồng nắm chặt. “Ngươi, người ngang ngạnh! Buông bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra.”

Bùi Tinh Đồng lơ đễnh nhướn chân mày, buông cổ tay nàng ta ra, đột nhiên cười một tiếng rồi nói: “Ngươi là chính mình không muốn bắt lấy cơ hội, có gì thì cũng đừng trách ta không nhắc nhở qua ngươi nga .”

Vừa được tự do, nàng ta mãnh liệt lui ra phía sau từng bước, giọng điệu thốt ra đều là uy hiếp nói: “Hừ! Bùi Tinh Đồng, ngươi hiện nay chỉ là dân mất nước mà thôi, ở đây là Tiêu vương phủ, ta nếu muốn cho ngươi chết có thể so với bóp chết một con kiến còn dễ dàng hơn.”

“Ai nha, quả thực là lòng dạ ác độc a! Ngay cả một con kiến nho nhỏ cũng không bỏ qua muốn bóp chế sao?” Bùi Tinh Đồng rụt cổ làm bộ “ta rất sợ đó”.

Nàng ta trong mắt khinh thường cười lạnh nói:

“Bùi Tinh Đồng, ngươi đang ở đây cùng ta giả vờ thiện lương sao? Chính ngươi có bao nhiêu ác độc, bao nhiêu tà tâm, chẳng lẽ ngươi không biết sao!”

Đơn giản cười: “Thiện lương? Ta đối với ngươi dùng được từ thiện lương sao? Bất quá ta quả thực chưa bao giờ bóp chết qua con kiến, bởi vì chết ở trên tay ta đều là… người !” Chữ cuối cùng nàng nói nhẹ vô cùng, nhẹ như thể lời nói ra tựa giống như một luồng không khí, khẽ đến có thể thấy nàng có bao nhiêu vô hại, nhưng là, có bao nhiêu vô hại thì có bấy nhiêu đáng sợ.

Nàng là “ Nhất khỏa tâm “, danh hiệu đất cũng không phải hư danh nói chơi, được gọi như vậy chính vởi vì không cần nhiều, chỉ cần một lần liền bắn thủng tim phần tử tội phạm, chính bởi vậy mới có danh xưng như vậy, cho nên, có rất nhiều người chết dưới tay của nàng là sự thật


/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status