"Không!" Diệp Lãng lắc đầu nói.
"..." Mặt Lý Nguyệt trầm xuống.
"Ta chỉ cần sự thừa nhận của ngươi, những người khác, quan trọng sao?" Diệp Lãng hỏi.
Quan trọng sao?
Đây là chuyện của hai người, người khác thừa nhận chỉ là dệt hoa trên gấm, cũng không phải mấu chốt gì, tựa hồ do mình nghĩ nhiều mà thôi, không nên vì thái độ người nhà mà thay đổi gì cả.
Tin rằng đến lúc đó gạo nấu thành cơm, cho dù bọn họ không đồng ý cũng sẽ tiếp thụ, cũng sẽ từ từ tiếp nhận chúng ta...
/803
|