Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 32: Thái Nhã Chi Nhận (1)

/803



Bại gia tử, ăn chơi trác táng vân vân tại cái đế đô này, tại cái Hoàng Gia Học Viện này chỗ nào đều có, hơn một tên Diệp Lãng cũng không có nhiều lên bao nhiêu, ít đi một tên Diệp Lãng cũng chẳng ít đi là mấy, thuộc loại có thể có có thể không, cũng là loại người dễ dàng bị coi thường nhất.

Tình huống này có lẽ làm người ta cảm thấy có chỗ kỳ quái. Trước kia Diệp gia Thập Tam thiếu gia là một tên ngốc, có rất nhiều người chú ý hắn. Mà bây giờ mọi người đều biết Diệp gia Thập Tam thiếu gia hết ngốc rồi thì lại không ai hỏi đến, độ nổi tiếng và chú ý xuống dốc không phanh.

Ai, được rồi, ta lại làm một "người thường" vậy!

Kỳ thật sự nổi tiếng của hắn bị giảm xuống cũng có nguyên nhân từ chính hắn. Có lẽ vì trước kia hắn rất rêu rao, có lẽ vì thói quen cuộc sống như người thường từ đời trước của hắn, hắn cũng rất khiêm tốn, lâu lâu lại ngẫu nhiên xảy ra một ít sự kiện cũng rất nhanh bị người ta quên lãng. Dù sao ở đây cũng là đế độ, là nơi phong vân tụ hội, ngày nào cũng có chuyện phát sinh mà.

Đương nhiên cũng vì hắn không biểu lộ ra thiên phú của mình, làm người ta cảm thấy tư chất của hắn thực bình thường. Ai cũng biết Diệp gia Thập Tam thiếu gia trở nên thông minh hơn, nhưng chỉ là tương đối mà thôi, tư chất của hắn vẫn tầm thường như vậy, thậm chí còn có một loại cảm giác kỳ quái là Thập Tam thiếu gia bây giờ không thông minh bằng ngày trước nữa cơ.

Trong một vài phương diện đúng là như thế thật. Trước kia khi Diệp gia Thập Tam thiếu gia trả lời một ít câu hỏi, tuy rất kỳ quái, nhưng lại có những giải thích rất độc đáo. Bây giờ khi hỏi hắn, câu trả lời của hắn là chính xác, nhưng không có những giải thích độc đáo này.

Càng là như vậy lại càng không ai chú ý đến hắn, hơn nữa ai cũng biết hắn là một phế tài không có thiên phú thuộc tính gì cả, cho dù hắn có cố gắng đến đâu thì cũng không nên trò trống gì cả.

Đối với người trên đại lục này mà nói, thực lực là một chỉ tiêu quan trọng nhất, cho nên cũng dần dần quên đi "phế tài" vạn năm khó gặp này.

"Phế tài, thiếu gia mới không phải phế tài, hắn chỉ khinh thường tranh đua với các ngươi thôi." Mỗi lần nghe người khác nói về thiếu gia mình, Hổ Nữ luôn rất tức tối, nói thầm trong lòng.

Ở trong lòng Hổ Nữ, thiếu gia của mình là số một, cho dù ngày trước hơi ngu ngu cũng là tốt nhất rồi, bây giờ càng không cần phải nói. Nếu thật sự là một phế tài, làm sao có thể chỉ điểm vũ kỹ của mình, hơn nữa lại còn tìm cho mình một bộ bí quyết thích hợp vũ kỹ và đấu khí của mình nữa.

/803

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status