Dù sao nơi này chính là địa vực Vạn Tượng Tháp, nghiêm cấm tranh đấu với nhau, nếu bị lớp người già Vạn Tượng Tháp truy cứu thì khó ai đảm đương nổi trách nhiệm này.
- Không sao, ta đã gặp qua Nạp Lan Vô Song của chấp pháp đội, tối nay thành viên chấp pháp đội đều sẽ không đến nơi này, sẽ đường vòng mà đi, tránh khỏi khối khu vực này.
La Phù công chúa có chút nhíu mày một cái:
- Đông Phương Mục sao lại hành động trước?
- Công chúa nếu lên tiếng, hắn khẳng định cũng chỉ có thể ngoan ngoãn lui xuốngthôi.
Mộc Đàm Thiên cười nói.
- Không cần, ta vừa vặn xem thử Phong Phi Vân đã luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 tới cảnh giới nào rồi, có tư cách trở thành người thừa kế Thần Vương hay không?
La Phù công chúa tối nay chính là chuyên môn vì Phong Phi Vân mà đến, âm thầm làm ra rất nhiều bố trí, mời ra bảy, tám vị tuyệt đỉnh nhân kiệt bài danh top 100 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, rất nhiều người đều đang chạy đến, Mộc Đàm Thiên và Mộc Thuyết chính là hai người trong đó.
Mảnh sơn lĩnh này kéo dài mấy vạn dặm, trong đó có rất nhiều kỳ phong và thần tháp thánh địa, đêm xuống, luôn có dị thú cao cả trăm mét cao đứng trong núi rừng như Mãng Hoang gào thét.
Thần Vương đứng trên đỉnh Võ Tháp, nhìn qua Tinh Hà đầy trời, trong đôi mắt chảy xuôi theo thần hoa nhỏ giọt, giống như có thể nhìn xuyên hư không, chứng kiến thổ địa bao la mờ mịt ngoài ngàn dặm vậy.
Tuổi của hắn đã tiếp cận với chập tối, nhiệt huyết trong lòng cũng đã không còn như lúc trẻ, đã có lòng muốn quy ẩn, muốn tiềm tu đại đạo, trả lại sân khấu này cho người trẻ tuổi rồi.
- Quần long phệ thiên, Thái Vi thủ tâm.
Hắn nhìn qua hàng tỉ đầy sao, nhìn tinh tượng xoay chuyển, trong lòng có chút phức tạp, lầu bầu nói:
- Cơ nghiệp vương triều không thể bị diệt, quần long cùng lên, họa loạn thiên hạ, dù sao cũng phải có một người xuất thế, trảm quần long, trấn giang sơn.
- Quần long phệ thiên, mấu chốt là Thái Vi tinh khi nào xuất thế, sư tôn cho rằng Phong Phi Vân chính là khỏa Thái Vi tinh thủ tâm này sao?
Trương Bá Đạo cũng đứng trên đỉnh Võ Tháp, dừng một chút, lại nói:
- Ta sao lại có cảm giác hắn giống như một trong quần Long thì đúng hơn?
Trương Bá Đạo duỗi ra ngón tay, chỉ vào Tinh Hà trên màn trời, có hơn mười khỏa đại tinh đều nằm trong phạm vi hắn chỉ, hơn mười khỏa đại tinh này đều là lăng không sinh ra đời trong những ngày gần đây, bộc lộ tài năng, trực chỉ nội cung.
Chỉ có một khỏa Thái Vi tinh ảm đạm đang thủ hộ trong cung.
Thái Vi tinh tuy rằng ảm đạm, nhưng lại là biến số lớn nhất, một khi tách ra hào quang, nhất định có thể cùng Nhật Nguyệt tranh huy, chiếu sáng một mảnh tinh không.
Thần Vương vuốt râu mà cười:
- Ta đã gặp tháp chủ Tầm Bảo Tháp̉, hai người chúng ta đều đã thương lượng qua, cho rằng Phong Phi Vân chính là người lựa chọn tốt nhất.
- Vì sao?
Trương Bá Đạo biết rõ thân phận Tầm Bảo tháp chủ không tầm thường, Thần Vương cùng nàng thương nghị cũng rất bình thường.
- Bởi vì hắn không có dã tâm, chỉ có đạo tâm, hơn nữa truy cầu cũng không phải Đế Vương tôn sư, mà là Tiên Thánh tôn sư.
Thần Vương từng tìm Thiên Toán Thư Sinh chuyên môn bói một quẻ, chính là muốn suy tính tâm của Phong Phi Vân.
Thiên Toán Thư Sinh hao tổn đi mười năm tuổi thọ, mới suy tính ra kết quả, nhưng tương lai vẫn là trống rỗng, Phong Phi Vân giống như là một người không thể suy tính vậy, ở giữa thiên địa như có một cổ lực lượng to lớn không hiểu đang giúp hắn che dấu hướng đi vận mệnh.
Cũng chính vì có kết quả suy tinh này, Thần Vương mới có thể yên tâm can đảm truyền 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 cho Phong Phi Vân, bằng không thì Chí Tôn thiên công của hoàng tộc sao có thể dễ dàng truyền cho một ngoại nhân như vậy chứ?
- Thì ra là thế!
Trương Bá Đạo ngầm hiểu, nghi hoặc trong lòng được cởi bỏ, lập tức phá lên cười ha ha .
Hắn vốn là một người ngay thẳng, có một câu, nói một câu, tuyệt không che dấu.
Trên Thiên Mạc, tinh không hạo miểu, tràn đầy biến số vô tận, tinh không chi tượng, là một trong các thiên tượng, thiên tượng lại ánh xạ địa tượng, mà địa tượng lại ánh xạ nhân tượng.
Mà thiên tượng thường thường lại ở trước địa tượng và nhân tượng, cho nên người hiểu xem tinh tượng, cũng có thể phỏng đoán được vài phần xu hướng Thiên Địa đại thế và cùng xu thuế Đế Vương nhân thế.
- Sư tôn, tối nay sợ là có chút không bình tĩnh, bên phía La Phù công chúa náo ra động tĩnh không nhỏ a!
Trương bá chủ cười tủm tỉm chằm chằm vào dãy núi nơi xa xa, nói:
- Chúng ta có nên ra tay can thiệp một chút không?
Thần Vương cười lắc đầu, nói:
- Xem ra đã có không ít người biết rõ Phi Vân tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, rất nhiều người cũng bắt đầu âm thầm bố trí a! Bên phía La Phù cũng không cần ngươi quan tâm, chuyện nàng sẽ ra tay đã nằm trong dự liệu của ta rồi.
Trương Bá Đạo sững sờ, nói:
- La Phù công chúa chẳng lẻ không muốn Phong Phi Vân trở thành người thừa kế Thần Vương Vương tước sao?
- Khác họ muốn Phong Vương, phải lấy công chúa. Đây là quy củ mà lão tổ tông định ra, Thần Vương vị, không có khả năng truyền cho một ngoại nhân.
Thần Vương cười hắc hắc, sau đó liền sải tay ra ngoài, chân đạp hư không, quay trở về tầng thứ 99 của Võ Tháp.
Trương Bá Đạo hai mắt trừng lớn, hít một hơi lớn, nhắc lại:
- WOW!!, lấy công chúa, ai con mẹ nó dám lấy công chúa ah! Ha ha! Khó trách La Phù công chúa lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, thái giám khó làm, phò mã càng khó làm. Ha ha!
Ngôi sao đầy trời, cũng đã bị bụi mù cuộn lên bao phủ, biến thành một mảnh mây đậm đặc che khuất bầu trời.
Phong Phi Vân đứng giữa bụi mù cuồn cuộn, hai tay cầm đao, không ngừng chém ra Long Hoàng Nhất Đao Sát , trong lòng hoàn toàn đi lĩnh ngộ ý cảnh Đao Quyết.
Thiên công bảo điển như 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 chính là do vô số đời tiên hiền của hoàng tộc sáng chế, sau đó lại trải qua không ngừng nghiên cứu, không ngừng cải thiện, quả thực bác đại tinh thâm, thâm ảo phức tạp, cho dù cảm ngộ của Phong Phi Vân đối với Thiên Đạo đã đạt đến tình trạng rất cao nhưng vẫn cần một thời gian lớn để tìm hiểu và thực chiến.
Nếu nói Phong Phi Vân lúc trước lĩnh ngộ đối với chiêu thứ nhất của 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 chỉ có ba phần tinh túy, nhưng trong khi đại chiến một trận với Đông Phương Mục, hắn đã bổ ra không dưới 300 đao, mỗi khi bổ ra một đao, lĩnh ngộ đối với Long Hoàng Nhất Đao Sát sẽ nhiều thêm một phần, uy lực cũng sẽ mạnh hơn một phần, hắn hiện giờ đã có thể thi triển ra bốn phần tinh túy của Long Hoàng Nhất Đao Sát rồi.
Long Hoàng Nhất Đao Sát, chính là chiêu thứ nhất của 《 Long Hoàng Đao Quyết 》.
Oanh!
Đông Phương Mục không hổ là tu sĩ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, linh khí trong thân thể cuồn cuộn không dứt, 99 đại huyệt có uy năng thôn phệ Thiên Địa, trường mâu đen kịt trong tay đen kịt mỗi một lần đâm ra đều như chống trời chi trụ màu đen, khiến cho bạch thạch cự đao cũng nhẹ rung lên.
Phong Phi Vân đang cảm ngộ Đao Quyết, chỗ khác nhau lớn nhất giữa đao và kiếm ở chỗ, kiếm đi chính là thiên phong, động tác phiêu dật, mà đao chính là một cổ đại khí, đao đại khí mới có khí phách.
- Không sao, ta đã gặp qua Nạp Lan Vô Song của chấp pháp đội, tối nay thành viên chấp pháp đội đều sẽ không đến nơi này, sẽ đường vòng mà đi, tránh khỏi khối khu vực này.
La Phù công chúa có chút nhíu mày một cái:
- Đông Phương Mục sao lại hành động trước?
- Công chúa nếu lên tiếng, hắn khẳng định cũng chỉ có thể ngoan ngoãn lui xuốngthôi.
Mộc Đàm Thiên cười nói.
- Không cần, ta vừa vặn xem thử Phong Phi Vân đã luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 tới cảnh giới nào rồi, có tư cách trở thành người thừa kế Thần Vương hay không?
La Phù công chúa tối nay chính là chuyên môn vì Phong Phi Vân mà đến, âm thầm làm ra rất nhiều bố trí, mời ra bảy, tám vị tuyệt đỉnh nhân kiệt bài danh top 100 trên 《 Bách Tháp Bảng 》, rất nhiều người đều đang chạy đến, Mộc Đàm Thiên và Mộc Thuyết chính là hai người trong đó.
Mảnh sơn lĩnh này kéo dài mấy vạn dặm, trong đó có rất nhiều kỳ phong và thần tháp thánh địa, đêm xuống, luôn có dị thú cao cả trăm mét cao đứng trong núi rừng như Mãng Hoang gào thét.
Thần Vương đứng trên đỉnh Võ Tháp, nhìn qua Tinh Hà đầy trời, trong đôi mắt chảy xuôi theo thần hoa nhỏ giọt, giống như có thể nhìn xuyên hư không, chứng kiến thổ địa bao la mờ mịt ngoài ngàn dặm vậy.
Tuổi của hắn đã tiếp cận với chập tối, nhiệt huyết trong lòng cũng đã không còn như lúc trẻ, đã có lòng muốn quy ẩn, muốn tiềm tu đại đạo, trả lại sân khấu này cho người trẻ tuổi rồi.
- Quần long phệ thiên, Thái Vi thủ tâm.
Hắn nhìn qua hàng tỉ đầy sao, nhìn tinh tượng xoay chuyển, trong lòng có chút phức tạp, lầu bầu nói:
- Cơ nghiệp vương triều không thể bị diệt, quần long cùng lên, họa loạn thiên hạ, dù sao cũng phải có một người xuất thế, trảm quần long, trấn giang sơn.
- Quần long phệ thiên, mấu chốt là Thái Vi tinh khi nào xuất thế, sư tôn cho rằng Phong Phi Vân chính là khỏa Thái Vi tinh thủ tâm này sao?
Trương Bá Đạo cũng đứng trên đỉnh Võ Tháp, dừng một chút, lại nói:
- Ta sao lại có cảm giác hắn giống như một trong quần Long thì đúng hơn?
Trương Bá Đạo duỗi ra ngón tay, chỉ vào Tinh Hà trên màn trời, có hơn mười khỏa đại tinh đều nằm trong phạm vi hắn chỉ, hơn mười khỏa đại tinh này đều là lăng không sinh ra đời trong những ngày gần đây, bộc lộ tài năng, trực chỉ nội cung.
Chỉ có một khỏa Thái Vi tinh ảm đạm đang thủ hộ trong cung.
Thái Vi tinh tuy rằng ảm đạm, nhưng lại là biến số lớn nhất, một khi tách ra hào quang, nhất định có thể cùng Nhật Nguyệt tranh huy, chiếu sáng một mảnh tinh không.
Thần Vương vuốt râu mà cười:
- Ta đã gặp tháp chủ Tầm Bảo Tháp̉, hai người chúng ta đều đã thương lượng qua, cho rằng Phong Phi Vân chính là người lựa chọn tốt nhất.
- Vì sao?
Trương Bá Đạo biết rõ thân phận Tầm Bảo tháp chủ không tầm thường, Thần Vương cùng nàng thương nghị cũng rất bình thường.
- Bởi vì hắn không có dã tâm, chỉ có đạo tâm, hơn nữa truy cầu cũng không phải Đế Vương tôn sư, mà là Tiên Thánh tôn sư.
Thần Vương từng tìm Thiên Toán Thư Sinh chuyên môn bói một quẻ, chính là muốn suy tính tâm của Phong Phi Vân.
Thiên Toán Thư Sinh hao tổn đi mười năm tuổi thọ, mới suy tính ra kết quả, nhưng tương lai vẫn là trống rỗng, Phong Phi Vân giống như là một người không thể suy tính vậy, ở giữa thiên địa như có một cổ lực lượng to lớn không hiểu đang giúp hắn che dấu hướng đi vận mệnh.
Cũng chính vì có kết quả suy tinh này, Thần Vương mới có thể yên tâm can đảm truyền 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 cho Phong Phi Vân, bằng không thì Chí Tôn thiên công của hoàng tộc sao có thể dễ dàng truyền cho một ngoại nhân như vậy chứ?
- Thì ra là thế!
Trương Bá Đạo ngầm hiểu, nghi hoặc trong lòng được cởi bỏ, lập tức phá lên cười ha ha .
Hắn vốn là một người ngay thẳng, có một câu, nói một câu, tuyệt không che dấu.
Trên Thiên Mạc, tinh không hạo miểu, tràn đầy biến số vô tận, tinh không chi tượng, là một trong các thiên tượng, thiên tượng lại ánh xạ địa tượng, mà địa tượng lại ánh xạ nhân tượng.
Mà thiên tượng thường thường lại ở trước địa tượng và nhân tượng, cho nên người hiểu xem tinh tượng, cũng có thể phỏng đoán được vài phần xu hướng Thiên Địa đại thế và cùng xu thuế Đế Vương nhân thế.
- Sư tôn, tối nay sợ là có chút không bình tĩnh, bên phía La Phù công chúa náo ra động tĩnh không nhỏ a!
Trương bá chủ cười tủm tỉm chằm chằm vào dãy núi nơi xa xa, nói:
- Chúng ta có nên ra tay can thiệp một chút không?
Thần Vương cười lắc đầu, nói:
- Xem ra đã có không ít người biết rõ Phi Vân tu luyện 《 Long Hoàng Đao Quyết 》, rất nhiều người cũng bắt đầu âm thầm bố trí a! Bên phía La Phù cũng không cần ngươi quan tâm, chuyện nàng sẽ ra tay đã nằm trong dự liệu của ta rồi.
Trương Bá Đạo sững sờ, nói:
- La Phù công chúa chẳng lẻ không muốn Phong Phi Vân trở thành người thừa kế Thần Vương Vương tước sao?
- Khác họ muốn Phong Vương, phải lấy công chúa. Đây là quy củ mà lão tổ tông định ra, Thần Vương vị, không có khả năng truyền cho một ngoại nhân.
Thần Vương cười hắc hắc, sau đó liền sải tay ra ngoài, chân đạp hư không, quay trở về tầng thứ 99 của Võ Tháp.
Trương Bá Đạo hai mắt trừng lớn, hít một hơi lớn, nhắc lại:
- WOW!!, lấy công chúa, ai con mẹ nó dám lấy công chúa ah! Ha ha! Khó trách La Phù công chúa lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, thái giám khó làm, phò mã càng khó làm. Ha ha!
Ngôi sao đầy trời, cũng đã bị bụi mù cuộn lên bao phủ, biến thành một mảnh mây đậm đặc che khuất bầu trời.
Phong Phi Vân đứng giữa bụi mù cuồn cuộn, hai tay cầm đao, không ngừng chém ra Long Hoàng Nhất Đao Sát , trong lòng hoàn toàn đi lĩnh ngộ ý cảnh Đao Quyết.
Thiên công bảo điển như 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 chính là do vô số đời tiên hiền của hoàng tộc sáng chế, sau đó lại trải qua không ngừng nghiên cứu, không ngừng cải thiện, quả thực bác đại tinh thâm, thâm ảo phức tạp, cho dù cảm ngộ của Phong Phi Vân đối với Thiên Đạo đã đạt đến tình trạng rất cao nhưng vẫn cần một thời gian lớn để tìm hiểu và thực chiến.
Nếu nói Phong Phi Vân lúc trước lĩnh ngộ đối với chiêu thứ nhất của 《 Long Hoàng Đao Quyết 》 chỉ có ba phần tinh túy, nhưng trong khi đại chiến một trận với Đông Phương Mục, hắn đã bổ ra không dưới 300 đao, mỗi khi bổ ra một đao, lĩnh ngộ đối với Long Hoàng Nhất Đao Sát sẽ nhiều thêm một phần, uy lực cũng sẽ mạnh hơn một phần, hắn hiện giờ đã có thể thi triển ra bốn phần tinh túy của Long Hoàng Nhất Đao Sát rồi.
Long Hoàng Nhất Đao Sát, chính là chiêu thứ nhất của 《 Long Hoàng Đao Quyết 》.
Oanh!
Đông Phương Mục không hổ là tu sĩ cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn, linh khí trong thân thể cuồn cuộn không dứt, 99 đại huyệt có uy năng thôn phệ Thiên Địa, trường mâu đen kịt trong tay đen kịt mỗi một lần đâm ra đều như chống trời chi trụ màu đen, khiến cho bạch thạch cự đao cũng nhẹ rung lên.
Phong Phi Vân đang cảm ngộ Đao Quyết, chỗ khác nhau lớn nhất giữa đao và kiếm ở chỗ, kiếm đi chính là thiên phong, động tác phiêu dật, mà đao chính là một cổ đại khí, đao đại khí mới có khí phách.
/2057
|