Mấy ngàn kiện pháp bảo kiếm, đao, thương, bắn ra giống như mấy ngàn tên luyện khí Tiên Thiên hợp lực đánh ra một kích! Nhưng Kỷ Ninh lại một thân một mình làm được, Nếu như hồn phách của Kỷ Ninh không đạt được tới cấp độ 'Thần niệm' thì cũng không cách nào phân tâm là điều khiển nhiều pháp bảo như vậy, lại còn đánh vào chuẩn một chỗ nữa.
Nếu như Kỷ Ninh không luyện Thần Ma luyện thể đạt tới Tiên Thiên thì cũng không thể có được sự khôi phục kinh người đến vậy. Trong nháy mắt hắn điên cuồng dùng toàn bộ chân nguyên trong cơ thể lao ra, chỉ riêng kinh mạch thôi cũng đã hoàn toàn bị xé nát như một tên phế nhân rồi.
"Uỳnh..."
Quái vật lông đen không ngăn lại chút nào, cũng không có ý định muốn né tránh mà chỉ giơ hai tay lên che trước đôi mắt. Hắn đang chờ mong, khát vọng được...
Trong hành lang vang lên một tiếng nổ.
Quái vật màu đen như một ngọn núi đổ sụp xuống. Một tiếng "Ầm" vang lên!
"Bị thương rồi sao?" Kỷ Ninh đau đáu nhìn về phía xa xa.
Vào lúc này, thân thế của hắn bị tàn phá hoàn toàn, kinh mạch xé nát, chân nguyên Tiên Thiên cũng không còn lại một giọt.
"Nhất định phải, nhất định phải..." Kỷ Ninh mong mỏi cùng khá vọng. Chỉ thấy ở xa xa, quái vật lông đen đang lổm ngổm bò dậy rồi ngồi phịch xuống, ở trên ngực của hắn vốn toàn lông đen bao phủ thì bây giờ cũng đã rách lộ ra vùng cơ bắp màu đỏ tươi. Nhưng rồi vết thương cũng nhanh chóng khép miệng lại, bên ngoài chỉ còn lưu lại vài vệt máu màu xanh đậm ở trên bộ lông màu đen.
Kỷ Ninh trợn tròn hai mắt, nhìn chằm chằm vào chỗ máu trên bộ lông trước ngực quái vật.
Thành công!
Đạt được!
Chính mình còn sống rồi!
"Phụ thân, mẫu thân. Ta còn sống rồi." Thân thể Kỷ Ninh giống như Thần Ma đang nhanh chóng khôi phục lại. Tuy không cách nào động cựa được nhưng Kỷ Ninh lại quên đi đau đớn trên thân thể vì lần này thực sự hắn đã có thể sống sót qua rất nhiều kiếp nạn.
"Bị thương! Ngươi đã làm ta bị thương." Ở xa xa, quái vật lông đen ngồi đó hiện ra vẻ sững sờ, rồi ngửa đầu điên cuồng tru lên ." Ú ú ú..."
Trong tiếng gào thét ẩn chứa bao nhiêu sự điên cuồng, thương tâm của hắn, tất cả bây giờ đã được giải thoát ra.
Kỷ Ninh cũng cố gắng ngồi dậy nhìn về hướng tên quái vật lông đen đang điên cuồng gào lên. Đây chính là nỗi đau cô tịch cô liêu trong cả trăm triệu năm đã được giải thoát, tiếng tru này cũng để lại cho Kỷ Ninh một chút xót xa.
Qua hồi lâu, cuối cùng tiếng kêu cũng ngừng lại.
Quái vật lông đen đứng lên nhìn Kỷ Ninh, nói với âm thanh khàn khàn. "Cảm ơn ngươi, chủ nhân mới của ta! Sau khi luyện hóa được tòa Tiên Phủ này là chúng ta lại có thể gặp mặt."
Xoạt!
Quái vật lông đen bỗng nhiêu biến mất không thấy đâu.
...
Kỷ Ninh cũng rất nhanh đứng dậy được. Kinh mạch trong người cũng đã khôi phục gần hết. Kỷ Ninh cũng đem hơn ngàn kiện pháp bảo rơi trên đất thu hết vào trong pháp bảo trữ vật.
"Không nghĩ tới, cuối cùng ta lại dùng đến những pháp bảo không phẩm cấp gì để vượt qua cửa ải thứ ba." Kỷ Ninh cảm khái. Một gã luyện Thần Ma luyện thể đạt Tiên Thiên sinh linh vậy mà có thể sử dụng mấy ngàn kiện pháp bảo hợp lại đánh ra một kích...Chỉ riêng bản thân hắn thôi cũng chưa từng nghe thấy bao giờ, cho nên lúc đầu cũng không nghĩ chút nào là sẽ làm việc đó.
Bởi vì Kỷ Ninh rõ ràng mới chỉ cấp Tiên Thiên, hồn phách lại đạt tới cấp độ 'Thần Niệm' nên mới làm được việc biến thái đến vậy.
Thế nhưng Kỷ Ninh bắt đầu quan tưởng 'Nữ Oa đồ' từ lúc còn tấm bé. 'Nữ Oa đồ' lại là phương pháp quan tưởng đỉnh cao ở Thiên Giới, Địa Phủ, thế nên ở nhân gian thì không cần đoán cũng biết nó như thế nào rồi...Như một ít bộ tộc ở Kỷ tộc cũng không thể nào kiếm được phương pháp quan tưởng như trên. Thậm chí Kỷ Ninh còn cho rằng, kể cả vùng đất mà Vương triều Đại Hạ thống lĩnh thì dù có được phương pháp quan tưởng đỉnh cao cũng không thể bằng được 'Nữ Oa đồ'.
"Đạt được."
"Ta đã thành công vượt qua kiếp nạn này." Kỷ Ninh lại nhìn ngó xung quanh, nhìn tới đám hài cốt kia thì hắn lại càng cảm khái. "Chết thì thành đống hài cốt ở đây. Còn hiện giờ nếu theo lời của quái vật màu đen kia thì ta đã trở thành chủ nhân của nơi này rồi."
Kỷ Ninh không vội vã tiến lên mà ngồi xuống nghỉ ngơi trước.
Trải qua thời gian hơn một ngày, hắn mới có thể hồi phục lại toàn bộ chân nguyên Tiên Thiên. Lúc này Kỷ Ninh mới đứng dậy đi tiếp dọc theo hành lang quanh co. Kỷ Ninh đi cũng không nhanh mà cẩn thận tiến từng bước một đến tòa Tiên Phủ cổ xưa.
Rất lâu sau... Nguồn truyện:
/1827
|