Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 597: Trở về bộ lạc (1)

/803



Diệp thành, là thành thị buôn bán hưng thịnh nhất trên đại lục, bởi vì mị lực đặc biệt của hắn và chính sách, hiện tại đã hấp dẫn rất nhiều người tới đây, đại bộ phận trong đó là phú thương.

Bởi vì điều này, làm cho Diệp thành chỉ trong thời gian vài năm ngắn ngủi, từ một nơi không có tiếng tăm gì, biến thành một tòa thành buôn bán nổi tiếng cả đại lục.

Những năm gần đây, kiến trúc của thành thị đã thay đổi và khuếch trương, bởi vì Diệp thành dùng thương nghiệp làm chủ, bởi vì quan điểm này, thành thị này bất đồng với các thành thị khác, không có tường thành.

Trên cả đại lục, đây là thành thị duy nhất không có tường thành, điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy lo lắng về tính an toàn của nó, cũng xác định trình độ tự do nó, đồng thời tin tưởng thái độ trung lập của Diệp gia.

Đương nhiên, không phải là không có một chút cảm giác an toàn, trái lại, thương nhân ở trong Diệp thành cảm thấy rất an toàn, bởi vì quân đội Diệp thành chỉ phụ trách an toàn của bọn họ, chứ không làm ra chuyện ức hiếp hay xảo trá.

Có một ít người muốn ăn tuơi khối thịt thơm Diệp gia, lúc phái nhân mã ra chuẩn bị đánh Diệp thành, kết quả, còn chưa tới Diệp thành đã bị thành trấn bên ngoài giải quyết hết.

Khi đó, những người này mới hiểu được, nguyên lai Diệp thành không cần tường thành làm gì, muốn đánh Diệp thành, nhất định phải cho được phòng ngự tuyến ngoài của bọn họ, người có năng lực phá được phòng ngự tuyến ngoài, cho dù có tường thành cũng không thể ngăn cản được.

Hiện tại mọi người còn không biết điểm này, dù sao vào lúc này cũng không có bao nhiêu người đánh chủ ý lên Diệp gia, mà bọn họ cũng cần một nơi để giao dịch dễ dàng, dù có một ít thế lực có quan hệ đối địch, nhưng bởi vì vấn đề vật chất, cho nên mới cần những nơi như Diệp thành.

Thành thị buôn bán trung lập, đây là một nơi bức thiết của cả đại lục, nhưng trước kia không có người nào nghĩ tới, chỉ đến khi Diệp gia là người đi tiên phong mới xuất hiện, cũng vì như thế, trong khoảng thời gian này bọn họ phát triển cực nhanh, điều này lức trước Diệp gia cũng không ngờ tới.

Trước kia, bọn họ chỉ muốn tìm một nơi để sinh sống yên ổn, đồng thời không muốn tham gia vào việc phân tranh giữa các thế lực, cho nên bọn họ cần phải trung lập, cho nên mới thành lập một thành thị trung lập.

Không nghĩ tới, nhân cơ hội này, lại sáng tạo ra một hình thức thành thị hoàn toàn mới, cũng hình thành nên một thế lực trung lập bên ngoài các quốc gia.

Mà tất cả điều này, đều là chủ ý của Diệp Lãng, bởi vì trước đó Diệp Lãng đã cược thắng cả Thiên Cửu Quốc.

-Đây đều vận may của Thập Tam mang đến cho chúng ta Thiên Cửu Quốc này, nói thật, ta cũng đố kị vận khí của hắn.

Nhớ tới những chuyện này, Diệp Dực tràn đầy cảm xúc nói.

Ở đây đang diễn ra một hội nghị gia đình, mỗi một thời gian ngắn, Diệp gia sẽ cử hành một lần hội nghị, trừ thảo luận công việc ra, còn lại sẽ nói chuyện tự do, điều này làm gia tăng tình cảm gia đình.

Đây là truyền thống của họ sau khi đi vào Diệp thành, bởi vì lúc trước có một ít người trong gia tộc phản bội, làm cho bọn họ cảm thấy đây là vấn đề tất yếu, muốn cho người trong gia tộc cảm thấy mình là người một nhà, không nên làm ra loại chuyện khiến cho lòng người lạnh lẽo như trước đây.

Có lẽ, bởi vì có một ít người không có việc gì, liền quay qua chơi đùa với nhau.

-Đố kỵ cũng không sao, đây là nhất định! Nhưng mà, đã lâu như vậy không có tin tức của Thập Tam, các ngươi có ai biết hiện tại hắn đang ở nơi nào hay không?

Có thể nói chuyện với Diệp Dực như vậy không có nhiều người, mà ở trong này, chỉ có một người, đó chính là thê tử của hắn Nguyễn Liên Nhi.

-Nãi nãi, ta đây biết, hắn đi bộ lạc Hổ tộc.

Thất ca cướp hồi đáp.

-Chuyện này ai cũng biết, một tháng trước Lam Vũ đã nói rồi.

Nguyễn Liên Nhi liếc mắt nhìn Thất ca, làm cho Thất ca tắt tiếng im lặng, cúi đầu ăn cơm.

-Ah, cái gì?

Diệp Lam Vũ nghe thấy có người đang gọi tên mình, liền lên tiếng hỏi lại, rất rõ ràng là vừa rồi nàng không có nghe thấy cái gì.

...

-Ngươi đang suy nghĩ cái gì thế?

Long An Kỳ nhéo khuôn mặt của Diệp Lam Vũ, có chút bất đắc dĩ nói.

-Ta đang nghĩ, chúng ta có nên thông tri cho đệ đệ, bảo hắn đi Chu Tước đế quốc hay không?

Diệp Lam Vũ ngơ ngác trả lời, nàng mải mê suy nghĩ, cho nên không chú ý tới vấn đề hiện tại.

-Ngươi nói đến chuyện kia sao? Kỳ thật Diệp Lãng đã gặp bọn họ, nhưng không sao cả, ngược lại chỉ có Đại ca và Nhị tỷ, hai người bọn họ còn chưa gặp qua, đến lúc đó bọn họ nên đi một lần. Nhưng mà, Diệp Lãng vẫn phải đi, hình như bọn họ rất thích hắn.

Long An Kỳ nói, không biết nàng đang vui vẻ, hay đang mất hứng.

-Trọng yếu nhất là ngươi, ngươi phải đi gặp bọn họ. Bất kể thế nào, bọn họ vẫn là người thân của ngươi, đến lúc đó ta và ngươi sẽ cùng đi.

Diệp Thành Thiên lúc này, nắm tay Long An Kỳ, vừa cười vừa nói.

Đây chính là tâm bệnh trong lòng bọn họ, tuy đã trôi qua bao nhiêu năm rồi, nhưng vẫn không đề cập đến, cũng không có ảnh hưởng gì, nhưng không thể phủ nhận, vấn đề này hai người bọn họ vẫn hi vọng tìm được cách giải quyết.

Bọn họ trong lời nói của Long An Kỳ, chính là hoàng thái hậu và hoàng đế của Chu Tước đế quốc, chính là mẫu thân và ca ca của nàng, là bà ngoại và cậu của Diệp Lãng, đây là sự thật.

Nhưng mà, trong suy nghĩ của Diệp Lãng, vì sao Long An Kỳ lại không đề cập tới vấn đề này, trong lúc này nếu không có chuyện ở Thiên Cửu Quốc, song phương chỉ cần cố gắng hòa giải một chút là được rồi.

/803

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status