Lông mày của Phong Phi Vân nhếch lên, không nhịn được cười một tiếng:
- Tự nhiên là không tin, ta từng gặp qua Vô Hà công tử, người này vô luận là thiên tư hay tâm chí đều vượt qua thường nhân vô số lần, coi như là cự kình cũng không thể khiến hắn khom lưng. Về phần Bắc Minh Đường, mặc dù không được lão luyện như Vô Hà công tử, nhưng mà lại là một tên cứng đầu, ta từng thiếu chút nữa trấn chết hắn mà cũng không thể để cho hắn khuất phục.
- Vô Hà công tử không thể nào quỳ xuống dưới chân bất luận kẻ nào, Bắc Minh Đường cũng không thể đem thần điển của gia tộc đưa cho người khác, không có khả năng cầu người!
Bóng đêm cùng sông nước tương liên, càng thêm mấy phần yên tĩnh.
Một đoàn hỏa diễm kia ở trên đại hà phiều phù, đỏ đến giống như một đóa huyết sắc tiên liên, khí tức khiến cho người ta thấy mờ mịt mà linh động.
- Ngươi vốn nên tin tưởng ta, trên đời này cũng không phải là chỉ có lực lượng mới có thể khiến cho nam nhân khuất phục!
Thanh âm khàn khàn kia từ từ nói.
Hai mắt của Phong Phi Vân tập trung nhìn về phía trước, trầm mặc hồi lâu, nói:
- Trên đời này đúng là cũng không phải chỉ có lực lượng mới có thể khiến cho nam nhân khuất phục, còn có một vật cũng có thể đánh sập tự ái cùng cái lưng thẳng của nam nhân.
- Anh hùng khó qua ải mỹ nhân!
Người kia ở trong hỏa diễm cười khàn khàn, cười đến hết sức tự đắc.
- Nhưng ngươi lại không phải mỹ nhân!
Phong Phi Vân cũng là một anh hùng chưa qua được ải mỹ nhân, bằng không hắn cũng sẽ không chết ở trong tay của nữ nhân.
Nhu tình bách chuyển hồng nhan giường,
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Địch nhân lớn nhất của nam nhân là sinh tử , địch nhân lớn thứ hai là chính mình , địch nhân lớn thứ ba chính là mỹ nhân .
Ba cái này có thể chiến thắng bất kỳ một cái nào trong đó, người này nhất định có tiền đồ bất khả hạn lượng, thành tiên thành thánh cũng không phải là không được, nhưng mà...
Nhìn chung từ cổ chí kim, nam nhân có thể chiến thắng bất kỳ một dạng trong đó đều là rải rác không có mấy.
- Làm sao ngươi biết được ta không phải là mỹ nhân?
Đoàn hỏa diễm kia thiêu đốt đến càng thêm đỏ tươi, tựa như một vầng thái dương hỏa hồng lơ lửng ở trên mặt nước.
Tiếng cười khàn khàn của nàng, cười đến tựa như một lão tẩu già nua.
Phong Phi Vân cũng cươi:
- Thời điểm ta bắt được ngươi chẳng phải sẽ biết ngươi là ai sao?
- Bá!
Lần này Phong Phi Vân toàn lực thôi động thân pháp, thân thể tựa như một mũi tên rời cung, khiến mặt nước ở trên sông đều bị phá ra một cái khe rãnh, kích khởi bọt sóng màu trắng vô tận.
Tốc độ của Phong Phi Vân quả thực đã vượt qua tốc độ âm thanh, một cái nháy mắt chính là vài trăm thước, nhưng mà tốc độ của đoàn hỏa diễm kia lại là nhanh hơn, một đạo quang ảnh chợt lóe, lại đã rơi vào phía sau Phong Phi Vân hơn trăm trượng.
Tốc độ như vậy quả thực có thể nói là kinh khủng để hình dung, hơn nữa quỹ tích vận hành cũng tràn đầy tính khiêu dược, cái loại vận luật này tuyệt đối không phải là tu sĩ bình thường có thể làm được.
Bá!
Phong Phi Vân đứng vững cước bộ, lòng bàn chân tràn ra một đạo linh mang, giẫm ở trên mặt nước.
Trong lúc cực nhanh, hai người thế nhưng đã biến hóa phương vị, Phong Phi Vân đứng ở vị trí mà đoàn hỏa diễm kia lúc trước vừa mới huyền phù, mà đoàn hỏa diễm kia hiện tại liền huyền phù ở vị trí lúc nãy hắn vừa đứng.
- Ai! Ta đã sớm nói, chúng ta là bạn không phải địch, Phong huynh, vì sao lại muốn liên tục bức bách?
Người ở trong hỏa diễm kia thở dài nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Hiện tại ta ở trên đời này đều là kẻ địch, bằng hữu chân chính nhưng là một người cũng không có, ngươi làm thế nào để cho ta tin được?
- Tạ nguyện làm bằng hữu thứ nhất của Phong huynh!
Phong Phi Vân nói:
- Muốn làm bằng hữu, dù sa cũng phải có một cái lý do?
- Tương lai ta muốn đi làm một việc đại sự, cần có Phong huynh hỗ trợ mới có thể thành sự, hiện tại kết giao bằng hữu với Phong huynh, tương lai mời Phong huynh hỗ trợ cũng sẽ không khó khăn như vậy, đúng không?
Trong hỏa diễm kia truyền đến tiếng cười.
Tu vi cùng thủ đoạn của đối phương đều cực kỳ cao minh, hơn nữa tương đối quỷ dị, ngay cả Phượng Hoàng thiên nhãn của Phong Phi Vân đều bị ngăn cản ở bên ngoài hỏa diễm, nhìn không thấy hình dáng của hắn, dĩ nhiên cái này cũng là bởi vì Phượng Hoàng thiên nhãn của Phong Phi Vân mới vừa vặn nhập môn.
Đối phương đã có tính toán che giấu thân phận, hiển nhiên là sợ Phong Phi Vân biết thân phận của mình, điều này cũng nói rõ địa vị của người này rất lớn, thân phận đặc thù, hơn nữa nói không chừng đã gặp qua Phong Phi Vân, hoặc là Phong Phi Vân gặp qua hắn.
- Làm bằng hữu chung quy phải xuất ra một chút thành ý chứ?
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào đoàn hỏa diễm kia, nói.
Trong hỏa diễm truyền ra tiếng cười, phát ra thanh âm hỏa diễm thiêu đốt tách tách:
- Bắc Minh thần công cùng với một khối Giới Linh thạch này Phong huynh có thể tùy tiện chọn một thứ, nếu như Phong huynh thích cả hai, đều cầm đi cũng có thể. Ngươi nhìn như vậy có tính là có thành ý hay không?
Vô luận là điển tịch Bắc Minh thần công hay là Giới linh thạch đều là bảo vật tuyệt đỉnh đương thời, coi như là một tòa đại hình tiên môn cũng sẽ vì thế mà liều mạng cướp đoạt, cao thủ cấp bậc cự kình cũng sẽ vì thế mà đánh đến đầu rơi máu chảy.
Nhưng mà người này lại tùy ý đưa cho Phong Phi Vân, giống như hoàn toàn không để hai kiện linh bảo tuyệt đỉnh nào vào trong mắt, bởi vậy có thể thấy được Phong Phi Vân ở trong mắt nàng có giá trị cao bao nhiêu.
Trong hai kiện linh bảo này tùy tiện cầm ra một thứ đều có thể mua chuộc một vị cự kình, thật sự là rất có thành ý rồi.
- Còn chưa đủ!
Phong Phi Vân không nhìn đến hai kiện bảo vật đang bay tới kia một chút nào, chỉ là chăm chú nhìn lên trên đoàn hỏa diễm kia.
Trong hỏa diễm kia yên lặng ngắn ngủi, sau một hồi lâu, nói:
- Phong huynh cần gì chấp nhất như thế, cho dù thấy diện mục thật của ta đối với ngươi cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại còn có chỗ xấu rất lớn đối với ngươi.
- Ha ha! Có thể có chỗ xấu gì chứ?
Phong Phi Vân cười nói.
- Ta sợ chúng ta không thể làm bằng hữu được rồi!
Người nọ lại nói:
- Hiện tại như vậy thật tốt, ngươi nhận lấy lễ vật của ta, ta giúp ngươi giải quyết cao thủ của Trừ ma liên minh đuổi giết ngươi mà đến, mà ngươi chỉ cần ở tương lai đáp ứng làm giúp ta một chuyện, giữa chúng ta liền thanh toán xong, ngươi không cần nhìn thấy mặt ta, thấy ta, cũng đúng là không có bất kỳ chỗ tốt nào đối với ngươi.
Phong Phi Vân đã sớm đoán được chút ít nghịch thiên tài tuấn kia của Trừ ma liên minh nhất định sẽ đuổi giết mà đến, dù sao Bộ Thiên Nhai đều có thể phát hiện ra hành tung của hắn, như vậy liền nhất định sẽ đi báo cho người của Trừ ma liên minh, hơn mười vị cao thủ tuyệt đỉnh thế hệ trẻ tuổi kia hiện tại sợ rằng đã cách Phong Phi Vân không xa.
- Tự nhiên là không tin, ta từng gặp qua Vô Hà công tử, người này vô luận là thiên tư hay tâm chí đều vượt qua thường nhân vô số lần, coi như là cự kình cũng không thể khiến hắn khom lưng. Về phần Bắc Minh Đường, mặc dù không được lão luyện như Vô Hà công tử, nhưng mà lại là một tên cứng đầu, ta từng thiếu chút nữa trấn chết hắn mà cũng không thể để cho hắn khuất phục.
- Vô Hà công tử không thể nào quỳ xuống dưới chân bất luận kẻ nào, Bắc Minh Đường cũng không thể đem thần điển của gia tộc đưa cho người khác, không có khả năng cầu người!
Bóng đêm cùng sông nước tương liên, càng thêm mấy phần yên tĩnh.
Một đoàn hỏa diễm kia ở trên đại hà phiều phù, đỏ đến giống như một đóa huyết sắc tiên liên, khí tức khiến cho người ta thấy mờ mịt mà linh động.
- Ngươi vốn nên tin tưởng ta, trên đời này cũng không phải là chỉ có lực lượng mới có thể khiến cho nam nhân khuất phục!
Thanh âm khàn khàn kia từ từ nói.
Hai mắt của Phong Phi Vân tập trung nhìn về phía trước, trầm mặc hồi lâu, nói:
- Trên đời này đúng là cũng không phải chỉ có lực lượng mới có thể khiến cho nam nhân khuất phục, còn có một vật cũng có thể đánh sập tự ái cùng cái lưng thẳng của nam nhân.
- Anh hùng khó qua ải mỹ nhân!
Người kia ở trong hỏa diễm cười khàn khàn, cười đến hết sức tự đắc.
- Nhưng ngươi lại không phải mỹ nhân!
Phong Phi Vân cũng là một anh hùng chưa qua được ải mỹ nhân, bằng không hắn cũng sẽ không chết ở trong tay của nữ nhân.
Nhu tình bách chuyển hồng nhan giường,
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Địch nhân lớn nhất của nam nhân là sinh tử , địch nhân lớn thứ hai là chính mình , địch nhân lớn thứ ba chính là mỹ nhân .
Ba cái này có thể chiến thắng bất kỳ một cái nào trong đó, người này nhất định có tiền đồ bất khả hạn lượng, thành tiên thành thánh cũng không phải là không được, nhưng mà...
Nhìn chung từ cổ chí kim, nam nhân có thể chiến thắng bất kỳ một dạng trong đó đều là rải rác không có mấy.
- Làm sao ngươi biết được ta không phải là mỹ nhân?
Đoàn hỏa diễm kia thiêu đốt đến càng thêm đỏ tươi, tựa như một vầng thái dương hỏa hồng lơ lửng ở trên mặt nước.
Tiếng cười khàn khàn của nàng, cười đến tựa như một lão tẩu già nua.
Phong Phi Vân cũng cươi:
- Thời điểm ta bắt được ngươi chẳng phải sẽ biết ngươi là ai sao?
- Bá!
Lần này Phong Phi Vân toàn lực thôi động thân pháp, thân thể tựa như một mũi tên rời cung, khiến mặt nước ở trên sông đều bị phá ra một cái khe rãnh, kích khởi bọt sóng màu trắng vô tận.
Tốc độ của Phong Phi Vân quả thực đã vượt qua tốc độ âm thanh, một cái nháy mắt chính là vài trăm thước, nhưng mà tốc độ của đoàn hỏa diễm kia lại là nhanh hơn, một đạo quang ảnh chợt lóe, lại đã rơi vào phía sau Phong Phi Vân hơn trăm trượng.
Tốc độ như vậy quả thực có thể nói là kinh khủng để hình dung, hơn nữa quỹ tích vận hành cũng tràn đầy tính khiêu dược, cái loại vận luật này tuyệt đối không phải là tu sĩ bình thường có thể làm được.
Bá!
Phong Phi Vân đứng vững cước bộ, lòng bàn chân tràn ra một đạo linh mang, giẫm ở trên mặt nước.
Trong lúc cực nhanh, hai người thế nhưng đã biến hóa phương vị, Phong Phi Vân đứng ở vị trí mà đoàn hỏa diễm kia lúc trước vừa mới huyền phù, mà đoàn hỏa diễm kia hiện tại liền huyền phù ở vị trí lúc nãy hắn vừa đứng.
- Ai! Ta đã sớm nói, chúng ta là bạn không phải địch, Phong huynh, vì sao lại muốn liên tục bức bách?
Người ở trong hỏa diễm kia thở dài nói.
Phong Phi Vân cười nói:
- Hiện tại ta ở trên đời này đều là kẻ địch, bằng hữu chân chính nhưng là một người cũng không có, ngươi làm thế nào để cho ta tin được?
- Tạ nguyện làm bằng hữu thứ nhất của Phong huynh!
Phong Phi Vân nói:
- Muốn làm bằng hữu, dù sa cũng phải có một cái lý do?
- Tương lai ta muốn đi làm một việc đại sự, cần có Phong huynh hỗ trợ mới có thể thành sự, hiện tại kết giao bằng hữu với Phong huynh, tương lai mời Phong huynh hỗ trợ cũng sẽ không khó khăn như vậy, đúng không?
Trong hỏa diễm kia truyền đến tiếng cười.
Tu vi cùng thủ đoạn của đối phương đều cực kỳ cao minh, hơn nữa tương đối quỷ dị, ngay cả Phượng Hoàng thiên nhãn của Phong Phi Vân đều bị ngăn cản ở bên ngoài hỏa diễm, nhìn không thấy hình dáng của hắn, dĩ nhiên cái này cũng là bởi vì Phượng Hoàng thiên nhãn của Phong Phi Vân mới vừa vặn nhập môn.
Đối phương đã có tính toán che giấu thân phận, hiển nhiên là sợ Phong Phi Vân biết thân phận của mình, điều này cũng nói rõ địa vị của người này rất lớn, thân phận đặc thù, hơn nữa nói không chừng đã gặp qua Phong Phi Vân, hoặc là Phong Phi Vân gặp qua hắn.
- Làm bằng hữu chung quy phải xuất ra một chút thành ý chứ?
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm vào đoàn hỏa diễm kia, nói.
Trong hỏa diễm truyền ra tiếng cười, phát ra thanh âm hỏa diễm thiêu đốt tách tách:
- Bắc Minh thần công cùng với một khối Giới Linh thạch này Phong huynh có thể tùy tiện chọn một thứ, nếu như Phong huynh thích cả hai, đều cầm đi cũng có thể. Ngươi nhìn như vậy có tính là có thành ý hay không?
Vô luận là điển tịch Bắc Minh thần công hay là Giới linh thạch đều là bảo vật tuyệt đỉnh đương thời, coi như là một tòa đại hình tiên môn cũng sẽ vì thế mà liều mạng cướp đoạt, cao thủ cấp bậc cự kình cũng sẽ vì thế mà đánh đến đầu rơi máu chảy.
Nhưng mà người này lại tùy ý đưa cho Phong Phi Vân, giống như hoàn toàn không để hai kiện linh bảo tuyệt đỉnh nào vào trong mắt, bởi vậy có thể thấy được Phong Phi Vân ở trong mắt nàng có giá trị cao bao nhiêu.
Trong hai kiện linh bảo này tùy tiện cầm ra một thứ đều có thể mua chuộc một vị cự kình, thật sự là rất có thành ý rồi.
- Còn chưa đủ!
Phong Phi Vân không nhìn đến hai kiện bảo vật đang bay tới kia một chút nào, chỉ là chăm chú nhìn lên trên đoàn hỏa diễm kia.
Trong hỏa diễm kia yên lặng ngắn ngủi, sau một hồi lâu, nói:
- Phong huynh cần gì chấp nhất như thế, cho dù thấy diện mục thật của ta đối với ngươi cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại còn có chỗ xấu rất lớn đối với ngươi.
- Ha ha! Có thể có chỗ xấu gì chứ?
Phong Phi Vân cười nói.
- Ta sợ chúng ta không thể làm bằng hữu được rồi!
Người nọ lại nói:
- Hiện tại như vậy thật tốt, ngươi nhận lấy lễ vật của ta, ta giúp ngươi giải quyết cao thủ của Trừ ma liên minh đuổi giết ngươi mà đến, mà ngươi chỉ cần ở tương lai đáp ứng làm giúp ta một chuyện, giữa chúng ta liền thanh toán xong, ngươi không cần nhìn thấy mặt ta, thấy ta, cũng đúng là không có bất kỳ chỗ tốt nào đối với ngươi.
Phong Phi Vân đã sớm đoán được chút ít nghịch thiên tài tuấn kia của Trừ ma liên minh nhất định sẽ đuổi giết mà đến, dù sao Bộ Thiên Nhai đều có thể phát hiện ra hành tung của hắn, như vậy liền nhất định sẽ đi báo cho người của Trừ ma liên minh, hơn mười vị cao thủ tuyệt đỉnh thế hệ trẻ tuổi kia hiện tại sợ rằng đã cách Phong Phi Vân không xa.
/2057
|