Một buổi sáng của ba tháng sau, Hổ Nữ tỉnh lại từ trong mộng, nhìn Diệp Lãng còn đang ngủ, nàng cười nhẹ, đây là hạnh phúc sao? Cái này cũng không ai nói rõ được, có lẽ ngay cả nàng cũng không biết mình đang cười.
Cái đuôi nhỏ của Hổ Nữ lắc lắc, quẹt quẹt trên người Diệp Lãng một chút, quấy rối nho nhỏ một chút...
Sau đó, nàng bắt đầu thật cẩn thận chui ra khỏi vòng tay của Diệp Lãng, nàng không muốn đánh thức hắn, tuy nàng biết khi hắn ngủ lại giống như lợn chết vậy, gọi thế nào cũng không tỉnh, trừ phi tự hắn tỉnh lại.
Bất quá hoàn hảo, hắn làm việc và nghỉ ngơi coi như ổn định, lại có tiêu chuẩn, hầu như là hơn mười giờ tối đã ngủ, năm sáu giờ sáng sẽ rời giường.
/803
|