Trong cảm nhận của mọi người, Thác Bạt Khổ bài danh đệ nhất thập đại tân tinh không ngờ, đại đệ tử Lạc Hà Môn Kiền Vân cùng với Cốc Du Vân của Huyền Không Sơn không biết ai cao ai thấp, chắc chắn vị trí thứ hai thứ ba, thứ tư chính là thiên tài của Băng Tinh Đế Quốc thuộc một tông môn thất phẩm, thứ năm chính là Diệp Trần, thứ sáu chính là một đệ tử kiệt xuất của lục phẩm tông môn, thứ tám chính là Từ Tĩnh, thứ chín là Cao Phong, thứ mười chính là một đệ tử của lục phẩm tông môn.
Bài danh này không quá chuẩn, nhưng từ cuộc so tài từ đầu đến giờ mà rút ra, không sai biệt lắm, dù sao cũng có người ẩn dấu thực lực, căn bản không có biện pháp nhìn thấu hết.
Giai đoạn vòng loại một chính thức chấm dứt, tổ ba đạt điểm tối đa có bốn người, là Diệp Trần, Cao Phong, còn hai cao thủ nổi danh trên Tiềm Long Bảng, bốn người trong mười trận không đụng nhau, bằng không đạt điểm tối đa lại ít lại hai người.
Tiểu tổ khác cũng có nhân số đạt điểm tối đa không khác tổ ba là mấy, chỉ có tổ một có ba người, dù sao đôi khi lưỡng cường gặp nhau, tất có kẻ thua, đây là chuyện không phải tổ nào cũng tránh được.
Tiếc nuối chính là, Thiên Phong quốc ngoại trừ Diệp Trần, Từ Tĩnh, cùng với Lâm Kỳ, còn lại bốn người đều bị loại, Tần Vũ Liên có điểm oan uổng, Thiên Nhất Thánh Thủy quyết chí ít là trung giai bí quyết, nhưng chân khí yếu nhược là nhược điểm lớn nhất, vốn ngay từ đầu đều chiếm ưu thế, nhưng sau mấy trăm hiệp, Tần Vũ Liên vẫn thua, thua ở mức chân khí hùng hậu kém hẳn đối phương.
Nam La tông chủ Long Bích Vân cười nhạt, không chút để ý nói:
- Có thể truyền thụ cho nàng là tuyệt học chân chính rồi.
Sở dĩ lúc trước không truyền là bởi vì Tiềm Long Bảng sắp tới, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể đề thăng thực lực, quá mức cấp thiết, ngược lại khiến thực lực giảm sút, vũ kỹ khác xa nhau, căn bản không thể tùy ý thay đổi.
- Tông chủ, lúc trước dùng Tiểu Thanh Long lệnh giúp Lưu Vân tông giải vây xem ra là hành động sáng suốt, tiểu tử này không đơn giản.
Nam La tông đại trưởng lão, một vị mỹ phụ thành thục cười nói.
Long Bích Vân gật đầu:
- Chỉ cần hắn có thể tiến vào top mười, thì có tư cách gia nhập nhãn tình của tổ gia gia, ta sẽ chọn thời gian thích hợp nói cho hắn, tin rằng hắn sẽ có hứng thú gia nhập.
- Tiến vào top mười liền nói cho cung chủ, có sớm quá hay không?
- Không, ta còn ngại quá chậm, ngươi không chú ý tới thời gian hắn quật khởi sao? Hắn chỉ dùng ba năm thời gian có được thành tựu ngày nay, đây không phải chuyện kẻ tầm thường có thể làm được.
- Điều này cũng đúng, thiếu chút nữa đã quên mất.
Hai người dùng chân khí truyền âm, mấy người xung quanh không phát hiện được hai người nói gì.
Lưu Vân Tông, Tứ trưởng lão vui vẻ nói:
- Diệp Trần và Từ Tĩnh đều tấn cấp, dưới thất phẩm tông môn, Lưu Vân Tông tuyệt đối là số một số hai.
Đại trưởng lão cười mỉm:
- Không nên vui vẻ sớm, giai đoạn hai đấu loại sẽ bắt đầu ngay bây giờ, khi đó mới là vòng cạnh tranh tàn khốc, hai bốn người loại phân nửa.
- Mỏi mắt mong chờ a! Ta cũng thấy chút hồi hộp.
La Hành Liệt thần thành khí sảng nói.
La Hàn Sơn ở một bên cười khổ, trong lòng vui vẻ thay Diệp Trần và Từ Tĩnh, cũng thập phần ước ao, nếu như hắn có thể lên đài so đấu thì thật là tốt, dù là một trận cũng đáng giá rồi.
Nghỉ ngơi khoảng chừng một canh giờ, giai đoạn hai đấu loại bắt đầu.
Mười hai tổ dựa theo quy tắc, hai tổ nhập thành một tổ, tổ ba nhập với tổ mười hai, nhưng mà tên tổ không phải ba, cũng không phải mười hai, mà là bảy, bởi vì hai tổ đã sát nhập thành một tiểu tổ.
Lúc trước nhân số không đồng đều, nhưng hiện tại mỗi tiểu tổ đều là hai bốn người, hai bốn người chỉ có mười hai người tấn cấp, tuyển thủ còn lại bị loại, về phần mười hai người tấn cấp mặc kệ bài danh bao nhiêu nhưng đều là cao thủ của lần so tài Tiềm Long Bảng này.
Hai bốn người cạnh tranh mười hai vị trí, tỉ lệ là một nửa, nhưng đối với tuyển thủ mà nói, thực sự là tàn khốc.
Phải biết rằng có thể trổ hết tài năng từ các tiểu tổ, vinh quang bản thân đều do thực lực tạo thành, nói không ngoa, bọn họ chính là tinh anh trong tinh anh của Nam Trác Vực, ngàn dặm mới tìm được một thiên tài, thế nhưng trong giai đoạn đấu loại vòng hai này, sẽ có một nửa tinh anh thiên tài bị loại, cái áp lực này lớn hơn vòng trước đâu chỉ gấp đôi.
Cao thủ tổ bảy không ít, không nói tới vốn ở tổ ba Diệp Trần, Cao Phong, Tất Mặc cùng với hai cao thủ nổi danh trên Tiềm Long Bảng, cao thủ tổ mười hai vốn khác hẳn tổ ba, thậm chí vượt lên trước nhiều, như Đại đệ tử băng tuyệt tông, bài danh bảy trên Tiềm Long Bảng - Băng Linh, bài danh mười trên Tiềm Long Bảng Cố Thanh, bài danh hai năm Điểu Lương Vũ, bài danh thứ tư thập đại tân tinh Đường Tiểu Sơn, bài danh thứ mười thập đại tân tinh Cát Đình Phượng, tất cả đều là cao thủ nổi danh một thời.
- Trần đầu, Tất Mặc chiến Cát Đình Phượng.
Vòng thứ nhất bắt đầu, hai bên đối chiến không phải hạng vô danh, chính là hai cao thủ từ hai tiểu tổ, trong bỉ tái tổ ba, Tất Mặc chỉ bại trên tay Cao Phong, thứ hạng bài danh thứ năm, mà Cát Đình Phượng bài danh thứ mười trong thập đại tân tinh, cũng chỉ có thua một trận, chính là trận gặp phải Cố Thanh bài danh thứ mười trên Tiềm Long Bảng.
Tất Mặc không dám coi thường Cát Đình Phượng, từ khi bại dưới tay Cao Phong vô danh, hắn không dám coi thường bất cứ nhân tài mới nổi nào.
Roẹt!
Kiếm ra khỏi vỏ, Tất Mặc không lập tức xuất kích, con mắt chăm chú nhìn Cát Đình Phượng.
Cát Đình Phượng dùng hai thanh đoản đao đỏ nhạt, đoản đao dài hai xích tám, sống đao uốn lượn như xà, hàn quang lóe ra, dưới ánh mắt trời thỉnh thoải xuất hiện vài dải lưu quang tinh tế.
- Xin chỉ giáo!
Dưới chân khẽ nhún, Cát Đình Phượng bắt đầu công kích đối thủ, cả người dường như mất đi trọng lượng, vọt qua cự ly mấy chục thước, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tất Mặc.
Keng, keng, keng....
Tiếng va chạm giữa đoản đao và tế kiếm vang lên liên miên không dứt, tia lửa bắn ra khắp nơi, tràn ngập vẻ bạo lực.
- Nhạn Phác Kích!
Cát Đình Phượng khẽ quát một tiếng, hai thanh đoản đao dùng tốc độ không tưởng tượng nổi chém ra, bay trên không trung toàn lực đánh tới Tất Mặc.
Leng keng!
Vô số tia lửa bắn ra, hóa thành hai đợt mỹ quang bay bay, dường như cánh chim nhạn, đây là điểm đáng sợ của Nhạn Phách Kích, tia lửa bắn tung tóe khiến đối phương bị ảnh hưởng thị giác không xác định được phương hướng.
Tất Mặc lùi một bước, dường như không chịu nổi thế tấn công của Cát Đình Phượng.
Bài danh này không quá chuẩn, nhưng từ cuộc so tài từ đầu đến giờ mà rút ra, không sai biệt lắm, dù sao cũng có người ẩn dấu thực lực, căn bản không có biện pháp nhìn thấu hết.
Giai đoạn vòng loại một chính thức chấm dứt, tổ ba đạt điểm tối đa có bốn người, là Diệp Trần, Cao Phong, còn hai cao thủ nổi danh trên Tiềm Long Bảng, bốn người trong mười trận không đụng nhau, bằng không đạt điểm tối đa lại ít lại hai người.
Tiểu tổ khác cũng có nhân số đạt điểm tối đa không khác tổ ba là mấy, chỉ có tổ một có ba người, dù sao đôi khi lưỡng cường gặp nhau, tất có kẻ thua, đây là chuyện không phải tổ nào cũng tránh được.
Tiếc nuối chính là, Thiên Phong quốc ngoại trừ Diệp Trần, Từ Tĩnh, cùng với Lâm Kỳ, còn lại bốn người đều bị loại, Tần Vũ Liên có điểm oan uổng, Thiên Nhất Thánh Thủy quyết chí ít là trung giai bí quyết, nhưng chân khí yếu nhược là nhược điểm lớn nhất, vốn ngay từ đầu đều chiếm ưu thế, nhưng sau mấy trăm hiệp, Tần Vũ Liên vẫn thua, thua ở mức chân khí hùng hậu kém hẳn đối phương.
Nam La tông chủ Long Bích Vân cười nhạt, không chút để ý nói:
- Có thể truyền thụ cho nàng là tuyệt học chân chính rồi.
Sở dĩ lúc trước không truyền là bởi vì Tiềm Long Bảng sắp tới, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể đề thăng thực lực, quá mức cấp thiết, ngược lại khiến thực lực giảm sút, vũ kỹ khác xa nhau, căn bản không thể tùy ý thay đổi.
- Tông chủ, lúc trước dùng Tiểu Thanh Long lệnh giúp Lưu Vân tông giải vây xem ra là hành động sáng suốt, tiểu tử này không đơn giản.
Nam La tông đại trưởng lão, một vị mỹ phụ thành thục cười nói.
Long Bích Vân gật đầu:
- Chỉ cần hắn có thể tiến vào top mười, thì có tư cách gia nhập nhãn tình của tổ gia gia, ta sẽ chọn thời gian thích hợp nói cho hắn, tin rằng hắn sẽ có hứng thú gia nhập.
- Tiến vào top mười liền nói cho cung chủ, có sớm quá hay không?
- Không, ta còn ngại quá chậm, ngươi không chú ý tới thời gian hắn quật khởi sao? Hắn chỉ dùng ba năm thời gian có được thành tựu ngày nay, đây không phải chuyện kẻ tầm thường có thể làm được.
- Điều này cũng đúng, thiếu chút nữa đã quên mất.
Hai người dùng chân khí truyền âm, mấy người xung quanh không phát hiện được hai người nói gì.
Lưu Vân Tông, Tứ trưởng lão vui vẻ nói:
- Diệp Trần và Từ Tĩnh đều tấn cấp, dưới thất phẩm tông môn, Lưu Vân Tông tuyệt đối là số một số hai.
Đại trưởng lão cười mỉm:
- Không nên vui vẻ sớm, giai đoạn hai đấu loại sẽ bắt đầu ngay bây giờ, khi đó mới là vòng cạnh tranh tàn khốc, hai bốn người loại phân nửa.
- Mỏi mắt mong chờ a! Ta cũng thấy chút hồi hộp.
La Hành Liệt thần thành khí sảng nói.
La Hàn Sơn ở một bên cười khổ, trong lòng vui vẻ thay Diệp Trần và Từ Tĩnh, cũng thập phần ước ao, nếu như hắn có thể lên đài so đấu thì thật là tốt, dù là một trận cũng đáng giá rồi.
Nghỉ ngơi khoảng chừng một canh giờ, giai đoạn hai đấu loại bắt đầu.
Mười hai tổ dựa theo quy tắc, hai tổ nhập thành một tổ, tổ ba nhập với tổ mười hai, nhưng mà tên tổ không phải ba, cũng không phải mười hai, mà là bảy, bởi vì hai tổ đã sát nhập thành một tiểu tổ.
Lúc trước nhân số không đồng đều, nhưng hiện tại mỗi tiểu tổ đều là hai bốn người, hai bốn người chỉ có mười hai người tấn cấp, tuyển thủ còn lại bị loại, về phần mười hai người tấn cấp mặc kệ bài danh bao nhiêu nhưng đều là cao thủ của lần so tài Tiềm Long Bảng này.
Hai bốn người cạnh tranh mười hai vị trí, tỉ lệ là một nửa, nhưng đối với tuyển thủ mà nói, thực sự là tàn khốc.
Phải biết rằng có thể trổ hết tài năng từ các tiểu tổ, vinh quang bản thân đều do thực lực tạo thành, nói không ngoa, bọn họ chính là tinh anh trong tinh anh của Nam Trác Vực, ngàn dặm mới tìm được một thiên tài, thế nhưng trong giai đoạn đấu loại vòng hai này, sẽ có một nửa tinh anh thiên tài bị loại, cái áp lực này lớn hơn vòng trước đâu chỉ gấp đôi.
Cao thủ tổ bảy không ít, không nói tới vốn ở tổ ba Diệp Trần, Cao Phong, Tất Mặc cùng với hai cao thủ nổi danh trên Tiềm Long Bảng, cao thủ tổ mười hai vốn khác hẳn tổ ba, thậm chí vượt lên trước nhiều, như Đại đệ tử băng tuyệt tông, bài danh bảy trên Tiềm Long Bảng - Băng Linh, bài danh mười trên Tiềm Long Bảng Cố Thanh, bài danh hai năm Điểu Lương Vũ, bài danh thứ tư thập đại tân tinh Đường Tiểu Sơn, bài danh thứ mười thập đại tân tinh Cát Đình Phượng, tất cả đều là cao thủ nổi danh một thời.
- Trần đầu, Tất Mặc chiến Cát Đình Phượng.
Vòng thứ nhất bắt đầu, hai bên đối chiến không phải hạng vô danh, chính là hai cao thủ từ hai tiểu tổ, trong bỉ tái tổ ba, Tất Mặc chỉ bại trên tay Cao Phong, thứ hạng bài danh thứ năm, mà Cát Đình Phượng bài danh thứ mười trong thập đại tân tinh, cũng chỉ có thua một trận, chính là trận gặp phải Cố Thanh bài danh thứ mười trên Tiềm Long Bảng.
Tất Mặc không dám coi thường Cát Đình Phượng, từ khi bại dưới tay Cao Phong vô danh, hắn không dám coi thường bất cứ nhân tài mới nổi nào.
Roẹt!
Kiếm ra khỏi vỏ, Tất Mặc không lập tức xuất kích, con mắt chăm chú nhìn Cát Đình Phượng.
Cát Đình Phượng dùng hai thanh đoản đao đỏ nhạt, đoản đao dài hai xích tám, sống đao uốn lượn như xà, hàn quang lóe ra, dưới ánh mắt trời thỉnh thoải xuất hiện vài dải lưu quang tinh tế.
- Xin chỉ giáo!
Dưới chân khẽ nhún, Cát Đình Phượng bắt đầu công kích đối thủ, cả người dường như mất đi trọng lượng, vọt qua cự ly mấy chục thước, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Tất Mặc.
Keng, keng, keng....
Tiếng va chạm giữa đoản đao và tế kiếm vang lên liên miên không dứt, tia lửa bắn ra khắp nơi, tràn ngập vẻ bạo lực.
- Nhạn Phác Kích!
Cát Đình Phượng khẽ quát một tiếng, hai thanh đoản đao dùng tốc độ không tưởng tượng nổi chém ra, bay trên không trung toàn lực đánh tới Tất Mặc.
Leng keng!
Vô số tia lửa bắn ra, hóa thành hai đợt mỹ quang bay bay, dường như cánh chim nhạn, đây là điểm đáng sợ của Nhạn Phách Kích, tia lửa bắn tung tóe khiến đối phương bị ảnh hưởng thị giác không xác định được phương hướng.
Tất Mặc lùi một bước, dường như không chịu nổi thế tấn công của Cát Đình Phượng.
/1802
|