Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh

Chương 13 Đây là canh chúng tôi hầm cho cậu chủ

/1098


Chương 13 Đây là canh chúng tôi hầm cho cậu chủ
Ngày hôm sau, lúc Sơ Điều xuống lầu, Sơ Mễ đã đi học, Lệ Duy Phong hào hứng bay tới.
Hôm nay Sơ Điều có thể dẫn anh ta đi gặp cháu trai anh ta rồi.
Tuy anh ta đã chết, nhưng với tư cách là linh thể, ngoại trừ có chút tiếc nuối, anh ta cũng không quá đau khổ.
Còn cảm thấy mới lạ về tình huống này.
Dù sao cũng là linh thể, đến lúc chết anh ta mới biết được, hóa ra con người thật sự có linh thể.
Tuy nhiên Sơ Điều nói, không phải ai cũng có thể trở thành linh thể, có lẽ anh ta có một số lý do đặc biệt.
Hiện trường đã được điều tra một lần nữa, đối phương ra tay rất sạch sẽ, không để lại một điểm đáng ngờ nào.
Bởi vì Lệ Duy Phong tạo ra linh thể mới bắt đầu có ý thức, anh ta cũng đã chết rồi, hung thủ đã chạy mất dạng.
Ngoại trừ hiện trường gây án, anh ta không thể đi bất cứ đâu, đương nhiên không thể điều tra ra ai là hung thủ.
Nhưng bây giờ đi cùng với Sơ Điều, mọi chuyện đã khác.
Vì không muốn mọi người nghĩ mình bị tâm thần, nên mỗi khi ra ngoài Sơ Điều đều không nói chuyện với Lệ Duy Phong.
Anh ta là linh thể, không thể đụng vào bất kỳ thứ gì, cũng không có thứ gì có thể kiềm chế linh thể, vì vậy, cho dù là mặt trời, anh ta cũng có thể đi ra.
Sau khi chết và nhìn thấy tất cả mọi thứ trên đường phố, Lệ Duy Phong cảm thấy có chút mới lạ, dù gì trước kia cũng là người điều hành một tập đoàn, lúc này lại giống như người chưa trải đời.
“Ai da, cô gái kia bị trộm mất túi, đáng tiếc tôi chỉ có thể nhìn mà không thể giúp.”
“Sơ Điều, người đàn ông phía cầm kính chiếu hậu chiếu vào...ngực cô.”
Mấy từ nhạy cảm như vậy rất khó nói thành lời, Lệ Duy Phong có cảm thấy mặt mo của mình không thể giữ được nữa.
Sơ Điều đánh người nọ, bên trong tàu điện ngầm lúc sáng sớm, tiếng hét bi thảm của người đàn ông vang lên.
Sơ Điều ngậm kẹo, mọi người rợn mắt há hốc mồm, lúc tàu điện ngầm đến ga, Sơ Điều túm lấy người đàn ông, bình tĩnh nói, “Lần sau còn dám nhìn lén, tôi sẽ giết anh!”
Dứt lời, cô ném đối phương ra khỏi tàu điện ngầm, đối phương không chịu nổi, lăn thêm hai vòng nữa.
Mọi người, “....”
Lệ Duy Phong: “....”
Cô có thể nhìn thấy linh thể, tát một cái có thể khiến người khác không dậy nổi, như vậy đã là gì!
May mà nhà ga này không có nhiều người lắm, cũng không có ai kịp thời chụp ảnh, nếu không tên của Sơ Điều sẽ thành tiêu đề trên trang nhất.
Lệ Duy Phong suy nghĩ lại xem bản thân đề nghị cô đến bảo vệ Lệ Ti Thừa rốt cuộc có đúng hay không?
Cho dù là bảo vệ, nhưng thân phận của cô lại là vị thôn thê của Lệ Ti Thừa, tính cách của cháu trai mình, anh ta vẫn biết...
Nếu cháu trai anh ta trêu chọc nến cô gái này....
Cháu trai sẽ khó giữ được mạng sống!!
Sơ Điều đương nhiên không biết suy nghĩ trông đầu Lệ Ti Thừa, dựa theo kế hoạch, tháng này cô phải đi thăm Lệ Ti Thừa hàng ngày để thực hiện nghĩa vụ của một vị hôn thê, sau đó xem thái độ của Lệ Ti Thừa đối với cô như nào để lên kế hoạch tiếp theo.
Gần bệnh viện có một điểm liên lạc bí mật, quản gia đã chờ sẵn ở đó, đối với Sơ Điều, thái độ của người nọ vẫn cao ngạo như cũ, cho dù trên tay ôm một cái bình giữ nhiệt cũng không ảnh hưởng đến thái độ của đối phương.
“Đây là món canh xương hầm mà chúng tôi đã chuẩn bị, cô cứ nói là cô nấu cho cậu chủ , cho dù cậu ấy không uống, ngày nào cũng tôi cũng chuẩn bị đúng giờ.”
Lệ gia vì muốn Sơ Điều chiếm đoạt được trái tim của Lệ Ti Thừa mà hao tổn hết tâm trí.

/1098

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status