Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh

Chương 12 Nhớ trả phí ăn ở.

/1098


Chương 12 Nhớ trả phí ăn ở.
Sơ Điều suy nghĩ một chút, “Khả năng không lớn, lúc tôi đi nghe ngóng, tất cả những người trong bệnh viện đều là người của Lệ Ti Thừa, báo cáo hàng ngày của bác sĩ đều do trợ lý của anh ta đích thân xem, một nhóm bác sĩ cùng nhau theo dõi tình hình của anh ta, muốn mua chuộc cũng khó, nhiều người như vậy, không có khả năng.”
Lời này khiến Lệ Duy Phong ngây ngẩn cả người.
Nói cách khác, Lệ Ti Thừa chỉ còn một năm nữa, chuyện này không phải giả....
Anh ta muốn đến xem tình hình của Lệ Ti Thừa, nên nói với Sơ Điều, “Vậy mai tôi có thể đến bệnh viên với cô được không?”
Anh ta thật sự lo lắng cho cháu trai của anh ta.
Anh ta không có con cái, từ nhỏ đến lớn, bởi vì anh cả bồi dưỡng và khen ngợi anh ta, nên anh ta đối dử với Lệ Ti Nam như con mình..
Chì có anh hai và em tư...
Haizz.
Sơ Điều nói, “Đi thì đi, nhưng không được cách tôi quá một trăm mét.”
Bình thường kinh thể không thể rời khỏi phạm vi sảy ra tai nạn của chính họ, chỉ có đi cùng cô mới là ngoại lệ.
Vì vậy Lệ Duy Phong không thể cách cô quá xa, hơn nữa còn có có thể ở lại trong căn hộ của Sơ Điều.
Sơ Điều cũng không chắc chắn linh thể có thể tồn tại bao lâu, có lẽ rất lâu, cũng có khi rất nhanh liền biến mất.
Sơ Điều đã thấy linh thể biến mất sau ba tiếng, cũng có linh thể xuất hiện vài chục năm rồi vẫn chưa biến mất.
Học thuộc lòng kinh phật, vài chục năm không thể tiếp xúc với xã hội thực tế, làm một linh thể cũng sẽ phát điên.
Thỉnh thoảng, Sơ Điều còn đưa bản mô phỏng kỳ thi đại học cho anh ta xem, đ bây giờ điểm thi đại học có thể trên 730 điểm, những nhân vật nổi tiếng trong trường đại học đều lựa chọn.
Đáng tiếc những trường đại học xuất sắc kia đều không thưởng thức tài năng này.
Lệ Duy Phong hỏi câu cuối cùng, “Rốt cuộc bác sĩ nói Ti Thừa bị bệnh gì?”
“Nói là khí quản suy yếu.”
Nhưng khi nhìn vào biểu hiện của Lệ Ti Thừa, cô quả thật không nhìn ra anh có bệnh gì.
Lệ Duy Phong im lặng không nói gì.
Buổi tối ăn cơm, Sơ Mễ vẫn chưa ăn xong, trong nhà có mấy em trai em gái, nhưng chỉ có Sơ Mễ về nhà.
Khẩu vị của Sơ Mễ quá tốt, đồ ăn ở trường không đủ cho con bé, ăn vặt liên tục cũng không no được lâu, về đến nhà mới có thể ăn uống thả ga.
Một số người khác đến trường ở lại trong trường, ở bệnh viên tâm thần thì ở lại bệnh viện tâm thần, tóm lại tất cả mọi người đều bận rộn.
Sơ Điều nhàn rỗi không có gì làm.
Đợi đến khi Sơ Mễ ăn xong, cô bé ngoan ngoãn dọn dẹp nhà cửa, rửa sạch bát đũa của bản thân.
Rửa bát xong lại tiêu hao nặng lực, vì vậy bữa khuya vẫn phải chuẩn bị thêm hai mươi cái bánh mì bơ nữa....
TV ở ngoài phòng khách không tắt mà để cho Lệ Duy Phong xem.
Dù sao đồ vật trong nhà anh ta cũng không đụng vào được, Sơ Điều chỉ có thể mở TV cho anh ta giết thời gian.
TV đang nói đến đoạn tin tức, đại khái là về phương diện du lịch, nội dung là nhắc nhở du khách rằng một biên giới đang có dịch cúm, trong thời gian này không nên đến đó du lịch.
Lệ Duy Phong nghi ngờ, nói, “Cảm cúm? Xùy, đầu năm nay không chỗ nào được thái bình.”
Sơ Điều liếc nhìn địa điểm trên TV một cái, sau đó quay đầu đi, không thèm để ý đi lên lầu.
Sơ Điều: “Đến lúc đó nhớ trừ tiền điện, tiền sinh hoạt trong khoảng thời gian này.”
Tuy Lệ Duy Phong đã chết, nhưng anh ta có rất nhiều tiền mà người khác không biết, vì vậy mới có thể lợi dụng được Sơ Điều.
Lệ Duy Phong: “....”

/1098

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status