Chương thứ hai: đầu thai
"Ta phụng mệnh của Thôi Phủ Quân đến đưa Kỷ huynh đệ đi Hoàng tuyền."
Trên bầu trời, một nử tữ áo tím nắm lấy cánh tay của Kỷ Ninh thẳng hướng bay đi.
Kỷ Ninh nhìn ngó bốn phía.
Mới vừa rồi còn ở trong phủ của Thôi Phủ Quân, thế nào trong nháy mắt lại tới giữa không trung.
"Xin hỏi Thôi Phủ Quân rốt cuộc là người như thế nào?"Kỷ Ninh nghi hoặc. "Nghe nói trước khi đầu thai phải gặp phán quan trước để thẩm tra kiếp trước, phán kiếp sau. Sau đó mới được đi đầu thai sao?"
"Ngươi không phải đã gặp qua phán quan rồi sao?" Nữ tử áo tím cười . "Thôi Phủ Quân nắm trong tay sinh tử bộ lại chính là phán quan đứng đầu. Hắn tự mình phán ngươi thì cần gì phải để phán quan khác đến phán định."
Âm tào địa phủ, người thống trị cao nhất chính là Thập Điện Diêm Vương, sau đó chính là đệ nhất phán quan Thôi Phủ Quân "Thôi Giác".
Tiếng tăm to lớn, đã sớm truyền khắp tam giới.
Mà diện tích Nhân Gian giới vô tận có ba nghìn thế giới lớn cùng hàng tỉ thế giới nhỏ. Thiện ác của mỗi sinh linh khi còn sống đều phải được phán quan tiến hành phán phạt. Lượng công việc sẽ lớn đến cỡ nào? Cho nên trong Âm tào địa phủ có hàng tỉ phán quan, phân biệt phụ trách thẩm phán hàng tỷ quỷ hồn sau khi chết đi. Mà Thôi Phủ Quân là người đứng đầu trong phán quan, được xưng là đệ nhất phán quan, chưởng quản sinh tử bộ, quyền lực to lớn, dường như là cùng vai cùng vế với Thập Điện Diêm Vương.
"Nhìn xem, phía trước chính là Hoàng Tuyền." Nữ tử áo tím chỉ vào con đường mờ mịt phía trước. Trên đường có vô số đội ngũ Quỷ Hồn chậm rãi đi tới. " Đi dọc theo Hoàng Tuyền một lúc sẽ thấy cầu Nại Hà, qua cầu Nại Hà uống Mạnh Bà thang là người có thể đi đầu thai rồi."
"Đi thôi."
Nữ tử áo tím giơ tay lên. Bạn đang đọc truyện được copy tại
/1827
|