Tình hình là hai bạn trẻ của chúng ta do sung sướng với món quà ban nãy nên cứ như không mà xách xác về nhà. Thế là công cuộc mua đồ ăn lại tiếp tục kéo dài tận mấy Chap nữa rồi =)))))
May mắn nhận ra mục đích đi của mình là gì khi vừa về đến cổng, tụi nó lần nữa bỏ nhà đi… chợ. Và lần này đồng hành cùng hai đứa là chiếc xe ga của hắn ( xe đạp đạp hoài cũng mệt nga -_- ). Thế nên tốc độ nhiều phần lớn hơn, cuộc trò chuyện trên xe cũng không kéo dài lắm…
-Nãy may mắn ghê mày haaaa ????
Nó mở lời trước, đường này khá vắng, ngồi im cũng chán nên thôi cứ nói lại cái chuyện nãy giờ đi.
-Nhờ nhan sắc tao không chứ đâu ra =))))
Wind vẫn là Wind, với năng lực tự tin không ai bì kịp.
-Người ta coi phim xong hoa mắt, vậy mới nhận mày đẹp.
-Nói chuyện giống chó ghê :v
Hắn cười cười, còn định ngoảnh mặt lại phía sau nó chọc chơi. Nhưng bạn Sún thì đâu có vừa…
-Sao 2 chân mà nói chuyện giống 4 cẳng vậy bạn ???
-Bạn hiểu tiếng con 4 cẳng thì bạn là con gì ??
-Con người. Nhờ nuôi bạn lâu quá nên mới hiểu được tiếng đó chứ =)))
Im 2s, hắn cũng có cái để nói lại. Level tụi này ngày càng lên @@ cỡ cún trở lên không à.
-Vậy ra bạn từ người tiến hóa thành cún :) Gen đặc biệt nhaaaa
-Vâng. Đâu như bạn gặm xương gần 20 chục năm rồi chưa tiến hóa được !!
-Tiến hóa rồi thành sản phẩm thất bạn như bạn thì tui không thèm đâu. Cỡ tui vậy được rồi bạn à.
Xe từ từ tiến vào trong sân siêu thị, biết mình khó cãi bằng ( hoặc là muốn bảo tồn nước miếng ) nó kêu hắn nhanh chóng cho xuống xe.
-Dừng cho tao xuống coi !!
-Chứ mày tưởng tao chở mày vô à ?? Mơ đi diễm. Stop ảo tưởng nghe con !!
Phũ tập 1. Nó lủi thủi bước xuống xe, đứng chờ hắn gửi rồi cùng vào siêu thị. Dạng người max vô duyên, vậy mà gái cứ bu bu vào, nhìn cảnh chủ mà còn bị đối xử tệ bạc vầy rồi thấm nè mấy bạn.
Một lát sau….
Hắn từ nhà xe bình thản bước ra, dáng vẻ chẳng có gì là gấp gáp. Trong khi nó sốt ruột muốn vào trong tránh nóng nãy giờ.
-Đợi lâu chưa ??
-Lâu.
-Kệ mày =))))
-Chó !!
Phũ chap 2. Rồi hai đứa cùng đi vào. Đích đến đầu tiên là quầy rau, tìm vài loại rau củ trước đã. Cũng may lần này hắn chịu đẩy xe cho nó tìm đồ dễ dàng hơn ( còn theo nó nghĩ là làm ra vẻ ga lăng để dễ cua gái thôi )
-Mua cái này nha ??
Hắn giơ bó xà lách lên, là loại hắn thích nhất, và đòi mua. Nó lúc này làm ra vẻ “bất cần”, không thèm nhìn đến mặt hắn, chỉ để lại hai từ rồi tung tăng sải bước đi trước.
-Cứ mua.
Hắn để rau vào xe, tiếp tục đi khắp quầy rau cải. Vì không biết mua gì + thái độ không hợp tác mấy của nó nên hắn cứ vơ đại, thấy loại nào quen quen thì cho vào xe đẩy. Rau cải cứ thế thông qua.
Tiếp tục là chọn thịt cá… Lại lần nữa hắn phân vân không biết mua gì nên cất giọng hỏi nó tham khảo. Con trai mà, đâu có giỏi mấy chuyện này. Cơ mà chắc gì bà Sún đã giỏi hơn, từ nhỏ toàn có người mua rồi nấu cho ăn, ít khi nào tự đi vầy lắm. Kết cục coi như Wind tìm sai người đi, mà bây giờ dù biết nó cũng có thèm hợp tác nữa đâu. Số Wind xui ^^
-Mày chọn đi Sún, thịt hay cá hay gì ???
-Cứ chọn.
Nó y như lần trước, buông 2 từ rồi đi mất. Hắn cuối cùng đành chọn y như lần trước, thấy quen là lấy.
Tiếp theo không biết nên mua gì nữa, hắn đành đẩy xe đi vòng vòng theo nó. Chỗ nào nó cũng đi qua, nhưng hình như chưa tìm ra được thứ nó cần tìm.
-Mày muốn mua gì á ? Nói tao tìm phụ cho.
-Cứ tìm.
Vẫn câu đó. Con khỉ già nhà nó, thằng nào tên “Cứ” nhập hay sao mà cái gì cũng cứ cứ, điên thiệt mà !!
-Tìm cái gì mới được ? Mày nói coi !!
-Cứ nói.
Hắn nhìn đồng hồ. Chưa 12h mà, sao bị nhập hay vậy ??? Thôi kệ, coi như không chấp người bệnh đi.
Đến quầy bánh, nó dừng lại. Nghía qua lại một chút, nó lấy một vài bịch Snack bỏ vào xe rồi đi tiếp. Quầy kẹo cũng vậy, chọn một số loại ưa thích rồi lại đi. Cứ thế lặp lại với quầy bánh mì, quầy đông lạnh…
Xe đã đầy, người đã mệt, dấu chân đã in khắp siêu thị, cuối cùng cả hai cũng chịu lết butt đi tính tiền. Rau và thịt cá… hắn đã gửi tính trước nên giờ chỉ đến lấy thôi. Nãy giờ nó không thèm quan tâm đến hắn nên cũng chẳng biết hắn mua gì, đến lúc lấy đồ thì mới thộn mặt ra, hết biết nói gì luôn. Số hàng hắn mua tính ra chắc cũng hơn chục kí, với đủ các thể loại. Rau thì khỏi bàn đi, còn hơn người ta chở đi bán nữa. Và còn lại là thịt heo, bò, gà, vịt, tôm, mực, cá… thứ nào cũng có. Đi siêu thị mà như đi chợ đầu mối, gom không biết bao nhiêu là món. Hóa ra cái người mà nãy giờ nó nghe xung quanh xì xào vì mua-muốn-hết-siêu-thị là hắn. Ôi trời ơi !!
-Mày mua cái gì vậy ??
-Đó, coi đi !!
Hắn đưa hóa đơn cho nó xem. May hồn, cuối cùng bạn “Cứ” kia đã chịu bay xa bay ra khỏi con người nó rồi.
-Mua chi dữ vậy cha nội ?? Mày cúng ai à ?? Dư tiền quá rồi điên hả con cún ??
-Tại tao hỏi mày không trả lời mà. Tao đâu biết mua sao đâu !?! Sợ thiếu nên lấy đại…
Trước màn “tăng máu” ấy của nó, hắn như bé cún nhỏ nhoi lạc đàn, chỉ dám lí nhí trả lời ( mất hình tượng ~~’ )
-Assssiii. Thôi về.
Nó nói rồi ngoảnh lưng đi trước, tội hắn vừa tay xách nách mang cái đống kia vừa chạy đuổi theo nó ra ngoài trước bao nhiêu con mắt nhìn chăm chú của khách hàng siêu thị ( quá quá mất hình tượng !!! )
Ra ngoài, đồ đạc được hắn kêu xe chở về trước hết. Còn lại 2 đứa, tiếp tục đi chơi sau khi gửi tin nhắn đòi chị An nấu sẵn đồ ăn cho tụi nó. Nghĩ thấy cũng kì, để chị mình nấu ăn trong khi mình đi chơi thì đúng là em “tốt” rồi. Nhưng suy cho cùng thì không có gì để tội nghiệp An, cũng không thể tưởng tượng ra cảnh đáng thương của chị ấy nên thôi cho qua, cứ đi chơi tiếp !!
Địa điểm tiếp theo là trà sữa Key. Nó thì chưa từng uống ở đây nên hôm nay mới đến thử coi chất lượng ra sao. Ai ngờ lại biết được nhiều thứ hay ho.
Chuyện là giữa 2 bàn bất kì trong quán đều được ngăn cách bởi một hàng cây cỏ giả khá cao nhưng hơi thưa. Nếu bình thường thì không ảnh hưởng, nó vẫn che được chút không gian riêng tư của từng bàn. Còn nếu tách nhỏ đám cỏ đó ra, thì chắc chắn sẽ nhìn được bàn kế đó.
Nói chung là hai đứa nó cũng không nhiều chuyện gì =))))) vào đó cũng mệt rồi nên chỉ gọi đồ ăn, đồ uống ra bù sức nãy giờ thôi. Vậy mà cái bàn kế bên cứ mở hết hoạt hình đến hài rồi nhạc trên điện thoại ra làm ồn ào, ảnh hưởng đến không gian yên ắng của tụi nó. Ban đầu cũng không chú ý gì đến, nhưng càng ngày người bàn kia càng bật nhiều video con nít quá đáng nên nó cũng đâm ra tò mò. Nãy giờ không nghe giọng nói bên đó, nhưng nhìn thấp thoáng qua lớp cỏ mỏng thì chắc chắn đây không phải là gia đình dẫn con nhỏ đi chơi đâu. Nhưng mà người lớn ai lại đi xem hoạt hình, siêu nhân… vậy chứ @@ ( nói vậy thôi chứ tác giả cũng ghiền coi mấy cái đó lắm =)))) ) Thắc mắc chút rồi cũng sinh ra tò mò, tự nhủ dòm qua xíu cho giải tỏa khúc mắc thôi chứ hông sao, vậy là nó len lén tách cỏ ra, đưa 2 con mắt tròn xoe nhìn vào…
Ô mô !! Nhìn kìa !! Bên kia có 2 người, cũng lớn rồi. Nghe tiếng phim 18- vậy thôi chứ nắm tay nắm chân bên kia kìa. Ăn kem chung nữa, tình dễ sợ luôn hà >_<
Nó kéo kéo hắn lại cho coi chung -_- Hắn cũng hông tò mò gì đâu nha, tại nó lôi kéo mới nhìn thôi đó !?! Nhưng cũng nhờ hắn mà nó mới phát hiện ra điều quan trọng… Ôi trời ơi !!
Là Hero với Mini đó mấy người ơiiii !! Bạn bè cả chục năm nó cũng không nhìn ra bạn mình, vậy mà hắn mới liếc qua đã phát hiện được. Bạn bè kiểu cún vậy đó. Thiệt dễ sợ mà !!
Thôi bỏ bỏ mấy chuyện đó đi. Vào vấn đề chính nè !! Hai cái người đó đang làm gì ở đây ?? Còn làm trò xém 18+ nữa, ô uế tâm hồn ghê hà. Rốt cuộc là chuyện gì đây ?? Cảm giác bị người ta che giấu bí mật thật khó chịu. Nhất định phải làm cho ra lẽ, không thể để bị qua mặt như vậy được.
Nó đòi bay qua bắt quả tang tại trận cho hai người đó hết chối ( má làm như đi đánh ghen ~~’ ) Nhưng hắn cản lại, không cho chạy qua dễ dàng như vậy. Đầu tiên phải chụp ảnh trước, lưu đi, có chối còn có bằng chứng, còn nếu bị bơ thì đăng Facebook cho thấy tía thấy má hai người đó luôn ( thâm dễ sợ =))) ) Sẵn ghi âm hoặc quay phim lại luôn, phòng bị chặn đường đập thì gửi thẳng qua cho ba mẹ tụi đó, chết chùm cho vinh quang.
Khâu chuẩn bị đã xong. Hình ảnh, video đã được quay hoàn thiện. Rất sắc nét và sinh động. Hai người kia vẫn chưa biết gì, rất thản nhiên tình tứ. Giờ nó chỉ cần đi ngang qua, giả vờ mình vừa biết nhau thôi là được. Phim “Lật mặt” bắt đầu công diễn…
Đầu tiên hắn giả vờ làm rơi cái ly xuống đất để gây chú ý. Nghe có tiếng động Mini và Hero bất giác buông tay ra, quay sang tìm nơi phát ra âm thanh đó. Cùng lúc đó nó giả bộ như vừa mới vào quán, đi tìm bàn trống nên vô tình đi qua bàn họ…
(Còn tiếp)
May mắn nhận ra mục đích đi của mình là gì khi vừa về đến cổng, tụi nó lần nữa bỏ nhà đi… chợ. Và lần này đồng hành cùng hai đứa là chiếc xe ga của hắn ( xe đạp đạp hoài cũng mệt nga -_- ). Thế nên tốc độ nhiều phần lớn hơn, cuộc trò chuyện trên xe cũng không kéo dài lắm…
-Nãy may mắn ghê mày haaaa ????
Nó mở lời trước, đường này khá vắng, ngồi im cũng chán nên thôi cứ nói lại cái chuyện nãy giờ đi.
-Nhờ nhan sắc tao không chứ đâu ra =))))
Wind vẫn là Wind, với năng lực tự tin không ai bì kịp.
-Người ta coi phim xong hoa mắt, vậy mới nhận mày đẹp.
-Nói chuyện giống chó ghê :v
Hắn cười cười, còn định ngoảnh mặt lại phía sau nó chọc chơi. Nhưng bạn Sún thì đâu có vừa…
-Sao 2 chân mà nói chuyện giống 4 cẳng vậy bạn ???
-Bạn hiểu tiếng con 4 cẳng thì bạn là con gì ??
-Con người. Nhờ nuôi bạn lâu quá nên mới hiểu được tiếng đó chứ =)))
Im 2s, hắn cũng có cái để nói lại. Level tụi này ngày càng lên @@ cỡ cún trở lên không à.
-Vậy ra bạn từ người tiến hóa thành cún :) Gen đặc biệt nhaaaa
-Vâng. Đâu như bạn gặm xương gần 20 chục năm rồi chưa tiến hóa được !!
-Tiến hóa rồi thành sản phẩm thất bạn như bạn thì tui không thèm đâu. Cỡ tui vậy được rồi bạn à.
Xe từ từ tiến vào trong sân siêu thị, biết mình khó cãi bằng ( hoặc là muốn bảo tồn nước miếng ) nó kêu hắn nhanh chóng cho xuống xe.
-Dừng cho tao xuống coi !!
-Chứ mày tưởng tao chở mày vô à ?? Mơ đi diễm. Stop ảo tưởng nghe con !!
Phũ tập 1. Nó lủi thủi bước xuống xe, đứng chờ hắn gửi rồi cùng vào siêu thị. Dạng người max vô duyên, vậy mà gái cứ bu bu vào, nhìn cảnh chủ mà còn bị đối xử tệ bạc vầy rồi thấm nè mấy bạn.
Một lát sau….
Hắn từ nhà xe bình thản bước ra, dáng vẻ chẳng có gì là gấp gáp. Trong khi nó sốt ruột muốn vào trong tránh nóng nãy giờ.
-Đợi lâu chưa ??
-Lâu.
-Kệ mày =))))
-Chó !!
Phũ chap 2. Rồi hai đứa cùng đi vào. Đích đến đầu tiên là quầy rau, tìm vài loại rau củ trước đã. Cũng may lần này hắn chịu đẩy xe cho nó tìm đồ dễ dàng hơn ( còn theo nó nghĩ là làm ra vẻ ga lăng để dễ cua gái thôi )
-Mua cái này nha ??
Hắn giơ bó xà lách lên, là loại hắn thích nhất, và đòi mua. Nó lúc này làm ra vẻ “bất cần”, không thèm nhìn đến mặt hắn, chỉ để lại hai từ rồi tung tăng sải bước đi trước.
-Cứ mua.
Hắn để rau vào xe, tiếp tục đi khắp quầy rau cải. Vì không biết mua gì + thái độ không hợp tác mấy của nó nên hắn cứ vơ đại, thấy loại nào quen quen thì cho vào xe đẩy. Rau cải cứ thế thông qua.
Tiếp tục là chọn thịt cá… Lại lần nữa hắn phân vân không biết mua gì nên cất giọng hỏi nó tham khảo. Con trai mà, đâu có giỏi mấy chuyện này. Cơ mà chắc gì bà Sún đã giỏi hơn, từ nhỏ toàn có người mua rồi nấu cho ăn, ít khi nào tự đi vầy lắm. Kết cục coi như Wind tìm sai người đi, mà bây giờ dù biết nó cũng có thèm hợp tác nữa đâu. Số Wind xui ^^
-Mày chọn đi Sún, thịt hay cá hay gì ???
-Cứ chọn.
Nó y như lần trước, buông 2 từ rồi đi mất. Hắn cuối cùng đành chọn y như lần trước, thấy quen là lấy.
Tiếp theo không biết nên mua gì nữa, hắn đành đẩy xe đi vòng vòng theo nó. Chỗ nào nó cũng đi qua, nhưng hình như chưa tìm ra được thứ nó cần tìm.
-Mày muốn mua gì á ? Nói tao tìm phụ cho.
-Cứ tìm.
Vẫn câu đó. Con khỉ già nhà nó, thằng nào tên “Cứ” nhập hay sao mà cái gì cũng cứ cứ, điên thiệt mà !!
-Tìm cái gì mới được ? Mày nói coi !!
-Cứ nói.
Hắn nhìn đồng hồ. Chưa 12h mà, sao bị nhập hay vậy ??? Thôi kệ, coi như không chấp người bệnh đi.
Đến quầy bánh, nó dừng lại. Nghía qua lại một chút, nó lấy một vài bịch Snack bỏ vào xe rồi đi tiếp. Quầy kẹo cũng vậy, chọn một số loại ưa thích rồi lại đi. Cứ thế lặp lại với quầy bánh mì, quầy đông lạnh…
Xe đã đầy, người đã mệt, dấu chân đã in khắp siêu thị, cuối cùng cả hai cũng chịu lết butt đi tính tiền. Rau và thịt cá… hắn đã gửi tính trước nên giờ chỉ đến lấy thôi. Nãy giờ nó không thèm quan tâm đến hắn nên cũng chẳng biết hắn mua gì, đến lúc lấy đồ thì mới thộn mặt ra, hết biết nói gì luôn. Số hàng hắn mua tính ra chắc cũng hơn chục kí, với đủ các thể loại. Rau thì khỏi bàn đi, còn hơn người ta chở đi bán nữa. Và còn lại là thịt heo, bò, gà, vịt, tôm, mực, cá… thứ nào cũng có. Đi siêu thị mà như đi chợ đầu mối, gom không biết bao nhiêu là món. Hóa ra cái người mà nãy giờ nó nghe xung quanh xì xào vì mua-muốn-hết-siêu-thị là hắn. Ôi trời ơi !!
-Mày mua cái gì vậy ??
-Đó, coi đi !!
Hắn đưa hóa đơn cho nó xem. May hồn, cuối cùng bạn “Cứ” kia đã chịu bay xa bay ra khỏi con người nó rồi.
-Mua chi dữ vậy cha nội ?? Mày cúng ai à ?? Dư tiền quá rồi điên hả con cún ??
-Tại tao hỏi mày không trả lời mà. Tao đâu biết mua sao đâu !?! Sợ thiếu nên lấy đại…
Trước màn “tăng máu” ấy của nó, hắn như bé cún nhỏ nhoi lạc đàn, chỉ dám lí nhí trả lời ( mất hình tượng ~~’ )
-Assssiii. Thôi về.
Nó nói rồi ngoảnh lưng đi trước, tội hắn vừa tay xách nách mang cái đống kia vừa chạy đuổi theo nó ra ngoài trước bao nhiêu con mắt nhìn chăm chú của khách hàng siêu thị ( quá quá mất hình tượng !!! )
Ra ngoài, đồ đạc được hắn kêu xe chở về trước hết. Còn lại 2 đứa, tiếp tục đi chơi sau khi gửi tin nhắn đòi chị An nấu sẵn đồ ăn cho tụi nó. Nghĩ thấy cũng kì, để chị mình nấu ăn trong khi mình đi chơi thì đúng là em “tốt” rồi. Nhưng suy cho cùng thì không có gì để tội nghiệp An, cũng không thể tưởng tượng ra cảnh đáng thương của chị ấy nên thôi cho qua, cứ đi chơi tiếp !!
Địa điểm tiếp theo là trà sữa Key. Nó thì chưa từng uống ở đây nên hôm nay mới đến thử coi chất lượng ra sao. Ai ngờ lại biết được nhiều thứ hay ho.
Chuyện là giữa 2 bàn bất kì trong quán đều được ngăn cách bởi một hàng cây cỏ giả khá cao nhưng hơi thưa. Nếu bình thường thì không ảnh hưởng, nó vẫn che được chút không gian riêng tư của từng bàn. Còn nếu tách nhỏ đám cỏ đó ra, thì chắc chắn sẽ nhìn được bàn kế đó.
Nói chung là hai đứa nó cũng không nhiều chuyện gì =))))) vào đó cũng mệt rồi nên chỉ gọi đồ ăn, đồ uống ra bù sức nãy giờ thôi. Vậy mà cái bàn kế bên cứ mở hết hoạt hình đến hài rồi nhạc trên điện thoại ra làm ồn ào, ảnh hưởng đến không gian yên ắng của tụi nó. Ban đầu cũng không chú ý gì đến, nhưng càng ngày người bàn kia càng bật nhiều video con nít quá đáng nên nó cũng đâm ra tò mò. Nãy giờ không nghe giọng nói bên đó, nhưng nhìn thấp thoáng qua lớp cỏ mỏng thì chắc chắn đây không phải là gia đình dẫn con nhỏ đi chơi đâu. Nhưng mà người lớn ai lại đi xem hoạt hình, siêu nhân… vậy chứ @@ ( nói vậy thôi chứ tác giả cũng ghiền coi mấy cái đó lắm =)))) ) Thắc mắc chút rồi cũng sinh ra tò mò, tự nhủ dòm qua xíu cho giải tỏa khúc mắc thôi chứ hông sao, vậy là nó len lén tách cỏ ra, đưa 2 con mắt tròn xoe nhìn vào…
Ô mô !! Nhìn kìa !! Bên kia có 2 người, cũng lớn rồi. Nghe tiếng phim 18- vậy thôi chứ nắm tay nắm chân bên kia kìa. Ăn kem chung nữa, tình dễ sợ luôn hà >_<
Nó kéo kéo hắn lại cho coi chung -_- Hắn cũng hông tò mò gì đâu nha, tại nó lôi kéo mới nhìn thôi đó !?! Nhưng cũng nhờ hắn mà nó mới phát hiện ra điều quan trọng… Ôi trời ơi !!
Là Hero với Mini đó mấy người ơiiii !! Bạn bè cả chục năm nó cũng không nhìn ra bạn mình, vậy mà hắn mới liếc qua đã phát hiện được. Bạn bè kiểu cún vậy đó. Thiệt dễ sợ mà !!
Thôi bỏ bỏ mấy chuyện đó đi. Vào vấn đề chính nè !! Hai cái người đó đang làm gì ở đây ?? Còn làm trò xém 18+ nữa, ô uế tâm hồn ghê hà. Rốt cuộc là chuyện gì đây ?? Cảm giác bị người ta che giấu bí mật thật khó chịu. Nhất định phải làm cho ra lẽ, không thể để bị qua mặt như vậy được.
Nó đòi bay qua bắt quả tang tại trận cho hai người đó hết chối ( má làm như đi đánh ghen ~~’ ) Nhưng hắn cản lại, không cho chạy qua dễ dàng như vậy. Đầu tiên phải chụp ảnh trước, lưu đi, có chối còn có bằng chứng, còn nếu bị bơ thì đăng Facebook cho thấy tía thấy má hai người đó luôn ( thâm dễ sợ =))) ) Sẵn ghi âm hoặc quay phim lại luôn, phòng bị chặn đường đập thì gửi thẳng qua cho ba mẹ tụi đó, chết chùm cho vinh quang.
Khâu chuẩn bị đã xong. Hình ảnh, video đã được quay hoàn thiện. Rất sắc nét và sinh động. Hai người kia vẫn chưa biết gì, rất thản nhiên tình tứ. Giờ nó chỉ cần đi ngang qua, giả vờ mình vừa biết nhau thôi là được. Phim “Lật mặt” bắt đầu công diễn…
Đầu tiên hắn giả vờ làm rơi cái ly xuống đất để gây chú ý. Nghe có tiếng động Mini và Hero bất giác buông tay ra, quay sang tìm nơi phát ra âm thanh đó. Cùng lúc đó nó giả bộ như vừa mới vào quán, đi tìm bàn trống nên vô tình đi qua bàn họ…
(Còn tiếp)
/63
|