Phong Phi Vân thì có vẻ chất phác hơn nhiều lắm, hắn lắc đầu cười nói:
- Không chiến!
- Ngươi không dám chiến?
Đông Phương Mục hùng hổ dọa người.
- Đánh với ngươi một trận lại không có chỗ tốt gì, nhìn người quỳ xuống để làm cái lông à?
Phong Phi Vân không có nhàm chán như vậy, nếu mỗi người đều dùng cách này để muốn đánh với hắn một trận, vậy thì hắn không cần tu luyện rồi, khẳng định người mỗi ngày tới khiêu chiến sẽ xếp thành hàng dài, không khiến mình mệt chết mới lạ đấy.
- Ngươi không ra tay, ta bức ngươi ra tay!
Đông Phương Mục ngang trời mà đến, chân đạp trên kim kiếm lớn đến 9m, cầm trong tay một cây chiến mâu đen kịt, trên người lao ra Hắc Hổ khí tượng, cao tới trăm trượng, chiếm cứ cả nửa bầu trời.
Phong Phi Vân hai mắt nhíu lại, Đông Phương Mục cũng thật là bá đạo!
Bên ngài Thiên Mạc, một chấp pháp giả cưỡi cự cầm màu bạc bay tới, mang theo áo giáp bạc, cầm trong tay ngân mâu, quát lớn:
- Địa vực Vạn Tượng Tháp cấm tranh đấu!
Trên mặt Phong Phi Vân lộ ra dáng cười, có chấp pháp giả chạy đến là tốt rồi, cũng tránh cho mình phải ra tay, lãng phí khí lực.
- Cút ngay!
Đông Phương Mục bắn trường mâu màu đen ra ngoài, đâm thẳng đến chấp pháp giả kia, đâm thủng cự cầm màu bạc dưới chân hắn, máu tươi nhuộm đỏ trường mâu.
- Một tên chấp pháp giả nho nhỏ cũng dám quản đệ tử Tứ đại môn phiệt ta, muốn chết.
Đông Phương Mục ngang nhiên ra tay, chém ra màu đen trường mâu, đánh nát áo giáp màu bạc trên người chấp pháp giả kia, đánh bay hắn ra ngoài.
Chấp pháp giả chính là do đệ tử kiệt xuất của Vạn Tượng Tháp tổ kiến mà thành, nhưng là Đông Phương Mục càng cường đại hơn, bài danh thứ 92 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, một chiêu đã đánh cho vị chấp pháp giả kia trọng thương, thân thể đụng vào trong lòng núi.
Thật sự là ngưu bức, rõ ràng ngay cả người của chấp pháp đội cũng dám đánh, Phong Phi Vân cũng có chút bội phục đảm phách của Đông Phương Mục rồi, cũng quá mức lớn rồi.
- Phong Phi Vân, hôm nay ta muốn dùng trường mâu xuyên thủng thân thể của ngươi, chứng minh ngươi căn bản không xứng làm truyền nhân Thần Vương, lại càng không xứng có được mỹ nhân đệ nhất thiên hạ.
Đông Phương Mục lần này xem ra là động thật rồi, không ai có thể ngăn cản được ý chí của hắn cả.
Một phương diện, chính là bởi vì hắn là đệ tử Tứ đại môn phiệt, địa vị cao thượng, không ai có thể chế tài bọn hắn cả.
Một phương diện khác, chính là vì bị mỹ mạo của Nam Cung Hồng Nhan kích phát ra hào khí, ở trước mặt mỹ nhân, một người nam nhân nếu sợ hãi rụt rè, chỉ sẽ khiến mỹ nhân xem thường mà thôi.
- Xứng hay không, không phải ngươi nói là được.
Huyết khí trong thân thể Phong Phi Vân cũng bị kích phát ra rồi, người khác cũng đã khiêu khích đến mức như thế, nếu hắn còn không ứng chiến, vậy chẳng phải sẽ bị người xem thường sao.
Hai tay nắm chặt bạch thạch chiến đao, thân thể bắn lên, bay đến trên không trung cả trăm trượng, thân thể giương cung chém xuống, một đạo đao khí bạch sắc liền từ trên lưỡi đao kéo dài ra ngoài.
- Long Hoàng Nhất Đao Sát!
Bạch Long giương nanh múa vuốt bay ra, trực tiếp đâm vào trên trường mâu màu đen trước mặt, cả hai đều chấn động kịch liệt, sóng lực lượng màu trắng và sóng lực lượng màu đen đan vào cùng một chỗ, tràn ngập trong thiên địa.
Đông Phương Mục tuy rằng bá đạo, nhưng lại có tiền vốn để bá đạo, hắn đã đạt tới cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, trong thân thể tu luyện ra 99 đại huyệt.
Ầm ầm!
Phong Phi Vân khua lấy cuồng đao trong tay, vô số Long Ảnh từ trong thân đao bay ra, tiếng Long ngâm chấn động Thiên Địa, không dứt bên tai, tụ tập thành một mảnh hồng lưu quần long.
Đông Phương Mục cũng thi triển ra đỉnh tiêm tuyệt học của Ngân Câu gia tộc, trường mâu màu đen trong tay giống như biến thành một thiên trụ đen kịt quét ngang bát phương, chấn nát tất cả đám đao khí Long Ảnh kia.
Đại chiến bực này, thập phần khiếp người, chỉ riêng dư âm lan ra thôi cũng có thể chấn đại thụ to như thùng nước hóa thành bột mịn.
Dưới ánh trăng, Nam Cung Hồng Nhan từ trong xe đi ra, áo trắng như tuyết, người còn trắng hơn cả áo, nhìn qua hai người đang chiến đấu ở xa xa, đôi mắt dễ thương thanh thản, giống như tiên tử hạ phàm vậy.
XÍU... UU!! XÍU... UU!!
Hai đạo nhân ảnh cấp tốc chớp động trên đỉnh dãy núi, một lần dừng lại, tiếp theo đã xuất hiện ở trên một ngọn núi khác, cuối cùng hai người này đứng ở trên hai đỉnh núi, nhìn qua chiến đấu thập phần kịch liệt ở phương xa.
- Quả nhiên là 《 Long Hoàng Đao Quyết 》.
Mộc Đàm Thiên cười hắc hắc.
- Yêu Ma Chi Tử tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, xem ra Thần Vương thật sự là đang bồi dưỡng hắn làm Thần Vương đời sau rồi, cũng khó trách La Phù công chúa lại đứng ngồi không yên.
Mộc Thuyết cũng là thản nhiên cười cười.
Mộc Đàm Thiên là nam, Mộc Thuyết là nữ.
Hai người này đều là thiên tài một đời tuổi trẻ bài danh top 100 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, cũng bởi vì nhận được tin tức, nghe nói Phong Phi Vân tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, cho nên mới từ trong bế quan chạy ra ngoài.
Đệ tử Thần Vương tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 và đệ tử Thần Vương không tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Không chỉ riêng bọn hắn, mà rất nhiều người trên 《 Bách Tháp Bảng 》 đều vì chuyện này mà xuất quan, trong thời gian ngắn gần đây khẳng định đều sẽ tìm tới Phong Phi Vân.
- Người đầu tiên xuất thủ dĩ nhiên là Đông Phương Mục, bài danh thứ 92 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, cũng không biết hắn đã luyện 《 Long Hồ Chính Khí của 》 Ngân Câu gia tộc tới tầng thứ năm chưa nữa?
Mộc Thuyết nhìn thiên mạc, ánh mắt lạnh như băng sương.
- Ta ngược lại càng hi vọng Phong Phi Vân không nên thua ở trong tay hắn, như vậy truyền nhân Thần Vương cũng quá khiến người thất vọng rồi.
Mộc Đàm Thiên cười nói.
Ầm ầm!
Trong bầu trời đêm không bình tĩnh, có linh khí gợn sóng giống như thủy triều cuồn cuộn đung đưa bay tới, một cỗ Bát Bộ Long Liễn lao nhanh mà đến, tám vị tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn hộ giá hai bên.
Bát Bộ Long Liễn, đây là tọa giá của La Phù công chúa, ngoại trừ tám vị đại nội cao thủ Thần Cơ Đại viên mãn cảnh giới ra, Thích Dạ Lai bài danh thứ mười trên 《 Bách Tháp Bảng 》 cũng đi theo đến.
Mộc Đàm Thiên và Mộc Thuyết liếc nhau một cái, đồng thời khom người cúi đầu, cung kính nói:
- Cung nghênh La Phù công chúa.
Hai người bọn họ đã sớm đoán được La Phù công chúa nhất định sẽ đến, dù sao nếu Phong Phi Vân thật sự tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, vậy thì tương lai nhất định sẽ nhấc lên quan hệ với hoàng gia, La Phù công chúa với tư cách Hoàng Gia Thiên Nữ, chuyện lớn như thế, nàng nếu không đến mới là lạ đấy.
- Quả nhiên là 《 Long Hoàng Đao Quyết 》.
Thanh âm của La Phù công chúa từ trong Bát Bộ Long Liễn truyền ra, trầm tư một lát, lại nói:
- Hai người các ngươi đứng lên đi!
Mộc Đàm Thiên và Mộc Thuyết lúc này mới đứng thẳng thân thể.
- Công chúa điện hạ, chuyện tối nay, có thể đừng huyên náo quá lớn không?
Mộc Thuyết có chút lo lắng nói.
- Không chiến!
- Ngươi không dám chiến?
Đông Phương Mục hùng hổ dọa người.
- Đánh với ngươi một trận lại không có chỗ tốt gì, nhìn người quỳ xuống để làm cái lông à?
Phong Phi Vân không có nhàm chán như vậy, nếu mỗi người đều dùng cách này để muốn đánh với hắn một trận, vậy thì hắn không cần tu luyện rồi, khẳng định người mỗi ngày tới khiêu chiến sẽ xếp thành hàng dài, không khiến mình mệt chết mới lạ đấy.
- Ngươi không ra tay, ta bức ngươi ra tay!
Đông Phương Mục ngang trời mà đến, chân đạp trên kim kiếm lớn đến 9m, cầm trong tay một cây chiến mâu đen kịt, trên người lao ra Hắc Hổ khí tượng, cao tới trăm trượng, chiếm cứ cả nửa bầu trời.
Phong Phi Vân hai mắt nhíu lại, Đông Phương Mục cũng thật là bá đạo!
Bên ngài Thiên Mạc, một chấp pháp giả cưỡi cự cầm màu bạc bay tới, mang theo áo giáp bạc, cầm trong tay ngân mâu, quát lớn:
- Địa vực Vạn Tượng Tháp cấm tranh đấu!
Trên mặt Phong Phi Vân lộ ra dáng cười, có chấp pháp giả chạy đến là tốt rồi, cũng tránh cho mình phải ra tay, lãng phí khí lực.
- Cút ngay!
Đông Phương Mục bắn trường mâu màu đen ra ngoài, đâm thẳng đến chấp pháp giả kia, đâm thủng cự cầm màu bạc dưới chân hắn, máu tươi nhuộm đỏ trường mâu.
- Một tên chấp pháp giả nho nhỏ cũng dám quản đệ tử Tứ đại môn phiệt ta, muốn chết.
Đông Phương Mục ngang nhiên ra tay, chém ra màu đen trường mâu, đánh nát áo giáp màu bạc trên người chấp pháp giả kia, đánh bay hắn ra ngoài.
Chấp pháp giả chính là do đệ tử kiệt xuất của Vạn Tượng Tháp tổ kiến mà thành, nhưng là Đông Phương Mục càng cường đại hơn, bài danh thứ 92 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, một chiêu đã đánh cho vị chấp pháp giả kia trọng thương, thân thể đụng vào trong lòng núi.
Thật sự là ngưu bức, rõ ràng ngay cả người của chấp pháp đội cũng dám đánh, Phong Phi Vân cũng có chút bội phục đảm phách của Đông Phương Mục rồi, cũng quá mức lớn rồi.
- Phong Phi Vân, hôm nay ta muốn dùng trường mâu xuyên thủng thân thể của ngươi, chứng minh ngươi căn bản không xứng làm truyền nhân Thần Vương, lại càng không xứng có được mỹ nhân đệ nhất thiên hạ.
Đông Phương Mục lần này xem ra là động thật rồi, không ai có thể ngăn cản được ý chí của hắn cả.
Một phương diện, chính là bởi vì hắn là đệ tử Tứ đại môn phiệt, địa vị cao thượng, không ai có thể chế tài bọn hắn cả.
Một phương diện khác, chính là vì bị mỹ mạo của Nam Cung Hồng Nhan kích phát ra hào khí, ở trước mặt mỹ nhân, một người nam nhân nếu sợ hãi rụt rè, chỉ sẽ khiến mỹ nhân xem thường mà thôi.
- Xứng hay không, không phải ngươi nói là được.
Huyết khí trong thân thể Phong Phi Vân cũng bị kích phát ra rồi, người khác cũng đã khiêu khích đến mức như thế, nếu hắn còn không ứng chiến, vậy chẳng phải sẽ bị người xem thường sao.
Hai tay nắm chặt bạch thạch chiến đao, thân thể bắn lên, bay đến trên không trung cả trăm trượng, thân thể giương cung chém xuống, một đạo đao khí bạch sắc liền từ trên lưỡi đao kéo dài ra ngoài.
- Long Hoàng Nhất Đao Sát!
Bạch Long giương nanh múa vuốt bay ra, trực tiếp đâm vào trên trường mâu màu đen trước mặt, cả hai đều chấn động kịch liệt, sóng lực lượng màu trắng và sóng lực lượng màu đen đan vào cùng một chỗ, tràn ngập trong thiên địa.
Đông Phương Mục tuy rằng bá đạo, nhưng lại có tiền vốn để bá đạo, hắn đã đạt tới cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, trong thân thể tu luyện ra 99 đại huyệt.
Ầm ầm!
Phong Phi Vân khua lấy cuồng đao trong tay, vô số Long Ảnh từ trong thân đao bay ra, tiếng Long ngâm chấn động Thiên Địa, không dứt bên tai, tụ tập thành một mảnh hồng lưu quần long.
Đông Phương Mục cũng thi triển ra đỉnh tiêm tuyệt học của Ngân Câu gia tộc, trường mâu màu đen trong tay giống như biến thành một thiên trụ đen kịt quét ngang bát phương, chấn nát tất cả đám đao khí Long Ảnh kia.
Đại chiến bực này, thập phần khiếp người, chỉ riêng dư âm lan ra thôi cũng có thể chấn đại thụ to như thùng nước hóa thành bột mịn.
Dưới ánh trăng, Nam Cung Hồng Nhan từ trong xe đi ra, áo trắng như tuyết, người còn trắng hơn cả áo, nhìn qua hai người đang chiến đấu ở xa xa, đôi mắt dễ thương thanh thản, giống như tiên tử hạ phàm vậy.
XÍU... UU!! XÍU... UU!!
Hai đạo nhân ảnh cấp tốc chớp động trên đỉnh dãy núi, một lần dừng lại, tiếp theo đã xuất hiện ở trên một ngọn núi khác, cuối cùng hai người này đứng ở trên hai đỉnh núi, nhìn qua chiến đấu thập phần kịch liệt ở phương xa.
- Quả nhiên là 《 Long Hoàng Đao Quyết 》.
Mộc Đàm Thiên cười hắc hắc.
- Yêu Ma Chi Tử tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, xem ra Thần Vương thật sự là đang bồi dưỡng hắn làm Thần Vương đời sau rồi, cũng khó trách La Phù công chúa lại đứng ngồi không yên.
Mộc Thuyết cũng là thản nhiên cười cười.
Mộc Đàm Thiên là nam, Mộc Thuyết là nữ.
Hai người này đều là thiên tài một đời tuổi trẻ bài danh top 100 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, cũng bởi vì nhận được tin tức, nghe nói Phong Phi Vân tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, cho nên mới từ trong bế quan chạy ra ngoài.
Đệ tử Thần Vương tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 và đệ tử Thần Vương không tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Không chỉ riêng bọn hắn, mà rất nhiều người trên 《 Bách Tháp Bảng 》 đều vì chuyện này mà xuất quan, trong thời gian ngắn gần đây khẳng định đều sẽ tìm tới Phong Phi Vân.
- Người đầu tiên xuất thủ dĩ nhiên là Đông Phương Mục, bài danh thứ 92 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, cũng không biết hắn đã luyện 《 Long Hồ Chính Khí của 》 Ngân Câu gia tộc tới tầng thứ năm chưa nữa?
Mộc Thuyết nhìn thiên mạc, ánh mắt lạnh như băng sương.
- Ta ngược lại càng hi vọng Phong Phi Vân không nên thua ở trong tay hắn, như vậy truyền nhân Thần Vương cũng quá khiến người thất vọng rồi.
Mộc Đàm Thiên cười nói.
Ầm ầm!
Trong bầu trời đêm không bình tĩnh, có linh khí gợn sóng giống như thủy triều cuồn cuộn đung đưa bay tới, một cỗ Bát Bộ Long Liễn lao nhanh mà đến, tám vị tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn hộ giá hai bên.
Bát Bộ Long Liễn, đây là tọa giá của La Phù công chúa, ngoại trừ tám vị đại nội cao thủ Thần Cơ Đại viên mãn cảnh giới ra, Thích Dạ Lai bài danh thứ mười trên 《 Bách Tháp Bảng 》 cũng đi theo đến.
Mộc Đàm Thiên và Mộc Thuyết liếc nhau một cái, đồng thời khom người cúi đầu, cung kính nói:
- Cung nghênh La Phù công chúa.
Hai người bọn họ đã sớm đoán được La Phù công chúa nhất định sẽ đến, dù sao nếu Phong Phi Vân thật sự tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, vậy thì tương lai nhất định sẽ nhấc lên quan hệ với hoàng gia, La Phù công chúa với tư cách Hoàng Gia Thiên Nữ, chuyện lớn như thế, nàng nếu không đến mới là lạ đấy.
- Quả nhiên là 《 Long Hoàng Đao Quyết 》.
Thanh âm của La Phù công chúa từ trong Bát Bộ Long Liễn truyền ra, trầm tư một lát, lại nói:
- Hai người các ngươi đứng lên đi!
Mộc Đàm Thiên và Mộc Thuyết lúc này mới đứng thẳng thân thể.
- Công chúa điện hạ, chuyện tối nay, có thể đừng huyên náo quá lớn không?
Mộc Thuyết có chút lo lắng nói.
/2057
|